Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mạnh Hiểu Hiểu

Phiên bản Dịch · 1202 chữ

"Tiểu Hồng Bào?"

Vương Kiến Văn có chút cà lăm.

"Nhìn bộ dạng của ngươi kìa, đại ca ta cũng không ăn thịt người."

Khi nói lời này, có lẽ Trương Đồng đã quên dáng vẻ của mình ngày hôm qua.

Đại ca của Vương Kiến Văn lớn hơn hắn mười một tuổi, tuổi còn trẻ mà đã là Phó chủ nhiệm văn phòng thị ủy Ô Thành. Tân nương tử mặt trái xoan, tướng mạo cũng xinh đẹp, rất có phong thái mỹ cảm của con gái Giang Nam. Nàng là bạn học thời đại học của Vương Kiện Vũ, không phải là người Ô Thành. Hai người yêu nhau bảy năm, hôm nay cũng xem như là tu thành chính quả.

Thật ra thì Vương Kiện Vũ cũng không muốn rêu rao quá mức, nhưng mà nhà gái người ta từ ngàn dặm xa xôi đi tới đây, hắn cũng không muốn đối phương bị ủy khuất. Khi đệ đệ nói muốn phô trương thật lớn ủng hộ mình, hắn cười cười, gật đầu đồng ý.

Khi đội xe do Rolls-Royce dẫn đầu trùng trùng điệp điệp tới, kinh hỉ mà đệ đệ nói suýt chút biến thành kinh hãi. Hắn liếc mắt một cái là nhận ra đây là xe của ai. Đừng nói là Ô Thành, hắn đoán xe này tỉnh Thiên Nam cũng chỉ có một chiếc duy nhất. Chủ nhân của xe này là Tiểu Hồng Bào tiếng tăm lừng lẫy Ô Thành bây giờ. Là phái trẻ tuổi cấp tiến trong chính đàn Ô Thành, Vương Kiến Văn có ấn tượng cực kỳ phức tạp với Tiểu Hồng Bào.

Trong thời gian thật ngắn, người này dựa vào ánh mắt độc đáo, lâu dài và tâm ngoan thủ lạt, trở thành một trong số đại nhân vật ở Ô Thành. Làm việc cực kỳ cao điệu, hết lần này tới lần khác bản thân hắn lại rất khiêm tốn, Vương Kiến Võ không hiểu, hắn chỉ có một đánh giá dành cho người này, đó là một đấng kiêu hùng.

Vương Kiến Võ không phải Vương Kiến Văn, hắn không tin loại nhân vật như Tô Bình Nam sẽ vì đệ đệ không nên thân của mình mà nể mặt như thế.

"Chắc chắn là có mưu đồ."

Vương Kiến Võ nhanh chóng xác định, nhưng mà quay đầu nhìn thê tử tươi cười như hoa một chút, trong lòng thở dài, trên mặt nở một nụ cười hài lòng.

Địa điểm tổ chức tiệc cưới cũng không có chọn Cẩm Tú Các mà là một khách sạn khác, đội xe chậm rãi chạy qua mấy con đại lộ ở Ô Thành, Vương Kiện Vũ từ cửa sổ xe nhìn ra, thấy người đi đường không ngừng ngừng chân sợ hãi than, bỗng nhiên hiểu ra, cho dù là mình làm cái gì hoặc là không làm cái gì, từ hôm nay trở đi, Vương gia đã bị người ở Ô Thành cho là phe phái của Cẩm Tú.

Thân gia ở tỉnh Bắc Hải xa xôi cũng tới, hắn rất hài lòng với ánh mắt của con gái của mình.

Con rể làm người coi như không tệ, gia cảnh cũng cực kỳ tốt, thân gia Vương Quang còn là người đứng đầu Cục Giao Thông.

Vì không để thân gia một thân một mình xấu hổ, Vương Quang vẫn luôn đứng nói chuyện phiếm với thân gia.

Vương Kiến Văn đi tới trước mặt Vương Quang, cúi người xuống nói nhỏ vài câu, thân gia thấy sắc mặt Vương Quang lập tức trở nên có chút ngưng trọng, cũng đi ra ngoài đón người.

"Chẳng lẽ là lãnh đạo gì đến?” Thân gia hơi nghi hoặc một chút. Nãy giờ có không ít người tới, sắc mặt Vương Quang đều lạnh nhạt, thậm chí còn có chút cao ngạo. Có thể thấy ở Ô Thành, năng lượng của Vương gia không nhỏ."

Chỉ chốc lát thì thấy Vương Quang ý cười đầy mặt dẫn một người trẻ tuổi áo đen tóc ngắn đi tới. Thân gia chợt phát hiện vẻ kiêu căng trên mặt Vương Quang không còn nữa, thay vào đó là một nụ cười có chút câu nệ.

"Hiểu Hiểu tỷ mau xem, mau xem người đó! Tiểu Hồng Bào!"

Trên bàn cơm họ hàng bên vợ Vương gia, Mạnh Hiểu Hiểu bị biểu muội nhất kinh nhất sạ làm cho giật nảy mình. Biểu muội rất là hưng phấn, tay trái vuốt cánh tay Vương Hiểu Hiểu, tay phải chỉ một người trẻ tuổi mặc tây trang màu đen khẽ nói.

Mạnh Hiểu Hiểu là một cô gái có khí tràng rất mạnh, tóc ngắn ngang vai, mái tóc ngắn bên tai trái được vén kĩ ra sau tay, choàng một cái khăn quàng cổ thuần trắng, mặc áo khoác lông màu xanh da trời, mím môi nhìn Mạnh Hiểu Hiểu, ánh mắt cực kỳ sắc bén. Phụ thân nàng là thị trưởng thành phố Thiên Đô, nàng lại làm MC của Đài truyền hình Thiên Đô, gia đình và nghề nghiệp đều khiến cho tính cách Mạnh Hiểu Hiểu cực kỳ cường thế.

Mạnh Hiểu Hiểu nhìn theo ngón tay biểu muội chỉ, một người trẻ tuổi cường tráng như là báo săn xuất hiện trong tầm mắt của nàng.

"Rất có danh tiếng?"

Mạnh Hiểu Hiểu vân đạm phong khinh thu ánh mắt lại, một người trẻ tuổi có tiền thôi, ánh mắt nàng rất độc, liếc mắt một cái là nhận ra âu phục Armani trên người người trẻ tuổi cường hãn đó.

Biểu muội có vẻ hơi kinh ngạc, nhưng mà lập tức kịp phản ứng lại, biểu tỷ mắt cao hơn đầu này cũng không phải là người Ô Thành.

"Đại bá phụ mặt mũi thật lớn, Tiểu Hồng Bào cũng đích thân tới."

Biểu muội nói một câu, nhìn biểu tỷ luôn tỏ vẻ thục nữ lạnh nhạt, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên: "Biểu tỷ, các ngươi cũng xứng đôi lắm!"

Ở Vương gia và Mạnh gia, chuyện hôn nhân đại sự của Mạnh Hiểu Hiểu là chuyện khiến cho người nhà này nhức đầu nhất.

Mạnh Hiểu Hiểu xinh đẹp, nghề nghiệp cũng tốt, gia đình lại càng không cần phải nói, cũng bởi vì ánh mắt Mạnh Hiểu Hiểu quá cao, hai mươi tám tuổi mà nàng vẫn một thân một mình.

Mạnh Hiểu Hiểu dùng ánh mắt sắc bén ngăn lời kế tiếp của biểu muội, lạnh nhạt nói: "Ăn cơm."

Trong số huynh đệ tỷ muội, khí tràng của Mạnh Hiểu Hiểu rất mạnh, trong lúc nhất thời không có dám nói thêm nữa, chỉ là tròng mắt Vương Kiến Văn lại hơi đảo.

"Đúng nha, nếu Tiểu Hồng Bào làm tỷ phu của ta, thứ nhất, như vậy thì ta có thể xông pha trong Ô Thành, thứ hai, có lẽ chỉ có loại người bá đạo như Tiểu Hồng Bào mới có thể ép được loại con gái như Mạnh Hiểu Hiểu."

Tô Bình Nam cũng không biết trên một cái bàn khác trong tiệc rượu, hắn đã bị một số người loạn điểm uyên ương phổ.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch) của Đại Đại Quyển
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TueTinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 1056

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.