Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Đấm Vỡ Alo (Bạo Chương Lần Đầu Vào Top 20 Kim Thánh Bảng)

Tiểu thuyết gốc · 1051 chữ

Cung Phi Tùng thấy vậy liền tò mò hỏi: "Người quen của em à?"

Quỳnh Anh sắc mặt khó coi nói:"Hắn tên là Trần Bạt, trước đây từng theo đuổi em nhưng bị em từ chối. Sau đó hắn ta vẫn tiếp tục làm phiền em và còn dùng cả dư luận để công kích em nữa."

"Anh Phi Tùng, nhà Trần Bạt rất có quyền thế. Tốt nhất chúng ta nên rời đi thôi chứ dây vào hắn thì sẽ rất phiền phức." Quỳnh Anh lo lắng nói tiếp.

Cung Phi Tùng lúc này cũng đã hơi hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra.

"Anh Phi Tùng, chúng ta đi nhanh thôi." Quỳnh Anh gấp gáp thúc dục nói.

Trần Bạt thấy vậy, cười khẩy nói: "Anh tưởng em thanh cao thế nào, sao lại phải tìm một thằng nhóc bao nuôi như thế này."

Sau đó hắn quay sang nhìn Cung Phi Tùng nói tiếp: "Nhóc con, nghe lời cô ta đi, chạy nhanh còn kịp."

Ngay từ lúc nhìn thấy Cung Phi Tùng, Trần Bạt đã không nhìn được cảm thấy chán ghét.

Nhìn thấy cô gái mình từng theo đuổi bây giờ lại đi theo thằng khác là một cảm giác không thoải mái chút nào, nhất là đối với con nhà giàu như hắn.

Tuy qua cách ăn mặc của Cung Phi Tùng có thể thấy rằng hắn không phải là người nghèo, nhưng Trần Bạt sẽ không cho rằng tên nhóc này có điểm gì hơn mình, trừ việc Cung Phi Tùng cao hơn hắn "một chút".

Quỳnh Anh nghe vậy bực tức nói:"Trần Bạt, cậu im miệng lại cho tôi. Không gây sự với tôi thì cậu không chịu được hay sao?"

Người phụ nữ bên cạnh Trần Bạt nghe thấy vậy liền trào phúng: "Không biết đây là con cái nhà ai, cha mẹ cô không dậy cách ăn nói tử tế à?"

Quỳnh Anh mặt càng khó coi hơn, nhìn chằm chằm người phụ nữ kia nói: "Cô mắng tôi thì được chứ tôi không cho cô được phép xỉ nhục cha mẹ tôi."

Trần Bạt dửng dưng nói: "Người phụ nữ của tôi nói chuyện không cần có sự cho phép của cô. Mà cô ấy nói sai hay sao?"

Thấy Quỳnh Anh lúc này hai mắt đã đỏ hoe, còn Trần Bạt và ả đàn bà của hắn vẫn đang dửng dưng cười khẩy, Cung Phi Tùng thực sự là không nhịn được nữa.

"Mày đang cố tự nhục à?" Cung Phi Tùng lạnh lùng nói.

Lời nói của hắn vang khắp phòng khiến mọi ngườixung quanh chú ý.

Trần Bạt bỗng nhiên cảm thấy bực tức đến đỉnh điểm. Nét mặt hắn biến đổi từ sự hài lòng đến sự phẫn nộ, đôi mắt sắc lạnh đầy căm giận chằm chằm vào Cung Phi Tùng. Chưa bao giờ có kẻ dám nói chuyện với hắn như thế, thách thức hắn một cách công khai như vậy.

Hắn rít lên một câu đầy giận giữ: "Thằng chó, mày biết bố mày là ai..."

Chưa kịp nói hết câu, hắn đã ăn ngay một đấm thẳng vào mồm từ Cung Phi Tùng.

Đúng vậy, đây chính là "một đấm vỡ alo" trong truyền thuyết.

Trần Bạt lảo đão ngã xuống, miệng hắn đã lấm tấm chảy vài giọt máu.

Ả đàn bà đi theo hắn thấy vậy thì hoảng hốt nói:"Anh Bạt, anh có làm sao không? Thằng nhóc sao mày dám, mày có biết anh Bạt là ai không. Bảo vệ đâu, ai đó mau gọi công an bắt thằng du côn này lại ngay đi."

Trần Bạt lúc này ngồi bệt trên đất ôm miệng nhìn chằm chằm vào Cung Phi Tùng, ngón tay hắn bắt đầu run rẩy vì sự tức giận.

Tuy hắn không nói gì nhưng trong đầu của hắn đã bắt đầu nảy số.

Trần Bạt tuy kiêu căng ngang tàng như vậy, nhưng thực ra hắn không có ngu.

Trong đầu hắn lúc này đã bắt đầu suy nghĩ 1000 cách để có thể trả thù Cung Phi Tùng rồi.

"Không phải báo công an, chúng ta đi thôi." Trần Bạt đứng dậy nói, rời đi.

Nhìn thấy ánh nhìn thương hại của những người xung quanh, Trần Bạt càng thêm phẫn nộ, hắn không thể nào quên được nhục nhã mà hắn vừa phải trải qua.

Hắn quyết tâm phải tìm hiểu về Cung Phi Tùng và tìm cách trả thù. Trước hết, hắn quyết định phải tìm hiểu về nguồn lực của Cung Phi Tùng, hắn sẽ không để mình phải chịu sự nhục nhã này lần nữa.

Trong phút chốc, xung quanh đều im lặng, mọi người đều bất ngờ trước cảnh tượng vừa xảy ra.

Cung Phi Tùng nhìn theo hắn rời đi, rồi quay lại nhìn Quỳnh Anh nói: "Chúng ta tiếp tục mua sắm nhé."

Quỳnh Anh gật đầu, mắt nàng nhìn hắn với ánh mắt biết ơn.

Đây là lần đầu tiên có người đứng ra bảo vệ nàng như vậy.

Đúng lúc này, nhân viên bán hàng của Cartier tiến đến nói: "Thưa anh chị, anh Bạt vốn là hội viên thuộc Cartier's Privilege Club của bên em. Sau cuộc ẩu đả vừa rồi thì về nguyên tắc em không thể phục vụ cho anh chị được nữa."

Cung Phi Tùng mỉm cười nói: "Vậy hãy làm cho tôi một chiếc thẻ hội viên luôn, tôi sẽ trực tiếp nạp 1 tỷ vào, đã đủ hay chưa."

Nhân viên bán hàng nghe vậy nói:"Bên em không phải là ngân hàng nên sẽ không nhận tiền làm thẻ cho anh được. Để trở thành hội viên bên em thì anh có thể trực tiếp tiêu phí đủ 100 triệu là được."

Nhận thấy sự ngông nghênh của mình, Cung Phi Tùng xấu hổ nói:"Được, vậy tôi sẽ làm như vậy. Cảm ơn sự tư vấn của cậu."

Nhân viên bán hàng thấy vậy thì cũng không nói thêm gì nữa, bắt đầu giới thiệu các sản phẩm, trang sức nổi bật cho Cung Phi Tùng và Quỳnh Anh.

Chỉ cần Cung Phi Tùng tiêu phí đủ nhiều để trở thành hội viên thì cách xử lý của hắn cũng không vi phạm nguyên tắc của cửa hàng.

Bạn đang đọc Treo Máy Thành Tỷ Phú sáng tác bởi teuphe
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi teuphe
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 97

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.