Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đời Đời Kiếp Kiếp Nhập Ma

Tiểu thuyết gốc · 1549 chữ

Mây đen phủ kín cả khoảng không giữa trời, ma khí kinh thiên loạn vũ.

Sấm chớp nổi lên từng tiếng giòn vang vọng,áp đỉnh sơn hà dao động tứ thiên.

Hắn ngẩng đầu lên nhìn thiên không,quang đã ảm đạm,u minh hiện lên.

Huyết hà áp súc mảnh bình địa đã san phẳng lên này.

Xung quanh,xác chết,khô lâu từng khúc thịt vụn bừa bãi.

Máu thịt hôi tanh mùi bốc lên,tuy rất khó ngửi nhưng hắn vẫn tham lam hít vào.

Từng ngụm từng ngụm,qua một ngụm lại đến lượt tiếp theo.

Tuần hoàn như vậy lặp lại, hắn biết đây là lần cuối cùng mình được hít thở,được ngửi mùi máu tanh nồng.

Quần áo của hắn đã rách nát tả tơi,khắp thân hình phủ kín chằng chịt vết thương.

Có đao khí vết chém,cũng có kiếm khí len lỏi từng tấc ,trên cơ thể đều không hoàn hảo được nhiều.

Khuôn mặt nhuốm máu tươi đỏ hồng tếu dung lên,mái tóc cũng nhuộm kín huyết sắc.

Hắn lại lướt nhìn qua xung quanh mỉm cười tà mị.

Bao quanh đến cả vạn người có hơn,ai ai cũng là tinh nhuệ đại quân,đại năng khủng khiếp.

Hơn hết tám gã nam tử trước mắt tu vi đồng đều giống hắn,có chạy cũng không thoát được.

Hắn vô cùng ghét ánh mắt bọn hắn,đây là khinh bỉ,oán độc như nhìn một kẻ sâu bọ vô tri.

Hắn bắt đầu hồi ức lại,trước đây đã từ rất lâu,khoảng cách hắn không còn nhớ rõ.

Tại một nơi gọi địa cầu,nước Việt Nam,hắn chỉ một sinh viên vừa lên đại học.

Tuổi trẻ huyết khí dương cương ăn chơi cùng bạn bè,lam lũ vui vẻ từng khoảnh khắc hiện ra.

Lớp học lại hiện ra lần nữa như ở trước mắt hắn.

Một ngày dịch bệnh covit lan tràn,hắn quên mình trác táng trong quán nét.

Không bao lâu,hắn nhiễm phải rồi chuyển biến nặng chết đi.

Ngẫu nhiên,hắn xuyên không đến nơi đây cắm mình tu luyện vài vạn năm mới đến bước như bây giờ.

Chỉ cần một bước nữa hắn liền đột phá tu vi trấn áp bát phương hoành không đoạt thế.

Nơi đây,hắn luôn phải đặt mình mạng sống trước tiên bởi vậy vì sức mạnh có thể đánh đổi tất cả.

Hắn giết người ít cũng đến vài chục vạn ,nhiều thì đến cả ức.

Đôi lúc huyết tế cả toà thành là thường thường.

Bình cảnh hiện tại của hắn rất khó đột phá nếu thiếu cơ duyên xảo hợp.

Nghĩ cả đời kẹt lại cho đến khi gặp nàng.

Nàng là một trong ba nhi tử của quốc vương đại càn vương triều.

Thiên phú kinh diễm,tướng mạo tuyệt mỹ, lại được vô vàn sủng ái.

Hơn hết nàng có một thể chất song tu vô cùng tuyệt hảo.

Hắn dành nửa đời tài phú mới gây dựng đủ kế hoạch bắt nàng tới tay.

Sau khi xong việc bình cảnh cũng nới lỏng,hắn tìm một nơi an tĩnh trùng kích tu vi.

Ai ngờ thế sự khó lường,hắn coi thường đại càn vương triều,chưa đến nửa tháng đã bị tìm đến nơi.

Biết con gái mình bị người vũ nhục,quốc vương biển giận ngập trời,nửa quân đội điều động đánh giết.

Tuy hắn chiến lực khủng bố nhưng vẫn bất lực dưới thế công,đại trận giăng lưới.

Hiện tại,hắn hai quyền khó địch nổi bốn tay,đèn đã cạn dầu khó tránh cái chết.

Một vị trung niên mắt to mày dậm đạp không đứng vững,khí vũ hiên ngang nhìn chằm chằm thiếu niên trước mắt.Hắn tiếng lớn hô to:

“Dâm tặc mạo phạm công chúa ngươi đèn đã cạn dầu khó thoát cái chết”với gã này lời nói hắn khịt mũi khinh thường.

Lại một gã nam tử khắc mặt giương giương đắc ý tỏ rõ khinh khỉnh:

“Hắc hắc ta xem hắn túi da tốt đẹp,chính hẳn dâm tặc bản sự”nói hắn phì nhổ xuống đống nước bọt.Đám quân sĩ,tán tu xung quanh cũng ồn ào nhốn nháo lên

“Hừ ma đạo tàn ác giết người vô số nên róc thịt chặt xương rút hồn nhập loạn khí tháp”

“Ma đầu năm xưa ngươi đồ thành ta từ trẻ nhỏ đến người già đều giết xem cũng có hôm nay”

“Nói nhảm loại tà ác này nhiều một đao chém chết”

“Nên trấn áp địa ngục tu la loạn đao xử trảm hắn”

…..

Một lão giả tiên phong đạo cốt phất ống tay áo,đám người lập tức tĩnh lặng lại.

Có thể thấy hắn địa vị cao cả danh tiếng tốt trong đám người này.

Hắn vuốt râu dài nhìn đến thảm trạng trên đất thiếu niên

“Trời sinh ma tính sâu nặng,đến cả công chúa cũng dám mạo phạm nên bắt sống về”

Hắn nhìn đám người đạo mạo trước mặt hô chém hô giết định đoạt làm sao giết mình cười phá to lên:

“Haha ha ha ha… “

“Hắn làm sao lại cười lên”

“Chẳng lẽ điên đến phát cuồng”

“Ma đầu điên rồi”

“Mọi người cẩn thận ma đầu giảo hoạt”

Hắn thấy như vậy vẫn lạnh lùng nhìn bốn phía âm thanh âm lãnh vô cùng

“Trời sinh ra ta cũng tự diệt ta,một đám đạo mạo các ngươi không đủ tư cách”

“Thanh Thu Tử ta tu ma vài vạn năm không thẹn lương tâm,giết người trong mắt ta đúng một lũ gia súc”

Nói rồi hắn lấy hết khí lực đứng dậy lên thân thể run rẩy lảo đảo như sắp ngã.

Đám người thấy vậy nghiêm túc nhìn đến, Thanh Thu Tử tự lấy tay đến thành trảo

Phốcc

Một tiếng hắn rút ra lấy trái tim vẫn còn đang đập trong lồng ngực lôi ra.

Máu chảy ròng ròng chạy từ ngực bay ra,đám người thấy vậy sợ hãi nhìn hắn.Thanh Thu Tử nhếch miệng cười lên

“Trời sinh ma tâm,trấn áp vạn ma ta sinh ra đã định đoạt số phận một ngày chết như vậy”

“Hahaaa..”Hắn lại cười phá lên ánh mắt nguy hiểm nhìn đến đám người.Lão giả tu vi cao nhất ánh mắt nhạy bén mặt sợ hãi

“Ngăn hắn lại ngay nguy hiểm”

Đám người nghe vậy rực rịch tỉnh táo lại lên công kích tiến đến.Thanh Thu Tử lắc lắc đầu

“Muộn”

“Lấy máu của ta làm thuốc dẫn,thân thể cốt cách tu vi của ta làm đỉnh lô,linh hồn của ta làm mồi lửa”

“Haha kiếp này ta nhập ma,nếu còn kiếp sau ta cũng thành ma đời đời kiếp kiếp ma loạn thiên khung giết hết tất thảy”

Quần Ma Loạn Vũ-Khởi

Dứt lời,thương khung như xé rách ra khủng bố huyết tinh,huyết sắc cùng ma khí thông thiên.

Bầy ma từ cửu u địa ngục từ thiên địa sinh ra.

Đám người vừa công kích đến Thanh Thu Tử,thân thể hắn đã biến mất khỏi không gian như hoà tan cùng thiên địa.

Chỉ còn cát bụi chảy dọc xuống,bọn họ sợ hãi nhìn khung cảnh ma khí bao trùm.Lão giả nhìn lên lại xuống dưới sợ hãi run lên:

“Đây là..là thượng cổ cấm chú ta từng đọc qua,người có tiên thiên ma tâm có thể hiến tế thể xác triệu hồi ma vật từ cửu u địa ngục”

Nghe hết lời lão giả nói,đám tu sĩ như bị trùng kích nặng nề trong não.

Ma vật vô cùng khủng bố ai ai cũng biết,không ngờ ma đầu kia lại có thể triệu hồi đi ra.

Ngay lập tức có người bị ma vật vây kín đánh giết, huyết tinh lan tràn tanh tưởi đi ra

“Aaaa ta không muốn chết”

“Cứu a cứu “

“Đừng đến đây tránh ra,”

“Làm sao khủng bố như vậy khó giết quá”

Đám người nhao nhao kêu la,tế ra đủ loại pháp bảo chém giết đám ma vật,ma nhân. Nhưng đám này chết lại hồi phục,mạnh mẽ cực kì khó giết.

Gã nam tử mắt to này dậm cầm một thanh thương chém giết xung quanh.

Ma khí nhập lại bị chém chết,dũng mãnh phi phàm.Hắn hơi nhăn mày lại hô to

“Ma vật khó giết chuẩn bị rút lui”

Đám người tử thương thảm trọng,số quân đi ra không đến một thành,tám gã nam tử tu vi cao nhất cũng trọng thương nặng nề.

Kì lạ thay đám ma nhân kia chỉ ở tại một khu không bước ra khỏi phạm vi,nơi đây trở thành một cấm địa.

Hết thảy tu sĩ sợ hãi trở về,không dám nhìn lại mảy may tràng cảnh kia lần nữa.

Một gã nam tử anh tuấn cương nhu cụt một bên tay sắc mặt trắng bệch hỏi bên cạnh lão giả

“Trịnh lão ma đầu thì sao liệu có chết không”

Lão giả nhíu mày suy tư hồi lâu rồi lắc đầu

“Xưa nay số lượng dùng cấm chú này không đến năm người,được liệt vào nguy hiểm nghiêm trọng,nếu hắn dùng chắc chắc phải chết”

“Chúng ta cũng có chỗ bàn giao chỉ tiếc tổn thương quá thảm trọng”

Đám người gật đầu đồng ý rồi triển khai tốc hành rời khỏi.

Mà không ai biết rẳng một tia tàn hồn yếu ớt bay ra khỏi tầng tầng lớp lớp không gian biến mất.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Song Hồn Chi Thân sáng tác bởi TruGiaGia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TruGiaGia
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.