Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phản Kích (2)

Tiểu thuyết gốc · 1039 chữ

Nguyên gầm lên một tiếng, lao về phía Lục Kiệt định vung gậy sắt thì khôi lỗi xuất hiện trước mặt, hắn cũng không nghĩ ngợi nhiều, vừa ra chiêu là dốc toàn lực, một cú bổ dọc xuống.

"Rạch".

Dao găm trên gậy sắt đâm mạnh vào cánh tay phải của khôi lỗi, được một nửa thì dừng lại, Nguyên mặt đỏ lên dốc toàn lực tiếp tục bổ, mãi tới khi cánh tay phải khôi lỗi chỉ còn dính một chút lên người của khôi lỗi mới thôi.

Khôi lỗi giật giật cánh tay, cánh tay phải gần như đã đứt lìa, nó cũng vô lực tái chiến đành đạp một cước thật mạnh lên người Nguyên.

Nguyên lúc này mới rút gậy sắt ra, khuôn mặt hắn vặn vẹo lên vì tức giận, rõ ràng vừa nãy là cơ hội tuyệt hảo để giết Lục Kiệt nhưng lại bị tên này đỡ được, mà sắc mặt tên này vẫn không đổi, rốt cuộc tên này là thứ gì?

Lục Kiệt chớp sơ hở, thừa cơ đi vòng sang sau lưng của Nguyên, vẫn chiêu cũ, dao găm chém ngang yết hẩu của Nguyên.

Nguyên không kịp trở tay, máu tươi phun trào như suối, hắn sờ sờ cái cổ, phát hiện trong tay mình đều là máu, hắn tức giận cố xoay người lại vung gậy sắt nhưng ánh mắt hắn dần tan rã, sau cùng hắn ngã quỵ xuống, triệt để chết đi.

Thành cùng đồng bọn toàn diệt!

Lục Kiệt sắc mặt âm trầm như nước nhìn về phía bãi chiến trường, chợt hắn vung tay lên, Cấm Khí Trận biến mất.

Xong việc!

Hắn thầm thở phào một hơi, từ khi trọng sinh đến nay vẫn cố thay đổi vận mệnh của chính mình, một đường đi hầu như lúc nào cũng chém chém giết giết, bày mưu tính kế, tinh thần vốn đã mệt mỏi lại căng cứng.

Lục Kiệt cũng chẳng có sức đi kiểm kê chiến trường, dù hắn là thanh niên 19 tuổi nhưng chung quy là phàm nhân, đánh nhau với một đám Võ Giả, Cổ Võ Giả, bản thân hắn dù có kinh nghiệm phong phú từ kiếp trước vẫn không đủ thể lực.

Toàn thân hắn đột nhiên mềm nhũn, cả người thoát lực, đầu óc hắn choáng váng lên, hắn vội truyền mệnh lệnh cho khôi lỗi bảo vệ rồi nằm ngủ tại chỗ, việc còn lại để sau hãy nói.

9h sáng hôm sau.

Lục Kiệt nhíu nhíu mày, bật dậy, nhìn đồng hồ thấy 9h sáng hắn thầm than cơ thể quá yếu nhược.

Hôm qua đánh với đám người Thành là khoảng 5h30p, hắn ngủ suốt đêm, có thể nói là ngủ say như chết không có tí cảnh giác nào.

Tu sĩ dù khi ngủ cũng để lại một tia ý niệm trong đầu, khi phát hiện nguy hiểm sẽ tự động tỉnh ngủ, không như phàm nhân.

Lục Kiệt nhìn bãi chiến trường hôm qua, lại quay sang nhìn khôi lỗi.

Hiện khôi lỗi đã gần như mất cánh tay phải, khoan nói xương cánh tay đứt hẳn, gân guốc, mạch máu đều bị đứt gãy không ít, hắn tin tưởng nền y tế của cả thế giới hiện nay cũng không chữa trị được.

Khôi lỗi dứt khoát chặt đứt phần thịt sót lại giữa cánh tay và cơ thể, xác chết và đồ vật sót lại đã được nó kiểm kê hôm qua.

Lục Kiệt cười nhẹ, có khôi lỗi chính là thuận tiện như thế, hắn điểm một chỉ, lập tức một tia ý niệm truyền vào tay hắn cho hắn biết chiến lợi phẩm lần này.

Lục Kiệt suy tư một chút rồi cười cười, thầm nghĩ:

"Huyết Động Thảo có 3 phần, tên Thành này chuẩn bị khá đầy đủ, chỉ tiếc là một phần đã bị chúng dùng rồi, còn sót lại một tấm bản đồ khu rừng".

Bản đồ đánh dấu khá chi tiết, xem như là 1/2 khu rừng đều có ghi chép lại, thuận tiện cho hắn rất nhiều.

Có bản đồ hắn đỡ phí sức đi tìm địa điểm đến thôn Sơn Thanh, mà trên bản đồ có đánh dấu một hang hổ, đây có lẽ là cái hang hổ mà đám người Thành lần này đi tìm.

Huyết Động Thảo là vật quý hiếm khó cầu, chí ít với thực lực phàm nhân của Lục Kiệt muốn tìm thảo dược chữa thương hiệu quả hơn nó là không thể.

Lục Kiệt là tu sĩ nhưng kiếp trước cũng đã bắt đầu tu một đạo, 3000 đại đạo đều vào cùng môt chỗ chính là đạo lý này.

Tới Hóa Thần kỳ có thể tu đạo, đạo là gì? điều này rất khó giải thích, tu đạo đại khái là chính thứ bản thân muốn tu.

Nó giống như hỏi bạn tu tiên làm gì?

Có người muốn lực lượng mạnh mẽ, có người muốn báo thù rửa hận, lại có người tu tiên là vì muốn kết đạo lữ với người khác.

Tu đạo đại khái là vậy, kiếp trước Lục Kiệt tu là huyết đạo, hay nói đúng hơn là thứ này rất dễ tu, thực lực lại dễ dàng tăng cao.

2800 năm trước, Lục Kiệt tuy đã đạp lên tiên lộ nhưng chung quy là nghèo túng, một phần là do không có gia tộc chống đỡ một phần là thực lực hắn quá yếu kém, muốn làm nhiệm vụ tông môn cũng cần lực lượng.

Vì muốn tu vi tăng cao, Lục Kiệt chấp nhập nhập ma đạo, giết chóc sinh linh vì mưu cầu tài nguyên, huyết tu vừa đúng điều này.

Huyết tu tên như ý nghĩa, chính là cần máu!

Máu rất dễ kiếm, giết động vật, giết yêu thú, giết người đều có máu, chỉ cần là máu thì là nguyên liệu cho huyết đạo.

Huyết đạo tu là dễ nhưng cũng khiến người trong thiên hạ ghen ghét, đố kỵ với huyết đạo, thường tu sĩ tu huyết đạo sẽ khiến người khác cố kỵ, tuy không tới mức người người gọi đánh nhưng sẽ xa lánh, cố kỵ họ.

Bạn đang đọc Trọng Sinh Đô Thị Tu Ma sáng tác bởi NgườiQuanSát
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgườiQuanSát
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.