Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cố gắng

Phiên bản Dịch · 1021 chữ

Thư ký Trình cũng chưa bao giờ nghĩ đến có một ngày công xã sản xuất gạch ngói có thể kiếm được nhiều tiền như vậy.

“Số lượng công nhân có đủ không, hay là để tôi cử thêm mấy đồng chí công xã đi qua hỗ trợ?”

“Lò nung gạch bắt buộc phải nhận thêm người, hiện tại thiếu quá nhiều.”

Thư ký Trình cũng không lắm lời, lập tức đồng ý nói: “Vậy thì thêm thôi, chỉ cần không chậm trễ công tác là được.”

“Không chỉ tăng thêm sức lao động, xưởng sản xuất còn cần thêm các phần tử trí thức. Yêu cầu có thêm kế toán, và những người có năng lực về phương diện văn kiện. Hiện tại lượng công việc nghiệp vụ quá lớn, mỗi ngày đều phải thống kê. Lúc trước một mình tôi ở trong công xã còn có thể gồng gánh, hiện tại trong huyện có số lượng đơn hàng lớn như vậy, tôi sợ một mình tôi làm sẽ gây ra lỗi lầm.”

“Vậy thêm người đi, cô tự đi chọn người, người nào thích hợp thì cứ việc dùng.”

Có được lời này của thư ký Trình, Tô Mạn cũng an tâm rồi. Cô liền nghĩ đến việc kêu gọi các thanh niên trí thức đến để hỗ trợ.

Cô căn dặn thông báo viên đi thông tri các thanh niên trí thức trong các đội sản xuất tới công xã phỏng vấn, Tô Mạn lại đi đến xưởng sản xuất gạch ngói bên kia, thông báo cho Thôi Hướng Bắc là có đơn hàng lớn đến.

Vừa nghe Tô Mạn nói nhu cầu số lượng gạch ngói lớn như vậy, Thôi Hướng Bắc lập tức choáng váng đầu óc, cậu ép bản thân ra vẻ bình tĩnh hỏi: “Nhiều tới vậy sao?!”

Số lượng gạch ngói lần này, so với các nhóm xã viên trong đội sản xuất xây nhà muốn nhiều hơn gấp mấy lần.

Hiện tại, các đơn hàng đã nhận, xưởng sản xuất còn chưa có đủ gạch để giao.

Tô Mạn cổ vũ nói: “Tôi biết, cho nên tôi đã xin thêm người đến phụ cậu rồi, đồng chí Thôi Hướng Bắc, cậu cứ cố gắng kiên trì nhé.”

Thôi Hướng Bắc: “…… Tôi cũng chưa nói là không thể kiên trì, việc này cũng không phải là việc gì khó, tôi chỉ là kinh ngạc cô lại có thể đem đơn hàng có số lượng lớn mang đến đây. Các lò gạch trong huyện thành đều rất ít khi có đơn hàng lớn.”

Tô Mạn cũng không lộ ra biểu tình đắc ý, vào thời điểm như thế này, điều mà cấp dưới mong muốn chính là sự cổ vũ, trấn an của cô. Như vậy mới có thể tiếp thêm động lực để họ cần cù, chăm chỉ tiếp tục ra sức tăng ca.

Mặt cô lộ vẻ cảm kích nói: “Thật sự phần lớn công sức là do các cậu, nhờ có mọi người hỗ trợ phía sau, tôi mới có can đảm đi nói chuyện với các khách hàng.”

“Khụ khụ, cô yên tâm đi, đơn hàng này tôi sẽ cố gắng hoàn thành. Bọn họ xây phòng ở cũng không nhanh đến như vậy, nhu cầu số lượng gạch mỗi ngày tôi sẽ cung ứng đủ, cũng sẽ lên kế hoạch làm việc chi tiết để sản xuất đủ lượng gạch ngói cần giao.”

Kinh nghiệm lần này cậu đúc kết được từ việc cung cấp gạch ngói cho xã viên ở công xã xây dựng phòng, mỗi ngày chỉ cần theo kịp tốc độ của những người xây dựng là được.

Có lời này của Thôi Hướng Bắc, Tô Mạn đương nhiên là rất yên tâm. Dù sao chỉ cần nung ra được số lượng lớn gạch ngói đáp ứng đơn hàng là được. Muốn nhân công cô cho nhân công, muốn cổ vũ cô liền cổ vũ. Cô cũng không tin không có gì là không làm được.

Chờ Tô Mạn đi rồi, Thôi Hướng Bắc liền cầm loa phóng thanh kêu gọi nhóm nhân công tụ tập lại.

“Các đồng chí, thông báo cho mọi người một tin tức vô cùng tốt! Chủ nhiệm Tô tìm tới cho chúng ta một đơn hàng lớn từ xưởng quần áo trong huyện, nói muốn xây dựng phòng ở cho các công nhân viên chức, cô ấy còn khen ngợi về kỹ thuật nung gạch của chúng ta, cũng được đối phương tán đồng. Về sau, gạch chúng ta nung ra, đều sẽ được vận chuyển đến trong huyện, xưởng sản xuất gạch ngói của chúng ta, quy mô sẽ càng ngày càng lớn!”

Nghe thấy tin tức này, công nhân toàn xưởng nhóm thì kinh ngạc, nhóm thì hoan hô. Việc xây nhà trong huyện cũng muốn dùng gạch mà họ nung ra. Điều này chứng minh chất lượng gạch ngói họ sản xuất ra thật sự rất tốt.

Nghĩ đến sau này, đa số công nhân ở trong huyện đều dùng gạch của họ để xây nhà, trong lòng liền cảm thấy cực kỳ kiêu ngạo.

Thôi Hướng Bắc thấy mọi người kích động như vậy, lại hô lớn: “Các đồng chí, vì để cho các đồng chí công nhân thấy được năng lực của xưởng sản xuất gạch chúng ta, lần này chúng ta phải cố gắng hết sức mình, không được chậm trễ người khác. Nhất định phải tạo ra đủ sản lượng, mọi người hiểu rõ chưa?”

“Hiểu rõ!”

Nhóm công nhân phía dưới đồng thanh hô vang.

“Từ hôm nay trở đi, phải thật cố gắng!”

Buổi chiều, Tô Mạn bên này liền đem nhóm công nhân mới tới lò gạch, sau đó sắp xếp cho bọn họ.

Cô còn đưa đến một một trợ lí, cùng với một cái kế toán. Cả hai đều là nữ thanh niên trí thức có bằng cấp cao trung.

Có cơ hội lần này, nữ thanh niên trí thức phấn khích đến không chịu được. Cảm thấy đây mới là tới nông thôn làm xây dựng.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 96

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.