Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trùng sinh cảnh

Tiểu thuyết gốc · 1080 chữ

Địa Cầu, An Nam Quốc

Màn đêm tăm tối, trong một căn phòng đơn sơ ở Nam Thành, Lạc Thành chậm rãi thức tĩnh.

Cùng lúc đó, một khe nứt không gian xuất hiện trên đỉnh đầu Lạc Thành, vô tận tiên linh lực, cổ đạo chi lực xuyên qua vô tận thời không rót vào người Lạc Thành, hoàn thành bước cuối cùng của "Trùng Sinh" chi cảnh.

Lạc Thanh, Tiên cương Đại Lục, một thân tu vi bước thứ ba "Đại Thiên Tôn" đỉnh phong, nhục thân "Cổ Đạo" cửu tinh đỉnh phong.

Vì muốn đột phá bước vào "Đạp Thiên" cảnh nên mạo hiểm dung hợp "Tiên Linh Lực" cùng "Cổ Đạo Chi Lực".

Không ngờ, không bước vào "Đạp Thiên" cảnh, mà lại tìm ra con đường khác.

"Trùng Sinh Cảnh"

Lạc Thành rãi dung hợp hai loại linh lực bất đồng hoà làm một, hai loại vốn tương khắc lẫn nhau nhưng giờ phút này lại phá lệ nhu thuận, chậm rãi dung hợp.

Sau hai tiếng đồng hồ, toàn thân "Tiên Linh Lực" và "Cổ Đạo Chi Lực" hoàn toàn dung hợp bước ra một bước hoàn toàn mới.

Mi tâm Lạc Thành hiện lên một tinh điểm vàng kim chói sáng, đây là biểu tượng khi Lạc Thành đột phá tạo ra.

" Gọi là Nhất Tinh Trùng Sinh đi "

Lạc Thành mở mắt, thu liểm toàn thân linh lực, không lộ ra nữa điểm khí tức.

Nhìn khắp căn phòng đơn sơ, những vật dùng quen thuộc, nhìn vào chiếc điện thoại ở đầu giường, ngày 9 tháng 9 năm 2020.

Địa cầu ? Không ngờ là trùng sinh về thời điểm trước khi ta xuyên không đến Tiên Cương Đại Lục.

Hắn nhớ, chiều hôm qua sau khi đề nghị ly hôn với Trần Hà, sau đó hắn uống rất say, sau đó thì không biết thế nào lên đến Tiên Cương Đại Lục.

Hẳn là say chết.

Lạc Thành : "..."

Trước mắt đã bước vào con đường tu luyện bước thư tư, cũng không gấp trở về Tiên Cương Đại Lục, không bằng ở lại Địa Cầu một thời gian.

Địa cầu linh khí thưa thớt, người tu luyện cực ít, lấy kho học kỹ thuật làm đầu, lấy tu vi hiện tại dù ngang dọc "Chư Thiên Vạn Giới" cũng không có vấn đề chứ đừng nói một Địa Cầu nho nhỏ.


Hôm sau, sáng sớm.

Những tia nắng ban mai dần hiện lên xoá nhoà bóng tối, tại đường cuối chân trời cuối cùng sáng lên, chưa nói tới loá mắt, lại phá lệ ấm áp.

Lạc Thành đi dạo trên phố đi bộ, cảm nhận không khí an lành, không có chém giết của tu chân giới, tâm cảnh cũng phá lệ yên bình.

"Lão Hồ, ba ngày trước ông hứa hôm nay sẽ nộp tiền.

Một giọng nói khàn khàn chợt vang bên tai của Lạc Thành.

Có năm thanh niên bặm trợn khoảng 25 26 tuổi bước đến, cách ăn mặt chẳng khác gì lưu manh, đầu vuốt gel dựng đứng, mũi xỏ khuyên tai bạc, quần bò mài thủng lỗ chỗ, gương mặt gầy gò, miệng phì phèo điếu thuốc.

Lão Hồ là người bán cá viên chiên bên đường, là hàng xóm của Lạc Thành.

"Cái này..."

Vẻ mặt lão Hồ đau khổ nói :

"Thiếu gia, cậu thông cảm, trời nóng tôi chẳng bán được, làm sao có tiền trả đây"

"Tôi nói này lão Hồ, ông đừng thấy tôi hiền mà lấn tới nhé, nếu không có Long ca che chở thì sạp hàng của ông đã bị dẹp từ lâu rồi"

Một tên đi theo lớn tiếng nói.

Tên được gọi Long ca có vẻ rất đắc ý, nhếch miệng tự đại nói :

"Hôm nay ông không đưa cũng được, đưa cũng được, hôm nay không có tiền tôi phá banh sạp hàng của ông."

Nói xong gã cầm 2 cái xúc xích lên gặm mấy nhát còn có 1 nửa rồi vứt xuống đất.

Lão Hồ không biết phải làm sao, đành phải xoay sở tìm được mấy ngàn tiền lẻ, nghĩ xem nên đưa ra thế nào, đây là tiền mua thuốc cho bà Hồ, ông làm sao nhẫn tâm giao cho bọn côn đồ này.

"Tôi trả thay cho ông ta"

Lạc Thành đi đến, móc trong túi ra năm mươi ngàn đưa cho mấy tên côn đồ.

"Chỉ có từng này thôi, lão Hồ tuổi cao sức yếu cũng cần tiền, nên tích chút đức cho con cái sau này."

Tên côn đồ cười ha hả, dựt lấy tiền đưa cho tên phía sau rồi nói :

"Được, hợp tác là tốt, lần sau nhớ đóng đúng hẹn nhé!"

Nói xong tên côn đồ dẫn theo đám người rời đi.

Lúc này lão Hồ mắt đã đỏ hoe, chua xót nhìn Lạc Thành

"Tiểu Thành, cám ơn cậu đã giúp tôi, tôi không biết phải báo đáp thế nào nữa"

"Lão Hồ, ông đừng nói vậy, lúc vợ chồng tôi vừa mới dọn đến đây đều do ông chiếu cố mới có ngày hôm nay, chút tiền đó có đáng gì đâu"

Vẻ mặt lão Hồ đầy cảm khái, như nhớ ra điều gì lão hỏi :

"Đúng rồi, chuyện của cậu và tiểu hà thế nào rồi"

Lạc Thành lắc đầu cười khổ.

Trần Hà, là lão bà trước đây của hắn, hai quen từ năm lớp mười, sau khi ra trường thì kết hôn

Nàng là một cô gái tốt, xinh đẹp, ôn nhu, cưới được nàng là đều hạnh phúc nhất của Lạc Thành.

Nhưng tiệc vui chóng tàn, một năm sau khi kết hôn, Trần Hà thường xuyên vắng nhà mà không có lý do, có khi một tháng mới về một lần.

Lúc này, Lạc Thành không thể nhịn được nữa, chiều hôm qua đã đề xuất với Trần Hà ly hôn qua điện thoại.

Lắc đầu, loại bỏ tạp niệm, kiếp này nên đối diện với Trần Hà như nào đây.

"Có lẽ ly hôn là giải thoát cho cả hai"

"Trần Hà là cô gái tốt, tôi tin cô ấy có nỗi khổ của cô ấy"

Lão Hồ hảo tâm khuyên.

"Cám ơn ông, lão Hồ"


Tạm biệt lão Hồ, Lạc Thành tiếp tục đi dạo xung quanh phố đi bộ, đột nhiên hắn cảm nhận được một luồng sát khí.

"Có sát thủ"

Bạn đang đọc Trùng Sinh Tại Đô Thị sáng tác bởi dongthapquetao1

Truyện Trùng Sinh Tại Đô Thị tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dongthapquetao1
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.