Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giám đốc Lí về trường (1)

Phiên bản Dịch · 920 chữ

Thứ bảy, ngày 24 tháng 4.

Cách thi đại học chỉ còn có bốn mươi mấy ngày, cấp ba hôm nay vẫn đi học.

Buổi sáng Lí Đông đưa ba mẹ đi bệnh viện một chuyến, thừa dịp ba mẹ không ở bệnh viện yêu cầu kiểm tra toàn thân, dù sao ba mẹ cũng không biết phải kiểm tra những gì.

Báo cáo kiểm nghiệm chốc lát vẫn chưa xong, hai vợ chồng già cứ nhắc mãi, Lí Đông chỉ có thể để bọn họ tiếp tục mở quán vào buổi chiều.

Bên phía Lam Hải vì Lí Đông còn chưa góp đủ tiền trả ban đầu, tạm thời không vội ký hợp đồng chính thức.

Việc kinh doanh đầu cơ trục lợi tôm hùm cũng đã vào quỹ đạo nên tiền đều liên hệ qua điện thoại, sau đó chuyển khoản, không cần hắn phải ra mặt.

Cho nên trong lúc nhất thời Lí Đông thật ra không có chuyện gì làm.

Mấy ngày trọng sinh trở về Lí Đông vẫn luôn bận rộn, đột nhiên rảnh rỗi còn có chút không quen.

Thật ra cũng không phải không có việc gì, ví dụ như Lí Đông đã lâu rồi không đến trường học.

Lần trước xin Trần Quốc Hoa nghỉ một tuần, nhưng là đến bây giờ đã gần hai tuần Lí Đông không đến trường học.

Thật ra trên đường Lí Đông cũng gọi điện thoại cho Trần Quốc Hoa kéo dài kỳ nghỉ, nếu không lão Trần đã sớm gọi cha mẹ, cho dù như vậy giọng điệu lão Trần trong điện thoại cũng không quá tốt.

Nghĩ vậy Lí Đông quyết định vẫn đến trường một chuyến, bây giờ nghề nghiệp chủ yếu vẫn là học sinh, quá đáng quá cũng không dễ ăn nói với lão Trần kia, tuy rằng hiện tại đã rất quá đáng.

Đương nhiên, tình huống thực tế là Lí Đông có chút nhớ Tần Vũ Hàm, hiện giờ thật sự có cảm giác một ngày không gặp như cách ba thu.

Lúc Lí Đông đến trường đã là một giờ rưỡi chiều, tiết học buổi chiều vẫn chưa bắt đầu.

Nhưng Lí Đông biết giờ này lão Trần chắc chắn đang ở văn phòng, lão Trần dạy năm cuối thường sẽ không về nhà buổi trưa.

Đi đến văn phòng giáo viên gõ cửa, bên trong quả nhiên truyền đến giọng nói của lão Trần.

Thấy Lí Đông đi vào, Trần Quốc Hoa mặt không còn là mặt mũi không còn là mũi*, suýt chút nữa thì ném Lí Đông ra ngoài.

*chỉ trạng thái cực kỳ không vui, mặt mày cau có

Lí Đông cũng biết mình đuối lý, cười tỏ vẻ nịnh nọt, vẻ mặt lấy lòng.

Trần Quốc Hoa thấy thế có chút cạn lời, đen mặt nói: “Thầy còn tưởng rằng em đã quên mình là học sinh rồi, sao thế, hôm nay giám đốc Lí đến trường học thị sát à?”

Lí Đông cười gượng hai tiếng, lại nghĩ thầm, không phải hắn đúng là giám đốc Lí sao, xem ra mắt nhìn của lão Trần không tồi.

Nhưng hắn cũng không dám nói lời này với Trần Quốc Hoa, lão Trần vẫn là người rất tốt, là thầy giáo có trách nhiệm.

“Thầy Trần, em xin nhận sai, em tội ác tày trời không thể tha thứ…” Lí Đông chắp tay xin tha, vụng trộm đưa một bao thuốc Trung Hoa ra, hắn biết lão Trần rất nghiện thuốc lá.

Sắc mặt Trần Quốc Hoa lập tức đen lại, giọng nghiêm khắc nói: “Học cái thói đường ngang ngõ tắt từ ai thế! Cầm về đi!”

“Đừng mà, thầy Trần, đây là em lấy của ba em. Thầy biết đấy, hút thuốc nhiều không tốt, em thì không hút thuốc lá, cũng không thể lấy về để tiếp tục làm hại bố em được.”

Lí Đông hiểu con người của Trần Quốc Hoa, cũng sớm đã đoán trước.

Hắn thấy thế vội vàng pha trò cợt nhả vài câu, đôi ba lời đã xoa dịu được Trần Quốc Hoa.

Trần Quốc Hoa có chút bất đắc dĩ, tức giận nói: “Hóa ra em cũng biết hút thuốc không tốt, nên tới làm hại thầy đúng không?”

“Sao có thể, đây là do em cảm thấy mình tội ác tày trời nên tới chuộc tội. Không để thầy hút đâu, ngày thường ngửi cho bớt cơn nghiện thuốc lá là được.”

“Đi sang bên đi, tên nhóc này…” Trần Quốc Hoa cười, lắc đầu nói: “Lí Đông, trước kia em cũng rất cứng rắn, không như hiện tại thiếu đàng hoàng như vậy, học những thứ này ở đâu thế.”

Thấy Lí Đông chỉ cười hi hi ha ha mà không lên tiếng, Trần Quốc Hoa cũng không hỏi nhiều, sắc mặt lại lần nữa nghiêm túc trở lại nói: “Lí Đông, nghe thầy khuyên vài câu, đừng không để ý chuyện thi đại học, đây là thời khắc mấu chốt ảnh hưởng đến tương lai cả đời của em.”

“Cách ngày thi đại học cũng không còn bao nhiêu thời gian, lúc này em còn không đi học hai tuần, em có biết hậu quả sẽ như thế nào không?”

“Nếu hôm nay em còn không đến, thầy định giờ nghỉ ngày mai sẽ đến nhà em hỏi thăm gia đình, thầy muốn hỏi ba mẹ em một chút, bọn họ có quan tâm đến tương lai của em hay không!”

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Tài Nguyên Cuồn Cuộn (Dịch) của Lão Ưng Cật Tiểu Kê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongthan160599
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.