Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp trùm

Tiểu thuyết gốc · 2749 chữ

Chương 17: Gặp trùm

[

Tổ đội thành công săn giết Golem chuột đá (thường)

Nhận được 500 điểm kinh nghiệm mỗi thành viên

Nhận được quặng sắt (F): 1 viên

Tổ đội thành công săn giết Golem chuột đá (thường)

Nhận được 530 điểm kinh nghiệm mỗi thành viên

]

- Bọn quái vật trong hầm mỏ này được nhiều kinh nghiệm hơn bên ngoài những ba, bốn lần. Kể cả không phải làm nhiệm vụ thì luyện cấp ở đây cũng là việc không tồi chút nào mẹ nhỉ?

Lyly vừa sử dụng cầu lửa (phép thuật sơ cấp của pháp sư) kết liễu một con Golem đá xong, quay lại cười với mẹ mình nói. Jane gật đầu, đang định đáp lời thì thằng nhóc Tommy liền than phiền:

- Mọi người thì giết quái sướng rồi, chứ con có được đánh đấm gì đâu. Bọn quái này rõ là lỗi Game, phòng thủ quá mạnh, đôi dao găm của con không gây được chút sát thương nào với chúng cả.

- Bố ông tướng! Ngồi chơi được nhận kinh nghiệm, nhàn nhã như thế còn đòi hỏi cái gì nữa? Mà chị bảo này, mày có nghề ẩn hạng A "Kẻ điều khiển bóng" cơ mà, sao chị cứ thấy mày vô dụng thế nào ấy, toàn nhờ mọi người kéo từ đầu đến giờ!

- Hừ! Chị cứ đợi đấy, nghề ẩn của em giai đoạn ban đầu hơi yếu một chút, lên cấp cao đảm bảo vô cùng mạnh mẽ luôn! Chị biết như này gọi là gì không? Hard Carry hay còn gọi là gánh team đấy.

- Ờ! Chị mày đang chống mắt lên xem đây, mày đừng để chị phí cả hộp tăm mà vẫn phải ăn bám nhé hihi!

Tommy hậm hực dậm chân, nhưng thực sự thì nó cũng hơi hoang mang về tương lai của cái nghề "Kẻ điều khiển bóng" này, hiện tại ngoài cái kỹ năng "Cố định bóng" với tác dụng giữ chân địch thủ ra thì chẳng còn kỹ năng hay phép thuật nào khác cả. Với cái đôi dao găm cùn mà trò chơi cấp cho tân thủ, sát thương thấp tới mức đáng thương, rất khó để Tommy có thể lăn lộn một mình trong game được. Nó rất hối hận khi đã quá bốc đồng mà lựa chọn tạo nhân vật ngẫu nhiên, không như cha mẹ và chị chơi theo kiểu truyền thống, để rồi bây giờ muốn làm lại cũng không kịp nữa rồi.

Trong tổ đội gia đình hiện tại, ngoài Tommy có nghề ẩn là "Kẻ điều khiển bóng (F) - cấp 9" ra thì những người còn lại đều là những nghề cơ bản. Người chồng Parker chơi nhân vật hiệp sĩ, Jane sử dụng nhân vật mục sư còn Lyly là một pháp sư. Tất cả đều đã lên tới cấp chín, và đều đóng vai trò quan trọng trong đội, tất nhiên một lẫn nữa vẫn phải loại trừ Tommy.

Nhìn hai đứa con tuy cãi nhau như vậy nhưng thực ra là quan hệ lại rất tốt, hai vợ chồng Jane và Parker nhìn nhau cười cười. Sau một khoảng thời gian dài tập trung phát triển sự nghiệp, hai người rất hối hận và lo lắng khi bỏ bê con mình, không cho chúng được tình cảm quan tâm như bạn bè cùng trang lứa. Hiện tại, sự nghiệp đã đi vào quỹ đạo thời gian cũng thong thả hơn nhiều, họ quyết định cùng con mình trải qua một cuộc sống mới, một thế giới mới, từng nỗi vui, buồn, mừng, giận,... để bù đắp phần nào tình thương mà chúng vẫn thiếu thốn bấy lâu nay.

Tổ đội vừa tiến sâu vừa giết quái cầy cấp coi như là một chút lợi tức của nhiệm vụ. Vừa đi vừa đọc bản đồ do tên thiếu tá Pier cung cấp, chẳng mấy chốc, họ đã tới được khu đất rộng rãi, nơi mà trước không lâu trước đó, RaoQ đã suýt chết mới có thể hạ gục được con Golem hạng tinh anh.

Jane nhìn ngắm một chút rồi ra hiệu cho mọi người dừng lại nói:

- Được rồi! Chúng ta đã đến đến được điểm đánh dấu đầu tiên trong bản đồ của Pier, vậy là đã được gần nửa quãng đường rồi! Chỉ cần đi chếch về phía trước theo hướng mười một giờ là chúng ta sẽ đến đích sớm thôi.

- Mẹ! Mẹ xem này! Chỗ này có giấu vết chiến đấu còn mới.

Thì ra trong lúc Jane đang xem bản đồ, thằng nhóc Tommy hiếu động đã chạy đi dòm ngó một vòng khu vực trống trải này rồi, phát hiện rất nhiều dấu vết do trận chiến giữa RaoQ và Golem Heo Tinh Anh vội vàng hô to lên. Sửng sốt một chút, Jane nháy mắt với chồng mình chạy lại chỗ Tommy đang đứng, Lyly thấy vậy cũng vội bám theo.

- Mẹ xem, chỗ này đầy những mảnh vụn đá, nền đất thì có nhiều vết lún, có thể là dấu chân, ở đằng kia con cũng thấy một vài tảng đã lớn bị đổ, trên đó còn chằng chịt vế nứt nữa!

Vừa nói, Tommy vừa chỉ chỉ mấy tảng đá cách đó không xa. Mọi người tiến đến xem xét một lúc rồi lâm vào trầm tư. Parker gãi đầu gãi tai nói:

- Chỉ là vài tảng đá vài, vết nứt thôi mà, cần gì phải thần hồn nhát thần tính như thế, biết đâu là chúng có từ trước rồi, hoặc do con quái vật nào đó tạo ra thì sao?

Jane lườm Parker một cái rồi nhẹ giọng giải thích:

- Những dấu vết này vẫn còn mới lắm, chồng nhìn xem! Bụi còn chưa kịp phủ nữa là, nếu có từ lâu thì chắc chắn phải bị phủ kín bụi rồi, có thể còn mọc rêu nữa. Còn do quái vật gây ra ư, chắc chắn là đúng rồi điều đó thể hiện ở những vết lún, vết nứt lớn kia, nhưng đó không phải là toàn bộ sự việc.

Vừa nói, cô vừa chỉ chỉ tảng đá cạnh đó:

- Chồng và hai đứa xem, dấu vết chỗ này chắc chắn là do bị một thứ gì đó rất nhọn đâm xuyên vào, nhưng vì đá cứng nên tạo ra nhiều vết nứt li ti, còn những viên đá nhỏ bên dưới, vết các vết vỡ nhìn thì xù xì nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ có những vết cắt phẳng kéo dài, điều này không thể là do nó bị nghiền vỡ được mà do bị chặt, cắt ra. Việc này đòi hỏi một chút kỹ thuật nên chắc chắn không thể là do lũ quái vật làm ra được, ít nhất là với những con quái vật bình thường chugns ta đã gặp kể từ khi bước chân vào tầng một mỏ Dune này. Khả năng lớn những dấu vết này chính là do con người tạo ra, chỉ không biết là NPC hay người chơi mà thôi.

Parker nghe vợ mình giải thích một tràng, dù trông nét mặt vẫn có vẻ chẳng hiểu gì nhưng vẫn đang làm bộ gật gù, tâm đắc. Nhìn lão chồng ngốc nhà mình giả bộ mà còn không đến nơi đến chốn, Jane lắc đầu cười khổ, trước ánh mắt trông mong của gia đình mình, ra lệnh:

- Được rồi! Từ bây giờ, mọi người phải đề cao cảnh giác, nếu chạm mặt đối phương thì phải luôn đề phòng, đừng vội tin bất cứ lời nói nào của chúng. Khi chúng biểu hiện ý đồ xấu thì nhớ chú ý tín hiệu của tôi, cần chiến đâu hay cần chạy sẽ theo đó mà quyết định! Haizz! Hi vọng đây chỉ là lo lắng suông, chứ nếu mà nhiệm vụ này bị ảnh hưởng chắc sắp tới, tổ đội của chúng ta sẽ khó mà sống nổi ở cái đất BlackCoal này lắm, không thậm chí là ở cả cái trò chơi "Tân thế giới" này ấy chứ.

Mấy người còn lại gật đầu cái rụp, cũng như trong game, ngoài thực tế mọi việc lớn trong gia đình đều do Jane quyết định hết nên họ nghe lệnh đã quen rồi, chẳng có gì mà phải thắc mắc cả. Sau khi Jane dặn dò thêm một vài chú ý, cả đội lại tiếp tục tiến về phía trước theo hướng mười một giờ.

Dù cho cả đội vẫn phải đề phòng cao độ, nhưng vì có kinh nghiệm đối phó với đám quái vật trong tầng một mỏ Dune này rồi, nên đường đi tiếp theo của họ rất suôn sẻ. Chẳng mất bao nhiêu thời gian, tổ đội của Jane đã tới được địa điểm được đánh dấu tiếp theo trên bản đồ của Pier, cũng là mục đích chính của nhiệm vụ lần này - Hang ổ của con trùm tầng một, Hồng Thiết lang vương (Vua Sói sắt đỏ). Theo tình báo mà Pier cung cấp thì đây là một con Golem có cơ thể được tạo thành từ đá cuội đỏ phẩm chất cao nhất ở trong tầng một hầm Dune, và hàm lượng quặng sắt trong đó thì vô cùng nhiều. Vậy nên cơ thể của nó cực kỳ chắc chắn, phòng thủ cao ngất ngưởng, tất nhiên điều này cũng chẳng có gì là lạ cả vì đó là đặc điểm chung của tất cả đám quái vật trong mỏ Dune này. Điều làm con trùm này trở nên mạnh đến như vậy chính là tốc độ của nó. Không như những con golem chậm chạp khác trong mỏ, nó di chuyển vô cùng uyển chuyển, tốc độ thì chẳng kém gì những con quái vật loại thú bình thường cả. Còn những đòn tấn công của con sói thì như vũ bão và vô cùng đa dạng, không có quy luật gì hoặc có nhưng mà quá phức tạp nên tình báo của Pier vẫn chưa xác nhận được.

Jane ra hiệu cho mọi người dừng lại rồi nói:

- Được rồi mọi người, mọi người ngồi xuống sử dụng thực phẩm hồi phục lại thể lực và HP đi, chúng ta phải chuẩn bị đầy đủ nhất cho cuộc chiến sắp diễn ra.

Mọi người tâm lý có chút căng thẳng, xen lẫn hồi hộp ngồi xuống, tự giác lấy thức ăn đã chuẩn bị sẵn trong hòm đồ ra sử dụng, không nói với nhau câu nào khiến bầu không khí nhất thời trở nên trầm mặc hẳn xuống.


[

Săn giết thành công Golem sói đá (thường)

Nhận được 650 điểm kinh nghiệm

Nhận được quặng sắt thường: 1 viên

Săn giết thành công Golem heo đá (thường)

Nhận được 600 điểm kinh nghiệm

Nhận được quặng sắt thường: 1 viên

Nhận được quặng sắt đen: 1 viên

...

]

Nhắc tới RaoQ, sau khi rời khỏi bãi đất trống cậu tiếp tục tiến về phía trước trên con đường khám vá hầm ngục của mình. Trên đường đi, vừa giết quái, vừa đào quặng nên thu hoạch cũng vô cùng khá khẩm, ngoài việc đã thăng lên cấp chín và chuẩn bị là cấp mười thì cậu cũng đã thu thập được đầy đủ mười viên quặng sắt đen, cơ bản là hoàn thành được mục tiêu của nhiệm vụ "Niềm hi vọng của thợ mỏ (1)" mà lão trưởng thôn Duke đã giao cho. Tất nhiên RaoQ vẫn muốn kiếm thêm một vài viên nữa để đề phòng khi ra khỏi hầm mỏ sẽ bị phải nộp thuế cho chính phủ liên bang.

[

Nhân vật: RaoQ

Nghề: Thợ khai thác(D-Rank) Cấp độ: 9 (Kinh nghiệm 10860/12000)

HP:4200/4200 MP: 86/100

Độ no: 100/100 Thể lực: 3650/3650

Công vật lý: 48-76

Công phép: 0

Tốc độ đánh: 0.4

Thủ vật lý: 176

Kháng phép: 10%

Tránh né: 5%

Thuộc tính chính:

Sức mạnh (STR):12 (+1/lv) Khéo léo (DEX): 1 (+0/lv)

Thể chất (VIT):41 (+1 + 4/lv) Trí tuệ (INT): 1 (+0/lv)

Bạn còn 40 điểm thuộc tính chưa sử dụng

]

Cứ đi như vậy cho đến khi, RaoQ phát hiện mình đã tới một khu vực có quang cảnh rất lạ so với những vùng trước đây. Nóc hang ở đây tràn ngập những cây dây hoa leo dày đặc khiến cho cả khu vực này sáng bừng lên như đêm trăng Rằm quang đãng không mây ngoài thực tế vậy. Những tảng đá và nhũ đá cũng đỏ rực hơn so với đá khu vực khác rất nhiều, thậm chí đã trông như màu của tiết đông vậy. Khi cậu lại gần nhìn kỹ còn phát hiện được, trên loại đá này, những vệt nhạt màu đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là những điểm đen hình thù kỳ dị khiến cho những nhũ đá. Dưới ánh sáng chiếu rọi, những tảng đá này lập lòe trông như kén của những con quái vật như kiểu Alien trong tác phẩm điện ảnh cùng tên vậy, trông cực kỳ đáng sợ.

Bước một hoàn cảnh lạ và có phần ghê rợn như thế này, bảo không khẩn trương là nói dối. RaoQ lúc này cũng vội điều chỉnh lại tâm lý có phần lơ đãng vì quãng đường suôn sẻ với thu hoạch cao vừa rồi, tập trung tinh thần cảnh giác cao độ. Cẩn thận từng ly từng tí tiến vào, đi một đoạn, những tảng đá, nhũ đá đã dần dần thưa thớt, chỉ để lại một khu vực trống trải y như bãi đất lúc đầu cậu tiến vào vậy. Trung tâm của bãi trống lúc này là một tảng đá to lớn, phần đình thì thoai thoải dần và khá bằng phẳng nhìn như một ngọn đồi vậy. Nhưng đó không phải là điều cậu quan tâm lúc này, bởi vì RaoQ đã nhìn thấy trên ngọn đồi đá kia, có một sinh vật to lớn giống như đang nằm ngủ, hình dáng thì không nhìn rõ vì khoảng cách khá xa. Nhưng từng tiếng gầm gừ đều đặn có quy luật từ miệng của nó phát ra đập vào tai của cậu dù ở khoảng cách xa vậy vẫn khiến RaoQ cảm thấy hơi nhức nhối.

"Chắc chắn đây là một con quái vật khổng lồ vô cùng đáng sợ, khác hẳn với đám golem nhỏ mà mình vừa đụng độ trước đó, thậm chí con Heo tinh anh kia cũng chẳng đáng xách dép cho con quai này!"

- Răng rắc!

Bỗng một tiếng động như kiểu có thứ gì đó bị vỡ vang lên, RaoQ phát hiện mình đã dẫm vào một cái gì đó cưng cứng, giòn giòn. Giật mình, vội cúi xuống nhìn, hóa ra đó chính là một bàn tay người, không biết đã nằm đây từ bao giờ mà chỉ còn lại xương xẩu, nó bị lớp bụi và đá nhỏ trên mặt đất nhe khuất nên nếu không chú ý thì không thể phát hiện được. Lúc này thì RaoQ mới để ý cách đó một hai mét có một bộ xương người cùng một vài mảnh quần áo, trang bị vỡ nát đang nằm chỏng chơ. Đưa mắt ra xa hơn một chút, RaoQ nhận ra rằng mình đã bước chân vào một khu vực chết chóc, chẳng kém gì so với một chiến trường nhỏ cả, xương cốt la liệt, trang bị văng tứ tung.

Tình cảnh trước mặt khiến RaoQ lâm vào trạng thái phân vân, không biết nên tiếp tục đi tới đối diện với con quái vật không tên hay chạy trốn ra khỏi đây, vì dù sao cậu cũng đã thu thập đầy đủ nhu cầu của nhiệm vụ, không cần phải tiếp tục mạo hiểm nữa.

"Hừ! Bỏ cuộc khi chưa biết chuyện gì không phải là phong cách của mình! Biết đâu nơi này lại có thể khiến cho nhân vật rác này có cơ hội chuyển mình! Dù chết cũng phải thử sức một lần!"

Hít sâu một hơi, nắm chặt tay, sự tính toán và lo lắng của RaoQ đã bị lòng hiếu kỳ và máu mạo hiểm đè bẹp, dường như vào lúc này không có gì có thể dừng lại quyết tâm sắt đá của cậu nữa.

Đúng lúc này, tiếng người trò chuyện bỗng nhiên phát ra từ phía sau lưng, khiến RaoQ giật mình đánh thót!

"Có người tới!"

Bạn đang đọc Trùm Khai Thác sáng tác bởi srgvnz
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi srgvnz
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 55

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.