Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bức Tranh Tử Thần

Phiên bản Dịch · 1620 chữ

Chương 06: Bức Tranh Tử Thần

Dịch: Kenshooter032

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Thẩm Phong chỉ cảm thấy lông tơ toàn thân đều dựng đứng, mặc dù bên cạnh có đống lửa đang cháy, cậu lại như rơi vào hầm băng.

Bà nội nó đây rốt cuộc là thứ quỷ gì! ?

Nhìn qua đơn giản là một người bị lột da!

Vì cái gì nó còn có thể sống!?

"Aaaaaaaaaaaaaaaa "

Đột nhiên, sinh vật giống người bị lột da kia ngửa đầu kêu lên đau đớn thảm thiết!

Cơ miệng đỏ hồng giãn ra, lộ ra điệu cười cực kì kinh dị, sau đó nó nhảy lên, vậy mà nhảy đến tận cửa sổ lầu hai, từ chỗ cửa sổ bò về phía Thẩm Phong!

"Nhân loại? Lùi lại phía sau! Dừng lại!" Thẩm Phong la lớn.

Đôi mắt của nó xuất hiện một chút tỉnh táo, trong miệng lại gào thét:

"Đốt... Đốt ngươi!"

Thứ này... Biết nói chuyện! ?

Thẩm Phong không kịp suy nghĩ nữa, quái vật bị lột da đã nhảy lên, nhảy về hướng cửa sổ gần cậu!

Thẩm Phong di chuyển họng súng, bóp cò.

"Bang!"

Một tiếng vang thật lớn, Shotgun trong nháy mắt bắn thủng một lỗ to bằng cái bát nơi người con quái vật, cũng đánh văng nó từ trên không xuống đất.

Đôi mắt con quái vật xuất hiện một chút tỉnh táo, sau đó trên nó nở một nụ cười giải thoát, triệt để chết đi.

Thẩm Phong vừa mới thở dài một hơi liền nghe thấy những tiếng gào thét bên ngoài đường phố, sau đó là tiếng bước chân dồn dập.

Được ánh trăng và một chút xíu ánh lửa chiếu rọi, từng cái thân ảnh quỷ mị lao về phía cục cảnh sát.

Tất cả đều là loại quái vật kia!

Đây rốt cuộc là thứ quái gì! ?

Thẩm Phong lấy điện thoại di động rồi ấn mở "Trò chơi Tận Thế Chân Thật", một đoạn nhắc nhở lập tức xuất hiện:

"Phát hiện sinh vật biến dị tận thế tượng đá - "người bị lột da", nhắc nhở nhiệm vụ phụ: Tìm kiếm nguyên nhân biến dị, thu thập mười mẫu tế bào não, người chơi có tiếp nhận hay không?"

"Hoàn thành nhiệm vụ thu hoạch được ban thưởng phong phú, nếu như người chơi từ chối tiếp nhận nhiệm vụ, sẽ nhận phải trừng phạt không biết."

Con bà nó, đây chính là nhiệm vụ cưỡng chế, còn có mặt mũi hỏi có nhận hay không! ?

"Chấp nhận!" Thẩm Phong thét lớn, đè thật mạnh nơi cái nút, sau đó để điện thoại di động vào một bên, bắt đầu điên cuồng vứt những món vũ khí đang nằm nơi mặt đất vào góc tường và kéo bàn.

Quái vật đang ở bên ngoài, bây giờ muốn chạy trốn cũng không kịp, thậm chí tìm kiếm điểm phòng ngự mới cũng không kịp mang toàn bộ vũ khí theo.

Chỉ có thể chiến đấu!

Một cái bàn nặng bị Thẩm Phong dùng sức đẩy ngã xuống đất, chắn trước người, cậu lại nhét thêm vài ba cái ghế ở phía trước.

Cái bàn cộng với góc tường, tạo thành một cái công sự đơn giản.

Thẩm Phong đồng thời mở chốt bảo hiểm của khẩu súng tiểu liên và hai khẩu súng ngắn, để toàn bộ ở trước mặt, cậu cũng đem toàn bộ đạn và lựu đạn đặt ở nơi có thể chạm tay đến.

Còn có lửa!

Thẩm Phong tiến lên mấy bước, muốn thêm chút gỗ vào đống lửa, liền nghe thấy một tiếng "Xoảng" thật lớn nơi cửa sổ, một con quái vật đã phá vỡ cửa sổ nhảy vào.

Những mảnh thủy tinh sắc lẹm cắt những phần thân thể của con quái vật, đặc biệt là những mạch máu trần trụi bên ngoài kia. Máu tươi chảy ra nhưng con quái vật căn bản không biết đau, điên cuồng lao về phía Thẩm Phong!

Thẩm Phong đè báng súng của khẩu Shotgun nơi vai, nhắm chuẩn vào con quái vật này, bóp cò!

"Bang!"

Tiếng súng vang vọng trong toà nhà, đầu của con quái vật bị một chùm bi thép bắn trúng, nổ tung! (DG: có thể lên mạng kiếm đạn chùm của Shotgun để tìm hiểu :))

"Rầm! Lạch cạch!"

Những tiếng động xen lẫn tiếng bước chân vang lên, ba con quái vật từ hai hướng xuất hiện trước mặt Thẩm Phong, nhào về phía cậu.

"Bang! Bang! Bang!" Thẩm Phong bắn liên tục ba phát, ba con quái vật theo âm thanh ngã xuống đất, con quái vật sau cùng đã cách cậu chưa tới một mét.

Tiếng chạy lại truyền đến, lần này có khoảng năm con quái vật xuất hiện từ nơi hàng lang, lao về phía cậu.

Thân thể của những con quái vật này có vẻ có tính dính, hai con quái vật trong đó thế mà bò lên vách tường lao về phía cậu.

Tốc độ của bọn nó thực sự quá nhanh, gần như là vừa xuất hiện đã bò tới trước mặt!

Lúc này Thẩm Phong mới cầm khẩu tiểu liên lên, xả súng về phía đám quái vật không da này.

"Tạch tạch tạch tạch tạch..." Tia lửa lấp loé, sức giật mạnh khiến hai tay của cậu run rẩy, họng súng nhảy loạn, ba mươi phát đạn không đến ba giây bắn sạch!

Cũng may là khoảng cách đủ gần, toàn bộ năm con quái vật đều bị trúng đạn, lần lượt kêu thảm ngã xuống đất.

Thẩm Phong lập tức thay băng đạn, nhắm về phía ba con quái vật mới leo lên từ nơi cửa sổ, bắn ngã chúng nó, sau đó vứt súng tiểu liên, cầm lấy súng ngắn.

Ba con quái vật mặc dù bị thương, cũng không có triệt để chết mất, chúng nó giống như không cảm giác được đau đớn, lần nữa leo về phía Thẩm Phong, nhưng bị cái bàn cản trở tốc độ.

Thẩm Phong lập tức bóp cò súng, triệt để bắn chết ba con quái vật này.

Lúc này cậu đã phát hiện rằng những con quái vật này mặc dù nhìn rất là kinh dị, nhưng mà trừ tốc độ nhanh hơn người bình thường ra, lực phòng ngự cũng không có mạnh lắm.

Sau khi bị thương, cũng sẽ đổ máu ngã xuống đất!

Bị bắn trúng điểm yếu, cũng sẽ nhanh chóng tử vong.

Thẩm Phong sắc mặt ngưng trọng, cầm lấy khẩu Shotgun đã được nạp đầy đạn, bước qua cái bàn đang chắn trước mặt, đi tới trước mặt một con quái vật còn đang gào thét giãy dụa, mặt không biến sắc bóp cò.

Sau đó tiếng súng liên tục vang lên, mấy con quái vật còn đang thở đều bị cậu giải quyết.

Đống lửa mất đi nhiên liệu triệt để tắt ngúm, toàn bộ đại sảnh vì đó mà tối sầm lại.

Thẩm Phong ngừng thở, cầm lấy Shotgun đứng trước cửa sổ, cẩn thận quan sát đến đại sảnh tối om, lắng nghe tất cả thanh âm dù rất nhỏ, đề phòng xuất hiện kẻ địch mới.

Cậu không nhúc nhích, giống như bản thân cậu đã trở thành một bức tượng đá.

Ánh sao yếu ớt từ ngoài cửa sổ chiếu lên súng mà máu, giống như một bức tranh tử thần.

Qua khoảng mười phút, triệt để không còn bất kì thanh âm nào, xác định xung quanh không còn có nguy hiểm, lúc này Thẩm Phong mới chậm rãi di chuyển trong màn đêm, cúi đầu nhặt lấy một tấm thẻ plastic trong vũng máu.

Nhét hai khẩu súng ngắn vào hông, cầm ba lô lên, sắp xếp lại lựu đạn, cầm lấy khẩu Shotgun, Thẩm Phong làm một bó đuốc rồi nhanh chóng đi tới kho trang bị.

Cậu nhanh chóng chốt cửa lại, rồi đem một đống khiên và áo chống đạn chắn trước cửa, lúc này Thẩm Phong mới tạo ra một đống lửa nhỏ, dùng tấm khiến và áo chống đạn trải một cái giường, chậm rãi nằm xuống.

Trái tim của cậu vẫn đang đập liên hồi, giống như một cái trống, hai tay và bả vai vừa rồi đã bị chấn động đến run lên, đau nhức không thôi, nhưng cậu không dám buông súng ra.

Thế giới này, không giống tưởng tượng ban đầu của cậu

Không những có đám dã thú kia và virus, còn có quái vật!

Loại quái vật này rốt cuộc là xuất hiện như thế nào?

Vì cái gì bọn nó còn có thể nói chuyện?

Vả lại, mỗi khi một con quái vật chết đi, trong ánh mắt giống như được giải thoát, rốt cuộc là như thế nào?

Đi vào thế giới này đã một ngày, nỗi băn khoăn càng ngày càng nhiều, Thẩm Phong chỉ cảm thấy bản thân như đang chìm vào trong một màn sương mù.

Còn có, ánh đèn nơi xa lúc nãy là sao?

Chẳng lẽ còn người sống! ?

Cậu thò tay vào túi, móc ra tấm thẻ plastic đã hư hại, kèm theo một cái dây đeo, chính là cái lúc nãy nhặt được.

Quái vật kia điên cuồng như vậy, mà trong người vẫn còn giữ thứ này, nghĩ đến hẳn là cực kì quan trọng.

Thẩm Phong tiến lại ánh lửa nhìn, những dòng chữ mơ hồ dần dần hiện lên:

Nhân viên hoả táng cấp một, trung tâm phòng dịch thành phố Tề, Lý Siêu. {DG: cho ai không biết thành phố Tề là thành phố nào, tên đầy đủ của nó là Tề Tề Cáp Nhĩ }

Bạn đang đọc Trò Chơi Tận Thế (Dịch) của Dreamcatcher - 捕梦者
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kenshooter032
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.