Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2452 chữ

Giờ làm của công ty là 8:45 sáng, Vương Thần 7 giờ đã phải dậy nấu đồ ăn sáng cho con. Hắn làm xong rồi thím Ngô cũng sang tới. Vương Thần cũng không khách khí, đưa chén trên tay cho thím Ngô đi rửa. Hôm nay hắn thay bộ quần áo hôm qua mới ủi, sơ mi màu xanh lam nhạt kết hợp với quần tây đen, lại đeo một chiếc caravat, cuối cùng khoác vào một chiếc áo khoác màu bạc. Soi gương, hắn đối với Vương Thần môi hồng răng trắng quá mức tinh xảo trong gương có chút bất mãn nên lấy kính mắt đeo lên để che bớt một chút, nếu không đi làm sẽ rất phiền phức, dù sao hiện tại ở công ty hắn cũng đủ nổi tiếng rồi. Bây giờ hắn nghĩ có lẽ đi làm ở công ty có lẽ cũng không phải là một cử chỉ sáng suốt. Nếu hắn không có tiền thì cũng không có cách nào, dù hoàn cảnh thế nào cũng phải đi làm thôi. Thế nhưng mà hiện giờ hắn không hề thiếu tiền, vậy đi làm làm chi. Hôm nay tới đưa đơn từ chức thôi.

Vương Thần nghĩ như vậy lại thấy tâm tình không sai, dù sao đối với việc không được đảm nhiệm chức vụ kế toán trưởng hắn có tự tin, lại còn phải đối mặt với lời đồn nhảm trong công ty nữa. Dẫn theo túi xách ra khỏi phòng, ngồi xuống ăn sáng, hôn nhẹ tiểu Hạo và tiểu Dục một cái rồi mới đi làm.

Đi xe tới lầu dưới công ty, hắn dựa theo trí nhớ đi thẳng đến cửa phòng kế toán. Dọc theo đường đi hắn bắt chuyện với một số đồng sự của Vương Thần trước đây, cũng không quản bọn họ đột nhiên mục trừng khẩu ngốc, trực tiếp đi tới vị trí của mình.

Giống như đại bộ phận đàn ông có gia đình khác, trên bàn thế nào cũng để ảnh gia đình. Đối với khuôn mặt của Hồ Dung Vương Thần cũng không nhớ rõ, bởi trong nhà những gì liên quan đến cô ta hắn đều ném, cả ảnh cũng không giữ lại cái nào. Hiện tại nhìn kĩ vào tấm ảnh gia đình , đối với người phụ nữ đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt thấy rất là xa lạ. Vương Thần gấp ảnh bỏ vào ngăn kéo bàn dưới. Hắn quyết định hai ngày nữa đưa tiểu Hạo với tiểu Dục đi chụp ảnh gia đình.

Nhìn lại một lần đồ cá nhân ở chỗ ngồi của mình, Vương Thần thấy cũng không có gì cần mang đi nữa. Một nữ đồng nghiệp đi tới cùng Vương Thần bắt chuyện, hình như là bị các đồng nghiệp khác đẩy tới làm đại diện. Hắn mỉm cười ứng đối.

“Vương Thần, cậu thoạt nhìn khá tốt.”

“Ân, cũng không tệ lắm.”

“Da cậu đẹp quá! Cậu dùng mỹ phẩm gì vậy?” Nữ đồng nghiệp đến gần nhìn thấy mặt Vương Thần đột nhiên kích động lên sửa lại câu hỏi.

Mấy nữ đồng nghiệp khác nghe xong cũng lập tức đi tới trước mặt hắn vội vàng chào hỏi. Lúc này bị khí chất của Vương Thần mê hoặc, giờ nhìn kĩ, quả nhiên da mượt mà trong veo như nước! Một người phụ nữ đứng trước mặt đàn ông có thể thấy xấu hổ, nhưng nếu là một đám phụ nữ đâu, nhìn dấu tay sờ trên mặt Vương Thần là biết.

Vương Thần lùi cũng không thể lùi, đối với các đồng nghiệp nữ ì ì xèo xèo cũng bó tay, không còn cách nào khác trả lời mình mỗi ngày ăn cơm ăn hoa quả ăn bánh kem thì biến thành như thế này. Kỳ thực an-bu-min trong hoa quả rất tốt cho cơ thể với điều kiện ăn liên tục hơn bốn ngày và không thể ăn thêm món nào khác. Vương Thần đành phải lấy kiến thức của môn dinh dưỡng học mà mình rất thích ở kiếp trước ra nói cho mấy cô này, rốt cuộc sau đó cũng đuổi được người đi. Bởi vậy mấy nữ đồng nghiệp cũng quên tám chuyện ly hôn của hắn luôn.

Vương Thần mở máy tính ra đánh máy thư từ chức, sau đó cho vào phong bì rồi đưa cho kế toán trưởng.

“Cậu định từ chức thật à? Tôi biết tình huống trong nhà cậu, có thể trong công ty sẽ có lời đồn nhưng cậu nên lấy con mình làm trọng.”

“ Cám ơn anh nhưng tôi đã suy nghĩ kĩ rồi.”

“ Vậy thôi lát nữa tôi sẽ đưa thư này cho phòng nhân sự.”

“ Cám ơn anh, vậy tôi đi đây.”

Vương Thần đi ra, lấy giấy tờ trên bàn chỉnh lý tốt rồi phân loại đặt trên bàn. Phòng nhân sự dùng điện thoại nội bộ gọi hắn vào nói chuyện riêng. Từ phòng họp đi ra hắn mời đồng nghiệp cùng nhau ăn một bữa trưa nên gọi điện thoại cho nhà hàng gần đó để đặt một phòng riêng.

Mọi người chỉ thấy Vương Thần một buổi sáng, nhưng Vương Thần nghĩ hắn “trước đây” cũng không sai, từ quản lý cho tới đồng nghiệp đều bênh vực hắn. Bất quá cũng không thể khác được, ai bảo hắn có một tùy thân không gian cơ chứ.

Cơm no rượu say xong, Vương Thần rời khỏi công ty trong sự lưu luyến không rời của mọi người.

Vương Thần chỉ cảm thấy một sự thoải mái, tiếp theo hắn phải chuẩn bị cho cửa hàng bánh ngọt của mình thôi. Hắn đi chợ, mua một loại dụng cụ làm bánh và chén dĩa thủy tinh xinh đẹp, lại đi siêu thị mua bột mì, phô mai, bột keo bong bóng cá (* không biết đây là cái gì), bơ, mỡ bò… Ở chợ không thể cho mọi thứ vào không gian, Vương Thần không thể làm gì hơn là tự xách lên xe về nhà. Không có xe thật sự là bất tiện a, hắn quyết định ngày mai phải đi mua xe, dù sao Vương Thần cũng có bằng lái rồi nha.

Thím Ngô thấy Vương Thần về sớm cũng không nói gì. Thím thấy Vương Thần mấy ngày nay quản lý nhà cửa ngay ngắn rõ ràng, mọi thứ xử lý thỏa đáng, thật cũng là một người có chủ kiến.

Đặt mọi thứ xuống xong, Vương Thần thay quần áo ở nhà ra rồi tìm tiểu Hạo tiểu Dục chơi. Thím Ngô thấy hắn đã về đến thì cũng trở về nhà mình.

Vương Thần cầm laptop và sách qua ngồi học chung với con. Kiểu cha con cùng nhau học tập này Tô Minh ba ba vẫn là thực kiên trì, hiệu quả cũng là tốt, không chỉ cùng nhau tiến bộ, lại còn bồi dưỡng được cảm tình. Vương Thần nghĩ con nít sẽ vô ý thức mô phỏng theo hành vi của cha mẹ mình. Rất nhiều trẻ nhỏ có ba mẹ ly hôn, tại trên đường tình cảm của mình cũng sẽ gặp khó khăn. Đấy không phải là lỗi của con trẻ, chỉ là khi ảnh hưởng được tạo thành thì không đúng lúc sửa lại cho chúng. Vương Thần sẽ không để con của mình biến thành như vậy.

Vương Thần tra lưu trình mở một cửa hàng bánh ngọt, hắn quyết định đầu tiên là đi bộ công thương đăng kí, sau đó lắp đặt các thiết bị, đăng kí thuế, phòng cháy chữa cháy, thiết bị vệ sinh.. các loại thủ tục đăng kí kèm theo phải làm khác.

Con đường thương mại này toàn là thanh niên tới tiêu tiền, hơn nữa rất nhiều trong số đó là nữ giới, như vậy mục tiêu khách hàng của Vương Thần cũng rất rõ ràng là các nàng. Vậy nên hắn định lắp đặt các thiết bị trong cửa hàng theo phong cách mộng ảo đồng thoại với các màu phấn hồng, xanh nhạt, vàng nhạt và trắng làm chủ đạo.

Vương Thần sắp xếp không gian trong tiệm cà phê theo từng phòng nhỏ, toàn bộ là màu phấn hồng, sau đó treo lên tấm ván gỗ, bên trên viết “ Sweet House”, bên dưới viết “Ngọt ngào mật”. Chỗ ngồi bên trong đều tạo hình chén cà phê, mỗi cái ngồi tối đa được năm người. Màu sắc chính của tường là màu trắng, bên trong tường khảm bể cá cao hơn chỗ ngồi khoảng một mét, bên trong nuôi cá kiểng. Na, đẹp biết bao nhiêu nha! Vương Thần hoàn toàn rơi vào trong ảo tưởng, đến tận khi tiểu Hạo ghé vào lỗ tai ba bé mà gọi “Ba ba, ba ba.”

Lấy lại tinh thần Vương Thần dùng sức hôn tiểu Hạo một cái rồi hỏi: “ Tiểu Hạo cục cưng sao vậy?”

“ Con đói bụng rồi.”

“Chúng ta ăn trái cây trước có được hay không? Một lát nữa ba ba sẽ nấu cơm.” Kỳ thực hai con chắc có thể ăn một chút cơm nhuyễn rồi. Dạ dày chậm rãi thích ứng thật là tốt.

“Dạ được.”

“Con cũng muốn.” Tiểu Dục rốt cuộc cũng nói lên, thật tốt!

Loại hoa quả nhiều, số lượng cũng nhiều, Vương Thần chọn vài loại quả cắt nhỏ cho vào ba cái chén, mỗi người một chén ăn cùng nhau đặc biệt ngon. Ăn xong hoa quả, Vương Thần lại đi chuẩn bị cơm tối.

Nhớ tới trong không gian còn nuôi tôm cua, Vương Thần đều gần như quên mất, vậy ngày hôm nay ăn tôm đi. Hắn đi vào không gian, đến hồ nước nuôi tôm để bắt tôm. Tôm nước ngọt thịt rất là ngon lại chứa hàm lượng a-mu-bin cao. Vương Thần nhớ đến tôm bóc vỏ xào trứng, trà Long Tĩnh xào tôm bóc vỏ. Ngày hôm nay liền làm tôm bóc vỏ xào trứng đi.

Vương Thần đứng bên cạnh ao, tôm bèn ào ào chạy qua, hắn nhìn một chút rồi trực tiếp dùng cái giỏ trúc múc lên, được một đống. Hắn lại múc một giỏ bự nữa rồi ra khỏi không gian. Hiện giờ tác dụng chính của không gian là trữ nguyên liệu nấu ăn. Chắc hắn phải tốn chút thời gian đi mua một vài con chim hay động vật nhỏ gì để tăng mỹ cảm cho không gian thôi.

Món chính của bữa tối là tôm bóc vỏ xào trứng khiến hai bé tiểu Hạo tiểu Dục bạo tăng lượng cơm ăn. Nhìn ra được hai bé rất thích món này. Vương Thần thầm nghĩ chính mình hiện tại quá ư là thích ý đi.

Ngày thứ hai Vương Thần tìm một công ty thiết kế tương đối cao cấp, đưa ra cấu trúc và sắp xếp cửa hàng của chính mình để cùng kiến trúc sư tranh luận, bổ sung thêm vào một ít chi tiết, sau đó hai bên kí hợp đồng lắp đặt thiết bị trong hai tháng, cả bàn ghế tạch cà phê đều bao gồm bên trong.

Tiếp theo Vương Thần đi xem xe. Chính hắn cũng không biết mua loại gì thì tốt. Bất quá hắn có hai đứa con nhỏ, lại muốn dùng xe chờ trái cây, có lẽ mua xe bảy chỗ tương đối tốt một chút. Vương Thần chọn một chiếc xe do Nhật sản xuất, làm tốt thủ tục trả tiền xong là có thể lái xe rời đi ngay. Rốt cuộc cùng mua được chiếc xe rồi.

Đi ngang qua chợ chim hoa, Vương Thần đỗ xe lại mua hạt giống, sau đó lại mua một đôi chim uyên ương, một đôi vẹt mẫu đơn đỏ thẫm, vẹt đầu tím, vẹt lam phỉ thúy và bạch cáp. Hắn lại chọn thêm một đôi thỏ trắng, một đôi mèo Ba Tư, một đôi chó tát ma da, một đôi chó Bắc Mỹ, lại mua thêm một bộ dụng cụ vệ sinh cho động vật.

Ngồi ở trong xe, Vương Thần đem tất cả tiểu động vật bỏ vào trong không gian, tinh thần thể cũng luồn vào trong không gian xem xét. Các động vật nhỏ ở trong không gian rất hoạt bát, chim thì bay về hướng rừng cây, chó thì đi thong thả qua lại xung quanh trúc lâu, bào đất, chơi đùa. Hai con mèo lại ngạo kiều ngồi dưới trúc lâu hoặc bước đi thong dong, có điểm tự cao tự đại. Vương Thần ném hạt giống hoa sen vào hồ nuôi tôm, đào hồ nước vừa lớn vừa sâu thêm rồi cho đôi vịt và uyên ương vào. Hắn suy nghĩ chút, lại đào hồ nuôi cá nước ngọt với hồ sen thông nhau, còn phải dùng niệm lực cho hoa sen sinh trưởng tươi tốt mới xong. Sắp xếp xong rồi hắn mới lái xe về nhà.

Tới dưới lầu nhà mình, Vương Thần đem hai con mèo Ba Tư từ không gian ra thả lại lồng sắt rồi dẫn theo đồ dùng cho mèo vào nhà.

Vừa vào nhà, hai con mèo đã được hai bé con hoan nghênh vô cùng. Bởi vì hai con mèo Ba Tư chưa được tắm nên tạm thời Vương Thần chưa cho hai bé đụng vào mà trực tiếp mang chúng nó vào phòng tắm dùng nước hồ tắm cho. Đồng thời Vương Thần cũng cho chúng nó uống một chút nước trong hồ. Tinh thần thể của hắn cũng vào không gian tắm cho mấy con chó và cho chúng nó uống nước hồ. Vương Thần mong muốn trí lực của chúng nâng cao lên một chút, thông minh lên một chút, như vậy khi hai con chơi đùa với chúng hắn không phải canh chừng gì nhiều lắm.

Đổ sữa ra cho hai con mèo uống, tiểu Hạo tiểu Dục vẫn luôn theo xem chúng nó uống sữa. Thím Ngô cũng thích hai con mèo Ba Tư này, nhìn hai con mắt đen nhánh ngập nước đã biết là chúng rất thông minh. Thím Ngô xem mèo đến nỗi không nỡ đi về nhà. Chờ hai con mèo uống sữa xong, chúng liền bước đi thong thả về phía sô pha. Tiểu Hạo chạy tới ôm một con, cứ tiểu Tuyết tiểu Tuyết mà gọi, tiểu Dục thấy vậy cũng lập tức ôm lấy … một con khác. Hai con mèo Ba Tư cũng rất thân thiết với hai bé, cùng nhau chơi đùa rất vui vẻ. Vương Thần nhìn thấy vậy cũng yên tâm.

Bạn đang đọc Trọng sinh chi đái trứ không gian dưỡng bao tử của Nhập Nhị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 90phuong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.