Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ Thống tới

Tiểu thuyết gốc · 1164 chữ

[ Đinh! Liên kết thành công! ]

[ Khoá lại người chơi số 636! ]

[ Xin chào, người chơi mới! Chào mừng bạn đến với trò chơi công lược! ]

[ Hãy thật thoải mái tận hưởng trò chơi này nhé, nếu thấy hay thì đừng quên cho Hệ Thống đánh giá 5 sao nha! ]

[ Bây giờ thì... Trò chơi bắt đầu!! ]

. . .

[ Đang tải dữ liệu trò chơi.... ]

[ ... ]

[ Thông tin nhân vật:

Tên: Lập Nguyên

Lv: 0

Giới tính: Nam

Tuổi: 16

Kỹ năng: 0

Điểm tích lũy: 100

Túi đồ: 0 ]

[ Nhiệm vụ của bạn: Tỏ tình thành công với nữ thần của trường.

Ban thưởng ( Nhiệm vụ hoàn thành ): 10000 Điểm tích lũy, một kỹ năng và đạo cụ ngẫu nhiên.

Trừng phạt ( Nhiệm vụ thất bại ): Triệt tiêu 1000 Điểm tích lũy, 10 năm tuổi thọ ]

. . .

Giờ phút này, ngồi ở trong lớp học bàn đầu tiên, Lục Văn Nhân đang chăm chú nghe thầy giáo giảng bài.

Mặc dù trong đầu đang không ngừng bị âm thanh máy móc của Hệ Thống làm phiền, nhưng Lục Văn Nhân vẫn thản nhiên như không có việc gì.

Hắn thi thoảng lại cúi đầu xuống viết viết bài, rất nghiêm túc học tập.

Lục Văn Nhân rất vui mừng khi thấy kim thủ chỉ đến. Nếu như vào khoảng 10 năm trước khi vừa mới xuyên không đến thế giới này, thì nói không chừng hắn liền trực tiếp hai tay đấm không khí và hét toáng lên hoan hô rồi.

Đáng tiếc là không phải, bây giờ đã mười năm trôi qua, Lục Văn Nhân vẫn rất vui vẻ khi thấy Hệ Thống đến, nhưng không còn được như lúc trước mong đợi cùng phấn khích.

Cho đến khi tiết học cuối cùng kết thúc, đã là 5 giờ chiều, Lục Văn Nhân xách cặp chuẩn bị ra về.

"Khoan đã!" Đúng lúc này, một cái trông thanh tú thiếu nữ tiến đến phía trước, ngăn cản Lục Văn Nhân bước chân, tay của nàng giữ chặt lấy bả vai của hắn.

Lục Văn Nhân nhận biết nàng. Hắn nhớ không lầm thì nàng tên là Ngưng Vũ Ngọc, làm việc trong ban cán bộ lớp, là tổ trưởng tổ lao động.

Nàng giữ lại hắn thì chỉ có một khả năng là...

"Ở lại, hôm nay đến cậu trực nhật lớp rồi đấy!" Quả nhiên, Ngưng Vũ Ngọc nói.

Lục Văn Nhân nghe vậy, thở dài một hơi. Hắn gật gật đầu rồi đi về phía cuối lớp lấy cây chổi, bắt đầu quét quét lớp.

Cùng hắn trực nhật ngoài trừ Ngưng Vũ Ngọc còn có ba người khác, một nữ hai nam.

Lục Văn Nhân chỉ nhìn liếc qua ba người họ một chút rồi lại chú tâm quét lớp. Hắn phải nhanh chóng trực nhật cho xong rồi còn về nhà nghiên cứu Hệ Thống nữa chứ.

Vừa quét vừa nghiên cứu cũng được, nhưng Lục Phong không thích như vậy. Hắn muốn mình phải ở trong trạng thái thư giãn nhất rồi mới đi tìm tòi Hệ Thống sau.

Không có lý do khác, đơn thuần muốn như vậy thôi.

Có nhiều người làm việc cũng nhanh, mất thời gian khoảng chừng 20 phút, mọi người đều trực nhật xong.

"Văn Nhân, bọn tớ về trước, nhớ đóng cửa lớp cẩn thận đấy!" Ngưng Vũ Ngọc làm xong việc, đối với Lục Văn Nhân nói một tiếng liền nhanh chóng ra về.

Lục Văn Nhân cất chổi về vị trí cũ, sau đó đóng cửa sổ, tắt đèn, đi ra ngoài.

Đóng chặt cửa lớp sau đó, Lục Văn Nhân ánh mắt ngước nhìn bầu trời, nói thầm một câu "Trời sắp tối rồi". Hắn nắm chắc quai đeo cặp sách trên vai, dọc theo dãy hành lang, chậm rãi bước từng bước một ra đến sân trường.

Rời khỏi cổng trường, Lục Văn Nhân chọn một hướng bên phải đi.

Hắn vừa đi vừa nhàm chán ngắm khung cảnh xung quanh.

Khung cảnh cũng không có gì đặc biệt, có thể nhìn ngắm cũng chỉ có hàng cây xanh đối diện với trước cổng trường mà thôi.

Hàng cây này được người dân sinh sống ở đây trồng bên vìa đường, nó trải dài cho đến nhà của hắn mới thôi. Mỗi lần đi học hay về nhà đều trông thấy, Lục Văn Nhân đều nhìn mãi thành quen.

Nhà của hắn nói xa cũng không xa, gần cũng không gần, đi bộ mất khoảng nửa giờ đồng hồ thôi.

Lục Văn Nhân thật muốn mau chóng trở về nhà của mình.

Mà biện pháp nhanh nhất chính là một đường dùng hết sức chạy, như vậy chỉ mất có chưa đến 20 phút đâu. Nhưng hắn không muốn chạy tí nào, bởi vì mệt mỏi lắm. Hơn nữa, hắn theo chủ nghĩa tiết kiệm năng lượng, không muốn lãng phí calo chút nào.

Đi được một đoạn, cách cổng trường một vài bước chân thì Lục Văn Nhân bỗng nhiên dừng lại.

Ánh mắt của hắn liếc sang bên phải, nhìn vào trong một cái ngõ hẻm.

Ngõ hẻm này không quá lớn, nó được tạo bởi tường ngăn cách của trường học cùng với bờ tường của ngôi nhà bên cạnh.

Điều khiến Lục Văn Nhân chú ý là tại trong ngõ hẻm có hai thân ảnh, một nam và một nữ đang đứng đối diện nhau.

Lấy Lục Văn Nhân siêu cường mười một trên mười thị lực, dù cách xa tới chục mét, nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng hai người kia diện mạo.

Nam, thân cao một mét tám mươi, gương mặt anh tuấn. Có một mái tóc màu vàng cùng với đôi mắt xanh.

Nữ có mái tóc đen dài ngang lưng, gương mặt xinh đẹp, cao 1m 69, dáng người thon gọn, nhỏ nhắn.

"Trông cũng rất xứng đôi vừa lứa đấy"

Lục Văn Nhân xoa xoa cằm thầm nghĩ.

Hai người này hắn đều không quen biết, nhưng nhìn vào đồng phục thì chắc là bạn cùng trường khác lớp.

Lúc này, người nam kia đột nhiên gập người tạo thành một góc 95 độ so với mặt đất, duỗi ra bàn tay trái rồi hét lên:

"Mộc Tuyết, tớ thích cậu, xin hãy trở thành bạn gái của tớ!"

Người nữ gọi Mộc Tuyết có vẻ kinh ngạc.

Thì ra là tỏ tình à.

Lục Văn Nhân nhìn hai người một hồi, cảm thấy đây không phải việc của mình, cho nên hắn chuẩn bị rời đi.

[ Đinh! Kiểm trắc thấy thế giới nữ chính, phải chăng xem xét thông tin? ]

Đúng lúc này, âm thanh của Hệ Thống hợp thời vang lên.

Lục Phong sững sờ.

"Tớ đồng ý"

Cùng lúc đó, từ trong ngõ hẻm, một tiếng nói êm dịu vang vọng ra phía ngoài, rơi vào Lục Văn Nhân trong tai, khiến cho hắn cứng người.

Lục Văn Nhân lag máy.

. . .

P/S: Người mới.

Bạn đang đọc Trò Chơi Công Lược sáng tác bởi Lucdaochu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lucdaochu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.