Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Âm Ảnh Miêu

Tiểu thuyết gốc · 1652 chữ

Lý Trường Ca vừa di chuyển vừa thám thính hai trăm trượng xung quanh, hắn tìm kiếm ở những khu vực được cho là dễ xuất hiện Âm Ảnh Miêu nhất.

Càng đi sâu vào bên trong, bụi rậm càng lúc càng cao, thẳng đến xung quanh hắn, các bụi cây đều cao đến ngang ngực thì cổ thụ cũng cao hơn hai mét, che cả ánh nắng của mặt trời do minh văn tạo nên bên trên.

Lâu lâu lại có mấy tảng đá lớn, hoặc thạch trụ chọc trời xen lẫn vào rừng cây, làm cho địa hình trở nên khúc khuỷu, chia cắt ngang dọc, vô cùng khó khăn để di chuyển.

Nhưng địa hình này lại là địa điểm thích hợp cho đám Âm Ảnh Miêu sinh tồn.

Sở dĩ bọn chúng được gọi là Âm Ảnh Miêu, chính là khả năng di chuyển trong bụi rậm không phát ra âm thanh, và tốc độ di chuyển cực kỳ nhanh.

Thoạt nhìn thì nó giống con mèo to xác, nhưng có hàm răng sắc bén như Thiểm Điệm Báo, lại còn sở hữu bộ móng vuốt nhọn, thứ làm nó có thể cào nát một gốc đại thụ lớn chừng nửa mét trong một cú tát.

Lực của cú tát này tương đương với một chưởng toàn lực của Trúc Cơ kỳ Bát Trọng Thiên.

Lý Trường Ca bằng vào thần thức và chân khí cảm quan nhạy bén, đã sớm phát hiện ra một con Âm Ảnh Miêu đang từ từ tiến lại gần hắn.

Cấu tạo xương cột sống lưng nhiều đốt của nó, đã tạo cho nó lợi thế di chuyển trong bụi rậm rất tốt, thân hình không ngừng uốn éo như lũ xà mà di chuyển, hơn nữa, bộ lông mượt mà có khả năng hấp thụ âm thanh đã giúp nó giảm đi tối đa âm thanh phát ra khi va chạm.

Phải nói là cấu tạo cơ thể của một giống loài sát thủ vô thanh hoàn hảo.

Nhưng xui cho nó, mọi hành động của nó đã bị Lý Trường Ca hoàn toàn nắm bắt.

Một loài động vật sát thủ săn mồi sẽ tấn công con mồi khi con mồi quay lưng lại với nó.

Và lúc này, Lý Trường Ca đang tạo ra một kịch bản hoàn hảo mà nó mong đợi, hắn đưa lưng về phía Âm Ảnh Miêu đang di chuyển, còn mình thì chậm chạp lần mò về phía trước.

Khí tức của hắn cũng đã nội liễm đến cực điểm, làm cho Âm Ảnh Miêu mất đi tính cảnh giác bản năng vốn có một loài sát thủ.

Lý Trường Ca vừa diễn kịch, vừa bố trí ám chiêu ở xung quanh, hắn dán lên mấy gốc đại thụ mấy tấm phù lục như Hỏa Phù, Lôi Phù, và Phong Phù.

Đồng thời âm thầm hạ xuống ám chiêu như phi châm, và ám thanh tụ tiễn ở xung quanh, chỉ cần nó dám xuất hiện sẽ lọt vào mai phục của Lý Trường Ca ngay lập tức.

Âm Ảnh Miêu bản tính vô cùng cẩn thận, nó đã đến sát ngay sau lưng của Lý Trường Ca nhưng vẫn không vội ra mặt, nó cúi người thấp xuống, thủ thế nhảy vồ mồi, ánh mắt của nó dán chặt lên bóng lưng của Lý Trường Ca không rời, hắn qua trái, mắt nó cũng qua trái, hắn qua phải, mắt nó cũng qua phải, hơi thở vô cùng đều đặn và nhẹ nhàng.

Miệng nó bắt đầu nhe nanh, nó đã sẵn sàng cho cuộc tấn công, răng nanh của nó đã lộ ra ngoài.

Lúc này, Lý Trường Ca đột ngột đứng yên, tay hắn đã cầm chặt chuôi kiếm, sẵn sàng ứng phó với cú đột kích của Âm Ảnh Miêu.

Cái lưng Âm Ảnh Miêu trùng xuống, chân sau của nó lấy đà hết cỡ, cành cỏ rung động trong thoáng chốc bởi cú nhảy vọt của nó.

Phốc!

Nó nhảy lên không trung một cách nhẹ nhàng, nhằm thẳng vào lưng của Lý Trường Ca mà vồ tới, chi trước bên trái thủ thế thực hiện một cú tát điệu nghệ của dân nhà nghề.

Lý Trường Ca nghe tiếng cỏ lay động, miệng nở một nụ cười bí hiểm, hắn nhanh như thiểm điện, rút kiếm ra khỏi vỏ.

"Rút kiếm đạt chuẩn, lực đạo hoàn mỹ + 1 lần, đạt 1/100"

Hắn cúi người xuống thấp, thủ thế đâm thẳng lên bụng của con Âm Ảnh Miêu.

Chi trước bên trái của Âm Ảnh Miêu vồ hụt vào không trung, bởi vì Lý Trường Ca lúc này đã luồn dưới bụng nó một cách hoàn hảo trong tíc tắc.

Từ bên dưới, hắn quán đỉnh chân khí quang hệ vào lưỡi kiếm, đâm thẳng một kiếm lên trên bụng nó.

"Bạch Hồng Quán Nhật"

Trường hồng quán nhật, hàn phong táp khởi. Thừa phong bối kiếm, kích địch vu không!

Một chiêu thức hoàn hảo để đột kích kẻ thù ở trên không trung.

Kiếm trong tay của Lý Trường Ca phát ra kiếm mang đại thịnh, đâm thẳng lên trên, mũi kiếm hướng về đuôi của Âm Ảnh Miêu.

Oành!

Một kiếm vừa rồi của Lý Trường Ca mượn nguyên tắc vật lý mà gia tăng sát thương, hắn đâm ngược hướng Âm Ảnh Miêu vồ tới, vận tốc hai vật thể trái chiều va vào nhau, gia tăng lực tác động lên cả hai.

Một kiếm này của hắn xuyên qua lớp da ở bụng, rạch một vết thương dài hơn ba mươi cen ti mét, cả hai theo quán tính, người tiến tới phía bụi cỏ, kẻ nhảy đến gốc cổ thụ.

Thanh máu của con Âm Ảnh Miêu giảm đi một phần mười.

Không cho Âm Ảnh Miêu kịp ổn định thân hình, Lý Trường Ca lấy thủ chỉ đưa lên sát miệng, niệm chú ngữ kích hoạt Hỏa Phù dán ở gốc cây.

OÀNH!

Một tiếng nổ xé tan sự tĩnh lặng của khu rừng già cỗi vang vọng trong không trung, làm chim muông bay tán loạn, tiếng vỗ cánh xôn xao cả khu rừng.

Hỏa diệm bùng nổ táp vào mặt của con Âm Ảnh Miêu từng hồi bỏng rát, một bên mắt của nó bị mảnh vỡ của gốc cây đâm trúng, tuy không thể gây mù lòa ngay lập tức, nhưng cũng bị chảy máu không ít, ướt cả một bên má, mắt phải nhìn cũng không còn rõ nữa.

Động vật tứ chi, hai mắt cân bằng hai bên, mất đi một mắt, tầm nhìn của nó liền bị lệch lạc.

"Hoàn hảo!"

Lý Trường Ca bây giờ liền biết hắn phải đánh vào bên nào của con mèo to xác trước mặt.

Niệm xong pháp quyết, hắn liền xông tới, một chiêu Bạch Vân Xuất Tụ hoàn hảo, kết hợp với Du Long Bộ Pháp lập tức rút ngắn khoảng cách của hắn và Âm Ảnh Miêu trong thoáng chốc.

BÀNH!

Kiếm này đâm vào hông sau của con Âm Ảnh Miêu, da thịt to dày của nó đã chặn lại được vết thương chí mạng, nhưng xương ở bên trong khẳng định đã bị rạn, sau tiếng rắc giòn tan khi nãy.

Nó đáp xuống đất một cách đau đớn, hông sau có chút trẹo, nó đã bị thương không nhẹ.

Nó còn đang nhăm nhe nhìn chằm chằm Lý Trường Ca thì một tiếng bạo nổ vang lên làm nó ù cả tai.

ĐOÀNG!

Lôi Phù bạo nộ, bởi vì nó đứng trên mỏm đá mà hắn bố trí phù lục, liền bị đạo lôi điện này oanh trúng, luồng điện mạnh bạo này làm cho nó không khỏi choáng váng.

Lý Trường Ca không phải kẻ ăn chay, nó đang lắc lắc cái đầu lấy lại thần trí, một kiếm sắc bén ập tới mắt phải nó.

Nó nén đau, nhảy lùi ra né tránh, lúc nhảy lùi không quên vồ một cú tát mạnh mẽ theo bản năng.

CHOANG!

Lý Trường Ca đưa kiếm ngang ngực chặn lại cú tát này của nó, cả thân thể bị chấn lùi lại bốn năm mét.

Lý Trường Ca cảm giác hai tay thoáng chút tê nhẹ sau một cú tát này của nó.

"Khí lực thật lớn!"

Nó vừa thoát được tầm công kích của Lý Trường Ca liền theo bản năng xoay đầu bỏ chạy!

- Súc sinh muốn chạy?

Lý Trường Ca cười gằn, hắn đồng loạt bạo khởi toàn bộ phù lục bố trí ở lân cận, lại huy động Ám Thanh Tụ Tiễn công tới.

Phập! Phập ... Phập!

Hơn mười cái Ám Thanh Tụ Tiễn bắn ra hơn trăm cái tiểu tiễn tẩm độc, vậy mà chỉ trúng đích được năm sáu cái.

Nhưng vậy là đã đủ, độc của Độc Tâm Chủng tiết ra, yêu thú Trúc Cơ kỳ như nó vẫn còn khó có thể chống đỡ được.

Lý Trường Ca thi triển Thiên Thân Đảo Huyền kiếm thức, kết hợp Bạch Vân Xuất Tụ lúc kết chiêu, đâm tới mông phải nó một kiếm.

OÀNH!

Kiếm đâm được một tấc, Lý Trường Ca liền quyết liệt vặn kiếm xoay ngang, chém ngang một đường, chính thức phế bỏ chi sau của nó.

Xoạt!

U ... u ... u

Nó hú lên trong đau đớn, ngả oạch ra đất vì trúng độc và chi sau bị phế.

Lý Trường Ca hừ lạnh, một kiếm đâm xuyên yết hầu nó, kết thúc sinh mạng của con mồi.

"Thái Tử Điện Hạ, Cao Nguyên Loạn Thạch, vị trí bản đồ ô thứ 4660 - 6951, thể trạng khỏe mạnh, 120 điểm, giờ Mùi, ngày thứ nhất!"

- Chà hẳn là Thái Tử Điện Hạ vừa giết một con Âm Ảnh Miêu đi ...

Lăng Thống Lĩnh quan sát điểm trên bảng xếp hạng, khẽ lẩm bẩm.

Bạn đang đọc Trường Ca Thiên Niên Ký sáng tác bởi ThienCoLaoNhan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThienCoLaoNhan
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 76

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.