Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiển Lộ Thực Lực.

2448 chữ

"Đông Thành,không được vô lễ với thiếu gia".,.trước hết lên tiếng không phải Lâm Động mà là Diệu Âm,nàng hướng Đông Thành hét lớn.

"Tiểu tử,thức thời ngươi mau cút khỏi đây,nếu không đừng trách ta lấy lớn lấn nhỏ",...hai mắt Đông Thành ẩn ẩn sát khí nhìn Lâm Động nói,...Diệu Âm càng muốn bảo vệ Lâm Động,Đông Thành lại càng muốn giết Lâm Động bấy nhiu.

"Ta thật hiếu kỳ,ngươi đối với Diệu Âm là quan hệ thế nào,chủ tớ hay có ý gì khác,.."

"Không sai,ta không ngại nói với ngươi gia chủ đã hứa,nếu trước ba mươi ta có thể đột phá nguyên đan cảnh,sẽ mang Diệu Âm gã cho ta đó",...Đông Thành nhìn một chút Diệu Âm,lại nhìn Diệu Húc,thấy hắn nhẹ gật đầu,Đông Thành cũng không cần giấu diếm nữa,..từ khi gia nhập Diệu gia,ý tứ của Đông Thành không ít người đều nhìn ra,Diệu Húc dĩ nhiên cũng biết,hắn rất xem trọng thiên phú của Đông Thành,hắn muốn dùng Diệu Âm để trói chặt Đông Thành vào Diệu gia,tương lai không xa, Diệu gia sẽ có thêm một cao thủ nguyên đan cảnh,thậm chí là nguyên đan tiểu viên mãn,hoặc đại viên mãn,như vậy Diệu gia có thể vươn mình trở thành đại gia tộc nhất lưu ở viêm thành.

"Không thể nào,ta sẽ không chấp nhận điều đó",..Diệu Âm hét lớn,nàng nhìn Diệu Húc lòng như tro nguội,nàng đã không còn hy vọng gì ở hắn.

"Không đến lượt ngươi không đồng ý",..Diệu Húc hừ lạnh nói,đã tới nước này hắn cũng không cần phải giấu nữa,hắn thật không cảm thấy chuyện này có gì không ổn,theo hắn nghĩ Đông Thành đúng là thật thích Diệu Âm gã cho hắn Diệu Âm sẽ có được hạnh phúc.

"Tiểu thư người thật muốn đi cùng vị công tử này",..thạch bá bá nảy giờ im lặng,bổng dưng lên tiếng.

"Đúng vậy",..Diệu Âm khẳng định trả lời.,..thậy vậy thạch bá bá im lặng không nói gì nữa,không biết hắn nghĩ gì.

"Được rồi,không nói nhiều vô ích,Đông Thành mang tiểu thư về",..Diệu Húc không kiên nhẫn nói.

Vâng,..Đông thành vui vẻ đáp ứng.

Ầm,..

Ngay khi Đông Thành chuẩn bị bắt tới Diệu Âm,thì bị một nguồn sức mạnh đánh bật mà ra,..

Thạch quản gia....

Thạch bá bá,..

Diệu Húc và Diệu Âm cùng hô lên...người ra tay không phải Lâm Động mà là vị thạch bá bá kia,hắn nảy giờ không cản trở mọi người nói chuyện chỉ hỏi Diệu Âm một câu sau đó im lặng,không ngờ giờ phút này hắn lại ra tay ngăn cản Đông Thành.

"Thạch quản gia ngươi làm gì",..Diệu Húc quát lớn,hắn không ngờ Thạch quản gia lại dám làm trái ý hắn.

"Xin lỗi gia chủ,..ta không muốn nhìn tiểu thư phải khổ sở lần nữa",..thạch quản gia nhìn Diệu Âm lớn lên,hắn xem nàng như con gái của mình,Diệu Húc cũng biết điều đó,vì vậy trước khi Diệu Húc đưa Diệu Âm đi hắc mang sơn,hắn biết thạch quản gia sẽ ngăn cản,nên trước đó Diệu Húc đã diện lý do điều thạch quản gia rời đi viêm thành, để tránh xảy ra sơ xuất,cũng vì chuyện đó mà thạch quản gia đối với Diệu Húc xuất hiện một tia nghi ngờ. không còn trung tâm cẩn cẩn như trước nữa.

"Thạch quản gia ông muốn chống lại ta thật sao",...Diệu Húc bắt đầu âm trầm nói...

"Lâm công tử,xin mời mang tiểu thư rời đi,chiếu cố tốt tiểu thư,...xin nhờ",..thạch quản gia không trả lời Diệu Húc mà dùng hành động để nói lên quyết định của mình.

"Đông Thành bắt lấy Diệu Âm,thạch quản gia ta sẽ giải quyết..."

Được,thưa gia chủ...

Ầm...

"Cái gì,...nguyên đan cảnh,khi nào",...sau lần giao thủ ngắn ngủi,Diệu Húc giật mình phát hiện,thạch quản gia đã đột phá nguyên đan cảnh,tu vi không hề thua kém hắn.

Ầm,...phốc,...

Lần này giật mình là thạch quản gia,sau khi đẩy lùi Diệu Húc,hắn gấp chạy tới chỗ Lâm Động và Diệu Âm để ngăn cản Đông Thành,ai ngờ vừa chạy tới đã thấy Lâm Động một chương đánh bay Đông Thành,như đuổi ruồi đồng dạng.

"Cái này,cái này",...hắn thật sự rung động không nói nên lời,Diệu Húc đằng xa cũng lắp bắp kinh hãi,Đông Thành dù gì cũng là thiên nguyên cảnh trung kỳ,ở trước mặt Lâm Động lại không có chút sức phản kháng nào...

"Khục,...không thể nào",..Đông Thành hắn thật không dám tin,mặc dù hắn có chút chủ quan nhưng trước mặt Lâm Động hắn thật không có cách nào trở tay,hắn hòa toàn không kịp phản ứng đã bị Lâm Động đánh bay.

"Chuyện này dừng ở đây đi,từ đây Diệu Âm và Diệu gia không còn quan hệ gi,ta không hy vọng các người tiếp tục làm phiền nàng,nếu không",...nói tới đây Lâm Động dừng lại,nhưng sát khí tỏa ra từ người Lâm Động làm bọn họ hiểu là chuyện gì sẽ xảy ra,..

"Chúng ta đi",..Lâm Động nhìn Diệu Âm nói,..hắn thật có chút chán ghét phải nhìn bọn người Diệu gia.

"Thiếu gia,người có thể cho thạch bá bá theo chúng ta được không",..Diệu Âm có chút rụt rè nói,..

"Nếu ngươi muốn theo chăm sóc nàng,ta không có ý kiến,chỉ là nói trước,đi với ta sẽ không có đãi ngộ tốt như ở Diệu gia hiện tại",..Lâm Động nhìn thạch quản gia nói,..hắn nhìn ra thạch quản gia thật quan tâm Diệu Âm,thu lưu hắn về Lâm gia cũng sẽ không gây bất lợi gì cho Lâm gia,nên Lâm Động cũng không để ý...

"Cái này",..nhất thời thạch quản gia cũng có chút không kịp chuẩn bị,..hắn nhìn một chút Diệu Âm lại quay sang Diệu Húc,..rốt cuộc cũng có quyết định...

"Gia chủ,năm đó phu nhân có ân với ta,ta đã thề sẽ suốt đời làm trâu làm ngựa để báo đáp,bây giờ phu nhân đã mất,ta phải dùng quảng đời còn lại để bảo vệ tốt tiểu thư,mong ngài thông cảm"... Nói rồi hắn hướng Diệu Húc bái một cái thật sâu.

"Thạch quản gia",..Diệu Húc muốn nói cái gì,nhưng không biết nói như thế nào,Diệu Âm có thể bình an,Thạch quản gia lại đột phá nguyên đan cảnh,đối với Diệu gia là một việc vui mới đúng,tại sao lại thành như thế này,..Diệu Húc âm thầm hối hận.

"Diệu Âm,chẳng lẽ tình cảm ta đối với nàng còn chưa rõ ràng sao,tại sao lại đối với ta như vậy",..Đông Thành giận giữ hét lên...

"Đông Thành đại ca,đã lâu như vậy chẳng lẽ ngươi còn không nhận ra,ta chỉ xem ngươi là ca ca đối đãi sao",...Diệu Âm ngược lại hỏi,nàng cũng không cảm thấy có lỗi gì với Đông Thành,từ lúc ban đầu nàng chỉ xem hắn như ca ca,chưa từng lừa gạt tình cảm của hắn,chỉ do hắn cố chấp mà thôi.

"Thiếu gia,thạch bá bá chúng ta đi thôi"...Diệu Âm nói.

!Lâm Động,Diệu Âm,ta sẽ không tha cho các ngươi",..nhìn bóng lưng Lâm Động bọn người đi xa,Đông Thành hai mắt oán độc nói thầm,..

"Ai,..chúng ta về thôi"...Diệu Húc thở dài nói,hắn thật muốn ngăn cản Diệu Âm và thạch quản gia,nhưng xâu chuỗi lại mọi việc,hắn có một có một suy đoán mà hắn cũng cảm thấy rất khó tin,đó là hắc mang sơn bị diệt có liên quan tới Lâm Động,thiếu niên mười ba,mười bốn tuổi kia,hắn thật không xác định,nhưng từ trên khí thế Lâm Động bộc phát ra,xác thực Lâm Động mạnh hơn hắn là chắc chắn,nên hắn cũng không dám ngăn cản Lâm Động nữa.

"Chuyện hôm nay không ai được nhắc lại nữa",..hắn quay lại nói với mấy tên hộ vệ của Diệu gia,..

Vâng,..gia chủ...

Chỉ có Đông Thành là từ nảy tới giờ vẫn cuối đầu,không biết hắn đang suy nghĩ gì....

Thanh Dương trấn,..Lâm gia.

Sau khi trở về Lâm Động an bài cho Diệu Âm hai người ở lại khu nhà nhỏ,sau đó đi tìm Lâm Chấn Thiên bọn họ,bịa ra một cái cố sự bi thương,mà khổ sở kể cho bọn họ nghe,sau đó Diệu Âm và thạch quản gia chính thức được ở vào Lâm gia.

Hô,...trở lại phòng,Lâm Động thật mạnh thở ra một hơi,ngồi xếp bằng trên giường hai mắt nhắm lại,Lâm Động tiến vào trạng thái tu luyện,Lâm Động cần phải hoàn toàn,cảm ngộ hết những gì đạt được từ trận đấu với hắc mang sơn lần này. Kinh nghiệm chiến đấu,võ học,nguyên lực hay tinh thần lực đều được tăng lên thật lớn,..

"Khoảng cách nguyên đan cảnh,và tam ấn phù sư đã rất gần rồi",..sau một lúc lâu,..Lâm Động mở ra hai mắt,trong mắt mang theo hào quang sángchói nói.

Hưu,..

Ngươi bây giờ đã có thể nếm thử kết đan,...Tiểu Điêu xuất hiện trên vai Lâm Động nói.

"Còn chưa được",..Lâm Động trầm ngâm sau đó lắc đầu nói.

"Hả!,..Tiểu Điêu kinh ngạc,nhìn thật sâu Lâm Động,như muốn nhìn thấu ý nghĩ của Lâm Động.

"Ha ha,...bí mật,cái này chỉ là một ý nghĩ của ta mà thôi,nếu có thể thành công,ngươi nhất định sẽ kinh ngạc,..ha ha,.."Lâm Động cười thần bí nói.

Ồ,...Tiểu Điêu cũng rất hiếu kỳ Lâm Động muốn làm gì,nó không biết Lâm Động lớn lên ở một nơi hẻo lánh như vậy,kể cả kiến thức còn không đủ,làm sao có đủ thứ ý nghĩ độc đáo trong tu luyện như vậy,mà những gì Lâm Động đạt được chúng tỏ những chuyện đó không phải là không thể làm được.

"Ta rất mong chờ",...Tiểu Điêu nói,sau đó lóe một cái biến mất.

"Trong thời gian ngắn không cần phải lo vấn đề không đủ tài nguyên tu luyện",..Lâm Động tổng kiểm tra thu hoạch tại hắc mang sơn nói,tổng cộng sáu nghìn thuần nguyên đan,dương nguyên đan và dương nguyên thạch hơn năm vạn viên,nếu đổi thành thuần nguyên đan, sẽ được hơn năm nghìn viên nữa,quan trọng nhất là hạ cấp linh bảo,ma vân nhận kia,lần này đúng là bội thu a,có ngủ cũng sẽ cười tĩnh nha,...Lâm Động cười thầm nói. Sau đó Lâm Động chìn vào giấc ngủ,mấy ngày nay hắn thật sự quá căng thẳng cần phải thật tốt thư giản một chút.

"Lâm Động ca",..ầm ,..ầm...sáng sớm,của phòng của Lâm Động đã bị người,ầm ầm đánh mở,thanh âm thanh thúy của Thanh Đàn cũng vang lên không ngừng.

"Hừ,..vẫn còn ngủ",..thấy Lâm Đông vẫn nhắm mắt không phản ứng nàng,Thanh Đàn hừ một tiếng. Trong đầu lập tức hiện lên không ít ý tưởng xấu,làm thế nào để trêu chọc Lâm Động thì,...

Grào,...

Á,..ha ha,...ha...Lâm Động ca dừng lại,..dư,..ng..dừng lại,...a...Thanh Đàn không ngừng uốn éo thân thể nhỏ nhắn,muốn tránh khỏi ma trảo của Lâm Động,nhưng không thành công,Lâm Động như đoán được hết di chuyển của nàng. Cô gái nhỏ này từ nhỏ đã sợ nhất bị người cạo ngứa,mỗi lần Lâm Động muốn chỉnh cô nàng hiền lành,dễ thương nhưng xấu bụng này,đều sẽ cạo ngúa nàng,tuy sau đó sẽ náo một trận,còn phải hống nàng thật lâu,nhưng tình cảm của họ vẫn luôn tốt như vậy.

"Thanh Đàn tiểu thư,người không sao chứ",..lúc này Diệu Âm chạy tới lo lắng hỏi,nhưng khi nhìn thấy hai huynh muội Lâm Động đùa giỡn vui vẽ cũng có chút ngẫn người,nàng cũng có ca ca,tỷ tỷ,nhưng nàng và bọn họ,so với Lâm Động và Thanh Đàn chẳng khác nào người xa lạ.

"Là Diệu Âm đó à"...,lúc này Lâm Động cũng mở mắt,không trêu chọc Thanh Đàn nữa,nhìn Diệu Âm cười nói.

"Diệu Âm tỷ",..lúc này Thanh Đàn cũng tạm bình ổn lại,gương mặt đỏ bừng vì thẹn thùng và tức giận,..nàng thật không ngờ,hôm nay ăn trộm gà không thành còn bị mất nắm gạo,trêu chọc Lâm Động không thành,ngược lại còn bị hắn chỉnh một thanh,...thật là tức mà,hai mắt nành bốc hỏa nhìn chầm chầm Lâm Động.

"Ách,..ta đi rửa mặt trước",...Lâm Động chột dạ,đánh bài chuồn,như một làn khói,biến mất trong phòng.

"Huynh đứng lại đó cho muội",...Thanh Đàn rít gào,đang định đuổi theo thì nhớ Diệu Âm vẫn còn trọn mắt há mồn nhìn mình,nàng lập tức biến trở về hình tượng cô gái nhỏ hiền lành đáng yêu,..

"Hi hi Diệu Âm tỷ,chúng ta ra phòng ăn đợi Lâm Động ca tới thôi,..nói xong nành cũng nhanh chân chạy mất,...để lại Diệu Âm còn loáng thoáng nghe được giọng nói dữ dằn sẽ không tha Lâm Động.

"Thạch lão,..ta gọi ngài như vậy đi",..trên bàn cơm,Lâm Động,Thanh Đàn,Diệu Âm và thạch quản gia bốn người,Lâm Động nhìn thạch quản gia nói.

"Công tử có điều gì dạy bảo",..thạch quản gia cung kính nói,hắn đã từ Diệu Âm viết được Lâm Động là người huyết tẩy hắc mang sơn,khi nghe được tin này hắn cũng ngây ngốc nữa ngày vì khiếp sợ,cho nên ở trước mặt Lâm Động cho dù hắn là nguyên đan cảnh cao thủ cũng không dám có chút thất lễ nào.

"Không cần quá câu nệ,..ta chỉ muốn nhờ thạch lão chút việc mà thôi",...Lâm Động cười nói.

"Công tử cứ việc phân phó,lão nô nhất định toàn lực hoàn thành,.."

"Cũng không phải chuyện gì nguy hiểm,mong rằng thạch lão có thể bảo vệ tốt Thanh Đàn và Diệu Âm là được"...Lâm Động trịnh trọng nói,hắn thường xuyên ra ngoài,an toàn của Thanh Đàn là điều hắn lo nhất,me hắn Liễu Nghiên luôn có Lâm Khiếu bên cạnh an toàn ngược lại không quá lo lắng.

"Công tử xin cứ yên tâm,chỉ cần lão nô còn một hơi thở sẽ không để hai vị tiểu thư chịu chút thương tổn nào",..thạch quản gia nói,cho dù Lâm Động không nói hắn cũng sẽ làm vậy.

"Như vậy rất tốt,..thạch lão giữ lấy cái này",..Lâm Động lấy ra một túi càn khôn đưa cho hắn,đây là túi càn khôn của hàn tông bên trong Lâm Động còn để lại một vạn dương nguyên đan và năm trăm thuần nguyên đan dùng để thạch quản gia tu luyện. Thạch quản gia mới năm mươi,tuy rằng tuổi này đột phá nguyên đan cảnh cũng không phải kiết xuất gì,nhưng tiềm lực cũng đã rất khá Lâm Động hi vọng hắn có thể sớm đột phá nguyên đan đại viên mãn làm trụ cột sau này của Lâm gia.

"Cái này",..thạch quản gia tiếp nhận túi càn khôn sau khi nhìn vào liền ngây người,cho dù là Diệu gia dồn tốt cả vốn lưu động nhất thời đều không thể làm ra con số này,mà Lâm Động không nháy mắt chút nào đưa cho hắn,..nhất thời hắn có cảm giác thụ sủng nhược khinh.

Hnay được nghĩ bù lại hqua một chương.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động của Maousadao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.