Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm vụ chuyển chức Thánh ảnh vũ

Phiên bản Dịch · 2228 chữ

“Nhớ bảo Ngang Dực Thiên Sứ gửi 5 trang bị Á truyền kỳ qua.”

Vẻ mặt Nhiếp Ngôn vô cùng bình thản, nói: “Một thời gian ngắn nữa ta sẽ sang đế quốc Tát Đặc Ân đi dạo ngắm cảnh tí, báo trước cho khỏi mang tiếng vô lễ.”

Nhiếp Ngôn vừa nói xong liền khiến người xem xung quanh nghiêm túc hẳn, đây chính là Bộ Lạc Ngưu Nhân đang tuyên chiến với Thiên Sứ Phách Nghiệp.

Do khoảng cách giữa hai bên quá xa, truyền tống cần đến mấy trăm kim tệ nên chỉ có thể chờ không kỵ phổ biến mới có thể phát động chiến tranh quy mô lớn. Còn bây giờ chẳng qua là đám cao thủ sang đánh nhau mà thôi, bất quá kết quả ra sao thì vẫn khiến người ta phải mong đợi. Loại pk giữa các cao thủ này tuyệt đối thu hút người xem.

Lúc này, Ngang Dực Thiên Sứ đang ở cứ điểm Tế Huyết Đồ Đằng, nghe Nhiếp Ngôn nói xong liền giận tím mặt. Hắn vỗ mạnh xuống bàn một cái, Cuồng Tặc Niết Viêm, chiếm được tiện nghi còn láo toét. Niết Viêm nếu dám đánh tới Vương thành Thú Nhân, nhất định phải cho nó lết về.

Thiên Sứ Phách Nghiệp thất thế cũng không nói lên Thiên Sứ Phách Nghiệp sợ Bộ Lạc Ngưu Nhân mà bởi vì lúc này Thiên Sứ Phách Nghiệp đang dồn sức đánh chiếm các thành lớn, hoàn thành kế hoạch thống nhất đế quốc Tát Đặc Ân, không rãnh ăn thua đủ với Bộ Lạc Ngưu Nhân. Huống chi khoảng cách hai bên quá xa, nếu không lấy thực lực trước mắt của Thiên Sứ Phách Nghiệp dễ dàng nuốt trọn Bộ Lạc Ngưu Nhân.

Trong đầu Ngang Dực Thiên Sứ lại hiện lên hai từ: không kỵ!

Ai có thể nắm giữ không kỵ liền có thể chiếm trọn bầu trời!

Quảng trường thành Tạp La Nhĩ dần giải tán, Cuồng Thần cùng Đọa Lạc lủi thủi truyền tống về Vương thành Thú Nhân của đế quốc Tát Đặc Ân, chuyện này tạm thời dừng ở đây.

Còn về sức nóng của trận pk này tất nhiên sẽ còn kéo dài, bất quốc Cuồng Thần cùng Đọa Lạc hẳn là trở thành trò cười của mọi người. Hùng hùng hổ hổ tới đây, cuối cùng lại cúp đuôi chạy về.

Mặt khác, thực lực của Nhiếp Ngôn cũng được bàn luận không ngớt, không ai nói được Nhiếp Ngôn mạnh thế nào, dù sao đến tận bây giờ vẫn chưa ai thấy Nhiếp Ngôn thua. Bọn họ thật sự mong xuất hiện một người có thể đánh với Nhiếp Ngôn một trận, một người có thể khiêu chiến thần.

Cả đám Nhiếp Ngôn trở về tổng bộ của Bộ Lạc Ngưu Nhân ở cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư.

Cứ điểm này sau khi trải qua một cuộc chiến khói lửa càng phồn hoa hơn, lửa chiến không thể phá hủy cứ điểm này mà lại khiến nó có thêm cơ hội phát triển. Các thương nhân muốn làm ăn buôn bán trong cứ điểm, cái đầu tiên là phải hòa bình, chứ nếu mua đất đai, cửa hàng rồi bị chiến tranh thiêu rụi thì làm ăn cái khỉ gì nữa?

Bộ Lạc Ngưu Nhân đã dùng thực lực để chứng minh sự an toàn của cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư, chỉ cần như vậy đã đủ kéo các thương nhân đến rồi. Hơn nữa, xung quanh cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư là các map train level 50-80, tương lai chắc chắn sẽ càng phồn vinh hơn. Mà Bộ Lạc Ngưu Nhân cũng cố ý xây dựng trạm trung chuyển nối đến các cứ điểm khác, rồi lại tốn lượng lớn tiền xây truyền tống trận, có hai cái này, giao thông mua bán tiện hơn rất nhiều.

Nhiếp Ngôn thấy cứ điểm Khắc Lý Phổ Tư tấp nập như vậy liền mừng trong lòng, xem ra đám người Quách Hoài kinh doanh cũng không tệ.

Nhiếp Ngôn đi vào đại sảnh hội nghị của Bộ Lạc Ngưu Nhân thì thấy đám người Quách Hoài đang bận rộn đủ thứ.

“Bộ Lạc Chiến Thần dạo này sao rồi?” Nhiếp Ngôn hỏi, dạo này Quách Hoài không báo cho hắn tình hình của Bộ Lạc Chiến Thần, xem ra bên đó đã không gặp khó khăn gì nữa.

“Bộ Lạc Chiến Thần dạo gần đây đánh nhau máu lửa hẳn, 5 công hội của Thác Bạc gia tạm thời bó tay, Bộ Lạc Chiến Thần hẳn còn có thể chống đỡ 5, 6 ngày nữa.” Quách Hoài kể sơ lược về tình hình chiến trận bên thành Ni Tác Đức, xem ra đang rơi vào thế giằng co.

Xem ra đám người của Bộ Lạc Chiến Thần sau khi bị Nhiếp Ngôn kích động đã dốc sức nhiều hơn, dù sao bọn họ cũng không muốn mình bị gọi là phế vật, bị Bộ Lạc Ngưu Nhân xem thường. Mấy lão đại của các phòng làm việc cũng ra lệnh cho người trong phòng mình cố gắng hết sức, khiến cho toàn thể Bộ Lạc Chiến Thần mạnh lên không ít. Tuy nói thực lực vẫn chênh lệch với Thác Bạt gia một chút nhưng chỉ cần chống đỡ 5, 6 ngày nữa, đợi Bộ Lạc Ngưu Nhân bên này giải quyết xong chuyện thì dễ dàng hơn nhiều.

Sau 5, 6 ngày nữa, Nhiếp Ngôn có thể tổ chức một đoàn đội sang cứu viện, mà lúc đó Bộ Lạc Chiến Thần chắc cũng chế ra được 2, 3 Băng sương Thiết giáp Đầu thạch ky, đủ đánh ngược lại Thác Bạc gia.

Nhiếp Ngôn vô cùng quan tâm đến Bộ Lạc Chiến Thần, dù sao đó cũng là tài sản của Nhiếp gia, tuyệt đối không được để đám người Thác Bạc gia phá rối.

Nhiếp Ngôn hỏi một chút về tình hình chiến trận bên kia, xác định không có vấn đề gì mới đi xử lý vài chuyện trong công hội rồi truyền tống về thành Tạp La Nhĩ, đi về hướng Quang Minh Thánh Điện.

Quang Minh Thánh Điện nằm ở phía Tây thành Tạp La Nhĩ, thường xuyên có Tế tự hoạt động ở đây, cứ cách mỗi một tuần sẽ có lượng lớn NPC tụ tập lại chỗ này, thành kính lễ bái. Còn mỗi năm, nơi này lại tổ chức một lần hoạt động triều bái gọi là Thánh Quang Phổ Chiếu, chữa bệnh cho mọi người.

Đi theo con đường cái thẳng về phía trước, nhìn về phía cuối đường, ở đó có một tòa kiến trúc khổng lồ xây bằng đá tảng màu xám trắng, cả tòa kiến trúc toát ra ánh sáng nhạt, vô cùng trang nghiêm.

Trước tòa kiến trúc này là một quảng trường rộng, có một pho tượng thiên sứ đang ngồi rất lớn. Thiên sứ này mặc chiến giáp trắng, nét mặt vô cùng sống động, điêu khắc tinh xảo đến từng sợi lông cánh. Đó chính là nhân vật nổi tiếng nhất trong Quang Minh Thánh Điện, Đại thiên sứ Thái Lạc Đức, hằng năm vẫn trấn giữ ở Tử Vực Môn, thủ hộ hòa bình cho nhân loại.

Nét mặt Thái Lạc Đức được điêu khắc mang theo vẻ trang nghiêm, khiến trong lòng người ta nảy sinh kính ý.

Nhiếp Ngôn đi qua bức tượng, tiến vào Quang Minh Thần Điện. Chợt một vệ binh mặc khôi giáp màu bạc ngăn Nhiếp Ngôn lại, nói: “Người lạ mặt, mời rời khỏi nơi đây. Bất kỳ chức nghiệp nào chưa được sự cho phép của thánh ngôn cũng không được đi vào trong thánh điện.

Nhiếp Ngôn nhìn tên của vệ binh này.

“Gia Lạp Đức tiên sinh, ta đến tìm Tế ti An Ni Sâm, ta có một vật phẩm tà ác muốn tin lọc nó.” Nhiếp Ngôn cung kính nói, mỗi người ở trong thánh điện đều có địa vị rất cao. Bởi vì hơn phân nửa quý tộc của thành Tạp La Nhĩ là giáo đồ của Quang Minh Thánh Điện.

“Muốn tin lọc vật phẩm tà ác thì phải đợi lễ bái diễn ra mỗi chủ nhật mới có thể tiến vào thánh điện.”

Xem ra hôm nay không có cách nào tinh lọc Tà Ác Bảo Châu rồi, còn hai ngày nữa mới đến chủ nhật, đành phải đợi thôi.

Nhiếp Ngôn đang chuẩn bị rời đi thì trong thánh điện có một người mặc pháp bào Tế ti màu trắng, râu tóc bạc phơ đi về phía Nhiếp Ngôn.

Tế ti đó hỏi: “Ác ma liệp sát giả, Đại học giả, Đại đạo tặc Niết Viêm tiên sinh, xin hỏi ngươi tới đây làm gì?”

Nhiếp Ngôn nhìn qua tên của lão, không ngờ chính là An Ni Sâm, trong lòng chợt kinh ngạc, không ngờ lại trùng hợp đến thế.

Tế ti An Ni Sâm hình như nhìn thấu suy nghĩ của hắn, cười khẽ: “Niết Viêm tiên sinh không cần kinh ngạc, trước khi ngươi tới đây thì thần đã ban xuống chỉ thị cho ta rồi, không có gì mà thần không biết, không có gì mà thần không làm được.”

Nhiếp Ngôn không có bao nhiêu kính ý với cái gọi là thần trong miệng Tế ti An Ni Sâm, hắn móc Tà Ác Bảo Châu trong hành trang ra, nó liền tỏa ra hơi thở hắc ám và hủ thực.

Tế ti An Ni Sâm vui mừng nói: “Đây là Tà Ác Bảo Châu, nó đến từ vực sâu hắc ám, hấp thụ hơi thở vong linh, khiến người giữ nó đánh mất lý trí, biến thành đầy tớ của nó. Người chiếm giữ Tà Ác Bảo Châu có năng lực hồi sinh mạnh mẽ, dù cho chết cũng có thể sống lại. Cũng vì thế nên quân đội của thánh đừng vẫn không cách nào tiêu diệt hết quân đoàn Huyết Ảnh. Niết Viêm tiên sinh tôn kính, ngươi đã giải quyết vấn đề khó khăn của chúng ta, xin cho phép ta đem nó đi tinh lọc.”

“Được, mời An Ni Sâm tiên sinh.” Nhiếp Ngôn giao dịch Tà Ác Bảo Châu cho Tế ti An Ni Sâm.

Tế ti An Ni Sâm cầm lấy Tà Ác Bảo Châu, nói với Nhiếp Ngôn: “Niết Viêm tiên sinh, mời theo ta.”

Sau đó hai người cùng đi vào Quang Minh Thánh Điện.

Sau khi tiến vào đó, khí tức hắc ám tỏa ra từ Tà Ác Bảo Châu liền yếu đi rất nhiều, ánh sáng màu đen vốn rất chói mắt lại có chút ảm đạm.

Nhiếp Ngôn theo Tế ti An Ni Sâm đi vào một đại sảnh rộng lớn, sáng ngời, tràn ngập lực lượng thánh khiết.

Thánh quang chiếu rọi lên người Nhiếp Ngôn như muốn hoàn toàn thanh tẩy cơ thể hắn.

Đây chính là lực lượng thánh quang.

Tế ti An Ni Sâm cầm Tà Ác Bảo Châu đi đến giữa đại sảnh, ở đó đứng sừng sững một thạch đài xây bằng đá trắng, trên thạch đài đặt một quyển sách dầy cộm, phát ra ánh sáng chói mắt.

Tế ti An Ni Sâm lật trang đầu tiên ra, một luồng thánh quang lực mạnh mẽ tỏa ra. Nhiếp Ngôn nhìn về phía này, chữ trên trên sách vặn vẹo như con nòng nọc, có chút kỳ dị nhưng nhìn qua lại ưu nhã, đây chính là Thánh Ngôn Thư của Quang Minh Thánh Điện, chứa đựng lực lượng của thần.

Tế ti An Ni Sâm đọc một đoạn chú ngữ khó hiểu, Thánh Ngôn Thư càng phát ra ánh sáng chói mắt, bọc lấy Tà Ác Bảo Châu trên tay An Ni Sâm. Chỉ thấy Tà Ác Bảo Châu dần dần bị ánh sáng tahnh tẩy, cuối cùng vỡ ra thành từng mảnh nhỏ, biến mất trong không khí, ngay cả một hạt bụi cũng không còn.

Tà Ác Bảo Châu đã hoàn toàn bị tinh lọc, không biết phần thưởng về Thánh vũ ảnh là sao, là một nhiệm vụ hay là một vật phẩm phát trực tiếp?

Kiếp trước, Tiếu Dung làm sao có thể hoàn thành chuyển chức Thánh ảnh vũ, Nhiếp Ngôn cũng không rõ lắm, loại chuyện bí mật này Tiếu Dung đương nhiên không công bố.

Nếu Tà Ác Bảo Châu đã tinh lọc xong thì Tế ti An Ni Sâm nhất định sẽ thưởng cho hắn, Nhiếp Ngôn đang vô cùng chờ mong.

Một lát sau, Tế ti An Ni Sâm niệm xong chú ngữ thì vung tay lên, một cột sáng chiếu rọi xuống người Nhiếp Ngôn.

Nhiếp Ngôn cảm thấy như có một lực lượng mạnh mẽ đang thấm vào trong người mình.

“Quang và Ảnh là bạn, người trẻ tuổi, ngươi có nguyện ý tiến vào một thế giới khác, tuy tìm lực lượng thần thánh thượng cổ hay không? Đó là một chiến trường thượng cổ xa xôi, ngươi sẽ được thần chúc phúc, trong một thời gian nhất định phải chứng tỏ giá trị sinh tồn của mình.” An Ni Sâm cúi đầu nói, phảng phất như đưa Nhiếp Ngôn đến một mộng cảnh.

Đây chính là nhiệm vụ chuyển chức Thánh ảnh vũ sao?

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ của Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tuanbui
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 697

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.