Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Về Thanh Dương Trấn.

2334 chữ

Khục khục,...Lâm Động lại ho ra một ngụm máu tươi,cười khổ,lấy ra mấy viên đan hoàn chữa thương nuốt vào, Lâm Động hướng về phía ngoài bơi ra,không có bích thủy yêu mãng duy trì,lớp màng ngăn cách biến mất,nước hồ bắt đầu tràng vào,...

Mất một ngày để hồi phục nguyên lực và thương thế,...thương thế của hắn đã khôi phục khoảng năm thành,muốn hoàn toàn khôi phục cũng phải mười bữa nữa tháng,..lần này đi ra cũng có mấy ngày,cũng nên trở về Thanh Dương trấn rồi.

Lần đi viêm thành này thu hoạch cực kỳ phong phú,..hai môn tinh cấp tinh thần bí kỹ,một môn tứ phẩn võ học,hấp thu đan tiên trì,quan trọng hơn là ba viên âm dương châu kia...mặc dù người mang thương thế nhưng có được thu hoạch này Lâm Động vẫn rất nguyện ý,..."cầu phú quý trong nguy hiểm quả nhiên có hồi báo phong phú a..." Lâm Động về tới Lâm gia trang,đã là buổi chiều,...Thanh Đàn nhìn thấy hắn thì khuôn mặt đã xụ xuống thành một đống,đang định giở trò cũ thì trong thấy khuôn mặt có mấy phần tái nhợt của hắn,liền thay đổi quan tâm,chay nhanh tới hỏi... "Lâm Động ca huynh sao thế",...thanh âm của Thanh Đàn có chút nức nõ nói.

"Không có gì,..chỉ là tu luyện có chút vấn đề,mấy ngày liền khỏi",...Lâm Động cưng chiều xoa đầu nàng nói.

"Có cần tìm gia gia bọn họ không",...Thanh Đàn chưa yên tâm hỏi.

"Không sao,đừng làm phiền mọi người,..ta nghĩ ngơi mấy ngày sẽ khỏi",...Lâm Động nói.

"Ừm,..Lâm Động ca ta đã là tôi thể bát trọng",...Thanh Đàn nói,...mặc dù đã tận lực thả chậm tốc độ nhưng trải qua một năm nàng cũng đã là tôi thể bát trọng. "Thanh Đàn giỏi nhất,...ngày mai ta dẫn muội đi chơi toàn Thanh Dương trấn,bao muội ăn một ngày thả cửa có chịu không" ...Lâm Động nắn nắn khuôn mặt xinh xắn của nàng nói.

Ưm,..ưm...Thanh Đàn cật lực gật gật cái đầu nhỏ,...nàng thích nhất cảm giác được Lâm Động cưng chiều thế này.

Dắt tay Thanh Đàn,Lâm Động cùng nàng tản bộ trong khu trang viên của Lâm gia. Không khí của Lâm gia trở nên náo nhiệt rất nhiều, một năm thu nhập của Lâm gia chỉ khoảng bốn năm mươi viên dương nguyên đan,lần trước Lâm Động đưa cho Lâm Khiếu hơn nghìn dương nguyên đan,tương đương hai mươi mấy năm thu nhập,với lượng lớn tai nguyên Lâm gia chiêu thu thêm rất nhiều thủ hạ,..sản nghiệp cũng nở rộng rất nhiều,..có xu thế vượt qua hai nhà Lôi-Tạ...những ông chủ nhỏ,hay những gia chủ của các tiểu gia tộc tìm đến Lâm gia hợp tác ngày càng nhiều hơn. Thu nhập của Lâm gia cũng tăng lên mấy thành so với năm trước. Đối với những chuyện này Lâm Động cũng không để ý lắm,chỉ cần hắn đủ cường đại,đó mới là hậu thuẫn lớn nhất Lâm gia. "Lâm Động thiếu gia,Thanh Đàn tiểu thư",..một đường không ngừng có người hướng về bọn hắn chào hỏi,..chào Lâm Động thì ít mà chào Thanh Đàn thì nhiều,...dù sao Lâm Động rất ít khi xuất hiện trước mặt những người này,..còn về Thanh Đàn bọn họ tuy không biết tình hình cụ thể,nhưng cả Lâm gia trang mọi người điều biết ai cũng có thể đắc tội riêng cô gái nhỏ này là không thể,nếu không sẽ không xong với Lâm Chấn Thiên. " thiếu niên đó là ai vậy",...một tên mới được chiêu thu vào Lâm gia nhìn Lâm Động dắt tay tiểu công chúa của Lâm gia đi dạo thế kia kỳ quái hỏi người bên cạnh,...từ khi đươc nhận vào làm hộ viện của Lâm gia không ít lần nhìn thấy Thanh Đàn,nhưng chưa lần nào trong thấy nàng thân cận một thiếu niẻn nào đến thế... "À,..đó là Lâm Động thiếu gia,trưởng tử của Lâm Khiếu đại nhân",..tên hộ viện lâu năm nói,..

"Oh,..hèn gì có thể thân cận như thế với Thanh Đàn tiểu thư,..."

"Không biết thiên phú ra sao",...hắn lẩm bẩm nói,...

"Cái này thì khó nói,...trong lớp tiểu bối Lâm gia hiện tại, Lâm Động thiếu gia là ít được biết đến nhất,..nhưng ta luôn cảm thấy Lâm Động thiếu gia mới là người không đơn giản nhất." "Có ý tứ gì,..."

"Không biết chỉ cảm thấy như vậy",...trên người Lâm Động mang theo một tia thần khí nhàn nhạt,mang đến cho người khác cảm giac xuất trần,nếu người không biết Lâm Động,còn cho hắn là người của hoàng tộc nào đó. "Ách,..."

"Đã trễ rồi chúng ta quay lại dùng bữa thôi",...đi một hồi Lâm Động nói với Thanh Đàn,...

"Ừm",...Thanh Đàn gật đầu,...nàng cảm thấy chỉ cần có Lâm Động,làm việc gì đều đặc biệt vui vẻ.

Lâm Động chuẩn bị một bữa thật phong phú cho hắn và Thanh Đàn,ăn xong Lâm Động về phòng hồi phục thương thế.

Hôm sau Lâm Động dùng một ngày cùng Thanh Đàn dạo chơi khắp Thanh Dương trấn,mãi tới tận chiều cô gái nhỏ mới tận hứng cùng Lâm Động trở về.

"Lâm Động ca,...muội mỗi chân quá huynh cõng muội về đi"...Thanh Đàn nghịch ngợm nói.

"Thanh Đàn có muốn thử cảm giác bay trên trời như thế nào không",...Lâm Động nhìn nhìn con đường về khu nhà nhỏ nói.

"Bay,...chúng ta có thể bay sao,..như những chú chim kia",...Thanh Đàn ngây thơ hỏi.

"Sao,...muốn thử không,..."

Ừm..ừm...cái đầu nhỏ gật lia lịa...tuy nàng có thể nhảy rất cao nhưng bay qua bay lại thì không thể nào làm được,...nàng thật rất muốn thử.

Lâm Động xuất ra hỏa vân kiếm,đặt nó xuống đất,dắt tay Thanh Đàn để nàng đúng lên thân kiếm còn Lâm Động thì đúng ở phía sau ôm lấy nàng,tránh cho nàng bị té. "Bắt đầu nhé",...Lâm Động nói.

Ưm,...Thanh Đàn gật đầu nàng rất hiếu kỳ Lâm Động có cách gì để làm bọn họ bay lên.

Xuy xuy,...tinh thần lực mạnh mẽ từ nê hoàn cung lao ra ngoài,bao khỏa lấy hỏa vân kiếm,...

"Lên",..Lâm Động nói khẽ,...hỏa vân kiếm,mang theo Lâm Động và Thanh Đàn từ từ bay lên.

"Á,"...Thanh Đàn hết hồn la lên,chân thoáng hoảng trượt ra khỏi thân kiếm,Lâm Động nhanh tay kéo nàng vào lòng,giúp nàng đứng vững...

"Ha ha,...bình tĩnh,muội mở mắt ra xem",...Lâm Động cười nhẹ nói bên tai nàng.

Ưm,..Thanh Đàn nhẹ nhàng mở mắt,gai tay vẫn gắt gao níu lấy Lâm Động,khi nàng mở mắt đã thấy được toàn cảnh xung quang,khu nhà nhỏ,quay đầu lại nhìn,xa xa còn trong thấy khu trang viên của Lâm gia.

Aaaaa,...Thanh Đàn hưng phấn la lên,...một cảm giác tự do,hòa mình vào thiên nhiên thực sự tràn ngập trong nàng lúc này. Khung cảnh mỹ lệ,trời vừa sụp tối,ngắm nhìn ánh hoàn hôn yên bình mà tĩnh lặng. "Đi nào",...Lâm Động nói sau đó tinh thần lực điều khiển hỏa vân kiếm mang theo bọn họ bay về phía trước.

"Ha ha,...hay lắm Lâm Động ca bay nhanh hơn nữa đi"....Thanh Đàn lúc này đã hết sợ hãi,khuôn mặt nhỏ đỏ hồng vì hưng phấn,...cả Thanh Dương trấn này,làm gì có ai có đủ bản lĩnh mang theo bọn nhỏ bay lượn vui đùa,...cũng chỉ có một mình Thanh Đàn được hưởng loại đãi ngộ này mà thôi..

Lâm Động mang theo nàng bay lượn khắp nơi,tiếng cười như tiên nhạc của nàng cũng vang vọng cả khu rừng.

Hơn nữa giờ sau,Lâm Động cũng có chút mệt mỗi,mà trời cũng đã tối,hai người bọn họ về nhà dùng bữa và nghĩ ngơi.

Một tháng sau,...sau núi

"Hỏa nguyên chưởng,..."

Lâm Động khẽ quát..,chưởng phong mang theo hơi nóng mãnh liệt đánh mạnh vào đại thụ trước người.

...ầm.....

Đại thụ bị chưởng ấn của Lâm Động xỏ xuyên,xung quanh chưởng ấn cháy đen một mãnh, hỏa hoa bay tư tán,...

"Ừm,..cũng tạm"....một tháng này,hai môn tinh thần bí kỹ,và hỏa vân chưởng đã bị Lâm Động luyện tới tiểu thành,..bây giờ trong nguyên đan tiểu viên mãn của viêm thành Lâm Động tự tin có thể đánh bại bất cứ người nào... "Những võ học này tạm thời xem như đủ dùng rồi..,đợi ngươi tiến nhập thiên nguyên cảnh hậu kỳ,ta và ngươi hợp sức có lẽ sẽ mở được một số phong ấn yếu ớt của thạch phù".,..Tiểu Điêu hiện ra nói,..bây giờ Tiểu Điêu so với trước khi luyện hóa yêu linh của bích thủy yêu mãng to hơn một vòng,cũng ngưng thực hơn rất nhiều,...đặc biệt là càng đen.

Ồ,...Lâm Động ngạc nhiên,hắn biết bên trong tổ thạch có cất giấu rất nhiều thứ tốt,nhưng chung quy hắn không thể tìm được,..vì cảnh giới còn quá thấp,...nghe Tiểu Điêu nói vậy Lâm Động mới sực nhớ mình cũng đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều,chỉ cần đột phá thiên nguyên cảnh hậu kỳ,với sự giúp đỡ của Tiểu Điêu,rất có thể sẽ mở được phong ấn của đại nhật lôi thể. Môn công pháp luyện thể mà Lâm Động thèm nhỏ giải bấy lâu nay. "Được,..ta sẽ mau chống đột phá thiên nguyên cảnh hậu kỳ",...Lâm Động tự tin nói,lần trước hấp thu đan tiên trì cảnh giới của hắn đã là thiên nguyên cảnh trung kỳ đỉnh phong,sở dĩ tới nay chưa đột phá là vì bị trọng thương,với lại Lâm Động cũng muốn làm quen một chút cảnh giới mới,nếu một lần tăng lên quá nhiều sẽ khó hoàn mỹ nắm giữ lực lượng của mình,không phải có sức mạnh to lớn là đủ,mà còn phải tùy tâm sở dục vận dụng nó mới là tốt nhất,nếu không sẽ hại người hại mình.

Nói là làm Lâm Động hướng thiết mộc trang của Lôi gia đi tới,đã có mấy tháng hắn không đến chỗ quáng mạch dương nguyên thạch rồi.,..sơn động mà Lâm Động phát hiện tổ hỏa yêu hoa có dương cương khí rất cường đại,chỉ là có chút cuồng bạo,người bình thường không hấp thu được,nhưng đối với người có tổ thạch có thể luyện hóa những dương cương khí cuồng bạo đó trở nên ôn hòa thì đúng là một bảo địa để tu luyên. Thời gian trôi qua rất nhanh,chớp mắt lại trải qua ba tháng,Lâm Động cũng nước chảy thành sông tấn thăng thiên nguyên cảnh hậu kỳ. "Ngươi có nắm chắc chứ",..trong phòng Lâm Động trịnh trọng nhìn Tiểu Điêu hỏi.

"Bảy thành đi"...Tiểu Điêu nói.

Ừm...bảy thành đã rất cao rồi,Lâm Động cũng biết với thực lực hiện tại của hắn và Tiểu Điêu muốn mở ra phong ấn trong tổ thạch khả năng rất thấp,tuế nguyệt lâu dài những phong ấn đó đã yếu đi rất nhiều,dù vậy vẫn phải nhờ thủ đoạn nghịch thiên của Tiểu Điêu mới có cơ hội,nếu chit dựa vào một mình Lâm Động ít nhất cũng phải nguyên đan đại viên mãn mới làm được. "Bắt đầu đi",...Lâm Động nói sau đó tinh thần chìm vào không gian tổ thạch,...

Trong Không gian Tinh thần tối đen, so với trước kia đã sáng hơn rất nhiều.

Những luồng quang ảnh vẫn đang không ngừng thi triển những loại vũ kỹ mà Lâm Động đã từng luyện qua.

"Lai lịch của thạch phù này vô cùng thần bí, vả lại từng trải tay không ít cao thủ, mà khi những cao thủ ấy gục ngã, đều sẽ đem những sở học đắc ý nhất của mình, phong ấn vào trong thạch phù. Có điều thực lực của ngươi vẫn còn khá yếu, căn bản không cách nào đạt được." Tiểu điêu lượn lờ trong Không gian Tinh thần, ánh mắt nhìn nơi tăm tối đó, nhàn nhạt nói.

"Ngươi thiên phú tu luyện tuy rất tốt,nhưng giới hạn ở điều kiện,thân là người của thế lực nhỏ công pháp và võ học của ngươi chỉ có thể dùng đến nguyên đan cảnh,cao hơn nữa sẽ không còn tác dụng,hi vọng lần này có thể mở ra thứ thích hợp với ngươi đi",...ở phía trước Tiểu Điêu vừa dẫn đường vừa nói.

Ừm,..Lâm Động gật đầu,hắn cũng biết tình hình của mình lúc này,những võ học cao cấp kia,ở viêm thành gần như chưa từng có ai bán,muốn có được là không thể nào. Hắn chỉ có thể dựa vào tổ thạch,chỉ cần đạt được đại nhật lôi thể,thì từ đây tới tạo hóa tam cảnh Lâm Động không cần lo lắng vấn đề công pháp hay võ học nữa,một quyền của đại nhật lôi thể cũng đủ đánh nát những võ học đó. - Đem tinh thần lực của ngươi đưa hết vào cơ thể ta!

Nghe vậy, Lâm Động cũng không do dự nhiều, tâm thần khẽ chuyển động, liền có vô số những luồng tinh thần lực quán chú, tiến vào trong cơ thể tiểu điêu, mà cùng với tinh thần lực tiến vào, cơ thể của tiểu điêu cũng trở nên ngưng thực một chút. Bất chợt, từ trong móng vuốt của nó bay ra những tia sáng tử hắc. Những tia sáng ấy xuyên toa tiến nhập vào Không gian Tinh thần tối tăm.

Trong mơ hồ, Lâm Động có thể cảm nhận được, ở đó có một thứ đồ được ấn chứa rất sâu, đang lặng lẽ vỡ tan ra.

Một lát sau, móng vuốt của tiểu điêu đột nhiên dò thám, một luồng lực hút bạo dũng mà ra, một quang trụ màu vàng bắn ra mạnh mẽ từ trong nơi tăm tối, trực tiếp xé rách khoảng không đen tối đó, mang theo một luồng khí cương liệt dị thường, bay vút đi, cuối cùng lơ lửng trước mặt Lâm Động.

Ánh mắt Lâm Động hướng về đạo kim quang đó, chỉ nhìn thấy bên trong dường như có một vòng dịu nhạt từ từ chuyển động, trên vùng dịu nhạt màu vàng ấy có bốn chữ cổ triện, thoắt ẩn thoắt hiện. - Đại Nhật Lôi Thể..

Bạn đang đọc Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động của Maousadao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.