Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự kiện ẩn - Cơn cuồng nộ của bầy chuột (phần 1)

Tiểu thuyết gốc · 2989 chữ

Nhìn từng dòng thông báo sát thương thiêu đốt hiện lên trước mắt mình, RaoQ cảm thấy vô cùng yên tâm.

"Vậy là lượng sát thương đã giảm khoảng 30% rồi! Cũng đáng đồng tiền bát gạo đấy"

Tất nhiên dù đã được giảm 30% nhưng lượng sát thương phải nhận của RaoQ lúc này vẫn trung bình rơi vào khoảng sáu điểm mỗi giây, nếu tích lũy lâu cũng là một con số rất lớn, mà công việc khai thác cái tảng đá to tướng như thế này không thể kết thúc trong một sớm một chiều được. Nhưng kháng hỏa lại không phải là thứ duy nhất mà những trang bị mới đem lại cho cậu, 1% HP tối đa hồi lại một giây chính là mấu chốt khiến RaoQ yên tâm lúc này. Với lượng máu 5400 như hiện tại, RaoQ mỗi giây sẽ được hồi phục 54 máu, quá thừa để có thể thoải mái đào đá mà không cần lo nghĩ gì. Đúng là dù ở bất cứ nơi đâu, dù ở thế giới thực hay ảo, kẻ có tiền vẫn sống thoải mái hơn những người không có tiền.

Nhìn tảng đá khổng lồ trước mặt mình, RaoQ liền than thở, dù giải quyết được vấn đề sát thương nhưng với khối lượng công việc khổng lồ như này cũng sẽ tiêu tốn rất nhiều thời gian của cậu rồi.

"Hi vọng mình có thể kết thúc công việc này sớm để có thể cầy thêm vài cấp cho nhiệm vụ của Pier!"

Nhấc cuốc lên, RaoQ bắt đầu công việc vừa nhàm chán vừa khổ lực này.

"Keng!"

[

...

Nhặt được một đá cuội đỏ thuộc tính hỏa cứng cáp!

Nhặt được một đá cuội đỏ thuộc tính hỏa cứng cáp!

]

"Xem ra cũng không khó lắm!". Nhìn những hòn đá bị đào ra, RaoQ cũng nhận thấy rằng độ cứng của loại đá này không quá cao, chỉ tương đương với mấy vách đá gần lối vào mỏ Dune mà thôi. Nhìn tảng đá trước mặt RaoQ cho rằng sẽ không mất nhiều thời gian lắm để khai thác, dù sao cậu cũng chỉ cần tìm được nguồn phát ra nhiệt lượng kinh khủng kia mà thôi còn chẳng có hứng thú gì mấy với những cục đá vô dụng này cả.


Trong lúc RaoQ còn đang miệt mài loay hoay với tảng đá cuội, thì tại một nơi nào đó trên cánh đồng lúa đang chín vàng của làng BlackCoal, một đám khói trắng nhàn nhạt bốc lên.

- Nhồm nhoàm, Ực ực, chèm chẹp, gà nướng trong thế giới này thật là ngon quá đi!

Trên một mảnh ruộng đã thu hoạch xong, rơm rạ nằm ngổn ngang chưa được nông dân thu dọn, một người chơi nữ đang ngồi trước đồng lửa mà cô ta dùng từng bó rơm làm nhiên liệu cháy. Một tay nữ nhân vật này đang cời cời rơm cho lửa cháy đều, một tay đang cầm một que củi. Trên thanh củi này có xiên một con gà nướng vàng ươm, nhìn từng giọt mỡ gà béo ngậy chảy dọc trên thân gà rồi nhỏ giọt rớt xuống long lanh có lẽ không ai có thể từ chối ăn nó được, dĩ nhiên là nếu người chơi này chịu chia phần.

Cô nàng này có một thân hình vô cùng màu mỡ, phì nhiêu y như đất đai trên đồng bằng sông Cửu Long vậy. Mặc dù nếu nhìn kỹ thì khuôn mặt của cô ta nếu đặt riêng từng bộ phận thì vô cùng thanh tú nhưng do khoảng cách của chúng bị kéo dãn bởi những thớ mỡ nục nịch nên vô hình chung đã làm giảm nét đẹp đó xuống điểm âm. Khuôn mặt đã như vậy thì lẽ dĩ nhiên các bộ phận khác trên cơ thể cũng không thể nào mà ít mỡ được, nói thế nào nhỉ giống hệt một con gấu sau khi đã tích đủ lượng mỡ cần thiết và chuẩn bị một giấc ngủ đông dài vậy.

"Ding! Bạn nhận được một cuộc gọi từ Bánh Bao Chiên!"

Đang ăn ngon lành mà bị làm phiền thì ai cũng phải bực mình, chứ đừng nói là cô nàng luôn thèm ăn đến phát phì như này. Bực mình, nhưng không quên cắn một miếng thịt rõ to, nhồm nhoàm nói:

- Gì thế? Lúc nào cũng làm phiền bà đây giữa bữa ăn thế hả? Muốn chết ư đồ Bánh Bao thiu?

Một giọng nữ thánh thót vang lên trong tai của nàng béo:

- Thôi nào! Công chúa ham ăn, có lúc nào mà bà không ăn cơ chứ, tôi làm sao mà căn được những khoảnh khắc chỉ kéo dài như ánh sao băng mà gọi cho bà được cơ chứ!

Công chúa ham ăn nói:

- Hừ được rồi! Có chuyện gì thế?

Bánh bao chiên:

- Rủ bà đi cầy cấp chứ còn gì nữa? Bà cứ ru rú trên cánh đồng ăn uống suốt ngày, có biết rằng bây giờ mình đã bị thọt cấp độ rất nhiều so với người khác không hả?

Công chúa ham ăn tỏ vẻ chẳng coi vào đâu nói:

- Xì! Chẳng phải là chuyện gì quan trọng lắm, thụt cấp một chút cũng được! Với tôi thì ăn uống thả phanh mới là mục đích chính của mình khi chơi "Tân thế giới", ngoài thực tế đã phải nhịn ăn kham khổ như vậy rồi, trong này mà còn không được ăn uống thỏa thích nữa chắc tôi stress nặng mà tự tử mất.

Nghe vậy, Bánh bao chiên ở đầu bên kia dường như cũng hết cách với tính tình ngang bướng của cô nàng, trầm ngâm một lát, một ý tưởng nảy ra trong đầu cô như bóng đèn chợt bật lên giữa căn phòng tối:

- Ơ cậu không nghĩ rằng! Nếu cấp độ cao hơn cậu có thể săn những con quái vật mạnh hơn, nấu những món ăn từ những nguyên liệu không hề có trong thế giới thực ư? Thử tưởng tượng hương vị từng thớ thịt của đám quái vật hùng mạnh xem, sẽ tuyệt diệu như thế nào nếu được nếm thử một lần chứ!

Chỉ nghe vậy thôi, hai mắt của "Công chúa tham ăn" đã sáng lên như đèn pha sân vận động, miệng thì nuốt nước bọt ừng ực nhưng vẫn chưa đủ công suất để triệt tiêu tất cả nước bọt tiết ra, từ khóe miệng cô nàng này từng dòng nước bọt cứ ào ào tuôn ra trông khoa trương như trong mấy bộ phim hoạt hình Nhật Bản vậy.

Gạt phăng nước bọt trên khóe miệng, cô nàng đã hạ quyết tâm, khổ tận cam lai mà, để có thể được thưởng thức những món ngon tuyệt trần sau này thì bây giờ chịu vất vả một chút hình như cũng không có gì là sai lắm nhỉ.

- Được rồi! Vậy đợi tôi ăn nốt con gà này đã! Trời đánh tránh miếng ăn mà, để thừa thức ăn là sau này sẽ bị chết đói đấy!

- Rồi rồi! Bà ăn nốt đi con heo mập à! Một giờ nữa gặp nhau ở cổng làng BlackCoal đó, đừng có mà vì ăn mà bỏ bạn!

Bánh bao chiên cũng hết cách với cô nàng tham ăn này, cười khổ vài tiếng rồi cúp máy. Về phần "Công chúa ham ăn", thấy bạn tắt máy xong cũng lập tức ngoạn lấy ngoạm để vào con gà nướng đáng thương trên tay mình, hận không thể ngay lập tức nhét hết nó vào trong bụng sau đó đi tụ họp cầy cấp với "Bánh bao chiên".

[

Ăn xong gà nướng mật ong (D)

Độ no tăng 50 điểm.

Nhận được 500 điểm kinh nghiệm.

Nhận được hiệu ứng:

*Tăng 10% sát thương phép thuật trong một giờ.

*Hồi phục 20 HP/giây trong vòng một giờ.

]

"Ăn hết một con gà lớn mới được có 500 điểm kinh nghiệm, quá ít rồi, chẳng lẽ do chất lượng nguyên liệu nấu ăn quá kém mà mình nhận được ít như thế sao?"

[Nhân vật: Công chúa tham ăn

Nghề: Kẻ phàm ăn (S-Rank) Cấp độ: 6 (Kinh nghiệm: 34.15%)

HP:1200 MP: 1430

Độ no: 400/550 Thể lực: 2100/2100

Công vật lý: 23-41

Công phép: 56-80

Tốc độ đánh: 0.3

Thủ vật lý: 63

Kháng phép: 20%

Tránh né: 40%

Thuộc tính chính

Sức mạnh (STR):24 (+1/lv) Khéo léo (DEX): 60 (+2/lv)

Thể chất (VIT):24 (1 +1/lv) Trí tuệ (INT): 24 (+1/lv)

Thuộc tính phụ

Kỹ năng:

Phàm ăn (lv3): Tăng giới hạn độ no của người chơi, ngoài ra khi độ no đạt mốc tối đa vẫn có thể ăn được tiếp dù không nhận được hiệu ứng từ đồ ăn.

Dạ dày thép (lv2): Giúp người chơi ăn được mọi loại thức ăn, đồng thời có tỉ lệ rất nhỏ nhận được điểm thuộc tính từ món ăn, có tỉ lệ siêu nhỏ nhận được kỹ năng từ món ăn.

Thành thạo dùng dao (lv1)

Thành thạo dùng chảo (lv1)

Nấu ăn (lv4)]

"Thôi kệ đi! Vẫn còn 150 độ no nữa, ăn nốt con gà nướng kiểu ăn mày trong đống rơm kia đã, thời gian hẹn còn xa mà!"

Tự thuyết phục mình như thế, cô nàng lấy cái que vừa chén hết con gà nướng mật ong trên đó ra cời cời vào đống rơm đang cháy âm ỉ, từ trong đó moi ra một tảng đất cháy đen to cỡ hai đầu người. Món này chắc là hầu như ai cũng biết rồi, nhất là mấy người hâm mộ phim kiếm hiệp thời xưa, gà ăn mày chính là món ăn thời thượng mà bất cứ vị đại hiệp, anh hùng hành tẩu giang hồ nào cũng phải biết cách làm. Nếu mà trong phim có cơ quan phát giấy chứng nhận đại hiệp thì chắc chắn chế biến gà ăn mày phải là một bài kiểm tra quang trọng trong đó.

Rút thanh dao từ trong hòm đồ của mình ra, nàng béo cầm sống dao đập mạnh mấy phát vào tảng đất cháy đen khiến nó nứt toác ra. Hàng khói trắng nghi ngút mang theo hương thơm tuyệt diệu của thịt gà ướp gia vị nướng chín tới khiến cho cô ta nuốt nước miếng ừng ực.

Vội loại bỏ lớp vỏ bùn đã bị nung cứng ra, bất chấp cái nóng đến bỏng tay chuyển thành sát thương thiêu đốt tước đi từng chút từng chút một máu của mình, nàng béo nhấc con gà ra khỏi vỏ đưa lên mũi thưởng thức hương thơm. Đang chuẩn bị cắn một miếng thật to để xua tan cơn đói đang cồn cào trong dạ dày của mình, bỗng một tiếng sột soạt từ đống rơm cách đó không xa vang lên khiến nàng béo giật mình. Vội vàng quay sang nhìn vào chỗ phát ra tiếng động, cô cũng không muốn khi đang ăn lại bị thứ gì đó tấn công bất ngờ, tệ nhật là bị cướp mất con gà ăn mày mà mình đã mất bao nhiêu công sức làm ra.

Tiếng sột soạt càng lúc càng mạnh, dần dần, mặt đất bị đội lên tạo ra một đường ngoằn ngoèo kéo thẳng tới vị trí "Công chúa ham ăn" đang ngồi. Nhìn dấu vết này cô nàng giật mình đánh thót bởi nó giống như kiểu có con gì đang trườn dưới mặt đất vậy, mà phần lớn con gái đều có chung một nỗi sợ hãi không tên với những sinh vật bò trườn như nảy, điển hình là rắn, giun, sâu,...

Đang run rẩy định bỏ của chạy lấy người, vết đất bỗng đột nhiên dừng lại cách cô hai mét. Chưa kịp thở phào nhẽ nhõm thì mặt đất bị đục thủng một lỗ, từ trong cái lỗ này có một cái đầu nhô lên. Quá bất ngờ, "Công chúa ham ăn" ngã lùi về phía sau, kêu lên một tiếng thanh:

-Á..aaaa!

Nhưng không ngờ rằng, nghe thấy tiếng hét này, cái đầu vừa mới nhô lên kia lập tức rụt xuống dưới mặt đất, có vẻ đây là lần đầu tiên nó nghe thấy âm thanh có cường độ cao đến vậy, giật mình là điều hiển nhiên. Đang nằm dựa lưng vào bờ ruộng do cú ngã vừa rồi, nàng béo cũng nhận thấy tình huống lạ thường này, trái tim vốn đang vì quá sợ hãi mà đổi sang bên phải nay cũng trở về vị trí cũ, nhịp tim cũng dần hạ xuống.

"Hử! Xem ra nó cũng sợ mình chẳng kém nhỉ?"

Nàng béo quyết định không chạy nữa, nằm im xem xét cái thứ quái quỷ gì lại dám làm phiền bữa ăn ngon lành của mình. Quả nhiên sau một hồi bất động, chiếc đầu kia thấy có vẻ ổn ổn lại thò ra từ cái lỗ nó vừa đục ra. Dần dần, toàn bộ cơ thể của nó đã hiện ra trước mặt "Công chúa ham ăn", đây rõ ràng là một con chuột chũi có lông, cái loại quái vật mà tất cả đám người chơi quanh khu vực BlackCoal này đã săn giết được hơn một ngày rồi. Nhưng nhìn kỹ lại thì con này có vẻ không giống lắm, nói đúng hơn thì đây chính là một phiên bản nâng cấp hơn của mấy con chuột đồng kia. Kích thước cơ thể thì to gấp rưỡi, cũng béo mập hơn nhiều, lớp lông bên ngoài vàng óng và có một vệt lông màu trắng ở trên trán như một chiếc vương miện bạch kim vậy.

Phát hiện thấy kẻ thù bí mật hóa ra chỉ là một con chuột mà mình đã săn giết, thậm chí nướng ăn vài con rồi, lòng dũng cảm của "Công chúa ham ăn" cuối cùng cũng quay trở lại trong tim cô. Phủi phụi đám đất và rơm vụn bám trên váy của mình, nàng béo lặc lè đứng dậy nhặt con gà nướng lên thổi thổi mà tiếc rẻ:

- Con chuột khốn kiếp, làm hỏng cả con gà ngon lành của bà, mày có giỏi thì đứng đấy đừng có chạy!

Vừa nói, vừa tiếc rẻ bóc đi lớp thịt gà đã bị dính đầy bùn đất và rơm rạ, ghét bỏ vứt lung tung.

Con chuột kia lần này không bỏ chạy xuống hố nữa, nó nhìn chằm chằm từng miếng thịt dù có chút dính đất mà con người béo mập kia vừa ném xuống. Rồi dường như không nhịn được nữa, nó rón rén bò tới chỗ một miếng thịt gần nhất đang tỏa ra hương thơm quyến rũ vô cùng.

"Chóp chẹp! Chọp chẹp!" Đang say mê thưởng thức con gà nướng, nàng béo nghe thấy tiếng nhấm nháp nhỏ vội nhìn xuống, phát hiện con chuột kia đang nhanh chóng thu nhặt đám thịt dính đất mà cô vừa vứt đi lại gần lỗ đất rồi đánh chén vô cùng sảng khoái.

Sửng sốt một hồi, một ý tưởng vô cùng độc đáo lại có sức hút mãnh liệt nảy ra trong đầu "Công chúa ham ăn". Cô nàng nhếch mép cười nửa miệng, vội vàng xé vài miếng thịt vứt trên mặt đất, xếp thành một con đường dần dần dẫn tới chân mình.

Quả nhiên con chuột này cũng là một kẻ tham ăn, thấy thịt rơi đầy đất, con mụ béo đằng kia thì có vẻ như mải ăn mà không hề quan tâm gì tới hoàn cảnh xung quanh. Dường như nội tại dũng cảm trong lòng nó được kích hoạt, con chuột rời khỏi lỗ đất nhặt từng miếng thịt rải rác lên ăn, dần dần tiến gần chân người chơi béo ú. Chẳng mấy chốc nó đã ăn đến chân của ả béo, phát hiện không còn thịt nữa, con chuột định lặng lẽ trở về hang nhưng một cái đùi gà thơm ngát lập tức hiện ra trước miệng nó.

- Ngoan nào, đói lắm phải không? Mày ăn nhanh đi kẻo nguội!

Mặc dù cảm thấy khó hiểu về sinh vật khổng lồ trước mặt, nhưng con chuột không thể cưỡng lại được cái đùi gà vô cùng thơm ngon trước mặt này, vội vàng nhấm nháp. Sức ăn của nó cũng khỏe đến lạ, chẳng mấy chốc đã đánh chén sạch cái đùi gà. Các cụ có câu "quen mui thấy mùi ăn mãi" quả đúng trong trường hợp này, sau khi đã được thưởng thức hương vị tuyệt hảo kia, con chuột cảm thấy những hạt gạo nó ăn từ trước đến nay thật là vô vị. Đồng thời cảm thấy sinh vật đối diện dường như cũng không có ác ý gì với mình, con chuột quyết định liều mình ở lại xem có ăn thêm được chút mỹ vị nào nữa hay không.

"Công chúa ham ăn" thấy con chuột đang mở to đôi mắt long lanh nhìn chằm chằm vào mình tỏ ra vô cùng đáng thương, vô cùng cute, cô mỉm cười vô cùng nồng ấm. Nụ cười này như tỏa ra ánh nắng vậy khiến con chuột kia dường như lập tức từ bỏ mọi sự đề phòng, dần dần tiến lên đôi tay to lớn như đang hạ xuống đón lấy mình để cùng thưởng thức món ăn mỹ vị tuyệt diệu kia. Nhưng nó đâu nghĩ rằng, nếu bạn bè của sinh vật béo, điển hình là "Bánh bao chiên" mà nhìn thấy nụ cười này chắc chắn sẽ không đưa ra quyết định ngu xuẩn như vậy. Vì sao ư? Bởi vì nụ cười này chỉ hiện ra trên khuôn mặt béo núc đó khi chủ nhân của nó tìm thấy một nguyên liệu hay một món ăn ngon tuyệt mà thôi.

Bạn đang đọc Trùm Khai Thác sáng tác bởi srgvnz
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi srgvnz
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.