Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bán Hay Không? (1)

Phiên bản Dịch · 1000 chữ

Hôm nay tâm trạng của Lí Đông rất tốt, lúc đi đường cũng trở nên nhẹ nhàng.

Hắn không biết đây có được coi là yêu hay không, không có tỏ tình, không có lãng mạn, gần như chỉ là một cái ôm.

Nhưng như thế là đủ rồi, Tần Vũ Hàm không từ chối, không mắng hắn, điều này nói lên rất nhiều vấn đề, hắn vô cùng thỏa mãn.

Sau khi bình tĩnh lại, Lí Đông đi dạo trên mấy tuyến đường phố ở nội thành.

Mục đích hôm nay của hắn là tìm kiếm một chỗ có mặt bằng thích hợp để mở siêu thị, những chuyện khác tạm thời gác lại sau.

Khu nội thành của huyện Đông Bình không lớn, khu thương nghiệp lại càng nhỏ, chủ yếu là từ bốn con phố quây lại thành trung tâm.

Đường phố không có tên đặc biệt, chỉ gọi đơn giản là bốn con phố Đông Nam Tây Bắc.

Mảnh đất ở giữa kia thuộc con phố phía Tây, mà chợ bán thức ăn còn lại ở con phố phía Nam.

Bên chỗ con phố phía Tây này vì có trường học nên chủ yếu là vài tiệm cơm nhỏ, hiệu sách, khách sạn, bệnh viện và mấy ngành nghề buôn bán liên quan đến học sinh.

Phố phía Nam bên kia là chợ bán thức ăn, sạp trái cây, vài cửa hàng quần áo và cửa hàng đồ kim khí vân vân.

Mục tiêu trong lòng Lí Đông là siêu thị, tốt nhất nên mở ở con phố lớn phía Bắc, xung quanh phố phía Bắc có vài khu nhà mới xây, hơn nữa, trong trí nhớ của Lí Đông, sau này chính quyền huyện và một số văn phòng cơ quan cũng sẽ dời đến bên đó.

Môi trường nơi đây tốt hơn nhiều so với phố Tây xưa cũ, phố Nam lộn xộn, tập trung chủ yếu là mấy nhãn hiệu cửa hàng quần áo, ngân hàng thương nghiệp, các ngành bách hóa thương mại.

Hơn nữa ở kiếp trước, siêu thị cũng mở ở phố Bắc, nhớ rõ lúc ấy biển người tấp nập đến nỗi muốn chen cũng không chen nổi.

Lí Đông cũng vừa mới nhìn vị trí của siêu thị kia, nhưng không hài lòng là mấy, chỗ vẫn hơi nhỏ một chút.

Kiếp trước việc kinh doanh của siêu thị kia rất tốt, nhưng vì sau này mệt mỏi, muốn mở rộng quy mô cũng gặp phiền toái rất lớn, hơn nữa vị trí cũng hơi chệch choạc mới bị những chuỗi siêu thị đó làm sụp đổ.

Đi dạo vài vòng quanh phố Bắc, Lí Đông phát hiện phố Bắc hiện giờ cũng không coi là quá phồn hoa, một số cửa hàng sát đường không phải đang trang hoàng thì là đang xây lại, không có hơi thở của hiện đại hóa mấy năm sau đó.

Cũng có mấy nhà đang quảng cáo cho thuê cửa hàng, nhưng Lí Đông cũng không vừa lòng lắm.

Mãi đến lúc bước tới chỗ giao nhau của hai con phố Tây Bắc, Lí Đông mới dừng lại, nhìn quảng trường thương mại mới xây dựng trước mặt, mắt hắn sáng ngời.

Tòa nhà thương mại này mới xây dựng không bao lâu, cao năm tầng, tường ngoài vừa mới được trang hoàng, bên trong vẫn còn trống rỗng.

Lí Đông không coi trọng mới hay cũ. Hắn nhớ rõ mấy năm sau nơi này là tụ điểm của khu đồ ăn nhanh như KFC, Mcdonald của nước ngoài, việc kinh doanh không thể tốt hơn.

Thêm vào đó nơi này nối liền hai con phố Tây Bắc, gần đó ít nhất có mười khu dân cư, càng quan trọng hơn là đi bộ từ đó đến quảng trường Phương Đông không quá mười phút, vị trí hoàn hảo tuyệt đối!

Chính là chỗ này!

Lí Đông lập tức hạ quyết tâm, còn có chỗ nào thích hợp hơn chỗ này sao, hơn nữa địa điểm cũng rộng rãi, rất thích hợp!

Giàn giáo còn chưa dỡ bỏ tấm biển quảng cáo cho thuê trên tường, Lí Đông vội vàng bấm số điện thoại gọi đi.

“Xin chào, người quảng cáo cho thuê của trung tâm thương mại Lam Hải đúng không?”

“…”

“Đúng vậy, tôi muốn thuê nhà, chúng ta gặp mặt nói chuyện đi. Bây giờ tôi đang ở cửa trung tâm thương mại Lam Hải.”

Ngắt điện thoại xong, Lí Đông đứng tại chỗ đợi một lúc, khoảng chừng mười phút sau có một người đàn ông trung niên mập mạp kẹp túi công văn chạy tới.

Nhìn khắp nơi một lượt, thấy chỉ có Lí Đông đứng tại chỗ, người đàn ông trung có vẻ hơi do dự.

Lí Đông cũng hiểu rõ vì sao, nở nụ cười nói: “Xin chào, vừa nãy chính là tôi gọi.”

“Xin chào xin chào, tôi tên Lí Thành Quý, rất vui được gặp!” Người đàn ông trung niên rất nhanh đã bình tĩnh lại, duỗi tay ra cầm tay Lí Đông.

Nắm tay xong Lí Thành Quý hơi do dự một chút nhưng vẫn mở miệng nói: “Anh họ gì thế?”

“Tôi cũng họ Lí, 500 năm trước nói không chừng chúng ta vẫn là một nhà đó. Giám đốc Lí thấy tôi tuổi còn nhỏ nên không yên tâm hả, ha ha…”

Lí Đông có vẻ rất dẻo miệng, nhiệt tình chào hỏi Lí Thành Quý.

Lí Thành Quý cũng là người làm ăn buôn bán, phần do dự lúc thấy đối phương trẻ tuổi đã nhanh chóng bị áp xuống, nói chuyện phiếm dăm ba câu với Lí Đông.

Sau khi lời qua tiếng lại mấy câu, Lí Thành Quý mới thật sự yên tâm.

Đối phương tuy rằng trẻ tuổi, nhưng lời nói cử chỉ cũng không kém những người trong giới kinh doanh, quả nhiên là không thể trông mặt mà bắt hình dong.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Tài Nguyên Cuồn Cuộn (Dịch) của Lão Ưng Cật Tiểu Kê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongthan160599
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.