Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến đấu với kì thi đại học

Phiên bản Dịch · 1024 chữ

Tô Thu Nguyệt cũng biết em gái nhà mình là người công tư phân minh, muốn tìm em ấy để đi cửa sau là hoàn toàn không có khả năng, liền chạy nhanh trở về gặm sách giáo khoa.

“Chị cứ từ từ, cầm mấy cuốn sách giáo khoa này đi đi. Hy vọng đối với chị có chút trợ giúp.” Tô Mạn từ phía dưới cái bàn lấy một chồng sách đưa qua. Đây đều là cô mượn của Đinh Mẫn bên hội phụ nữ. “Biết chị ở trường học rất bận rộn, khẳng định không có thời gian đi mượn sách, em liền nhờ người đi mượn cho chị rồi đây này.”

Nhìn chồng sách kia, Tô Thu Nguyệt tức khắc sỗng mũi cay cay. Cô vẫn luôn cho rằng em gái là cái người máy không có tình cảm gì, luôn ép buộc cô học tập, bắt được thóp của cô liền uy hiếp không chịu buông ra. Đã vậy còn không cho cô đi cửa sau. Nhưng không nghĩ tới lần này em ấy lại quan tâm cô như vậy, còn đi mượn sách giúp cô nữa.

“Nhị Nha, em thật tốt. “

Tô Mạn cười nói: “Em đương nhiên cũng muốn chị có tiền đồ rộng lớn rồi, cố gắng học tập nha. Em không thể cho chị cái trợ giúp gì hết, nhưng là em cũng đảm bảo với chị, những người khác cũng không có khả năng chiếm được nữa điểm lợi ích, chị sẽ được cạnh tranh hoàn toàn công bằng cùng những người khác. Hiện tại chị muốn thi đậu giáo viên, vậy hãy dựa vào thực lực của chính mình để cạnh tranh.”

Tô Thu Nguyệt trong lòng cảm động vô cùng, nước mắt giàn dụa, Tô Mạn lại đưa cho cô một cái đèn pin cùng mấy ngọn nến: “Vẫn là cố gắng học vào ban ngày thôi, đừng làm hỏng mắt đấy.”

“Nhị Nha à, chị trước kia thật là hiểu lầm em quá sâu. Em đối với chị thật sự tốt quá.” Tô Thu Nguyệt cảm động, trong giọng nói còn có chút nghẹn ngào, nhịn không được đem Tô Mạn ôm một chút.

Tô Mạn cười nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng cô: “Được rồi, chị mau đi đi, nhớ phải nắm chặt thời gian ôn tập nữa.”

“ Chị biết rồi,” Tô Thu Nguyệt xoa đôi mắt ửng đỏ của mình, vội vàng đem theo cặp sách rời đi.

Hệ thống 789 phát ra một cái biểu tình kinh khủng: “Tôi mới vừa cảm nhận được cô ấy có biến hóa. Nhưng cô cũng không làm gì cơ mà?”

Tô Mạn bưng chén trà uống ngụm một trà: “Việc này có gì kỳ quái, nếu mỗi ngày đều ăn sơn trân hải vị một thời gian dài, người ta cũng sẽ cảm thấy ngán, phải chọn ba lấy bốn. Nhưng nếu tôi cho chị ấy nhịn đói mấy ngày mấy đêm, lại cho cái bánh bao, chị ấy đương nhiên rất cảm kích tôi. Huống chi, tôi đây là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.”

Lúc này ở trường trung học công xã, học sinh cao trung cũng nghe ngóng một số tin tức, biết được Tô Thu Nguyệt là chị gái ruột Tô Mạn , còn có người đi lấy lòng cô, có ý đồ muốn kéo gần quan hệ. Kè kè bên cạnh Tô Thu Nguyện, hy vọng từ bên này biết được tin tức về đề thi.

Dù sao người phụ trách chuyện này là Tô Mạn, cũng là em gái của Tô Thu Nguyệt . Chỉ cần một câu nói liền có thể cho Tô Thu Nguyệt làm giáo viên rồi còn gì.

Kết quả Tô Thu Nguyệt vừa từ công xã trở về liền rất nghiêm túc thông báo cho mọi người: “Tôi đã hỏi thăm em gái, lần này khảo thí sẽ cạnh tranh rất khốc liệt, vì không chỉ chúng ta có thể tham gia, còn có một ít sinh viên đã tốt nghiệp nhiều năm, số người tham gia có thể vượt qua 300 người.”

Bạn cùng phòng của cô lập tức lên tiếng: “Tốt xấu gì chúng ta còn ở trường học, so với mấy người đó đã có ưu thế hơn rồi.”

Tô Thu Nguyệt xua xua tay: “Đừng nên nghĩ như vậy, chúng ta cũng không có quá nhiều ưu thế đâu. Những kiến thức của tiểu học tôi đều sắp quên hết rồi, vẫn phải cố gắng ôn tập.”

Dù sao thi đại học nàng cũng không thể đậu nổi. Công xã trung học của bọn họ trên cơ bản không có vài người có thể thi đậu đại học, có đôi khi còn không có người nào thi đậu.

Rốt cuộc giáo viên của bọn họ trình độ chỉ ở mức bình tường, cũng không được bao nhiêu tư liệu để tham khảo và học thêm. Cùng với tỉnh thành cao trung chênh lệch thật sự là quá lớn.

Tô Thu Nguyệt đã được em gái chỉ điểm vài lần, nên hiện tại cô cũng nhận thức rõ ràng hiện thực, không nghĩ tới những việc không thực tế nữa. Hiện tại cô chỉ có thể trông cậy vào việc cố gắng ôn tập, làm bài được thành tích tốt một chút, nếu có thể thi đậu trung chuyên, vậy thì càng tốt. Chờ sau khi thi đại học xong, cô phải cố gắng ôn tập lại những tri thức cơ sở, để bắt lấy cơ hội lần này, dù sao làm một giáo viên cũng tốt hơn phải xuống đất làm việc.

Lại có người tới tìm cô vụng trộm hỏi đề thi.

Tô Thu Nguyệt vẻ mặt đầy khiếp sợ: “Nếu tôi mà biết được đề thi, thì tôi còn ôn tập làm cái gì a?” Sau đó bình tĩnh đem một đống sách Tô Mạn cho cô đặt lên trên bàn.

Hiện tại cô còn không chuẩn bị xem những cuốn sách này, trước vẫn nên đi ôn tập tốt bài vở, chuẩn bị chiến đấu với kỳ thi đại học đã.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 88

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.