Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cáo Hắc Trạng

Phiên bản Dịch · 906 chữ

Cách làm của Kiều Úy Dân đã chọc giận lão y sư Cam Tùng Bách, đồng thời cũng chọc giận Kim lão sư.

Này Kim lão sư tuổi vẫn còn trẻ, vốn là một người mang lòng nhiệt tình, lúc này đối với Cảnh Vân Chiêu vạn phần đồng tình, thậm chí càng thêm lo lắng sinh hoạt về sau của nàng.

Mẹ ruột vừa chết, nàng ở trong ngôi nhà như lang hổ này sẽ phải sinh hoạt như thế nào? Tuy nói còn một đôi em trai em gái, nhưng mới vừa rồi Kiều Hồng Diệp cùng Kiều Tử Châu đều đứng ở một bên, lại thờ ơ lạnh nhạt nhìn Cảnh Vân Chiêu bị đánh, một chút cũng không vì Cảnh Vân Chiêu mà cầu tình.

Kim lão sư dù có tâm nhãn, nhưng lúc này lại không có cách nào, chỉ có thể an ủi Cảnh Vân chiêu một phen, rồi mang theo tâm tình phức tạp mà đi trở về trường học.

Bệnh của Diệp Cầm đang nguy kịch, tất nhiên tối nay phải ở lại bệnh viện. Kiều Úy Dân là người có chủ nghĩa đại nam tử, chưa bao giờ thích chiếu cố chăm sóc người khác. Nhưng hắn lo lắng Cảnh Vân Chiêu sẽ thừa dịp không có hắn rồi trộm dùng phương thuốc kia, cho nên phá lệ lưu lại ở bệnh viện trông chừng.

Kiều Hồng Diệp chú trọng thanh danh, tự nhiên cũng ở, nhưng thật ra Kiều Tử Châu được nuông chiều từ bé, mới đến nửa đêm 11 giờ liền chịu không nổi, một chút cũng không để ý cái nhìn của người khác. Trực tiếp đi về nhà nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau buổi chiều, trong phòng bệnh truyền tới một hồi không khí chết tróc. Dưới vải bố trắng, gương mặt Diệp Cầm không hề còn động đậy.

Cảnh Vân Chiêu thở dài một tiếng, muốn trách cũng chỉ có thể trách Diệp Cầm tìm phải người chồng không đáng tin.

Tang lễ Diệp Cần tiến hành rất đơn giản, bằng hữu thân thích tiến đến phúng viếng một phen, người một nhà tiếp đãi khách, ầm ĩ vài ngày, tất cả mọi người đều là vẻ mặt mệt mỏi.

Sau khi tang lễ kết thúc, tất cả mọi người thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Trong nhà, Kiều Úy Dân rốt cuộc không cần làm bộ vẻ mặt bi thương nữa, mà đổi lại vẻ mặt nhẹ nhàng ngồi uống rượu, trên bàn cơm Kiều Hồng Diệp cùng Kiều Tử Châu mặc dù có chút khổ sở, nhưng trải qua lăn lộn lâu như vậy, ít nhiều cũng có chút ăn không tiêu, cũng đồng dạng thả lõng.

“Ba, ngày mai ta cùng Tử Châu đi học có được không? Chương trình học thật nhiều, cứ nghỉ học sợ rằng theo không kịp!” Kiều Hồng Diệp lấy lòng nói.

Kiều Úy Dân rượu hồng lên mặt, choáng váng gật đầu nói: “Đi thôi đi thôi, các ngươi ba cái đều đi thôi.”

“Ba ba…… Về sau mẹ không còn, việc trong nhà liền không có ai thu thập. Hơn nữa trong khoản thời gian mẹ sinh bệnh chúng ta chi ra không ít tiền. Hiện tại cung cấp cho ba người chúng ta đi học nhất định rất vất vả. Đều do ta tuổi còn quá nhỏ, không thể giúp ba chia sẻ”Kiều Hồng Diệp vẻ mặt xin lỗi nói.

Cảnh Vân Chiêu nhướng mày cười lạnh, nếu nàng nhớ không sai, Kiều Hồng Diệp chỉ nhỏ hơn nàng không tới một tuổi.

Hơn nữa,, lời này của nàng có ý tứ gì nghe qua còn không rõ hay sao? Còn không phải nói nàng lớn tuổi hơn cho nên phải nghỉ học ở nhà hầu hạ một nhà già trẻ hay sao?

Lúc Diệp Cầm còn sống cũng từng có ý tứ muốn cho nàng thôi học, sở dĩ không làm, là bởi vì nàng đi học không tiêu nhiều tiền, còn lại cũng là vì sợ người khác nghị luận.

Thành tích Cảnh Vân Chiêu tốt mọi người đều rất rõ ràng, dưới loại tình huống này, bắt nàng thôi học, tất nhiên sẽ có người nói nàng đối đãi nữ tử khác nhau. Miệng người đáng sợ, Diệp Cầm tự nhiên không nghĩ muốn bị mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ.

“Hảo khuê nữ, ngươi con gái ngoan của ta……” Chỉ tiếc Kiều Úy Dân lúc này say khướt, căn bản nghe không hiểu ý tứ Kiều Hồng Diệp.

Ý của Kiều Hồng Diệp còn chưa có nói rõ, nhưng nhìn bộ dáng này của Kiều Úy Dân, lại sợ hôm sau hắn sẽ quên, dứt khoát liền ẫn nhẫn xuống dưới.

Bởi vậy sáng ngày hôm sau ả chỉ có thể tức giận dậm chân mà nhìn Cảnh Vân Chiêu đi học sớm.

Nghĩ nghĩ, Kiều Hồng Diệp trực tiếp vọt vào trong phòng Kiều Úy Dân, một phòng mùi rượu tức khắc làm nàng nhịn không được nhíu mày.

Chỉ thấy Kiều Úy Dân mặc cái quần lót ghé vào trên giường, mắt nhắm chặt, cả phòng hỗn độn. Kiều Hồng Diệp đặc biệt yêu sạch sẽ, thấy một màn như vậy trong lòng đều có chút ghê tởm.

Bất quá dù sao cũng là ba ba chính mình, Kiều Hồng Diệp hô một hơi, tiến lên lớn tiếng nói: “Ba! Ngươi mau rời giường!……”

Bạn đang đọc Trùng Sinh Thần Y Nữ của Niên Tiểu Hoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.