Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ Tử

Tiểu thuyết gốc · 1175 chữ

Sở dĩ lựa chọn thanh lâu đơn giản vì Trương Ca thích, cũng không phải vì tửu sắc mới chọn nơi này.

Thanh lâu cũng không quá đông khách, cả nhóm ba người rất nhanh tìm được một chỗ trống.

Rất nhanh một cái tiểu nhị chạy tới, liếc mắt nhìn nhóm ba người, biết là khách quý liền cười niềm nở nói:

- Ba vị công tử, không biết dùng gì?

- Duy Từ, Bình Trọng các ngươi chọn món trước đi.

Trương Ca cũng không có trực tiếp gọi món mà là hướng ánh mắt về phía Đào Duy Từ cùng Trần Bình Trọng. Hai người thấy chúa công quan tâm đến cảm nghĩ của mình như vậy thì cực kì cảm động. Cả hai nhìn nhau rồi đồng thanh nói:

- Công tử ăn gì chúng thuộc hạ theo ăn đó.

Trương Ca cũng là bất đắc dĩ, dù cho mấy ngày qua ba người thân nhau hơn không ít nhưng cái thời mà chữ tôn ti trật tự viết rất nặng này Trương Ca cũng hết cách.

Trương Ca liền hướng tiểu nhị nói:

- Được rồi cho ta ba bình rượu 4 cân thịt bò đi.

Tiểu nhị nghe vậy liền tươi cười cáo lui, Trương Ca liếc mắt nhìn xem xung quanh. Đào Duy Từ thấy trong ánh mắt của Trương Ca lóe lên vẻ dâm tà liền nhíu mày nói:

- Chúa công, người làm việc lớn không thể để cho nữ sắc chi phối.

Trương Ca nghe vậy liền trợn trắng mắt nói:

- Ta đây là thường thức cái đẹp, ngươi nhìn ta giống người như vậy lắm à

[ Rất giống.]

Âm thanh của hệ thống mang theo vẻ trêu tức đột nhiên lúc này liền vang lên khiến Trương Ca tức muốn hộc máu.

Rất nhanh đồ ăn liền mang lên, thức ăn thời Hán Mạt Tam Quốc tương đối là đạm bạc đơn sơ, vị rượu phi thường kém, về phần gia vị hương liệu thì càng quý, chỉ có những tầng lớp thượng tầng mới may ra dùng được. Đang ăn uống thời điểm Trương Ca hướng về phía Đào Duy Từ nói:

- Duy Từ không biết cao kiến gì không?

Đào Duy Từ thấy Trương Ca hỏi vậy liền cười nhạt nói:

- Như chúa công đã thấy Giao Châu mặc dù nhân khẩu không tệ nhưng tương đối nghèo nàn, lạc hậu. Muốn thương nghiệp phát triển theo ý của chúa công là rất khó. Trước hết phải chiêu an, tiêu diệt đạo phỉ, sau đó thực hiện những chính sách an dân như khai hoang, giảm thuế, đào mươn, tu sữa đường xá thúc đẩy kinh thương.

Đào Duy Từ nói đến đây liền ngừng lại, khẽ nhấp một ngụm rượu rồi nói tiếp.

- Chúa công muốn mở khoa thi, phát triển giáo dục trước hết phải suy yếu hoặc triệt tiêu sĩ tộc. Không những giáo dục, khoa thi rất nhiều cải cách của chúa công đám sĩ tộc này nhất định sẽ gây rối. Giao Châu nghèo nàn, lạc hậu không phải là không có chỗ tốt, ít nhất là lực ảnh hưởng của sĩ tộc không mạnh bằng các vùng ở Giang Nam, Trung Nguyên hay Hà Bắc. Nhưng cái quan trọng trước mắt là chúa công phải dành lấy quyền quản lý Giao Châu từ tay cha của người.

Trương Ca không nhịn được cũng phải gật đầu tán thành. Có thể nói Đào Duy Từ phân tích rất chuẩn xác. Sĩ tộc luôn là cai gai trong mắt rất nhiều hoàng đế, giữ lại không được giết cũng không xong. Nếu giết đi ai đến cai trị quản lý, đất nước? Nhưng mà không giết đất nước sớm muộn cũng vong. Cho dù sau này lập ra được khoa thi thì đã sao? hàn môn sĩ tử có cơ hội học tập chăng?

Thời xưa khi mà công nghê in ấn chế tạo giấy chưa phát triển, một cuốn sách bán với giá phi thường đắc đỏ thì hàn môn sĩ tử căn bản không thể nào đọc nổi. May đâu có những vị thánh nhân tại thế như Chu Văn An thì những người xuất thân hàn môn mới có cơ hội đặt chân chốn quan trường.

Lập ra trường dạy học thì đã sao? Học sinh chủ yếu là con của các quan lại quý tộc hoặc thương nhân giàu có, hàn môn muốn vào học cũng phi thường khó khăn, mà vào học được không may đắc tội những con ông cháu cha này thì thảm rồi.

Trương Ca suy nghĩ rất nhiều, hắn cảm giác những tiểu thuyết lịch sử trước đây hắn đọc điều là giả. Cái gì mà vừa xuyên qua liền chế tạo rượu, thủy tinh, in ấn giấy, thành tựu một phương phú hào, rồi cái gì mà cưu mang lưu dân tiến hành khai hoang, lập ra trường dạy học,...vv tất cả điều là giả.

Trương Ca đối với Đào Duy Từ dò hỏi

- Theo Lộc Khê chúng ta nên bắt đầu từ đâu?

Đào Duy Từ hơi trầm ngâm suy nghĩ một chút rồi đối với Trương Ca nói:

- Chúa công, theo tại hạ thấy phụ thân của ngài không phải là người có chí lớn, chỉ thích ăn chơi hưởng lạc. Chúa công có thể thử thiết phục y trao quyền lực cho ngài dù sao y cũng chỉ có một đứa con trai là chúa công.

Trương Ca đang cùng Đào Duy Từ đàm luận say xưa thì xung quanh tiếng ồn ào khiến hắn không khỏi nhíu mày quay đầu nhìn lại thử xem có chuyện gì, không nhìn thì thôi vừa nhìn Trương Ca trong lòng liền kinh diễm. Đào Duy Từ và Trần Bình Trọng cũng chú ý đến động tĩnh bên kia không khỏi liếc mắt nhìn tới.

Chỉ thấy ở giữa đại sảnh lúc này đang có một nữ tử đứng đó. Chỉ thấy nàng một thân áo bào trắng đơn giản, từng đường cong nóng bỏng như ẩn như hiện sau lớp áo cực kì mê người mái tóc đen tuyền rủ xuống giữa sống lưng. Ánh mắt của nàng chứa đầy sự bi thương, không cam lòng, cùng buôn xuôi.

Nàng đứng ở đó, cái khiến người ta bị cuốn hút, chú ý, hãm sâu chính là khí chất của nàng, cái khí chất u buồn, cô độc, yếu đuối đó khiến cho nam nhân trong thiên hạ sẳn sàng không tiếc bất kì giá nào che chở bảo vệ nàng. Nàng như một tiên tử cô đơn nơi trần thế, không nhiễm một tia khói lửa bụi trần.

P/s: Lộc Khê là hiệu của Đào Duy Từ, mình dùng tạm thay tự vậy. Mình thấy trên wikipedia hay rất nhiều trang khác cũng không có đề cập đến tên chữ [ tự ] của Đào Duy Từ. Các đạo hữu nào biết thì bình luận cho mình hay nha.

- Hôm nay 2 Chương thôi hehe. Chúc các vị đạo hữu buổi chiều an lành.

Bạn đang đọc Việt Tộc Lập Quốc sáng tác bởi Kim-Long
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kim-Long
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 100

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.