Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Câu chuyện bắt cua mùa nước lớn

Tiểu thuyết gốc · 1029 chữ

Đầu tháng tư, bất đầu nổi gió chướng , việc đạp xe đi học ngược gió làm điềm điềm mất thêm vài cân thịt , đẫ gầy nay càng gầy teo, mùa thi cử đang cận kề rồi ngược lại cô chẳng lo , ngẫm lại mấy tháng nay tâm tình cô vui vẽ hẳn. Đương nhiên nhờ sự kiện đánh tên cặn bã đó , cô được viết tờ kiểm điểm đầu tiên trong đời , về phần bọn kia sáng thứ hai bị kỉ luật còn phạt đứng cột cờ hai tuần. Từ dạo đấy bọn nó chẳng dám bén mảng trêu cô nữa, điềm điềm nghĩ chắc không phải do sợ cô đánh , mà sợ cô mách gia đình nên né được là né hết, đương nhiên ba mẹ điềm điềm cũng đứng ra thăm hỏi nạn nhân kia , nhưng đó là chuyện người lớn nói với nhau, thiết nghĩ họ cũng không muốn cô biết mà ỉ lại vào gia đình, truyện cứ vậy mà kết thúc trong lời đồn ầm ĩ .

Mùa này nước lớn , nước ngoài mấy nhánh sông cái đổ vào ao , mực nước dâng cao bờ nào thấp thấp thì tràn qua, mấy hôm cô đi học về ngang mấy đoạn cua thấp gần bờ , nước đã lên cao tràn qua ngập một đoạn đường , cô nghĩ nếu đại trụ nhà cô mà ở đây chắc hắn lọt xuống ao mất. Vì nước chảy mạnh, nên cua tôm cá sẽ tư trong ao chạy ngược dòng nước mà tìm đường ra ở cống dẫn nước, ao nhà điềm điềm chia làm hai khu do không ai làm nên khu bên kia bỏ phế lâu lâu cấm câu thăm chừng thôi, còn lại bên này nội hay thả cua tự nhiên nuôi lớn, rồi bắt bán dần , điềm điềm thích nhất là vớt cua lúc nước lớn, cái cống nước dẫn to đùng , miệng cống được bọc lại bởi một hàng rào tre , phía trên thì được căng lưới , đề phòng mấy em cua bò ra, một cây cầu bắt nữa ao gần cái miệng cống này, điềm điềm ngồi dưới một gốc cây tầm duột, lâu lâu thấy mấy cái ngoe cua leo lên hàng rào trúc, cô chỉ việc nhanh tay vớt chúng lên , nếu vừa lứa thì bắt, không thì thả lại vào ao, vớt được một lượt được hai con to to, điềm điềm xách vợt cùng xô màu vàng lùn vào nhà , điềm điềm khoe với bà , rồi trói hai con cua bỏ vào bội lớn , ngày mai nội sẽ đem bán, ngắm chừng nắng đã bớt gắt , báo với bà nội một tiếng, cô cầm xô đi bỏ vào sợi dây lát mỏng, đầu đọi cái nón lá của nội đi thăm cần, cần được cấm trong mấy cái ao , một nhánh cây bằng ngón tay , một đầu được buột sợi dây gân màu xanh , lưỡi câu được làm bằng dây chì , cái lưỡi câu cua không như câu cá , nó chỉ là một đoạn dây chì dài , thần kì ở chổ, người câu dùng một con lịch , cắt khúc , xỏ vào cộng chì này rồi uốn cong lại, vậy là vô tư câu , vớt cua cũng cần loại kĩ thuật , như kéo cần, lúc này điềm điềm đang đứng trên mép ao , cây cần cây đang quật đầu xuống nước chứng tỏ cua đang ăn mồi, tay trái cô kéo cần nương theo sức kéo của con cua , giống như chơi kéo co , mặt nước sẽ làm ranh giới , chỉ cần kéo con cua lên gần mặt nước , tay phải cô nhẹ nhàng gà cây vượt từ phải sang , nhanh tay tón con mồi vào vợt . Vậy là xong . Thấy con cua đạt chuẩn lúc này cô thả nó ra nền đất dùng chân đạp giữ chặt cua, lấy đoạn dây lạc mỏng trói con cua , đặt vào xô nhỏ, trong lòng lâng lâng cảm giác thành tựa, hệt như giải một bài toán khó mà ai cũng đau đầu thì cô bất ngờ biết cách giải vậy. Đi vòng thăm hơn hai mươi cần từ ba đoạn ao dài, kết thúc ngày bằng cái nắng nhẹ nhàng, trên đất những đoạn rau sam mọc ven bờ xanh um, mấy bông hoa tím tím nhỏ dưới chân, điềm điềm cảm thấy nhớ đại trụ và bảo bảo. Cô không biết sống lại đại trụ có đợi được cô vì nếu tính ra hiện tại hắn cũng phải 22 tuổi rồi.

Kết quả bội thu nên tối nay không phải soi đèn đi câu nữa , nhìn số cua kha khá , chọn con cua nhỏ nhất để riêng, ý định may đi học sẽ bán lấy tiền đi học. Thật ra điềm điềm một tuần được cấp ba mươi ngàn mỗi tuần, số tiền đó nếu để uống nước thì còn đủ chứ còn mấy thứ linh tinh khác thì không có đủ. Lúc trước không đủ tiền cô lại không dám xin thêm , lúc đi học đói meo , hệt như con mèo nhỏ lang thang sống đến chật vật. Bây giờ cô nói với nội con không đủ tiền đi học , bà nội nói cho cô một con cua nhỏ bán mỗi lần câu giúp bà . Từ đó mấy tháng nay điềm điềm không còn đói khát nữa. Cô nhận ra ông bà rất thương cô, mọi việc do cô đời trước không hiểu cái gì cũng không nói làm nội nghĩ , vậy là đủ rồi. Chứ nội cũng không muốn cháu mình một tay nuôi lớn bị ức hiếp , bị đói khát . Nhưng mà phải sống tận hai đời cô mới hiểu được lòng ông bà. Đời trước khi im lặng nhiều năm cô đã phát điên .còn phải bỏ việc học cuối cấp , điềm điềm được đưa rời quê hương , đêm đó ông và cô đã khóc. Đó là một sự kiện buồn

.

Bạn đang đọc Trọng sinh tân thời đại sáng tác bởi nhấtAn

Truyện Trọng sinh tân thời đại tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhấtAn
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.