Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhàn Nhã Tu Luyện.

2549 chữ

Tiếp tục phái người để ý...không cần quá khẩn trương,nếu quả thật như những gì ta nghĩ thì cho dù có thật đi chăng nữa cũng không phải người như chúng ta có thể nhúng chàm...mọi người về đi...Lâm Chấn Thiên nói tiếp... Mọi người giải tán nhưng trong lòng cảm giác nặng nề...nếu quả thật có thần vật gì xuất thế ở thanh dương trấn,thì chẳng mấy chóc nơi này sẽ trở thành chiến trường của các cường giả đỉnh cấp,thanh dương trấn sẽ biến mất bất cứ lúc nào... Hy vọng không đến một bước đó...Lâm Chấn Thiên âm thầm nói. Tên đầu sỏ khiến tất cả chuyện lộn xộn này thì hồn nhiên không biết ở nhà nằm ngủ một cách ngon lành. Ra nghị sự đường Lâm Khiếu đến đón Thanh Đàn cùng về ngôi nhà nhỏ,đây là thời gian dành cho gia đình không thể thiếu cô gái nhỏ được... Mẹ... Lâm Động ca đâu. Ngủ rồi...ca ca tu luyện mệt mỏi Thanh Đàn ngoan đừng quấy rầy ca ca nghĩ ngơi nhé...Liễu Nghiên xoa đầu Thanh Đàn nói. Con biết rồi...Thanh Đàn không cao hứng chu cái miệng nhỏ nhắn. Khiếu ca...có chuyện gì sao...từ lúc trở về Lâm Khiếu vẫn trầm mặc suy tư,làm Liễu Nghiên không khỏi lo lắng hỏi. Không có gì...nàng không cần lo lắng...Lâm Khiếu nói... Thanh Đàn con tu luyện như thế nào có chỗ nào không hiểu có thể đi hỏi đại bá và gia gia,ta không ở bên cạnh các con,không thể thường xuyên chỉ bảo được. Lâm Khiếu nhìn Thanh Đàn quan tâm nói. Tiếp quản sự vụ khiến hắn không có nhiều thời gian quan tâm đến các con,cũng mai thiên phú của Thanh Đàn rất tốt được sự bồi dưỡng của Lâm Chấn Thiên nên không cần hắn quá bận tâm,hắn lo nhất là Lâm Động ,dường như đúa con này không phải quá hòa họp vào Lâm gia,nữa năm này Lâm Động vẵn sống một mình ở căn nhà nhỏ này,tự mình tu luyện,đi vào trang viên của Lâm gia cũng chỉ bồi Thanh Đàn hoặc đón nàng đi chơi,còn người khác chỉ nói vài câu,một số người chỉ gật đầu xem như chào hỏi. Dạ ...con biết rồi,Lâm Động ca đã giúp con . Thanh Đàn khoe ra với Lâm Khiếu,nàng muốn ở trước mặt Lâm khiếu nói tốt cho Lâm Động. Động nhi...nó giúp con...nó đã giúp con những gì. Lâm khiếu không khỏi kỳ quái. Lâm Động ca rất giỏi nhé...mấy lần lần võ học con không hiểu ca đều giúp con nhìn ra chỗ sai lầm rồi sữa lại,hiệu quả còn tốt hơn trong sách...Thanh Đàn càng nói càng vui vẻ,mõi lần nàng đột phá võ học hay cảnh giới đều được Lâm Động đáp ứng nàn một điều kiện nên cô gái nhỏ này mới chịu cố gắng như vậy. Đi...đi ra đánh một lần cho ta xem...Lâm Khiếu nói với Thanh Đàn. Dạ...trước sân Thanh Đàn đang không ngừng múa quyền,như nước trải mây trôi,khi thì ra cước cuồng phong mãnh liệt,rồi quyền cước xen kể liên miên không dứt. Lâm khiếu đứng xem mà không khỏi ngạc nhiên tột độ,hai bộ võ học đều là võ học của Lâm gia cước pháp là nhất phẩm võ học Toàn phong thoái,quyền là nhị phẩm võ học Nhu thân quyền. Tuy hắn không luyện hai bộ võ học này nhưng Lâm gia cũng có người luyện nhưng một số người tu luyện nhiều năm còn chưa tốt bằng Thanh Đàn mới tập mấy tháng,dường như nó viết ra chỉ để riêng cho nàng. Mà đúng là hơi khác so với những người khác,Lâm Khiếu nhìn ra trọng điểm,tuy vẫn là hai bộ võ học đó nhưng có một số điểm đã thay đổi mà sự thay đổi này làm nó càng trở nên hoàn thiện. Được rồi...Thanh Đàn con dừng lại đi. Con nói là Lâm Động đã giúp con hoàn thiện hai bộ võ học này. Lâm khiếu trầm giọng hỏi,phải biết cho dù là Lâm Chấn Thiên bọn họ muốn sữa đổi một môn võ học càng trở nên hoàn thiện cũng chưa chắc đã thành công,còn Lâm Động thì sao,theo cách Thanh Đàn nói thì Lâm Động thay đổi hoàn thiện hai bộ võ học này chẳng tốn bao nhiêu công sức,đây là thiên phú yêu nghiệt bực nào,nên hắn phải có được câu trả lời chắc chắn từ Thanh Đàn mới được. Dạ đúng...Thanh Đàn gật gật đầu thừa nhận. Ho...ô..thở ra một hơi...Lâm khiếu không khỏi hưng phấn nghĩ,một đứa con gái trên vấn đề tu luyện thì thiên phú yêu nghiệt,tưởng rằng đứa con trai chỉ thiên phú tầm thường nay đột nhiên phát hiện lại là võ học kỳ tài. Lâm khiếu nghĩ tới đây hơi thở cũng trở nên gấp gáp. Cha,chẳng lẽ Lâm Động ca sữa đổi võ học có chỗ nào không đúng sao...thấy Lâm khiếu gương mặt đỏ lên nàng tưởng là hắn giận,cẩn thận hỏi. Bị Thanh Đàn kéo trở về từ dòng suy nghĩ Lâm khiếu nói...không rất tốt,rất thích hợp với Thanh Đàn...con cũng mệt rồi về phòng nghĩ ngơi chút nữa gia đình mình cùng dùng cơm. Nghe vậy Thanh Đàn mới yên tâm trở lại,cười vui vể ứng tiếng chạy về phòng. Phòng của Lâm Động...lúc này Lâm Động đang ngồi xếp bằng trên giường,thiên địa linh khí không ngừng bằng một tốc độ kinh người bị Lâm Động hấp thu,năng lượng tinh thuần bị hấp thu nhanh chống bị mầm mống nguyên lực hấp thu chuyển hóa thành nguyên lực. Sau hai giờ không ngừng hấp thu trong đan điền nguyên lực nhanh chống tăng lên khôi phục, lượng nguyên lực bây giờ Lâm Động có trong đan điền đã nhiều gấp năm lần,lượng nguyên lực mà tôi thể cửu trọng có ,dù vậy nguyên lực chỉ mới lắp đầy chưa tới một phần mười đan điền,chuyện này thật sự quá điên cuồng,nếu lắp đầy cả đan điền thì số lượng sẽ còn kinh người đến mức nào nữa. Mở ra hai mắt,trên mặt Lâm Động có vui mừng,lẫn nghi hoặc. Vui mừng vì thực lực của mình có thể nói là vô địch cùng cấp cho dù là toàn bộ tứ đại huyền vực đi chăng nữa hắn vẫn tự tin nói một câu không có một cái tôi thể cửu trọng nào có thể chiến thắng hắn. Điều khiến Lâm Động nghi hoặc lẫn rầu rĩ, là từ đây bản thân muốn đột phá nguyên lực cần phải cũng tăng lên theo cấp số nhân. Nhìn lại bản thân vì đột phá mà tán gia bại sản,bây giờ trên thân một giọt linh dịch,một góc linh dược cấp một cũng không có,làm Lâm Động có cảm giác nhà nghèo mà có mười mấy đứa con cần phải nuôi dưỡng,hy vọng xóa đối giảm nghèo được Lâm Động đặt hy vọng, hắn còn nhớ lúc mở rộng đan điền gấp năm mươi lần,khi sắp thất bại hắn điên cuồng rống to một tiếng,ngay lúc đó trong cơ thể có một lực lượng thần bí phóng ra ngoài trực tiếp đồng hóa thiên địa linh khí để hắn có thể trực tiếp sử dụng,nếu có thể nắm giữ sức mạnh đó thì chẳng phải có một cái kho thiên tài địa bảo vì mình phục vụ hay sao...Lâm Động ước ao,nhưng đời chẳng như mơ,hắn đã thử rất nhiều lần vận chuyển nguyên lực trong lòng điên cuồng la hét,rống to các loại,thiếu điều năn nỉ van xin mà vẫn không có chút phẩn ứng nào. Ta vẫn là thành thật tu luyện tốt,...Lâm Động lầu bầu nói,nhưng vẫn không cam lòng a,nếu có được thì sẽ bớt được rất nhiều tài nguyên và thời gian. Không thể lòng tham không đáy,tự mình cố gắng vậy...Lâm Động tự nói với bản thân nhưng nghe sao có vể yếu xìu... Không nghĩ linh tinh nữa,ra giúp mẹ làm cơm thôi. Nói Lâm Động đi ra khỏi phòng. Ra đại sảnh,Lâm Động nhìn thấy Lâm Khiếu đang ngồi ở đó liền lên tiếng chào. Cha... Ừm...Lâm Khiếu cũng gật đầu đáp lại...rồi chợt ngẩn người nhìn Lâm Động, vì Lâm Động so với một tháng trước hắn nhìn thấy thật sự có sự thay đổi quá lớn. Da thịt trở nên tốt hơn.cũng cao hơn một chút,nổi bật nhất là khí chất trên người,dường như mang theo một tia thần khí nhàn nhạt,xuất trần. Con vào phụ mẹ làm cơm....bị Lâm Khiếu nhìn chầm chầm Lâm Động có chút chột dạ nói. Khoan đã Động nhi...Thanh Đàn đã giúp me dưới bếp con vào nữa cũng chỉ thêm chật chội,đến....nói cho cha biết gần đây tu luyện thế nào. Ha ha...ha ha...cũng không tệ lắm mấy hôm trước không cẩn thận đột phá...ha ha... Lâm Động cười gượng nói. Oh ... tới gần đây cho ta xem nào... Nghe Lâm Khiếu nói Lâm Động cười khổ,ai bảo hắn sau khi đột phá bề ngoài thay đổi lớn như vậy làm chi. Ngầm điều động tổ thạch che lại tất cả nguyên lực như vậy cho dù là Lâm Khiếu cũng không thể dò xét ra cái gì... Dạ thưa cha... Năm lấy tay Lâm Động,Lâm Khiếu bắt đầu dò xét lấy tình hình của Lâm Động. Ngươi đã tôi thể tầng năm,làm sao có thể...Lâm Khiếu thất thanh la lên,hắn thật sự không thể tin được,nữa năm trước tôi thể tầng một cũng không tính là,làm sao đột nhiên lại trở thành tôi thể tầng năm. Con cũng không biết,gần đây tự nhiên tiến cảnh rất nhanh...Lâm Động giả vờ nghi hoặc nói. Vậy sạo...Lâm Khiếu trầm ngâm một lát rồi nói tiếp,dĩ nhiên hắn vẫn rất tin tương con của mình,nhưng hắn sẽ không ngờ tới hắn tin phải một tên chuyên lừa đảo. Gần đây con có ăn phải cái gì quái lạ không...hắn hỏi tiếp. A con nhớ rồi...trâm ngâm một lát,Lâm Động làm như đột nhiên nhớ tới cái gì nói...mấy tháng trước,con ở sau núi tu luyện,hôm đó con mới đột phá tôi thể nhất trọng,do quá hưng phấn nên con tiếp tục tu luyện tới kiệt sức mới về,trên đường về con gặp một bụi cây dại có mấy quả tỏa ra mùi thơm phức do quá đối nên con đã hái chúng ăn,sau khi ăn con cảm thấy toàn thân ấm áp,tinh thần cũng trở nên rất tốt,từ đó con cảm thấy tu luyện trở nên dễ dàng hơn nhiều,nhưng con nghĩ là do đã đột phá tôi thể nhất trọng mà thôi,hôm nay nghe cha hỏi con nghĩ lại thì chỉ có việc này thôi. Quả đó có hình dạng ra sao...Lâm Khiếu gấp gáp hỏi. Nó to như quả táo,toàn thân vàng sẫm...Lâm Động đáp. Chẳng lẽ là tam phẩn linh dược ,địa hoàng quả...Lâm Khiếu không xác định nói....nhưng nếu là tam phẩm linh dược thật con ăn một lần mấy quả sẽ bạo thể mới đúng. Bạo thể...Lâm Động giả vờ hoảng sợ la lên. Nhưng mà con không có chuyện gì,hay là con cũng như Thanh Đàn...Lâm Động như rất hưng phấn nói. Chắc là vậy...cũng chỉ có cách giải thích này,Lâm Khiếu mới cảm thấy hợp lý nói. Rồi đột nhiên trở nên hưng phấn,hai đứa con đều là thiên tài có thể chất đặc thù,thật có chuyện tốt như vậy,thật là khó tin,nhưng mà nó đã xảy ra trên chính bản thân hắn,đúng là trời cao ban phúc mà. Con ăn cái này thử xem..Lâm Khiếu xuất ra một cái tui,rồi như ảo thuật từ bên trong lấy ra một góc linh dược dưa cho Lâm Động. Nhị phẩm linh dược hoàng huyền chi....Lâm Động hưng phấn nói nhưng trong lòng lại hết sức ghét bỏ. Đúng vậy,với tu vi của con hiện giờ ăn nó nếu không phải là thể chất đặc biệt cũng sẽ không có nguy hiểm gì...vì vấn đề an toàn Lâm Khiếu chỉ dám lấy một góc linh dược cấp hai cho Lâm Động thử. Mặc dù không nguyện ý nhưng Lâm Động vẫn lấy nó cho vào miệng,nhai nhai nuốt xuống như ăn rau quả,sau đó không có gì nhìn Lâm Khiếu. Như thế nào...Lâm Khiếu hỏi gấp. Ách...bình thường không có gì... Ách...thật sự không có phản ứng,lại tới một cái,lại lấy ra một góc linh dược cấp hai nói. Nhai... Lại tới... Nhốp nhếp... Tiếp... Rột..rột... Lại....dừng dừng cha ngài đừng đưa nữa chúng quá khó ăn...Lâm Động nét mặt đưa đám nói,bình thường đều tinh chế thành đan hoàn trực tiếp nuốt vào bụng,bây giờ trực tiếp ăn như trâu ăn cỏ thế này đúng là một trải nghiệm đáng nhớ. Lâm Khiếu hai mắt đen thui. (...) Ngươi thật có thể chất đặc biệt...Lâm Khiếu vẫn khó mà chấp nhận sự thật này,một lúc sau nói. Cha...người đùng quan tâm ,dù sao cũng là chuyện tốt không phải sao. Hắn biết mình chả có thể chất đặc thù cái khỉ móc gì,chỉ là tu vi của hắn cao cộng thêm đan điền của hắn còn lớn hơn gấp năm mươi lần chút năng lượng này chẳng thắm vào đâu. Được rồi...nhưng phải nhớ cẩn thận,khi chưa biết giới hạn của thể chất ở đâu không được tùy ý làm bừa,với lại cố gắng tu luyện đừng quá ỷ lại linh dược sẽ không tốt cho phát triển sau này. Con hiểu rồi...thưa cha. À mà con đã tu luyện võ học chưa,Lâm Khiếu hỏi. Rồi ạ...lần trước gia gia đưa lệnh bài cho con,lúc giúp Thanh Đàn chọn con cũng đã chọn cho mình một bộ. Là cái nào... Thông bối quyền ạ... Đi ra đánh cho ta xem nào... Lâm khiếu một lần nữa trở lại sân tập,nhưng lần này là với Lâm Động... Bang banh bang...Lâm Động đánh ra thông bối quyền,các động tác tinh chuẩn điêu luyện Lâm Khiếu ở một bên âm thầm gật đầu,bang bang lúc Động đánh ra tiếng vang thứ bảy,Lâm khiếu đã bắt đầu nghiêm túc...quả nhiên đứa con này đối với võ học có chút thiên phú a... Bang lại một tiếng vang nữa vang lên...thông bối quyền tám tiếng vang,Lâm Khiếu ngẩn người thông bối quyền tuy là nhất phẩm võ học nhưng không thua gi một số nhị phẩn võ học nên đặc biết khó tu luyện,Lâm Động chỉ luyện có mấy tháng mà đã đến tám tiếng vang,cái này là thiên phú bực nào nha...Lâm Khiếu hưng phấn hai tay cũng trở nên run rẩy. Còn có gì vui vẻ hơn cha mẹ nhìn thấy con cái mình có thể thành tài. Hô...thở ra một hơi Lâm Động thu quyền...Lâm Động cảm thấy bao nhiu đây đã đủ cho Lâm Khiếu tiêu hóa một đoạn thời gian,nếu biểu hiện quá mức không khéo sẽ đưa tới nghi ngờ. Cha...ngài thấy thế nào. Hừm...tằng hắng một tiếng.... Rất không tồi...còn phải tiếp tục cố gắng...Lâm Khiếu nói. Hì hì...con biết rồi...Lâm Động cười thầm. Cha...Lâm Động ca mời mọi người vào dùng cơm...lúc này cô gái nhỏ Thanh Đàn chay ra nói... Oh... Được rồi.... Bữa cơm gia đình ,lúc nào cũng là ấm áp nhất.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Lâm Động Chi Tung Hoành Vũ Động của Maousadao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.