Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

6 :ác Nhân Cáo Trạng.

2591 chữ

"Cha người có ở đó không."

Đang lúc Lâm Chấn Thiên không biết phái ai đi thì Lâm hoành xông tới cắt đứt suy nghỉ của hắn...

"Hoành nhi ngươi làm sao ra nông nổi này," nhìn thấy bộ dạng không chịu nổi của Lâm Hoành không khỏi âm trầm hỏi....

Lâm Chấn Thiên,Lâm Khảng nhìn qua cũng không khỏi cau mày lại,nhưng vẫn không lên tiếng chờ Lâm Hoành trả lời...

"Cha là tên phế vật Lâm Động hắn dùng kế hại đại ca"...Lâm Sơn ở một bên ác nhân cáo trạng trước, nhìn vè phía Lâm Mãng nói...

"Lâm Động"...nghe Lâm Sơn nối vậy bọn người đều hơi ngạc nhiên, Lâm Động mấy năm nay đều rất ít xuất hiện mỗi lần xuất hiện cũng chỉ là đi ngang qua, làm sao hôm nay bỗng dưng xuất hiện còn đã thương Lâm Hoành...

"Lâm Động tên tiểu súc sinh đó"...Lâm Mãng nghe tên Lâm Động nhất thời bạo nộ,từ nhỏ hắn đã luôn thua Lâm Khiếu bây giờ nhi tử của hắn một lần nữa bị Lâm Động áp chế sao, hắn không tin và cũng không muốn tin...đúng nhất định như Lâm Sơn nói là tên tiểu súc sinh đó bày kế hại Hoành nhi,đúng nhất định là như vậy...nhất thời Lâm Mãng trở nên suy nghĩ lộn xộn...

"Người đâu mang tên Lâm Động đó mang tới đây..."

Một bên Lâm Chấn Thiên thấy thế thì cau mày lại, Lâm Động dù gì cũng là cháu hắn,nhưng hắn vẫn giữ im lặng hắn muốn xem tên nhi tử bất hiếu kia của hắn có chịu ra gặp hắn hay không. Lâm Khiếu là đứa con mà hắn đặt nhiều hy vọng nhất,tuy lần thất bại đó khiến hắn rất thất vọng, nhưng làm hắn càng thất vọng hơn là Lâm Khiếu chán chường không đứng dậy được,hắn cũng là người cố chấp nên mấy năm qua cũng chưa từng đi tìm Lâm Khiếu, hắn cũng muốn xem Lâm Khiếu sẽ đứng ra bảo vệ nhi tử hay là tiếp tục im lặng chịu người sỉ nhục...

Nói tới Lâm Động và Thạn Đàn lúc này đã về tới nhà...vừa nhìn thấy Liễu Nghiên,Thanh Đàn đã như tiểu tước, bay vào lòng nàng mà líu ríu không ngừng kể về một ngày qua nàng đã trải qua những chuyện thú vị gì...

"Mẹ...mẹ người xem đây là gì..."

Thanh Đàn chỉ chỉ,mấy món trang sức mà Lâm Động đã mua cho nàng khoe ra với Liễu Nghiên...

"Ha ha... thật là xinh đẹp, rất hợp với Thanh Đàn..."

Liễu Nghiên ôm lấy Thanh Đàn, một bên cưng chiều vuốt ve tóc nàng, một bên nghe nàng líu ríu kể chuyện,trong mắt ngập tràn ôn nhu...

Lâm Động chào mẹ một tiếng tranh thủ thời gian vè phòng, mở ra ô bí mật, bên trong có mấy lọ thủy tinh,cất chứa linh dịch tổ thạch và đan hoàn dùng cho tu luyện của hắn,có một số là chuẩn bị cho Thanh Đàn,trong đó có một lọ chứa đầy các hạt châu tỏa ra hàng khí bức người do hấp thu hàn khí mỗi lần phát tác của Thanh Đàn thông qua tổ thạch,ngưng luyện thành...

Mấy năm này Lâm Động cũng cách một đoạn thời gian sẽ tới giao dịch phường,nhìn như mù đi chơi chẵng mua cũng không đổi thứ gì, thật ra là hắn đang tìm đồ, cổ tuyền phù ấn,thác ấn của thôn phệ tổ phù. Hắn không biết lúc nào nó sẽ được bán ở giao dịch phường, nên hắn muốn thử vận may nếu có thể tìm được nó càng sớm thì đối với hắn chỗ tốt càng nhiều. Đem mười góc linh dược vừa đổi được ngày hôm nay cẩn thận cất vào trong đó,đóng kỹ càng dự định tối nay sẽ tinh luyện thành đan hoàn,bây giờ không đủ thời gian.

Lúc này bên ngoài đại sảnh đang đứng mấy người...

"Tam phu nhân gia chủ và Lâm Mãng đại nhân có việc tìm Lâm Động thiếu gia,xin mời Lâm Động thiếu gia đi một chuyến ạ..."

Lâm Động vừa từ trong phòng đi ra nghe nói như thế nhất thời cau mày lại,rồi như nghĩ tới cái gì khóe miệng treo lên một nụ cười lạnh...con cắn người không được thì tìm cha cắn thay à..."

"Có chuyện gì,tại sao bỗng dưng phụ thân và nhị thúc lại tìm Động nhi..."

""Tiểu nhân cũng không biết,chỉ nghe gia chủ bọn họ muốn tìm Lâm Động thiếu gia hỏi rõ một số chuyện..."

"Mẹ...không có chuyện gì đâu,để con đi qua một chuyến rất nhanh sẽ trở lại."

"Để mẹ đi cùng con..."

Thật không có gì mà mẹ, đó là gia gia và nhị bá chứ có phải yêu thú đâu mà người không cần phải hoảng như thế"...thấy Liễu Nghiên gấp gáp trong lòng Lâm Động rất ấm áp nhưng vẫn từ chối Liễu Nghiên đi theo hắn đại khái biết chuyện gì xảy ra nên, Liễu Nghiên Đi theo cũng không có gì dùng,không chừng còn bị Lâm Mãng chỉ chó mắng mèo,lúc đó hắn không chắc mình có làm lớn chuyện hay không nữa,nên để Liễu Nghiên ở nhà là lựa chọn tốt nhất.

"Được rồi dẫn đường đi",Lâm Động nhìn tên hộ viện kia nói.

"Con cũng muốn đi theo",nói rồi Thanh Đàn,cũng chạy theo phía sau bọn họ.

Đi tới trung viên Lâm gia, vừa vào đại sảnh Lâm Động nhìn thấy Lâm Chấn Thiên,Lâm khảng, còn có ba người Lâm Mãng.

"Gia gia, đại bá, nhị bá..."

Lâm Động, Thanh Đàn lên tiếng chào hỏi.

"Ừm"...Lâm Chấn Thiên,Lâm khảng ừ đáp còn Lâm Mãng thì hừ lạnh một tiếng coi như đáp lại.

"Thanh Đàn đến gia gia bên này."

"Dạ...gia gia."

"Ha ha... Thanh Đàn càng lớn càng đáng yêu"...một bên Lâm khảng cũng gật đầu bảo là.

"Không biết gia gia và nhị bá tìm Động Nhi có việc gì dạy bảo"...nhìn mấy người trong phòng Lâm Động từ tốn hỏi...

Lâm Chấn Thiên hơi bất ngờ trước thái độ của Lâm Động,tự tin , bình tĩnh, không cao ngạo, không tự ti, phải biết bên ngoài mọi người đều đồn đãi Lâm Khiếu là phế vật, còn Lâm Động là tiểu phế vật, nhưng khi thấy thần thái này của Lâm Động hắn bỗng dưng thấy hứng thú,không biêt Lâm Động sẽ còn giữ được vẻ bình tỉnh này đến khi nào...

"Hừ ngươi còn giả vờ, ngươi bày kế hãm hại Hoành nhi, bây giờ còn làm bộ không biết"...Lâm Mãng nổi giận chỉ vào Lâm Động quát.

"Ách...cái này...cái này, không biết ta đã bày kế như thế nào nhị bá có thể chỉ rõ cho ta sao"...Lâm Động ngây thơ hỏi.

"Ngươi"...Lâm Mãng cúng họng. Hắn vốn nghĩ Lâm Động chỉ là một đứa bé,chỉ cần dọa nạt vài tiếng là sẽ chủ động nhận lỗi,còn thái độ bây giờ của Lâm Động nhìn thì giống như ngươi nói đi,ta sẽ nhận mọi lỗi lâm mà ngươi nói ra.

"Lâm Sơn ngươi nói",hắn nhìn về phía con của mình nói.

"Dạ phụ thân...hôm nay con và đại ca đi ra ngoài gặp được Lâm Động và Thanh Đàn,đại ca vốn định hỏi thâm nhưng tên Lâm Động này không nói vài câu thì bắt đầu nổi điên,lợi dụng lúc con và đại ca không phòng bị ra tay đánh lén."

"Bây giờ ngươi còn gì để nói"...Lâm Mãng âm trầm nhìn sang Lâm Động,dù lời nói của Lâm Sơn rất có mê hoặc nhưng hắn vẫn lựa chọn tin tưởng không hề nghi ngờ,có cơ hội làm khó Lâm Khiếu hắn sẽ không như vậy bỏ qua.

"Ách...cái kia Lâm Sơn rốt cuôcc là ta bày kế hại Lâm Hoành biểu ca,hay là nổi điên đánh hắn ngươi nói chắc chắn một cái được không." Lâm Động nhìn Lâm Sơn với ánh mắt đầy chờ mong.

"Như ta vừa nói, là ngươi đột nhiên nổi điên vô cớ đánh người", hắn nhìn Lâm Động đắc ý nói như gian kế đã đạt thành.

Lúc này Lâm Động nhìn phía Lâm Mãng và Lâm Hoành với ánh mắt đầy thương hại...

"Ngươi đây là ý gì",nhìn thấy ánh mắt của Lâm Động, Lâm Khảng khó chịu.

"Nhị bá, Lâm Sơn thường xuyên mắng ngài và Lâm Hoành biểu ca không bằng phế vật ngài không thấy tức giận sao"...Lâm Động một mặt chân thành nhìn Chân Mãng hỏi.

Lâm Động lời này nói ra cả căn phòng đều trở nên im lặng,có bất ngờ,có không hiểu,cùng tức giận...

"Nói láo , tiểu Sơn tại sao lại mắng ta và ca ca nó Lâm Động nếu ngươi không có thể đưa ra chứng cứ rõ ràng, thì đừng trách ta thay phụ thân ngươi dạy bảo ngươi..."

"Đúng vậy Lâm Động ngươi đừng ngậm máu phun người,ta mắng cha ta ca ca ta khi nào"...Lâm Sơn vừa giận giữ vừa sợ hãi vội la lên...

"Vậy chứ ngươi chữi ai"...Lâm Động nhìn hắn bình tĩnh hỏi...

"Rõ ràng ta nói cha ngươi là phế vật,ngươi là tiểu phế vật,ngươi đùng đổi trắng thay đen ."

Lâm Sơn lời này vừa ra, nhất thời Lâm Động nở nụ cười đầy hàn ý nhìn hắn,rồi quay sang Lâm Chấn Thiên và Lâm Mãng nói.

"Gia gia, nhị bá ta không lừa mọi người Lâm Sơn lại vừa mắng nhị bá và Lâm Hoành biểu ca a..."

"Ha ha.... Lâm Động ngươi bí quá hóa rồ à tiểu Sơn rõ ràng là nói ngươi và phụ thân ngươi, mọi người đều nghe ngươi còn vọng tưởng nói láo..."

Lâm Chấn Thiên nhìn Lâm Động cũng không có gì để nói...trong mắt hơi hiện lên vẻ thất vọng.

"Gia gia nếu ta nhớ không lầm thì,năm xưa trước khi cha ta được chọn tham gia thi đấu ở tông tộc của Lâm thị, Lâm gia ta cũng từng mở tộc hội xem ai là người thích hợp nhất đúng không..."

Nghe tới đây thì Lâm Chấn Thiên như biết Lâm Động muốn nói gì nhìn hắn đầy ngạc nhiên...đúng vậy,lão gật gù...

"Ách mà đối thủ lúc đó của cha ta là nhị thúc thì phải..."

Mọi người ‘...’

“...”

Nói tới vậy mọi người còn không hiểu thì đều là người ngu rồi...

"Lâm Sơn bảo cha ta là phế vật mà nhị thúc lại thua cho cha ta chẳng phải nói nhị bá đây ngay cả phế vật cũng không bằng..."

Phế vật cũng không bằng,phế vật cũng không bằng,mấy từ này cứ lỡn vỡn trong đầu Lâm Mãng lúc này.

Nhìn hướng Lâm Hoành và Lâm Sơn...một kẻ mặt tái xanh, một kẻ mặt trắng bệch hắn nói tiếp..".ta là tiểu phế vật,hôm nay Lâm Sơn nói,Lâm Hoành biểu ca bị ta đánh bị thương há chẳng phải hắn ngay cả một cái tiểu phế vật cũng không bằng sao...."

Tĩnh...yên tĩnh đến kìm nén...

"Lâm Động ngươi đừng bịa đặt rõ ràng chỉ có cha, con ngươi mới là phế...v...bốp..."

"Câm miệng"...Lâm Mãng tức giận quát hắn một bạt tay, mặt âm trầm như sương...mỗi lần nghe người khác mắng cha con Lâm Khiếu là phế vật hắn luôn đắt ý dạt dào bây giờ lại trở nên chối tai như vậy...

Lâm Động mỉn cười nhìn một màn này,một chiêu này phải nói Lâm Đông chơi đến rất hay,phải biết những người nói xấu cha con hắn,thường là người bên cạnh Lâm Mãng biết Lâm Khiếu và Lâm Mãng không hợp muốn lấy lòng hắn mà sie nhục cha con Lâm Động ,bây giờ ai mà dám ở trước mặt Lâm Mãng nói Lâm Khiếu là phế vật thì không cần người khác Lâm Mãng cũng sẽ không xong với người đó...

Lâm Chấn Thiên kinh ngạc nhìn Lâm Động hắn cũng nhìn ra ý đồ của Lâm Động,chẳng những thẳng mặt mắng cha con Lâm Mãng còn để người bên cạnh bọn họ sau này không dám khinh thường,sỉ nhục Lâm Khiếu nữa...phải nói Lâm Động chơi một chiêu này Lâm Mãng không có đường gỡ...

Trong mắt của Lâm Chấn thiên tỏa ra ánh sáng kỳ dị nhìn Lâm Động..."ha ha Động nhi nói cho gia gia biết con tu luyện như thế nào rồi". Lâm Chấn Thiên đột nhiên hỏi một câu không hợp với tình hình lúc này...Lâm Động cũng quay sang nhìn lão,thấy lão một tay đang nắm tay nhỏ của Thanh Đàn thầm hô không ổn...hắn và Thanh Đàn đều là trường hợp đặc biệt,nên nhìn thì không giống như có tu luyện,nhưng cao thủ như Lâm Chấn Thiên tiếp xúc trực tiếp chắc chắn sẽ bị phát hiện...

"Thiên phú của con không được tốt lắm,vào tôi thể cảnh mấy năm mà còn không xong thật làm mất mặt Lâm gia"....được rồi, hắn lại giở bày củ,ai hiểu sao hiểu...

"Vậy sao"... Lâm Chấn Thiên cười mà không phải cười nhìn hắn...Lâm Động thầm hô mèo già hóa cáo.

Còn Lâm Khảng,Mãng thì thấy Lâm Động nói vậy cũng không nghi ngờ gì thêm, Lâm Hà, cùng Lâm Hoành cũng mới vào tôi thể cảnh không được bao lâu Lâm Động nhỏ hơn chưa hoàn thành là chuyện bình thường...rồi, lại có hai người bị Lâm Động ngây thơ của chúng ta thành công lắc lư...

"Ha. Ha... không sao Động nhi còn nhỏ chưa hoàn thành là chuyện bình thường, dực tốc bất đạt, có cần gì cứ nói với gia gia mấy năm nay, gia gia có phần lãnh đạm cũng nên bù đấp, còn có Thanh Đàn nữa" ...Lâm Chấn Thiên nói đầy thâm ý.

"Đa tạ gia gia...Thanh Đàn thương người nhất", rồi cô gái nhỏ lại giở trò bán manh...

"Ha ha..."quả nhiên Lâm Chấn Thiên vui cười không ngậm được miệng...

"Đa tạ gia gia con và Thanh Đàn còn nhỏ,nếu được gia gia cưng chiều như thế để người ngoài biết được họ sẽ sợ đó...có một số người sẽ bí quá hóa liều nha"...Lâm Động nhìn lão nói một câu đầy thăm ý..."nếu gia gia có nhớ Thanh Đàn có thể tới khu nhà nhỏ chơi với nàng"...hắn lại bồi thêm một câu...

Lâm Chấn Thiên nghe Lâm Động nói mà trong mắt tinh quang đại thịnh...quả thật vậy , nhìn Thanh Đàn lại nhìn Lâm Động ,nếu tu vi của Lâm Động quả thật như hắn đoán thì phải cao hơn Thanh Đàn điều này quá đáng sợ đối với hai nhà Lôi- Tạ sẽ là uy hiếp trí mạng lúc đó sẽ như Lâm Động nói bọn họ sẽ bí quá hóa liều...vẫn là âm thầm bồi dưỡng tốt...

"Khoan đã bây giờ không phải nói chuyện này Lâm Động ngươi đã thương con ta chuyện này tính sao"...Lâm Mãng thấy tình hình không đúng,một lần nữa kéo vè chủ đề chính...nhưng hắn không biết Lâm Chấn Thiên từ đầu không có ý quản việc này hắn chỉ muốn,bức Lâm Khiếu ra gặp hắn mà thôi không hơn...

"Nhị bá chuyện này không phải do ta là , Lâm Hoành tấn công ta trước ta chỉ tự vệ mà thôi,..." "Ngươi còn giảo biện hôm nay ta phải thay cha ngươi quản giáo một chút ngươi"...Lâm Mãng lớn tiếng quát...

"Hừ"...bỗng một tiếng hừ lạnh từ bên ngoài vang lên,một người đang từ từ bước vào đại sảnh,khí thế cũng dần kéo lên,ép Lâm Mãng không khỏi lùi vè phía sau một bước.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động của Maousadao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.