Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâm Diệp Nô Gia Thân Phận, Phụ Mẫu Hắn Cũng Thật Bí Ẩn!

Tiểu thuyết gốc · 1642 chữ

Thiên Quân cất bước hướng về phía đình viện , toạ lạc ở trung tâm dòng chính Quân gia. Trên đường đi, hắn gặp rất nhiều nhất những tộc nhân Quân Gia dòng chính, cùng với những cái khác nô tì cùng gia nô. Điếm sơ sơ cũng hơn ngàn cái Quân Gia đày tớ.

Bất quá, những cái này nô tì tu vi yếu nhất cùng là Phàm Tông Cảnh tu sĩ, thậm chí Tiên cảnh tu sĩ cũng không phải là hiếm. Một cái Phàm Tông tu sĩ, nếu đặt tại một cái vương chiều nhỏ, cũng có thể trở thành một cái Trấn Thiên Vương một vùng, thậm chí trở thành tế tướng triều đình cũng không phải là không thể.

Lớn như vậy quyền lực, đứng trên đỉnh chúng sinh, mĩ nữ, thị thiếp thành đàn, hô phong hoàn vũ. Vậy mà lại cam tâm tình nguyện thành một cái đày tớ, cũng đủ cho thấy Quân Gia nắm trong tay thế nào quyền lực. Chưa kể chỉ là một cái trong ngàn cái đình viện không đáng nhắc tới mà thôi.

Hắn âm thành tiến tới một gian phòng nhỏ cuối hành lang. Mặc dù nói là gian phòng nhỏ, nhưng cũng rộng hai ba trăm mét vuông. Mà cái này gian phòng nhỏ ở Quân Gia tổ địa, bất quá chỉ là một cái đơn sơ gian phòng mà thôi.

Hắn từ bên trong Thiên Quân cổ ký ức, biết được cái này hắn trước đó cổ thân thể là một người sống rất điệu thấp. Cơ hồ, cũng không mảy may giao lưu với quá nhiều người. Suốt ngày khoá cửa nhốt mình trong phòng.

Hắn nô gia thân cận duy nhất, chỉ có Lâm Diệp một người mà thôi. Là nô gia duy nhất không hề xa lánh, hay đối với hắn sinh ra bất bình. Mà thay vào đó, đối với hắn hầu hạ rất tốt, nhất thời đối với Quân Thiên trước đó chủ thể, quý mến mà xem như cha mình.

Mang trong mình tuyệt diễm thiên phú, được những vị kia cao tầng Quân Gia tộc nhân xem trọng, nên nhìn thấy hắn như kẻ nửa say nửa tỉnh mà không đành lòng. Vì thế, đã để hắn cùng Quân Tiểu Nguyệt gặp nhau. Kể từ khi gặp Tiểu Nguyệt, cơ hồ hắn liền có to lớn thay đổi. Ít nhất, hắn không còn là một tên tự kỷ nhốt mình trong phòng...

--------------------

Lát sau, tiếng gõ từ bên ngoài vang lên

-Cốc, cốc... Thiếu chủ, là nô gia Lâm Diệp đây ạ! - Ngoài gian phòng, truyền đến tiếng gõ cửa, không ai khác chính là Lâm Diệp một người

- Vào đi. - Thiên Quân nói:

Lúc sau, Lâm Diệp bước vào bên trong. Lúc nay, Thiên Quân mới có từ từ quan sát kỹ hơn cái này Lâm Diệp. Cái này Lâm Diệp thân cao hình cao cớ 1m8 ngâm đen, thân hình đầy đặn, sắn chắc, vai rộng, eo thon. Thể hiện rõ trên từng đường nét của cơ thể.

Khuôn mặt khá hoài hoà và sắc sảo. Mái tóc dài được cột bằng một sợi dây vãi, để lộ phân trán cao kiều, rộng của mình. Không những thế, sóng mũi cao được tô đậm bởi đôi mắt tuy nhỏ nhưng lại ẩn chứa bên trong sự tan thương mà hữu lực của thời gian.

Quả thật một cái này nam nhân khí độ, khí thế cùng khuôn mặt sấp sỉ ba mươi thế này quả thật, có thể hấp dẫn không biết bao nhiêu nữ nhân thiên hạ sẵn sàng bên cái này nam tử làm đôi thê thiếp. Nhưng, hắn biết cái này Lâm Nhật tuổi tác thế nhưng đã sấp sỉ hơn ba trăm năm tuổi không ít.

Người tu tiên, vài ba trăm tuổi cũng chỉ có thể xem là một cái trẻ tuổi nam nhân hai mốt ,hai hai mà thôi. Bởi lẽ, cái này Lâm Diệp tu vi thế mà đã đạp vào Tiên Quân Cảnh cường giả, thành tựu ở cái tuổi này cũng xem là thiên phú bất phàm. Nếu như cái này tiểu thế giới, không phải là thiên địa linh khí không đủ, cái này Lâm Diệp thành Thần cũng không phải là không thể.

Không những thế, đột phá một cái đại cảnh giới cũng có thể vì mình mang đến vô tận sinh mệnh thọ nguyên, tái tạo thân thể. Dẫn chứng rõ ràng nhất là cái kia Đại Trưởng Lão Quân Tuệ là một cái ví dụ...

- Thiếu chủ, nô gia ta, đã chăm sóc thiếu chủ ròng rã tám năm qua. Hôm nay, nô gia có chuyện cần nói với thiếu chủ. Về một cái bí mật mà nô gia ta đã giữ xuống bấy lâu nay...- Im lặng hồi lâu, Lâm Diệp quan sát Thiên Quân ánh mắt. Sau đó, mới khẽ nói tiếp:

- Đây là một câu chuyện đã rất lâu về trước, ta Lâm Hạo chính là một trong tam đại thế lực Lâm Gia tộc. Từ nhỏ sinh ra, ta Lâm Diệp liền là Lâm Gia nhất mạnh dòng chính. Thiên phú siêu tuyệt, ngàn năm có một. Vì lẽ đó, ta được các vị cao tầng Lâm Gia coi trọng, tương lai tranh đoạt gia chủ chi vị. - Nói tới đây Lâm Diệp bỗng thở dài một tiếng, khẽ cau mày rồi nói tiếp

- Không may vài năm sau, khi đang độ kiếp thành tiên. Không may bị Lâm Gia " hắn" đánh lén mà độ kiếp bất thành, linh căn phá hủy vô vọng thành tiên. Kể từ đó, ta địa vị trong Lâm Gia cũng rơi xuống vạn trượng. Những vị cao tầng Lâm Gia, cùng Lâm Gia tộc nhân bằng hữu, ngày thường đối với hắn coi trọng, cùng kình nễ. Thì giờ đây, liền ngay lập tức trở mặt không quen biết nhau. Dù ta có nói cỡ nào họ cũng trở mặt không tin.

- Sau đó, ta bị chính mình phụ thân cùng phụ mẫu đuổi ra bên ngoài Lâm Gia tộc nhân, tự sinh tự diệt. Vì quá đả kích, ta Lâm Diệp vì thế mà tẩu hoả nhập ma. Như kẻ mơ, kẻ tỉnh mà lang thang trong vô định. Nhất thời, ta liền trở thành toàn bộ Lâm Gia trò cười...

Bỗng, hai hàng lệ mi trên mắt không tự chủ được mà rơi xuống. Lâm Diệp lấy chính mình đôi tay, lâu đi nước mắt. Sau đó, mới nhẹ nhàng mở miệng tươi cười nhìn Quân Thiên.

- Cho đến ngày ta gặp được mẹ cậu. Mẹ thiếu chủ, đã kéo ta từ bên trong bóng tay bước ra. Trong mắt nô gia, vẫn luôn in hình bóng giá người con gái xinh đẹp năm ấy. Người đã cho ta một cuộc sống mới, người con gái mà ta đã thề suốt đời bào vệ. Giờ lời thề mà ta muốn bảo vệ chính là ngài thiếu chủ.

Nói xong, Lâm Diệp từ bên trong áo lấy ra một sợi dây chuyền có treo một tấm gương. Bên trong tấm gương có một tấm ảnh về một người phụ nữ yêu kiều, mái tóc đen dài uống lượng như thác, ngũ quan tinh sảo, trên đầu cài một ngọc thoa màu xanh nhạt, khuôn mặt đối xứng, nụ cười tươi như hoa, khoát lên mình một bộ đồ bằng lụa đỏ.

Quan trọng hơn cái này sợi dây chuyền, cùng với cái kia sợi dây chuyền Quân Ngạo Không lại mang cho hắn tới cái này cổ cảm giác không khác. Cái này mẹ hắn, coi bộ không đơn giản.

- Ngài phụ mẫu, chính là một cái kì bí chủng tộc. Còn cụ thể là gì, thì nô gia cũng không rõ, nhưng hiện tại mẹ ngài thân phận, so với Quân Gia còn muốn hơn.- Lâm Diệp như hiểu thấu Quân Thiên suy nghĩ, mà trả lời:

Quân Thiên, không phải vì đó mà ngạc nhiên. Phụ mẫu hắn sớm thôi hắn cũng biết

Lát sau, Lâm Diệp nói tiếp:

- Quân Thiên thiếu chủ, nô gia muốn cùng thiếu chủ đồng hành nhất quyết không rời. Mong thiếu chủ đồng ý. - Quân Diệp nói xong liền quỳ hai tay xuống van xin Thiên Quân.

Hắn thở dài, cái này Lâm Diệp đối với hắn như vậy tôn sùng, quả thật là hiếm gặp. Hắn Quân Thiên chính là một cái xem trọng đức hơn tài. Nếu cái này Lâm Diệp đối với hắn trung thành hắn sẽ không bạc đãi.

- Lâm Diệp, ngươi đã theo ta suốt tám năm qua, tuy không dài. Nhưng đối với ta ân trọng nghĩa thủy. Vì lẽ đó, ta sẽ không bạt đãi ngươi gì cả. Còn về cái kia Lâm Gia, ta sẽ vì ngươi mà báo thù rữa hận. Ta Thiên Quân một câu không nói hai lời.- Quân Thiên nâng đỡ Diệp Lâm đứng dậy cười nói:

Lâm Diệp cười khỗ nghĩ, nô gia thù không muốn cùng thiếu chủ liên lụy. Hắn chỉ mong nhìn thấy Quân Thiên đứng trên đỉnh nhân sinh, trở thành một đời cường giả. Đối với hắn nhiêu đó cũng đủ rồi. Bởi lẽ, hắn thời gian không còn nhiều.

Lát sau, Quân Thiên cáo từ Lâm Diệp mà bắt đầu bế quan tu luyện. Còn về phần Lâm Diệp nhìn cái này Quân Thiên bóng lưng, hồi tưởng mà than thở

- Ngài quả thật,... rất giống nàng...

-----------------------

Có thể chap sau hoặc tới, sẽ có một cái thú vị trận chiến. Ít nhất main cũng ra sàn :)) ( ko phải chiến Quân Không)

Còn về cái Quân Tuệ Quân Tinh Hà mấy trương trước bị lẹo lưỡi nên nhầm người mình đã edit lại

-----------------------

Bên lề câu chuyện

( Ko có hết ý tưởng òi )

Bạn đang đọc Trọng Sinh Vô Thượng Đại Năng sáng tác bởi Bas44
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Bas44
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.