Sở Thiếu Phong
" Chàng sao thế nha, chẳng lẽ không khỏe " tiểu hồng thấy vương họa đang dương bộ mặt đần thối kia ra thì khó hiểu mà hỏi , nàng sau khi được hắn truyền thụ nội công thì cực kì vui sướng , sau này sẽ không sợ bị thất thủ trước hắn a , đôi tay nhỏ hơi vuốt ve bờ vai rộng làm hắn vô cùng thoải mái .
" tiểu hồng , đừng làm phiền chàng đại sự " Tưởng y nhiên không vui mà nói , vương hạo quá nuông chiều tiểu hồng khiến nàng sinh hư , không phải vì nàng ghen tị mà là quy củ lễ giáo rất nặng sẽ khiến điều này không tốt cho thanh danh của vương hạo
" Không cần quá câu lệ , chỉ là ta suy nghĩ chút việc mà thôi " hắn véo véo cái má bánh bao của tiểu hồng , lại để nàng ngồi lên đùi mình mà nói :
" thế nào , cơ thể có cảm giác tốt sao "
Bị đôi bàn tay ma quỷ trêu chọc làm cho cả người tiểu hồng phát sốt , đầu nàng hơi cúi lắp bắp
" đừng như thế nha , y nhiên tỷ còn ở đây đâu " biết chuyện về sau thì xưng hô giữa hai người cũng đã khác , mà tưởng y nhiên cũng rất tán thành cách xưng hô như thế , có lẽ là nàng muốn tạo một đồng minh cho riêng mình , để sau này nếu hậu cung quá loạn thì mình còn có người cùng phe , nghe nàng nói vương hạo cùng chẳng dừng tay mà càng táo bạo hơi , hắn cúi xuống thở một hơi vào cái lỗ tai nhỏ của nàng thì thầm
" đừng cái gì ? " âm thanh từ tính mang theo hơi thở mạnh mẽ phả thẳng vô mặt , thân thể tiểu hồng khẽ run rẩy , phía dưới côn thịt chẳng biết bao giờ đã đỉnh lấy kiều đồn của nàng .
Tiểu hồng hơi thở hỗn loạn , đôi mắt đã phiếm hồng, có lẽ chỉ cần một câu nói nữa của hắn thôi thì nàng sẽ không ngần ngại đại chiến 300 hiệp ngay tại đây .
Tưởng y nhiên ở một bên thì lúng túng không biết làm sao , tình cảnh này là lần đầu nàng chứng kiến a , theo nàng những việc này chỉ lên làm khi có hai người đi ,
Đêm nay còn có đại sự , vương hạo cũng không đùa cợt hai nàng , hắn hôn động viên mỗi người một cái
" Chuẩn bị một chút đêm nay chúng ta sẽ đi đến lễ hội trên sông giang " Hắn nhìn xem tưởng y nhiên rồi suy tư cái gì đó
" Nàng lên mang theo đôi trảo thủ kia " vừa nghe đến trảo thủ , ánh mắt vui vẻ hớn hở của nàng cũng nghiêm túc hẳn , đêm nay chắc chắn không phải an lành , đáp ứng xong cả ba người bắt đầu chuẩn bị đồ để lên đường .
Lễ hội diễn ra ở trên một con sông lớn , như hàng năm , nhiều lái buôn hay các thương nhân sẽ tập chung từ rất sớm để tổ chức lễ hội cùng các vật phẩm cần dùng , không chỉ có các vở kịch , mà còn có cả các trò chơi , các sạp đồ ăn , hội thi thơ dành cho các tài tử ở khắp nơi , đây là một cơ hội đêm giao lưu và làm quen , nếu có thể bọn họ còn ước định yêu nhau , không khí cực kì náo nhiệt ,
Vương hạo mặc một bộ quần áo hơi vàng nhạt , khuôn mặt đầy yêu dị mê chết người , đôi mắt thì như muốn câu đi linh hồn người ta kia , trên khóe miệng hắn luôn treo một nụ cười mỉm , đây chính là nụ cười tự tin của một nam nhân , hai bên là tưởng y nhiên cùng tiểu hồng , mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười , một người thì yêu diễm , một người thì ngây thơ hồn nhiên .
" Kia là công tử nhà ai nha , thật như thế đẹp "
" đúng a , nếu mà có người như thế cùng đi xem kịch hôm nay thì thật tốt "
" Hừm , đám nhị thế tổ thì có gì đâu mà đẹp"
Những âm thanh cả nam lẫn nữ liên tục vang lên , nữ nhân thì si mê , còn nam nhân thì ghen tị , một số công tử hào hoa thì không để ý đến vương hạo mà lại chú ý đến hai thiếu nữ bên cạnh hán ,
" nàng ta là ai " một tên nam nhân tay cầm quạt hỏi đám người phía sau mình , hắn thấy rất hứng thú với nàng , người khác không nhìn ra nhưng một người tập võ như hắn đương nhiên biết vẻ yêu diễm kia không thể sinh ra đã có , mà chính là do võ học luyện lên ," như thế đẹp lại có võ công , bản công tử thích " hắn khác với đám võ mồm chỉ suất này văn vẻ kia, cái hắn hứng thú là võ học
" Nàng ta trông rất lạ mắt , không giống như là một tiểu thư khuê các ở kinh đô này " tên công tử đứng bên cạnh lên tiếng , hắn là người phong lưu , trong kinh thành biết bao nhiêu người đã chết mê chết mệt vì hắn , mặc dù dung mạo của tưởng y nhiên rất mỹ lệ nhưng thiếu đi sự quyến rũ phong tình .
" nếu sở tam gia muốn , ta có thể ...." vừa nói hắn vừa đưa tay lên cổ làm một động tác cắt , một đám người thấy thế cũng là ha hả cười , này mấy tên thiếu gia nhà quyền quý , đương nhiên là hiểu ý nhau , một cái nữ nhân còn chưa để bọn hắn phải để trong lòng .
Tiếng cười của đám người rất lớn đều khiến người xung quanh chú ý , chỉ là bọn chúng gia thế rất lớn , không thể trêu vào lên mọi người đều làm ngơ , nhưng một ánh mắt đã dừng trên khuôn mặt của sở thiếu phong , đó chính là tưởng y nhiên , trong mắt nàng kẻ này bây giờ chỉ coi như một cái xác , cho dù có đốt hắn thành tro nàng cũng sẽ nhận ra cái tên nam nhan đã bắt được nàng rồi giao cho đám buôn người ,
Nàng nở một nụ cười nhạt sau đó cũng chẳng thèm để ý đến nữa , bây giờ nàng đã khác trước ,mạng một cái tên nhị thế tổ khi muốn nàng tự đi lấy là được , nhìn về phía vương hạo , trong mắt tưởng y nhiên càng thêm ôn nhu động lòng người , nàng chủ động tiến lên cầm lấy tay hắn mà đong đưa
" Ta nghe mấy tỷ tỷ nói đố đèn rất vui " lần đầu đến nơi này nàng rất muốn chơi hết mọi thứ ,
Đăng bởi | Phamcoi |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 21 |
Lượt đọc | 921 |