Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh Niên Xuyên Qua Trong Bụng Toàn Ý Nghĩ Xấu (1)

Phiên bản Dịch · 673 chữ

"Hử, thứ hoa không phải có năng lực phun độc, cắm rễ, phân gốc, thôn phệ, bào tử sao? Bây giờ không có thi thể nên không dùng thôn phệ được, còn bào tử cần phải có cấp cao hơn mới có thể sử dụng, cho nên ta dùng phân gốc…ấy ấy…ngươi làm gì vậy?" Bạn học Nhạc Dương phát hiện cổ áo của mình bị tiểu cô nương níu lấy.

"Ngươi hiểu phân gốc? Ta không nghe lầm chứ?" Nhạc Băng kích động đến mức khuôn mặt đỏ ửng, bàn tay nhỏ bé níu chặt cổ áo Nhạc Dương, hai mắt lấp lánh nhìn thẳng vào hắn hỏi.

Phần lớn triệu hoán thú thuộc thực vật hệ đều có năng lực ‘phân gốc’ này.

Nhất là ba loại thuộc nhóm hoa, dây leo và nấm hầu hết đều có thể phân gốc, nhưng một số ít chiến thú thực vật hệ thuộc cây, tre trúc lại không thể làm được như vậy.

Các lão sư trong học viện chỉ truyền thụ cho học sinh kỹ năng cắm rễ và phun độc, còn kỹ năng ‘phân gốc’ lại không như thế, thậm chí bình thường còn không hề đề cập đến.

Tiểu cô nương Nhạc Băng nhờ đọc sách mới biết được thực vật hệ còn có năng lực ‘phân gốc’.

Lúc trước nàng từng tìm lão sư để thỉnh giáo, nhưng gã ta là tên tham tiền, ẩn ý nói ít nhất phải đưa năm mươi kim mới truyền thụ bí kíp, nhưng tiếc rằng toàn bộ tiền trong nhà đều đã đưa cho Phiêu Miểu tông để mua Linh Thú Khải Trí Đan cho Tam ca.

Tiểu cô nương Nhạc Băng không có tiền, không thể làm gì khác hơn đành ôm hận từ chối loại đút lót trá hình này, vì vậy, nàng vẫn không thể nào học được năng lực ‘phân gốc’ của chiến thú thực vật hệ.

Bây giờ, không ngờ rằng Tam ca bị mọi người coi là củi mục, lại biết kỹ năng mà lão sư giấu diếm không truyền thụ này.

Nàng làm sao không kích động cho được?

"Tam ca, dạy ta cách sử dụng năng lực ‘phân gốc’ của thực vật hệ đi!" Nhạc Băng kích động vô cùng, nàng bắt lấy cổ áo Nhạc Dương, đôi tay cũng đang run rẩy.

"Ngươi buông ra trước đã, đừng kích động như thế..." Bạn họ Nhạc Dương toát cả mồ hôi, hắn thầm nghĩ, tiểu cô nương này thật quá hiếu học.

Được rồi, dù sao vừa rồi nàng đã làm lão sư dạy hắn, bây giờ đến phiên hắn ra tay: "Thất muội, cái này thật ra rất đơn giản, cũng giống với cách triệu hoán bình thường, đầu tiên tâm linh cảm ứng, cảm thấy mình và chiến thú đã hoàn toàn tâm thần hợp nhất, loại cảm giác này giống như ngươi có thể hoàn toàn thao túng triệu hoán thú, sau đó để nó sử dụng bản năng ‘phân gốc’ của mình…Ờ…có một điểm phải chú ý, lúc này linh khí trong cơ thể nhất định phải đủ, sau đó nó sẽ phản chiếu cho ngươi một hình ảnh, giống như trong đầu có đồng thời hai gốc thứ hoa, ngươi giữ chủ thể lại và triệu hồi gốc vừa mới phân ra…Chỉ cần linh khí của ngươi đủ, chủ thể không thay đổi, như vậy ngươi có thể phân ra rất nhiều cây phụ để triệu hồi, nhưng để làm được điều đó lại rất phí sức, trong đầu vừa hỗn loạn lại khó chịu!"

Nhạc Dương mang toàn bộ kiến thức về thứ hoa mà Thanh Đồng Bảo Điển truyền thụ cho hắn, kết hợp với kinh nghiệm của mình nói cho Nhạc Băng nghe.

Hắn biết, cho dù là thực vật hệ cũng sẽ có kiến thức cao thâm hơn.

Nhưng bây giờ cấp bậc của hắn quá thấp, chỉ là một tân thủ học đồ, cho nên không có cách nào nói rõ ràng ra được.

Bạn đang đọc Triệu Hoán Vạn Tuế (Bản dịch) của Hà Phi Song Giáp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yuri254
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.