Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cố Đồng Lư tín ngưỡng.

Phiên bản Dịch · 2008 chữ

Thất thải thần quang sau khi xuất hiện liền cáp tốc biến lớn.

Chỉ trong nháy mắt đã mang Cố Đồng Lư bao phủ hoàn toàn.

“Đây là…”

Giờ khắc này, Cố Đồng Lư ngạc nhiên phát hiện mình lại bình an vô sự. Vừa nãy hắn còn tin rằng bản thân thật sự đã chết.

Đợi cho quang mang tán đi, mũi tên vừa bay tới kia cũng đã sớm biến mất vô tung vô ảnh. Ngay cả hai tên Diệp Long cùng Tiêu Mộc cũng tựa như bốc hơi khỏi nhân gian.

Nhìn thấy một màn này.

Cố Đồng Lư biết, hai người bọn chúng đã vẫn lạc.

"Chẳng lẽ lại trong lúc tối hậu, là Thiên Trì chi thần đại nhân hiển linh?"

Cố Đồng Lư bỗng nhiên nghĩ tới điểm này.

Nhưng thời điểm hắn ngẫng đầu lên, toàn bộ suy đoán đã hoàn toàn biến mất.

Không phải Thiên Trì chi thần cứu hắn, bởi vì xuất hiện trên đỉnh đầu lúc này là một đạo thân ảnh khổng lồ vô cùng xa lạ.

"Cái đó là..."

Cố Đồng Lư kinh hãi không thôi.

Hắn chưa bao giờ thấy qua sinh linh nào lại đáng sợ đến như vậy.

Đó là một đầu thất thải đại ngư cực kỳ to lớn.

Cố Đồng Lư không cách nào có thể nhìn thấy toàn bộ thân thể đồ sộ này.

Chỉ có thể nhìn thấy nữa cái đầu cá cự đại từ trên Vân Tiêu rủ xuống, tựa như một toà thái cổ thần nhạc từ trên cửu thiên rủ xuống vậy.

Ngoài ra, còn xuất hiện thêm một đôi vảy cánh.

Hai cánh mở ra, tạo thành một cái bóng khổng lồ đủ để bao phủ phương viên hàng trăm mét dưới mặt đất.

Đôi ngư nhãn băng lãnh chuyển động, thất thải quang mang vờn quanh hai bên trái phải.

Những điều đó mang lại cảm giác uy nghiêm hiếm có, đồng dạng như thần linh xuất thế vậy.

Không!

Đây chính là thần!

Cố Đồng Lư trời sinh cho hắn một đôi linh mâu, có thể nhìn thấy được một làn khói trắng lơ đãng ngập tràn xung quanh tôn thất thải đại ngư này.

Cái này rõ ràng là Hương Hoả Chi Lực mà chỉ thần linh mới có.

"Thần linh ở trên! Ta tên Cố Đồng Lư, đội ơn thần linh đại nhân xuất thủ cứu giúp."

Cố Đồng Lư gắng dựng người ngồi dậy, sau đó đoan chính quỳ rặp xuống đất, trên thần sắc lộ ra vẻ khẩn trương.

Hắn không rõ thực lực của vị thần linh này mạnh hay yếu.

Nhưng có thể xoá bỏ sự tồn tại của Diệp Long cùng Tiêu Mộc trong nháy mắt thỉ hiển nhiên cũng có thể tuỳ tiện bóp chét hắn.

“Mắt của hắn…”

Cổ Dạ xem kĩ Cố Đồng Lư quỳ phía dưới.

Cho dù kinh mạch đã đoạn, nhưng đôi con ngươi của tên nhân loại kia vẫn phát ra một điểm linh quang như cũ.

Điểm này, khác hẳn với thường nhân.

“Ngươi có thể trông thấy Hương Hoả Chi Lực trên người ta?”

Đang khi nói chuyện, Cổ Dạ hai con ngươi đồng dạng nổi lên một đạo linh quang màu u lam. Hai đạo linh quang này tựa như hình thành vòng xoáy thôn phệ ý thức kẻ khác.

Nhiếp Hồn Thuật!

Trong khoảnh khắc.

Cố Đồng Lư tâm thần run lên, cả người thần sắc liền trở nên đờ đẫn.

"Phải! Ta trời sinh có được một đôi Bạch Dứu Linh Mâu, có thể nhìn trộm một chút khí tức cùng lực lượng vô hình."

Cố Đồng Lư đáp lời.

"Bạch Dứu Linh Mâu..."

Cổ Dạ không có hoài nghi.

Dưới sự không chế của Nhiếp Hồn Thuật, những lời đối phương nói ra, hết thảy đều là lời nói thật trong vô thức.

"Ngươi đến từ Loa Nha Sơn tam đại thế gia Cố gia?'

Cổ Dạ lại hỏi.

"Phải!"

Cố Đồng Lư gật đầu.

"Loa Nha Sơn tam đại thế gia thực lực như thế nào, người mạnh nhất có tu vi ra sao?"

Cổ Dạ tiếp tục đặt câu hỏi.

“Loa Nha Sơn tam đai thế gia đều có trên trăm tu sĩ Dẫn Linh cảnh, Động Thiên cảnh trên mười vị. Mạnh nhất là gia chủ từng nhà, mỗi người đều có thực lực Động Thiên cảnh cửu trọng thiên.”

Cố Đồng Lư một năm một mười trả lời.

“Như thế xem ra thực lực ba nhà này là tương đương nhau. Bày binh bố trận như vậy, hơn phân nữa là do Thiên Trì chi thần cố ý để Loa Nha Sơn tam đại thế gia từ kiềm chế lẫn nhau a.”

Cổ Dạ ý niệm trong lòng hiện lên.

Tiếp lấy lại hỏi: "Ngươi có biết Thiên Trì chi thần thực lực bao nhiêu không?"

"Không biết, ta cũng không có tư cách tiếp xúc Thiên Trì chi thần đại nhân."

Cố Đồng Lư lắc đầu.

"Không biết sao?"

Cổ Dạ dừng một chút.

Trên thực tế, dù cho không có đạt được một cái đáp án chuẩn xác, hắn cũng có thể đại khái đoán ra Thiên Trì chi thần thực lực.

Người mạnh nhất Tam đại thế gia đều là Động Thiên Cảnh cửu trọng thiên, trên cơ bản có thể khẳng định Thiên Trì chi thần là áp đảo Động Thiên cảnh phía trên Hóa Linh Cảnh.

Về phần tầng thứ cao hơn, liền rất không có khả năng này.

Bằng không mà nói, người mạnh nhất tam đại thế gia cũng sẽ không giới hạn tại tu vi Động Thiên Cảnh cửu trọng thiên.

Nếu để một trong tam đại thế gia xuất hiện tu sỉ Hoá Linh Cảnh thì địa vị của Thiên Trì chi thần khẳng định sẽ không giữ được nữa.

Điều duy nhất còn chưa xác đinh là liệu Thiên Trì chi thần này đã đạt đến cảnh giới nào trong Hoá Linh Cảnh.

Điểm này vô cùng trọng yếu.

Hóa Linh cảnh chia làm giai đoạn sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ cùng viên mãn.

Lấy thực lực của hắn bây giờ, nếu là đang thi triển thần kỹ Thần Phạt, trấn sát Hóa Linh Cảnh sơ kỳ, cũng không thành vấn đề gì.

Nếu là muốn trấn sát tồn tại Hóa Linh Cảnh trung kỳ trở lên, cần đầu nhập vào đó rất nhiều Thần Tính Nguyên Chất.

"Lợi dụng người này... có lẽ có thể tiếp cận Thiên Trì chi thần, tốt nhất chính là phải tìm ra nhược điểm của hắn."

Cổ Dạ nhìn Cố Đồng Lư ở phía dưới.

Trước đây ba người Cố Đồng Lư đối thoại với nhau, hắn nghe được rất rõ ràng.

Cố Đồng Lư chính là đệ nhất nhân thế hệ tuổi trẻ của Cố gia, dù cho hiện tại không có tư cách, nhưng tương lai là rất có thể tiếp xúc đến Thiên Trì chi thần.

Hiện tại, chỉ cần cho đối phương một điểm trợ lực.

"Ngươi không muốn khôi phục ngươi căn cơ cùng tu vi, đồng thời hướng Diệp gia cùng Tiêu gia báo thù sao?"

Cổ Dạ hỏi một vấn đề cuối cùng.

Trước khi mở miệng, hắn đã thu hồi Nhiếp Hồn Thuật.

Cố Đồng Lư ý thức khôi phục thanh minh. Nhưng lại hoàn toàn không nhớ rõ, trước đó đến tột cùng trả lời vấn đề gì.

"Thần minh đại nhân có thể khôi phục tu vi của ta?"

Nghe được lời nói này, Cố Đồng Lư sắc mặt liền trở nên kích động.

Kinh mạch toàn thân của hắn lúc này đã bị phế hơn phân nữa. Coi như Động Thiên Cảnh cường giả trong gia tộc xuất thủ thì chỉ sợ cũng không có cách nào mang chúng hồi phục trở lại như xưa.

“Thần danh của ta là Thiên Lưu Hà Lý Thần. Ngươi chỉ cần tụng niệm thần danh của ta, thần phục ta, phụng dưỡng ta, trở thành tín đồ của ta. Làm được những việc này, tức khác sẽ nhận được thần ân ta ban xuống.”

Cổ Dạ thanh âm truyền vang ra, rót vào hai lỗ tai Cố Đồng Lư.

Cố Đồng Lư tâm thần chấn động nhưng lại có chút do dự.

Hắn xuất thân từ Loa Nha Sơn tam đại thế gia, thờ phụng tự nhiên là Thiên Trì chi thần.

Nếu giờ phút này hắn lại tuyển chọn tôn thờ tôn thần linh khác, tức là đã phản bội Thiên Trì chi thần.

Cố Đồng Lư rất rõ ràng hạ tràng của kẻ phản bội

Nhưng khi nghĩ đến những lời cầu nguyện của mình không được Thiên Trì chi thần đáp lại, tín niệm của hắn liền có chút dao động.

Nói đi cũng phải nói lại, chính Thiên Trì chi thần đã ruồng bỏ hắn trước.

Thậm chí là Thiên Trì chi thần vốn dĩ hoàn toàn không để một tên tín đồ như hắn vào trong mắt.

Nếu mọi sự đã như vậy, giờ khắc này hắn có thần phục một vị thần linh khác thì tính toán là phản bội cái gì?

Trọng yếu nhất là cơ hội nhặt lại tu vi đang xuất hiện ngay trước mắt mình. Cố Đồng Lư không nguyện ý từ bỏ như vậy.

Nghĩ tới đây.

Cố Đồng Lư ánh mắt trở nên kiên định.

“Thiên Lưu Hà Lý Thần đại nhân vĩ đại, Cố Đồng Lư nguyện trở thành tìn đồ của ngài. Thần phục dưới chân ngài, đêm ngày tụng niệm ngài thần danh, vĩnh viễn phụng dưỡng bên cạnh ngài.”

Cố Đồng Lư hướng Cổ Dạ dập đầu nói.

"Rất tốt!"

Cảm nhận được tín ngưỡng truyền đến từ đối phương, Cổ Dạ mỉm cười hài lòng.

Hắn há miệng phun ra một giọt thất thải huyết tinh, rơi xuống trên người Cố Đồng Lư.

Oanh. . .

Nương theo giọt máu tươi rơi xuống.

Thân thể của Cố Đồng Lư run lên.

Ngay sau đó, thất thải thần quang phiêu động lan tràn khắp trong nội thể, phảng phất như xuyên thấy qua huyết nhục toàn thân.

Một luồn sinh cơ đáng sợ từ giọt máu kia của Cổ Dạ tuôn ra, cấp tốc tu bổ cỗ thân thể tàn bại này.

Vẻn vẹn thời gian mười cái hô hấp.

Cố Đồng Lư không còn cảm nhận được đau đớn tồn tại trong thân thể nữa.

Lực lượng vừa biến mất ban nãy cũng bắt đầu quay trở về, không chỉ có vậy, tu vi của hắn còn tiến thêm một bước.

Tu vi trước kia của hắn vốn chỉ là Dẫn Linh Cảnh thất trọng thiên mà thôi. Bây giờ lại trực tiếp đột phá đến Dẫn Linh Cảnh cửu trọng, khoảng cách với Động Thiên Cảnh cũng chỉ còn một bước.

"Đây cũng là Lý Thần đại nhân lực lượng sao?"

Cố Đồng Lư kinh thán không thôi.

Hắn nào biết được huyết dịch của Thất Thải Lý nhất tộc ẩn chứa sinh cơ vô cùng khổng lồ.

Mà Cổ Dạ bây giờ càng là tồn tại cao đẵng hơn, huyết mạch Thất Thải Phi Thiên Lý đã qua Thần Tính Nguyên Chất tẩy lễ. Thành ra sinh cơ ẩn chứa trong giọt huyết dịch này thậm chí còn cường đại hơn trước rất nhiều.

Muốn chữa trị một cái Dẫn Linh Cảnh là sự tình quá mức đơn giản.

"Đa tạ Lý Thần đại nhân ban ân!"

Cố Đồng Lư lại một lần nữa hướng Cổ Dạ cúi đầu khấu tạ. Tín ngưỡng trong lòng hắn càng vững chắc hơn mấy phần.

Nhưng mà, Cổ Dạ thân ảnh cũng đã thất tung từ lâu.

Hắn chỉ để lại một đạo thanh âm uy nghiêm truyền đến bên tai Cố Đồng Lư.

"Đi thôi! Đi hướng Diệp gia cùng Tiêu gia báo thù, đi đem toàn bộ Loa Nha Sơn quấy lên long trời lở đất. Thần danh của ta sẽ vĩnh viễn che chở ngươi!"

Bạn đang đọc Trùng Sinh Vì Cá, Mười Năm Thành Giao, Trăm Năm Hóa Long! (Dịch) của Hạ Bút Như Hữu Yêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anhhungxalo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.