Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tô Định Bắc hút thuốc lá

Phiên bản Dịch · 1309 chữ

Đỗ Cửu biết tại sao Tô Bình Nam lại bảo mình dẫn đội. Trên người Tô Bình Nam toát ra khí chất kiêu hùng, hắn muốn Đỗ Cửu lập đầu danh trạng. (*)

(*) Đầu danh trạng: thuật ngữ trong Thủy Hử, ý chỉ khi gia nhập một tổ chức nào đó phải làm một việc mà tổ chức yêu cầu để chứng tỏ lòng trung thành, không phản bội.

Tô Bình Nam quan sát phản ứng của Đỗ Cửu, mỉm cười hỏi: "Đừng nghĩ phức tạp làm gì, ngươi xem Thủy Hử chưa?" Đỗ Cửu gật đầu.

Tô Bình Nam nói: "Ta có cô em gái rất cứng đầu, nàng nói ta đang làm Triều Cái."

Tô Văn Văn gật đầu, nói leo: "Nhất định là Định Bắc nói, cũng chỉ có nàng mới nói như vậy."

Tô Bình Nam ngoảnh đầu hỏi: "Ngươi đoán xem ta trả lời thế nào?"

Tô Văn Văn nghiêm túc suy nghĩ: "Ta đoán ngươi nói 'phải'."

Tô Bình Nam cười ha ha, lắc đầu: "Lúc đó ta nói hắn chỉ là thủ lĩnh thổ phỉ, có gì hay mà làm." Hắn vỗ vai Đỗ Cửu, giọng điệu rất chân thành: "Ta chỉ làm Tô Bình Nam, không cần đầu danh trạng, bảo ngươi đi chỉ vì ngươi thích hợp. Nếu không làm việc, người bên dưới sẽ không phục ngươi. Bọn hắn không phục ngươi, thì ta nâng đỡ ngươi kiểu gì?"

Đỗ Cửu im lặng, mãi lâu sau mới lên tiếng: "Hồng Bào ca, ta làm việc không phải vì muốn ngươi nâng đỡ ta, ta chỉ muốn nói với bọn họ rằng chỉ có ta xứng làm tài xế của ngươi."

Tô Bình Nam cười khẽ: "Làm tài xế thì dễ, làm tốt rất khó."

Đỗ Cửu nói: "Ta ăn nói vụng về, nhưng không ngốc, ta có thể học. Ta chỉ có thể đảm bảo ngươi chắc chắn sẽ không mất mạng."

"Tốt lắm."

Tô Bình Nam kết thúc đề tài: "Mười lăm xong việc thì ngươi đi luôn, phải làm thật đẹp nhé!" Sau này Tô Bình Nam không bao giờ đổi tài xế nữa, Đỗ Cửu lái xe cho hắn cả đời.

Thấy chiếc xe việt dã màu đen của Tô Bình Nam tiến đến, mấy thanh niên lắm chuyện bắt đầu đốt pháo bùm bụp, cực kỳ náo nhiệt.

Tô Bình Nam xuống xe, không giấu được vẻ kinh ngạc, trợn mắt trừng Tô Chấn Đông: "Chủ ý của ngươi hả? Ta là cô dâu về lại mặt đấy à?"

Tô Văn Văn lớn lên ở Tô gia, chẳng khác gì người Tô gia. Thấy lão đại bị Tô Bình Nam trừng mắt, lại bắt đầu sợ hết hồn, hắn bèn giải vây: "Chắc là không phải đâu, đó toàn là mấy gia hỏa trong Cẩm Tú, trông thấy ngươi nên vui quá ấy à."

Tô An Tây nhìn thấy nhị ca, lập tức hớn hở chạy tới đón, kéo cánh tay Tô Bình Nam, cẩn thận săm soi hồi lâu: "Nhị ca, ngươi gầy rồi."

Tô Bình Nam thường hay bận rộn, cấp dưới hầu như toàn là hán tử sắt thép. Đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy có người quan tâm mình như vậy, cảm thấy ấm lòng. Hắn đáp lời: "Sau này ta sẽ chú ý, cố gắng ăn nhiều hơn."

Tô Định Bắc đứng trong sân nhìn dáng vẻ Tô Bình Nam và Tô An Tây thân mật, bĩu môi nói nhỏ: "Tô An Tây ngu ngốc."

Tô Bình Nam chính thức giới thiệu huynh muội Đỗ Cửu cho người trong nhà. Tô phụ Tô mẫu chất phác khiến cho Đỗ Nhược Lan nhanh chóng gỡ bỏ phòng bị, chỉ chốc lát sau đã bắt đầu cười cười nói nói. Đỗ Cửu nhìn Tô Chấn Đông hiền lành rồi lại nhìn Tô Bình Nam, rốt cuộc không kìm được bèn hỏi: "Gia đình thế này nuôi ra người như ngươi kiểu gì thế?"

Tô Bình Nam cười khẽ: "Đó là ngươi chưa gặp ông nội ta thôi."

Tô Chấn Đông nhìn Đỗ Cửu cao gần hai mét, cường tráng như gấu chó, ban đầu hắn còn hơi căng thẳng. Không có ai hiểu rõ đức hạnh của em trai hơn hắn. Chẳng cần nói cũng biết người chơi thân với em trai, còn được dẫn về nhà chắc chắn cũng là kẻ hung ác vào dao trắng ra dao đỏ.

Nhưng sau khi tiếp xúc mới phát hiện người này rất kiệm lời, bất kể làm gì cũng có chừng có mực, chịu hạ mình. Tô Chấn Đông dần to gan, nhờ Đỗ Cửu giúp đỡ, hai người trở nên quen thuộc.

Đến giờ ăn, đèn lồng đỏ của các hộ gia đình đã sáng lên, tiếng trẻ con nô đùa và tiếng pháo nổ đã nhuốm hương vị ngày Tết.

Tô Văn Văn và Đỗ Cửu dẫn mấy người trẻ tuổi đến từng nhà phát pháo hoa. Tô An Tây dẫn theo Đỗ Nhược Lan thủ thỉ thầm thì. Tô Định Bắc đi tìm Tô Bình Nam.

"Cho nè!"

Tô Định Bắc đưa cho Tô Bình Nam một tờ giấy mỏng.

"Cái gì đây?" Tô Bình Nam hỏi.

"Bảng điểm." Vẻ mặt Tô Định Bắc tràn đầy kiêu ngạo. Cả khối có hơn bốn trăm học sinh, thi học kỳ một nàng xếp thứ mười bảy, nàng có tư cách kiêu ngạo.

Tô Bình Nam nhìn Tô Định Bắc, gật đầu khen ngợi: "Giỏi lắm! Sau này ta sẽ có rất nhiều tiền, nhiều đến nỗi ngươi không dám tưởng tượng."

Tô Bình Nam chém gió thành bão, vậy mà Tô Định Bắc vẫn tỏ vẻ đương nhiên. Nàng hỏi: "Lần trước ngươi nói với ta về sức mạnh của tiền bạc, vậy ngươi có ý gì?"

"Thu lại lệ khí, trở thành người ưu tú nhất."

"Ta biết rồi, sau này ta sẽ làm trợ thủ tốt nhất của ngươi. Thời gian quá ngắn, học kỳ tới ta sẽ đứng đầu."

Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Định Bắc tràn đầy kiêu ngạo.

"Cho ta xem cái này là muốn khen thưởng gì nào?" Tô Bình Nam mỉm cười, nhìn cô em gái trước mặt bằng ánh mắt cưng chiều.

"Ta muốn đi Ô thành."

Tô Bình Nam suy nghĩ giây lát rồi nói: "Tính cách của chúng ta đã định trước tương lai sẽ coi bốn biển là nhà. Tuy nói bốn biển là nhà, nhưng thật ra nhà chỉ có một, đó là nơi này."

Tô Bình Nam chỉ vào viện tử có phần đơn sơ, tiếp tục nói: "Thế nên vẫn phải thường xuyên trở về."

"Ừm." Tô Định Bắc gật đầu.

"Còn hút thuốc không?" Tô Bình Nam hỏi đột ngột.

"Á!"

Tô Định Bắc trở tay không kịp, không biết tại sao nhị ca lại biết bí mật này.

Ở kiếp trước Tô Bình Nam mới biết cô em gái bướng bỉnh của mình hút thuốc từ rất sớm, bây giờ đột nhiên hắn nhớ ra, bèn hỏi luôn.

"Vẫn hút." Dưới thần sắc bướng bỉnh ẩn giấu vẻ thấp thỏm.

Tô Bình Nam vốn định quở trách vài câu, nhưng hình ảnh đời trước Tô Định Bắc trúng đạn tử vong, đầu điếu thuốc lá nàng ngậm trong miệng vẫn chưa tắt bỗng hiện lên trong đầu hắn.

Tô Bình Nam thở dài, đứng dậy đi đến cốp sau ô tô, lấy cây thuốc lá trầm hương hãng Tô Yên dành cho nữ rồi ném cho Tô Định Bắc. Tô Định Bắc sửng sốt, nhìn Tô Bình Nam chằm chằm.

"Nữ hài tử nhất định phải tinh xảo, hút thuốc cũng không ngoại lệ. Sau này ngươi hút loại này đi!"

Tô Định Bắc nhìn thuốc lá cho phái nữ vô cùng tinh xảo trong tay, mãi lâu sau vẫn không nói gì.

Bạn đang đọc Trùng Sinh Chi Kiêu Hùng Quật Khởi (Dịch) của Đại Đại Quyển
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TueTinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 1217

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.