Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cậu là kẻ lừa đảo! (1)

Phiên bản Dịch · 999 chữ

Mấy ngày kế tiếp Lí Đông rất bận.

Vì để nhanh chóng gom đủ tiền mở siêu thị, Lí Đông mở rộng đầu cơ, trục lợi thị trường tôm hùm đến nửa quận Thanh Dương.

Ba huyện gần Đông Bình bao gồm Nam Bình, Hợp Xuyên, Dương Hà đều bị Lí Đông coi như địa bàn của mình.

Giống như Đông Bình, ba huyện này cũng thuộc tỉnh Thanh Dương, thị trường tôm hùm vẫn ế ẩm như cũ, cũng tạo cơ hội cho Lí Đông.

Vì thăm dò thị trường bán sỉ thuỷ sản của ba huyện khác, Lí Đông lấy cớ đi sang nhà bạn học, mấy ngày rồi không về nhà.

Ngày nào cũng thức dậy lúc một hai giờ đêm đi liên hệ với người bán sỉ, cũng may hiện tại trong tay hắn có tiền mặt, không cần phải tay không bắt sói trắng*. Những người bán sỉ đó không khác bên phía Đông Bình là mấy, hắn có thể liên hệ với mấy nhà này rất dễ dàng.

*Tay không bắt sói trắng: cụm từ mang ý nghĩa xúc phạm, có nghĩa là lừa dối người khác để không phải bỏ ra cái gì hoặc trả giá rất ít mà vẫn có lợi ích vô cùng lớn.

Còn bên phía Bình Xuyên, Lí Đông cũng bớt thời gian đi một chuyến. Lần này hắn không đi chợ bán thức ăn, mà là trực tiếp tìm đến khu chợ bán sỉ ở tỉnh.

Đi đến từng nhà thì hắn không làm được, chỉ có thể giảm giá nhẹ, trực tiếp bán sỉ tôm hùm của ba huyện.

Thị trường tôm hùm ở Bình Xuyên đã bắt đầu có xu hướng tăng lên, giá cả của Lí Đông ở thị trường bán sỉ đã xuống đến năm tệ, cũng không rẻ hơn lúc bán cho râu xồm là bao.

Nếu không phải râu xồm là người đầu tiên hợp tác với hắn, hơn nữa đây không phải là việc làm ăn lâu dài thì Lí Đông đã chuẩn bị bán sỉ cả ở bốn huyện, như vậy cũng có thể bớt được rất nhiều phiền toái.

Cứ như vậy, sau khi bận rộn gần một tuần, Lí Đông rốt cuộc cũng thu xếp xong con đường xuất nhập hàng hóa ở mấy địa phương khác.

Lúc trở lại Đông Bình lần nữa đã là 22 tháng 4.

Lí Đông chuẩn bị nghỉ ngơi tạm một ngày. Mấy ngày nay hắn thật sự quá mệt mỏi, gần như là không ngủ đủ giấc nào.

Nghĩ đến ngày mai lại phải ra ngoài tìm mặt bằng, trước hết mở siêu thị xong rồi tính tiếp, đỡ bị người khác chiếm trước thời cơ.

Đầu cơ trục lợi tôm hùm là làm một lần, mở siêu thị buôn bán tốt có thể ăn cả đời.

Còn về mặt tài chính thì hiện tại hắn cũng không phải quá lo lắng, giờ chỉ tính chênh lệch giá mỗi ngày thì hắn đã có thêm gần một trăm nghìn tệ.

Lại nói tiếp cảm giác hơi khó tin, trên thực tế chẳng qua là mỗi ngày ba bốn mươi nghìn cân tôm hùm mà thôi, chia ra bốn huyện căn bản là không tạo ra chút gợn sóng nào.

Nằm trên giường nghĩ vài chuyện, mấy ngày nay mệt mỏi vô cùng, rất nhanh Lí Đông đã tiến vào mộng đẹp.

Lúc Lí Trình Viễn và Tào Phương trở về Lí Đông vẫn còn đang ngủ.

Tào Phương nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, thấy con trai đang ngủ say nên không quấy rầy, chỉ xót xa mà nhìn khuôn mặt vừa đen vừa gầy đi rất nhiều của Lí Đông.

Tào Phương nhẹ nhàng đóng cửa phòng, đi đến phòng khách, thấp giọng nói: “Đông tử mấy ngày nay gầy đi nhiều, có phải ở trường học xảy ra chuyện gì không? Đã gầy lại còn đen, tôi đau lòng chết mất.”

Lí Trình Viễn nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Hơn một tháng nữa là thi đại học rồi, trong khoảng thời gian này áp lực đè lên con nó cũng lớn. Hai tháng này bà đừng đi buôn bán gì, ở nhà chăm sóc nó, nấu thêm vài món ăn ngon cho nó.”

“Vậy một mình ông vẫn làm được chứ?”

“Có cái gì mà không làm được, việc buôn bán hiện tại không làm sau này vẫn có thể làm. Hiện tại đây chính là chuyện lớn trong đời con chúng ta, kiếm ít tiền hơn thì kiếm ít hơn chứ sao, kiếm tiền không phải vì nó à.” Lí Trình Viễn hiểu rõ hai vợ chồng mệt chết đi sống lại vì điều gì, suy cho cùng cũng chỉ vì để con trai có thể có tương lai tốt hơn.

Tào Phương nghĩ một lúc rồi đồng ý, nói qua nói lại vẫn là con trai quan trọng nhất.

Đặc biệt hiện tại là thời điểm mấu chốt, cũng không thể để con trai tùy ý làm bừa.

Lí Đông ngủ một giấc tỉnh dậy cũng không biết mẹ hắn đã quyết định ở nhà chăm sóc hắn.

Đẩy cửa vào phòng khách, Tào Phương vẫn đang bận rộn ở phòng bếp, mùi hương của thức ăn đã khơi dậy cảm giác thèm ăn của Lí Đông.

“Mẹ, sao đêm nay mẹ lại có thời gian nấu đồ ăn ngon thế?” Lí Đông tiện tay nhặt lên một miếng xương sườn nếm thử, hương vị rất ngon.

Tào phương vừa bận rộn, vừa đau lòng nói: “Sau này có rất nhiều thời gian nấu cho con ăn, kiểu gì cũng phải để con mập lên.”

“Thôi, ngày nào mẹ cũng bận rộn như vậy, về nhà cũng đừng nấu cơm, mua bên ngoài về cũng được.”

“Không vấn đề gì, dù sao bắt đầu từ ngày mai mẹ sẽ không đi bán nữa, có rất nhiều thời gian nấu cơm.”

“Khụ khụ khụ……”

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Tài Nguyên Cuồn Cuộn (Dịch) của Lão Ưng Cật Tiểu Kê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongthan160599
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.