Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
2651 chữ

Chương 17: Tụ Hồi Cuối Năm.

Một tháng sau...chỉ còn mấy ngày nữa đã hết năm,Lâm gia cũng bắt đầu nhộn nhịp,giăng đèn kết hoa,chuẩn bị hưởng thụ thành quả của một năm vất vả, cũng như đón chào một năm mới sắp tới....

Những chuyện này cũng không quá ảnh hưởng tới Lâm Động,bây giờ hắn đang ngồi xếp bằng trên một tảng đá ở sau núi,yên tĩnh hấp thu thiên địa nguyên khí tu luyện,trên cơ thể có ba mươi cỗ hấp lực như ba mươi cái tiểu hắc động không ngừng thôn phệ thiên địa nguyên khí xung quanh Lâm Động. Trải qua một tháng này Lâm Động đã mở ra ba mươi đường kinh mạch của hàn băng quyết,bên trong đan điền cũng nhiều hơn một đoàn khí thể màu xanh đậm,tỏa ra hàn khí bức nhân,chỉ thoáng tiếp xúc thôi cũng làm Lâm Động cảm thấy rùng mình...hàn băng nguyên khí là tên của doán khí thể này,sau khi mở ra mười lăm đường kinh mạch Lâm Động đã thành công ngưng tụ ra nó,nếu không phải Lâm Động thường xuyên giúp Thanh Đàn hấp thu hàn khí trong người,ít nhiều thân thể hắn cũng có tính kháng hàn rất mạnh,sau khi đột phá địa nguyên cảnh lại tu luyện bằng âm sát khí ngũ đẳng do hàn khí trong cơ thể Thanh Đàn ngưng tụ thành nên nguyên lực của hắn,cũng có tính băng hàn cực mạnh,nếu không rất khó mà ngưng tụ thành đoàn hàn băng nguyên khí này,mà có thành công đi nữa,nếu không có một lực khống chế cực mạnh và kinh mạch thường xuyên được hàn khí rèn luyện,khi kích hoạt đoàn hàn băng nguyên khí này cũng sẽ làm cho cơ thể mang đến một gánh nặng cực lớn,tốc độ nguyên lực lưu thông cũng sẽ chậm hơn rất nhiều,công pháp cũng có bù đấp khuyết điểm này,khi hấp thu thiên địa nguyên khí thì những đường kinh mạch này cũng hấp thu âm sát chi khí trong thiên địa tiến hành rèn luyện kinh mạch và thân thể để có thể thi triên hàn băng nguyên khí,nhưng âm sát khí trong không khí chỉ đạt tới nhị đẳng hoặc tam đẳng,sẽ rất lâu mới đủ tiểu chuẩn thi triển hàn băng nguyên khí,cho nên công pháp mới ghi, yêu cầu âm sát chi khí cường đại nơi tu luyện...

Cũng mai Lâm Động có âm châu và Thanh Đàn nên chuyện này đối với hắn không là vấn đề.

"Gọi ngươi,...băng thần nộ đi..."Lâm Động đặt tên cho hàn băng nguyên khí...nếu không cẩn thận bị băng thần nộ đánh trúng. Lâm Động ước chừng cho dù là đẳng cấp của Lâm Chấn Thiên đám người cũng phải bị thương không nhẹ...

Có thêm át chủ bài Lâm Động đối với việc,tấn công sâu vào Thanh Dương sơn mạch càng có lòng tin,bây giờ Thanh Dương sơn mạch là nơi thí luyện duy nhất của hắn ít nhất là tới lúc hắn đột phá nguyên đan cảnh.

Bốn đường kinh mạch cuối cùng càng ngày càng khó đã thông,nhưng Lâm Động cũng không gấp hắn tin chỉ cần tiếp tục cố gắng ngày đó sẽ không xa.

Kiểm tra lại tài sản của mình,lúc đầu Lâm Động có bảy ngàn dương nguyên đan,đấu giá hàn băng quyết hết một nghìn ba trăm viên,đổi lấy linh dược cấp bốn và mua phục sức tặng Thanh Đàn và Liễu Nghiên tốn sáu sáu trăm dương nguyên đan,đưa cho Lâm Khiếu hơn một nghìn dương nguyên đan tổng cộng Lâm Động đã sài hơn ba nghìn viên bây giờ Lâm Động chỉ còn hơn ba nghìn dương nguyên đan,cũng đầy đủ hắn tu luyện tới thiên nguyên cảnh,huống chi còn mấy chục viên đan hoàn do linh dược cấp bốn tinh luyện thành.

Nhớ tới lần trước lúc đưa thí càn khôn cho Lâm khiếu Lâm Động lại thấy buồn cười,..lúc đó Lâm Động giả vờ như không biết gì hỏi Lâm Khiếu..."cha cái túi này con thấy nó gióng cái túi mà người hay mang bên mình nó có tác dụng gì vậy ạ..."

"Túi càn khôn,..ngươi từ đâu đạt được"...Lâm Khiếu trầm giọng hỏi.,từ khi tiếp quản hỏa viêm trang hắn cũng có một túi càn khôn dùng để cất giữ những thứ quan trọng,Lâm Gia cũng chỉ có mấy cái nên hắn cực kỳ coi trọng,nhìn thấy cái túi trên tay Lâm Động hắn lập tức nhận ra.

Lần trước cùng La Lăng thúc đi viêm thành,trên đường về con vô tình nghe được có người đánh nhau,hiếu kỳ con đi tới nghe ngóng nhưng chưa tới gần con chỉ nghe một tiếng kêu thảm rồi im bặt...con sợ quá quay người rời đi nhưng đúng lúc đó con thấy cái túi này bị máng trên một nhánh cây,con thấy nó giống cái túi của người nên lụm về.

"Tiểu tử thúi,..ta còn chưa trị ngươi cái tội dám đi viêm thành",..nhắc tới chuyện này Lâm Khiếu liền nổi nóng...

XHa ha ...cha bớt giận,...người nói đây là túi càn khôn vậy nó có tác dụng gì"...Lâm Động dùng đánh lạc hướng phân tâm đại pháp nói....

"Túi càn khôn là một không gian trữ vật khí,đừng nhìn nó nhỏ như vậy,bên trong không gian có thể chứa được rất nhiều đồ"...quả nhiên Lâm Khiếu bị hấp dẫn sự chú ý,bắt đầu giải thích về túi càn khôn cho Lâm Động.

XOa...lợi hại như vậy,..cha người mau xem bên trong có vật gì"....Lâm Động giả vờ hâm mộ nói.

"Ha ha...được rồi ..."Lâm Khiếu cũng không hy vọng lắm vào chuyện của trên trời rơi xuống này.

"Cái này,..cái này",..vừa dò xét bên trong túi càn khôn Lâm Khiếu liền bị đứng hình,..bên trong túi càn khôn là từng viên,từng viên đan hoàn lớn cỡ đầu ngón tay cái,thuần một màu hỏa hồng sắc,tỏa ra năng lượng và dương cương khí nồng đậm chỉ cảm nhận một chút mà Lâm Khiếu cảm thấy cảnh giới của mình bắt đầu rục rịch...

"Cha.,,.cha...người làm sao vậy",..Lâm Động kéo kéo người Lâm Khiếu.

"À...cái gì..." Lâm Khiếu hết hồn nói.

"Cha người làm gì mà cứ đứng yên một chỗ thế bên trong có cái gì" ....Lâm Động biết rõ còn cố hỏi nói.

"Lúc ngươi nhặt được cái này còn có ai thấy không"...Lâm Khiếu không trả lời Lâm Động mà trịnh trọng hỏi một vấn đề khác,..

"Dạ,..không lúc ấy đang trên đường về Thanh Dương trấn con thấy hơi đau bụng nên tẻ vào rùng tìm nơi vắng vẻ giải quyết,làm gì có ai",...Lâm Động ngượng ngừng nói.

"Chắc chắn chứ"...Lâm Khiếu hỏi lại lần nữa.

"Dạ lúc ây trong rừng vẵng vẽ,nếu có người con chắc chắn sẽ nhìn thấy"...Lâm Động cũng làm một bộ trịnh trọng trả lời,..

"Tốt,..ngươi ở đây ta đi tìm gia gia ngươi",..Lâm Khiếu hưng phấn không kịp đợi chạy đi tìm Lâm Chấn Thiên.

"Chỉ là hơn nghìn viên dương nguyên đan cần hưng phấn như vậy",...Lâm Động lầm bầm nói...nếu để Lâm Khiếu nghe được chắc chắn sẽ đánh nát mông hắn không thể...ngươi có biết cả Lâm gia cũng không có một nghìn viên dương nguyên đan không,...ngươi có biết hơn nghìn dương nguyên đan có thể giúp chiến lực của Lâm gia tăng lên mấy cấp độ trong thời gian ngắn sao...có thể giúp địa vị của Lâm gia ở thanh dương trấn tăng lên tới mức nào sao,...vậy mà ngươi dám nói chỉ là nghìn viên,..muốn ăn đòn sao..

(°_°.)...cũng may tất cả Lâm Khiếu đều không nghe được.

Buồn cười là sau đó Lâm Khiếu trở về làm mặt tỉnh bơ trả lại túi càn khôn cho hắn,..nhưng chỉ là cái túi không còn tăng cho hắn hai góc tam phẩm linh dược coi như phần thưởng,...chắc chắn điều này đã bị Lâm Chấn Thiên bọn người liệt vào tuyệt mật của Lâm gia,nên Lâm Khiếu cũng không nói với Lâm Động dù sao hắn chỉ coi Lâm Động là đứa trẻ không cẩn thận nói ra sẽ gây không ít phiền phức cho Lâm gia.

Lâm Động cũng vui vẻ nhận,mặc dù đã dặn Thanh Đàn đừng trước mặt cha mẹ sử dụng túi càn khôn,bây giờ có túi càn khôn này lỡ Thanh Đàn có bị phát hiện cũng có cái làm lý do...ai Lâm Động đúng là quá yêu thương Thanh Đàn mặc dù biết làm vậy rất có thể sẽ đem lại phiền phức cho hắn,nhưng vẫn không cầm lòng được cho nàng,chỉ đổi lấy nụ cười và niềm vui của nàng,...không phải sao hắn cố gắng tu luyện,liều mạng chém giết để làm chi,không phải để mọi người sau này có cuộc sống yên ổn sao,không phải để Thanh Đàn có thể vui vẻ mỉm cười sao...thật ra Lâm Động lo nhất nếu hắn bại lộ chuyện sẽ lan truyền rất xa,đến lúc đó các đại thế lực của vương triều đại viêm sẽ tới tìm hắn tìm hiểu bí mật trên người hắn,...một tên tiểu tử của phân gia nho nho lấy đâu ra tài nguyên để tu luyện nhanh như vậy,..ngươi là phù tổ chuyển thế sao,...cho dù họ không tìm ra được bí mật của tổ thạch,nhưng họ sẽ tìm đủ mọi cách để kéo hắn vào thế lực của mình,những thế lực còn lại không đạt được ý định chắc chắn sẽ tìm cách giết hắn,lúc đó hắn chỉ có thể trốn trong tông môn tu luyện đến lúc không còn sợ ai mới có thể đi ra,đó cũng không phải điêu đáng lo nhất,đáng lo nhất vẫn là người Lâm gia,hòa thượng trốn được miếu còn có thể dời sao. Có thể một số thế lực hắc ám sẽ dùng Lâm gia để uy hiếp hắn,rồi sẽ bại lộ Thanh Đàn v.vv.chỉ nghĩ đến đó hắn cũng đã thấy sợ rồi,vẫn là biết điều,điệu thấp vài năm mới tốt.

Lâm Động yên lặng lấy ra cổ tuyền phù ấn,...từ khi mở ra nê hoàn cung đã qua mấy tháng,tinh thần lực cũng đã cường đại hơn rất nhiều sau nhìu ngày cố gắng rèn luyện,cảnh giới tăng cao kéo theo tinh thần lực cũng được đề thăng ,Lâm Động biết đã đến lúc ngưng tụ bản mệnh linh phù trở thành một gã chính thức phù sư,như vậy Thanh Dương trấn này không ai có thể uy hiếp đến tính mạng của hắn nữa.

Một tia tinh thần lực từ nê hoàn cung của Lâm Động bắn ra,bắt đầu tiếp xúc với cổ mộc. Ngay khi tinh thần lực của Lâm Động tiếp xúc,thì cổ mộc bắt đầu nhè nhẹ lay động. Nhưng vẫn không có biến hóa gì,Lâm Động cảm nhận được một lớp tinh thần lực bao phủ xung quanh cổ mộc,nhưng nó đã cực kỳ yếu ớt,xem ra trải qua tuế nguyệt lâu dài đã ma diệt nó gần như lung lay sắp đổ. Không chần chờ nữa tinh thần lực trong nê hoàn cung gào thét mà ra ngưng tụ cùng một chỗ sau đó oanh kích lên bức tường tinh thần lực đó...

Ông...ông...không như lần trước,lần này cổ mộc phát ra tiếng vù vù,sau đó một tiếng răng rắc cực nhỏ vang lên,cổ mộc lóe lên ánh sáng nhàn nhạt,rồi ánh sáng đó biến thành một đạo quan thúc thẳng hưởng mi tâm của Lâm Động chui vào. Cùng lúc quang thúc chui vào đầu,Lâm Động lập tức nhận được một loạt tin tức kỳ lạ được lưu lại trong đầu của hắn.

"Cổ Tuyền Phù Ấn-Ngưng ấn pháp."

Lâm Động cũng trở nên kích động,có cổ tuyền phù ấn trong tay khiến hắn an tâm rất nhiều,nhưng có thể sử dụng lại khiến hắn càng thêm kích động.

Cẩn thận nhớ kỹ những tin tức do phù ấn mang tới,Lâm Động cũng từ đó có cảm nhận sâu sắc hơn về tinh thần lực...

Hô...thở ra một hơi,sau đó nhắm lại hai mắt...dựa theo phương pháp của phù ấn tinh thần lực trong nê hoàn cung bắt đầu chậm rãi xoay chuyển,

Ào ào...

Cùng với tinh thần lực trong nê hoàn cung chậm rãi xoay chuyển,thì một loại âm thanh kỳ lạ cũng từ trong đầu Lâm Động vnag lên.

Lâm Động trước nay làm việc gì cũng cẩn thận,nếu đã làm thì phải có nắm chắc thành công,nếu đã dám ngưng tụ phù ấn Lâm Động có tự tin thành công.

Tinh thàn lực xoay chuyên chậm rì rì đó cũng khiến tai Lâm Động trở nên ù ù,trong ánh mắt của hắn cũng đột nhiên lóe lên ánh sáng ngời,tốc độ xoay tròn của vòng xoáy kia cũng tăng lên từng chút một.

Vòng xoáy tinh thần kia lúc thì chậm rãi lúc thì khoan thai,thoạt nhìn nó mơ hồ cất giấy một tiết tấu cực kỳ đặc biệt nào đó. Lâm Động vẫn chăm chú vào biến hóa của cổ tuyền phú ấn,nếu không chủ dựa vào hắn là không thể làm được một bước này.

Cứ như vậy vòng xoáy tinh thần trong nê hoàn cung vẫn duy trì chuyển dộng một loại tiết tấu cổ quái mà kỳ lạ. Bỗng sưng Lâm Động cảm nhận được một loại hấp lực nhè nhẹ như có như không từ bên trong vòng xoáy tinh thần truyền ra.

"Ngưng..."

Ngay khi cổ hấp lực ấy sinh ra,Lâm Động quát khẽ một tiếng,sau đó hung hăng áp súc tinh thần lực.

Ong...ong...

Khi tinh thần lực bị áp súc tới cực hạn,trong đầu Lâm Động cũng vang lên tiếng như ong keu,vốn tinh thần lực dang an ổn,giờ phút này xuất hỉnej bắn ngược trở lại.

"Cho ta ngưng..." Lâm Động hung hăng quát.

Một cỗ tinh thần ba động mạnh mẽ dột ngột khuết tán ra. Vòng xoáy tinh thần cũng đã bị áp súc đến cực hạn,không chịu nổi phịch một tiếng bạo liệt bung ra.

Ngay khi vòng xoay tinh thần bạo liệt,hai mắt Lâm Động cũng trở nên bừng sáng dị thường.

Từ trung tâm vụ nổ bắn ra vô số quang tuyến nho nhỏ,kết nói với các mãnh vỡ tunh thần,sau đó từ từ co rút lại,nối những mãnh vỡ lại với nhau tạo thành một đạo phù văn thần kỳ cỡ hai đầu ngón tay cái.

Đạo phù văn thần kỳ này là do vô số mãnh vỡ tinh thần lực khắc họa mà thành,thoạt nhìn cho một cảm giác vô cùng huyền ảo,như nó có thể bao dung cả đất trời.

Đạo phù văn này vẫn còn nhàn nhạt và mơ hồ,nhìn kỹ thì nó giống như là một lốc xoáy biến dị mà thành,ưuang mang chớp động,tựa như đang lặng lẽ sinh trưởng vậy.

Tê tê...

Một cổ hấp lực từ trong phù văn tuôn ra,hút lấy hững mãnh vỡ tinh thần cũng bị nó hút vào bên trong,lúc này phù văn cũng trở nên ngưng thực hơn một chút...

Hô...ô...nhìn đến đây Lâm Động cũng thở phào một hơi,hắn thành công...tuy có lòng tin nhưng thật thành công cũng làm hắn rất vui mừng.

Từ trong túi càn khôn lấy ra hỏa vân kiếm...vèo ..vèo...dùng tinh thần lực điều khiển hỏa văn kiếm bay vòng vòng sau đó dừng lại dưới chân Lâm Động,bước lên hỏa vân kiếm tinh thần lực gào thét,sau đó hỏa vân kiếm từ từ mang theo Lâm Động bay lên,..

"Hu...hú...ha ha ngự kiếm phi hành,ta cũng có thể trở thành võ lâm cao thủ nha..." hú dài một hơi Lâm Động tâm lý y y nghĩ.

Nhìn mặt trời cũng gần xuống núi,Lâm Động hạ xuống,chạy về khu nhà nhỏ tắm rửa,hôm nay là tu hội hàng năm của Lâm gia nếu hắn không tới,Lâm khiếu chắc chắn sẽ đánh nát mông hắn,dù sau đây là lần đầu tiên sau ba năm

Bạn đang đọc Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động của Maousadao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.