Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị nghi ngờ (1)

Phiên bản Dịch · 985 chữ

"Như thế nào? Bách Lý đại phu thấy khó khăn lắm sao?"

Hình như phát hiện ra sắc mặt ta khó xử: "Cũng không cảm thấy khó khăn lắm." Ta thật sự tin tưởng Bách Lý Dật Vân, khẳng định hắn có thể nghiên cứu chế tạo ra loại thuốc này, chỉ là sao ta.. Kẻ điên ngươi mau tới cứu ta. Ta bị người khác bắt đi rồi, sao ngươi có thể không biết chứ. "Chỉ là.. Khụ khụ. Ngài là muốn cho ai uống?"

"Chủ tử, ta cảm thấy tên gia hỏa này đang giả ngu, để Thiên Phong.." "Khoan đã." Sở Dạ Ly ngăn lại ý muốn tra tấn ta của Thiên Phong, hắn cắt đứt sợi dây thừng cho ta, thu hồi chủy thủ: Bách Lý đại phu, ta hy vọng ngươi có thể nói cho rõ ràng, biết nhiều chuyện đối với ngươi mà nói cũng không phải chuyện gì tốt. Huống hồ nếu không phải ngươi là người và đồng hành với Mặc Nhi, ta thật sự sẽ không bỏ qua cho ngươi. "

Ha ha, thì ra mặt mũi ta cũng lớn như vậy. Sở Dạ Ly nếu chuyện đã thế này thì ta đây cũng phải giúp ngươi hoàn thành cho trót mới được:" Kỳ thật Vương gia, thay vì uống cái loại thuốc này chi bằng uống nhiều hơn một chút thuốc tránh thai thì sẽ càng tốt hơn. Ví dụ như mang theo xạ hương tuỳ thân? Bằng không nhỡ đâu xảy ra chuyện gì gièm pha, ngài lại không thể làm sáng tỏ, vậy chẳng phải là xong rồi sao? "

Sở Dạ Ly hồ nghi nhìn chằm chằm ta, nhíu mày, tiêu rồi lời ta nói có phải xảy ra sai sót gì không." Thật không nghĩ tới Bách Lý đại phu cư nhiên cũng có thể nghĩ sâu về vấn đề này như vậy. Thế mà đã thay bổn vương dự đoán trước tương lai rồi. Không biết có phải do ở và Mặc Nhi đã quá lâu rồi hay không, mà sao phương thức nói chuyện của ngươi lại khiến ta cảm thấy.. "

" Hiểu lầm, hiểu lầm rồi. Vương gia hiểu lầm rồi. Bách Lý ta là thích nam nhân cơ. Là nam nhân. "

Lời này vừa nói ra, người bình thường đều sẽ sang chấn. Quả nhiên Sở Dạ Ly tựa như bị đánh vào đầu một cái, vốn dĩ ban đầu là định uy hiếp mà tới giờ phút này đều đã trở thành ái muội, cứng đờ lui về phía sau một bước. Thiên Phong cũng thức thời gật đầu:" Thời điểm thuộc hạ nghe lén quả thật nghe thấy cuộc đối thoại giữa hắn và Tần Mặc cô nương, nói hắn thích thực sự chính là nam nhân. "

Sở Dạ Ly trộm liếc mắt nhìn ta một cái, lập tức thu lại ánh mắt xấu hổ, làm bộ dường như không có chuyện gì xảy ra:" Khụ khụ. Ngươi mau chóng trở về phối thuốc cho ta, ngày mai ta sẽ cho người tới lấy. Còn có.. Chiếu cố Mặc Nhi thật tốt. "

Sở Dạ Ly, cảm ơn ngươi vẫn còn quan tâm tới ta như vậy. Có điều còn thuốc thì sao.. Chỉ sợ ta lại phải nghĩ cách.

Bị bịt mắt thả ra khỏi địa lao, ai biết khi trở lại tửu lầu, Bách Lý Dật Trần vẫn còn ở trong sương phòng mà thảnh thơi cắn hạt dưa. Thật là giận muốn sôi máu:" Ngươi có phải sớm biết rằng ta sẽ bị bắt đi rồi không? "

" Trời đất chứng giám, ta thật sự là có ý tốt. "Hắn bày ra bộ dạng chuyện căn bản không liên quan ta, là chính ngươi tự mình bị xui xẻo đánh tới.

" Ta muốn một loại thuốc. "Bất đắc dĩ mà ngồi xuống, quay lại chủ đề chính, hắn xoay người từ phía dưới giường bật ra một chiếc hộp gỗ, bên trong khảm vàng hạ cám chai lọ vại bình linh tinh, thật đúng là hộp kho báu.

Hắn đắc ý mà lấy ra hai bình:" Ta nói cho ngươi biết, loại thuốc này tìm ta là được rồi. Bách Lý Dật Vân cũng sẽ không nghiên cứu phát minh mấy thứ đồ vật này đâu, nhưng mà hắn thực sự thuần khiết. "

" Nói vậy là ngươi không thuần khiết? "Ta hồ nghi mà hướng hắn tặc lưỡi cười:" Cũng đúng, Bách Lý đại phu vừa thấy chính là vẫn còn tấm thân xử nam, không giống ngươi, khẳng định là tàn hoa bại liễu. "

Sắc mặt của hắn rõ ràng thanh tịnh, tuy rằng vẫn dừng ở trên khuôn mặt ta, có điều nhìn thấy chính mình chưa bao giờ xuất hiện quá nhiều biểu cảm lúc này ở trên mặt hắn thật sự rất khôi hài." Ngươi có tin ta sẽ ôm gương mặt này của ngươi đi đến cái phố Phiêu Hương Lâu kia bán nghệ không. "Rất rõ ràng uy hiếp." Ta mặc kệ, ngươi mau đến xin lỗi ta. "

Ta kinh ngạc mà nhướng mày, không nghĩ tới tên gia hỏa này lại chú trọng danh tiết như vậy, xem ra trò đùa này lần sau không thể lại bắt đầu." Thực xin lỗi, ta sai rồi. "Cố tình kéo dài âm, thuận tay lấy cái chai thuốc đi, cũng không biết là thật hay là giả:" Ta có thể ngửi được không? "

" Không được. "Hắn lại lần nữa cướp qua:" Thứ này chỉ có tác dụng đối với nam nhân. Hơn nữa, ngươi nhớ rõ nói với hắn, nếu mà không muốn thật sự đoạn tử tuyệt tôn, thứ này một tháng dùng một viên là được rồi. "

Ta nhìn cái chai phát ngốc:" Nếu đồng thời dùng hai viên sẽ như thế nào?"

Bạn đang đọc Trọng sinh Tà Quân cuồng thê(Bản Dịch) của Ứng Duyệt Trần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuangBaoDT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.