Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Linh

Phiên bản Dịch · 1132 chữ

Chương 14: Thần Linh

Thương Kiến Diệu đứng dậy, tiến lên hai bước, chào hỏi giống rồinói:

"Nhậm di, ta vừa đăng ký tốt. Thẩm thúc thúc lĩnh ta tới."

Đôi mắt Nhậm Khiết khẽ nhúc nhích, phảng phất như đang suy nghĩ cái gì, sau đó tươi cười:

"Thì ra là như vậy, đã thông qua khảo sát rồi à. Ngồi đi."

Chờ đến Thương Kiến Diệu lần nữa ngồi xuống, nàng nhìn chăm chú đám người, mở miệng nói ra:

"Đã có giáo hữu mới tham gia, ta sẽ giới thiệu sơ lược một chút về giáo đoàn này của chúng ta."

Ba ba ba, Thương Kiến Diệu nhiệt liệt vỗ tay.

Đám người Thẩm Độ nghi hoặc quay đầu, hoặc nghiêng người, cùng nhìn về phía hắn bằng ánh mắt mờ mịt.

Nhậm Khiết nghe nói tính cách Thương Kiến Diệu tương đối khó hiểu nên chỉ sửng sốt một chút, bật cười nói:

"Không cần đâu, cũng không phải công ty mở đại hội."

Nàng dừng hai giây, đợi Thương Kiến Diệu đừng lại thì trầm giọng nói ra:

"Các vị đang ngồi kỳ thật đều chưa từng rời khỏi công ty, chưa từng được đứng trên mặt đất.”

"Những gì chúng ta biết về Đất Xám đều do thông qua tài liệu g công ty giảng dạy, giới thiệu và quảng bá. Chung quanh thông qua sự miêu tả của Bộ an ninh, nhân viên miêu tả, mà những này đều đã được tạo ra từ trước.

"Chúng ta không thực sự hiểu rõ Đất Xám, tựa như chúng ta chưa bao giờ chân chính thấy qua bầu trời."

Ánh mắt của nàng quét một vòng, rơi xuống trên khuôn mặt Thương Kiến Diệu:

"Chúng ta biết cựu thế giới hủy diệt, trải qua một đoạn thời gian hỗn loạn cùng phân tranh rất dài. Rốt cục phần lớn nhân loại mới lần nữa xây dựng lại trật tự, có Tân Lịch mới. Chúng ta cũng biết bóng ma vẫn bao phủ Đất Xám như cũ. Nơi đây có khu vực trật tự, khu vực hỗn loạn, khu không người, các loại sơn lĩnh hoang dã, cũng như các hòn đảo giữa biển. Ô nhiễm, biến dạng, nạn đói như hải triều, một đợt tiếp một đợt tiến đến, vĩnh viễn không có điểm dừng.”

"Trí mạng nhất chính là bệnh vô tâm, cũng chính là bệnh hóa thú trong tài liệu giảng dạy. Cho tới hôm nay, chúng ta chưa biết cơ chế phát bệnh cùng truyền bá quy luật như cũ. Chúng ta cùng người bên cạnh, sau khi ngủ một giấc có lẽ sẽ biến thành dã thú thật sự, không cách nào giao tiếp với nhau, chỉ còn biết săn mồi theo bản năng."

Nhậm Khiết thở phào, tiếp tục nói:

"Đây là những gì chúng ta biết đến, vậy chúng ta không biết cái gì?

"Là lý do cựu thế giới hủy diệt, vì sao trật tự mới lần nữa được lập nên?”

"Trên Đất Xám, giữa rất nhiều nhân loại có một lời đồn: Cựu thế giới từng làm ra một ít hành vi chọc giận tới thần linh. Thế là bị các thần hủy diệt, đám người may mắn còn sống sót đã thông qua khảo nghiệm nên bị chúng thần cứu vớt.

"Lời đồn đại này có cái là thật, cũng có cái là giả.”

"Thật là, trên thế giới này xác thực từng tồn tại thần linh. Các thần cùng nhau chấp chưởng tuế nguyệt, phân biệt quản lý các tháng khác nhau. Cho nên được tôn xưng là Chấp Tuế, đương nhiên, cũng có người xưng hô chúng thần là Chí Nhân, Tuế Thần ,Thương Thần ,Cứu Chủ ,Họa Sĩ Vãng Thế ,Chủ Tế Hiện Thế.”

"Giả dụ, Chấp Tuế không phải vì tức giận mới hủy diệt cựu thế giới mà đây chỉ là kết quả phát triển bình thường thì sao.”

"Sinh mệnh cao thượng dù là thần thánh nhưng cuối cùng rồi sẽ mất đi, thế giới cũng thế. Việc này giống như một năm kết thúc, chuẩn bị tiến vào một năm mới.”

"Giáo đoàn chúng ta gọi là Sinh Mệnh Tế Lễ, thờ phụng một trong các Chấp Tuế, là Tư Mệnh chưởng quản tháng 12. Vị thần của cuối năm, nhưng cũng tượng trưng cho sự bắt đầu mới, là người hủy diệt cựu thế giới, mở ra thế giới mới.”

Nhậm Khiết nói đến đây, trừ Thương Kiến Diệu, mọi người còn lại cùng duỗi hai tay, làm bộ dáng như đang ôm ấp hài nhi, nhẹ nhàng lay động:

"Cuối cùng Tư Mệnh cũng sẽ quay về."

Thanh âm của bọn hắn trầm thấp nhưng rõ ràng, cùng vang lên, quanh quẩn tại trong phòng.

Nhậm Khiết nhìn xem Thương Kiến Diệu, tiếp tục nói:

"Thế giới mới kỳ thật vẫn chưa tới. Hiện tại là giai đoạn chúng thần khảo nghiệm chúng sinh. Chỉ có thành kính thờ phụng Tư Mệnh mới có thể tiến nhập thế giới mới, cũng thoát khỏi luân hồi, nhân được cuộc sống bất tử, không thống khổ nữa."

"Mong ngài tha thứ!"

Bọn giáo chúng lại một lần nữa khẽ động hai tay, trầm thấp mở miệng.

Thương Kiến Diệu học động tác của họ nói:

"Mong ngài tha thứ."

Nhậm Khiết hài lòng gật đầu, ngược lại nói ra:

"Tốt, chúng ta chính thức bắt đầu giảng đạo.”

"Giáo đoàn Sinh Mệnh Tế Lễ chúng ta sùng bái sinh mệnh, kính sợ tử vong, cho nên coi trọng nhất là tân sinh cùng tang lễ.”

"Hôm nay nội dung chủ yếu liên quan tới tân sinh."

Thương Kiến Diệu lưng eo thẳng tắp ngồi xuống, cùng mọi người xung quanh nghe rất là chăm chú.

Tiếng nói Nhậm Khiết dần dần nhu hòa, biểu lộ càng thêm thánh khiết:

"Chúng ta sẽ để hài nhi nằm ngửa chìm vào giấc ngủ.”

"Chúng ta sẽ để hài nhi chơi đùa vào ban ngày, ngủ vào ban đêm thói quen.”

"Chúng ta sẽ đợi hài nhi chìm vào giấc ngủ lúc, nhẹ nhàng ca khúc.”

"Chúng ta lắng nghe tiếng khóc của hài nhi.”

"Ngắn ngủi trầm thấp, lúc cao lúc thấp là đói khát; kịch liệt là tức giận; đột nhiên lớn tiếng vô cùng sắc bén, một dài thời gian dừng lại, biến thành nhẹ nhàng rên rỉ là đau đớn. . .”

"Chúng ta nên vỗ nhẹ phần lưng hài nhi, để hắn bài xuất khí trong bụng. . .”

"Chúng ta sẽ tại ôm hài nhi lên, nâng sau ót của chúng. . .”

"Chúng ta dùng sữa mẹ nuôi nấng chúng. . ."

Ánh mắt Thương Kiến Diệu dần dần ngốc trệ, miệng có chút mở ra, không cách nào khép lại.

Bạn đang đọc Trường Dạ Dư Hỏa (Bản dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 131

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.