Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con Đường Tu Hành.

Tiểu thuyết gốc · 1116 chữ

Mệt mỏi,hoảng sợ!!

Chiến minh chống tay vào một thân cây, còn chưa kịp chạy tiếp thì con sói từ sau lưng đã vồ tới, hai chi trước của nó đè lên lưng chiến minh, hắn cố sức giẫy giụa để thoát ra nhưng bất lực, con sói quá nặng.

Con sói ngước mặt lên trời Tru một tiếng phấn khởi, chiến minh lòng như lửa đốt, vừa xuyên qua còn chưa kịp làm gì không lẽ mình phải chết ở đây sao ?.

"Chết tiệt!!!"

Từng giọt nước bọt rơi xuống lưng chiến minh, con sói há miệng thật to muốn cắn lấy miếng thịt đầu tiên trong hai ngày nay.

Vút vút..

Bất ngờ liên tiếp hai mũi tên từ bên hông bay đến cắm vào cổ con sói, kình lực làm nó bay ra 2 trượng nằm chết tươi tại chỗ.

Một giọng nói quen thuộc vang lên.

"Tiểu tử... Không sao chứ ? "

Chiến minh quay đầu qua nhìn, đứng đó không xa là một trung niên bạch y, tay cầm một cây trường cung màu bạc, là bạch vân, hắn muốn đứng dậy nhưng hiện tại không còn tí sức lực nào.

"Thật may a....tiền bối,ta không sao, chỉ là hơi mệt, cứ tưởng đã vào bụng sói nằm rồi"

Bạch vân ngó một chút con sói đang nằm đó rồi quay lại nhìn chiến minh.

"Ngươi cũng thật may mắn đi,đây là Hắc Ẩm Lang, bình thường đều đi theo bầy,rất ít khi tách bầy, ngươi số may mắn nên chỉ gặp có một con nếu không ngươi đã bị phanh thây lâu rồi, huống chi con này còn đang kiệt sức"

Chiến minh nằm ngửa mặt lên, nhếch miệng cười khổ một tiếng nghĩ..

"Vãi may mắn...suýt nữa là xuyên thêm lần nữa mà may mắn"

Nghĩ vậy nhưng cũng không nói nên lời, chỉ cười trừ rồi nói

"Xác thực là may mắn a"

Bạch vân tiến đến vác chiến minh người nhễ nhại mồ hôi lên vay, tay hất một phát trường cung liền biến mất,sau đó lượt nhẹ tay ngang người con hắc ẩm lang nó cũng biến mất theo.

" ngươi không yên vị nằm trong nhà lại chạy ra đây làm gì cho nó rượt!"

Chiến minh không biết nói gì nữa chỉ cười trừ rồi liệm đi.

Buổi Tối.... Hắn tỉnh dậy vì có.một mùi gì đó như thịt nướng rất thơm xộc thẳng vào mũi,đứng dậy mặc áo vào bước ra cửa thì gặp bạch vân đang ngồi nước con Hắc Ẩm Lang lúc trưa bắn chết.

"Tỉnh rồi sao? Ra đây ăn chút đi."

Bạch vân vẫn chăm chú nướng thịt miệng nói.

Chiến minh tiến lại gần, mạnh dạn cầm cái đùi trên đĩa mà cắn, hắn thật sự rất đói, khi cắn vào thì lập tức năng lượng tràn vào cơ thể hắn như bão, khiến mọi thứ mệt mỏi trong người gần như bị quét sạch.

"Đây là...."

"HẮC ẨM LANG tuy là yêu thú cấp thấp, nhưng đối với người bình thường lại là bảo vật, giải tỏa mệt mỏi, đôi khi còn là giúp ngươi cường thân tráng thể."

Bạch vân cũng cắn một miếng thịt,sau đó cầm hồ lô bên cạnh nhấp một ngụm nói.

Chiến minh giật mình.

"Yêu Thú?"

"Ngươi không biết yêu thú ?"

Chiến minh nhẹ nhàng lắc đầu, hắn thật sự không biết, trong đoạn ký ức mà hắn nhận được thật sự không có thông tin gì là liên quan đến yêu thú.

Bạch vân tiếp tục nhấp một ngụm rượu rồi giải thích.

"Nhân loại nhờ vào hấp thu linh khí mà tu luyện thành cường giả, yêu thú cũng vậy, chúng nó cũng hấp thu linh khí, cũng tu luyện như con người, nhưng chúng nó mất nhiều thời gian hơn, có thể là vài chục năm, vài trăm, thậm chí vài ngàn năm, yêu thú sau khi tu luyện đến một độ cao nhất định sẽ có thể hóa hình, cũng có một số con bị vướng lại bình cảnh mà chỉ có thể làm bán yêu, chúng nó có thể nói chuyện nhưng hình dáng lại không giống người."

Chiến minh vừa nghe vừa gật đầu tỏ ý đã hiểu.

"Vậy còn nhân loại ? Khi tu luyện đến đỉnh điểm có thể thành tiên chăng? "

Bạch vân: "Có Thể, nhưng rất lâu, chỉ sợ còn chưa thành tiên thì đã chết, không chết vì tuổi thọ thì cũng chết vì bị người ám hại, có nhiều người thiên phú cực cao, chỉ mất vài trăm năm đã có thể phi thăng, còn những người thiên phú không có hay thấp kém thì phải mất rất nhiều thời gian."

"Vài trăm năm?...."

Chiến minh thầm kinh hãi vì cái tuổi thọ của người ở đây, bạch vân nhìn vẻ mặt của chiến minh thì mỉm cười.

"Đừng quá kinh hãi, đối với người bình thường có tuổi thọ vài chục năm thì nhiều, chứ với võ giả tu hành thì chẳng đáng là bao, vài trăm năm.....chỉ một cái chớp mắt."

"Tiền bối, ngài đã bao nhiêu tuổi rồi ?"

Chiến minh nhìn bạch vân nghi ngờ hỏi

Bạch vân hớp một ngụm rượu rồi cười nói.

"Ta sao ? Ta chỉ mới sống hơn ngàn năm thôi"

Chiến minh kinh hãi hô:

"Hơn ngàn năm? Vậy chẳng phải là mấy 'Lão Bất Tử' trong truyền thuyết rồi sao ? "

Bụp...

Một khúc gỗ bay thẳng vào trán chiến minh khiến hắn té ngửa.

"Ngươi gọi ai là lão bất tử"

Chiến minh ôm trán ngồi dậy cười trừ:

"Xin lỗi tiền bối, ta lỡ lời, mà... Tiền bối có thề hay không giảng cho vãn bối một chút về tu hành ?"

Bạch vân nhìn chiến minh một chút rồi nói.

"Cũng được, dạy cho ngươi một chút cũng không sao"

Hắn cắn một miếng thịt, hớp hai ngụm rượu xong ra vẻ thần thần bí bí chậm rãi nói.

"Người tu hành, là tranh phong với trời, lấy linh khí bồi dưỡng cơ thể mà mạnh lên, bắt đầu từ Luyện Khí, Trúc cơ,Kim đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Bán tiên, Luyện khí thì chia ra làm mười cấp từ nhất bộ đến thập bộ, sau đó xông vào trúc cơ, đến hóa thần thì phải độ kiếp."

Chiến minh nhẩm lại hai chữ "Độ Kiếp".

Bạch vân nói tiếp.

"Vì người tu hành lấy linh khí của thiên đạo mà tu luyện nên ắt phải bị trời phạt, Trong kiếp sẽ có vô số lôi vân đánh xuống, vượt được thì thành không được thì Vạn Kiếp Bất phục."

Bạn đang đọc Trọng Sinh Tại Thế Giới Game sáng tác bởi connguavang76
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi connguavang76
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.