Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chặn giết

Phiên bản Dịch · 1754 chữ

Nghe được lời nói của Thanh Tùng lão nhân, mọi người nhìn về phía Lý Trường Phong, trong ánh mắt lập tức nóng rực.

Hai nghìn viên hạ phẩm linh thạch?

Mười năm luyện đan miễn phí?

Hai điều kiện này quá hấp dẫn rồi.

Người đeo mặt nạ hắc thiết này chỉ có tu vi Luyện Khí thất giai.

Không quá mức khó khăn để cướp đan phương Bồi Nguyên Đan từ trong tay hắn?

Chuyện này, tất cả mọi người đều rất muốn đi làm.

Cảm nhận được ác ý trong mắt mọi người, Lý Trường Phong không khỏi nhíu mày.

Hắn cũng biết rằng sau khi đấu giá hội chấm dứt, nhất định sẽ có người đánh chủ ý lên hắn.

Chỉ là hắn không nghĩ đến, Thanh Tùng lão nhân trực tiếp khởi xướng truy sát lệnh trần trụi trước mặt hắn như vậy.

Nhưng ngay cả như thế, Lý Trường Phong cũng không có ý định từ bỏ.

Mặc dù tu vi của hắn còn nông cạn, nhưng hắn tự hỏi, mặc dù không địch lại những Luyện Khí cửu giai đỉnh phong này, hắn cũng có thể bình yên thoát thân bằng vào thủ đoạn của bản thân.

Người có tu vi dưới Luyện Khí cửu giai thì càng không làm gì được hắn.

Nếu những người này thực sự dám đuổi giết hắn, đến lúc đó ai giết ai còn chưa biết được.

Mọi chuyện xảy ra tại hiện trường, ở trên đài cao, Bạch Vân Tử tuy rằng chứng kiến hết tất cả, nhưng hắn không nói gì nhiều.

Đối với hắn, chỉ cần những người này không gây rối trong cuộc đấu giá, hắn sẽ không bận tâm đến những việc khác.

Sau khi hắn hỏi thêm hai lần nữa, xác nhận không còn ai khác tiếp tục cạnh tranh, liến đem đan phương Bồi Nguyên Đan bán cho Lý Trường Phong với giá cả ba nghìn viên hạ phẩm linh thạch.

Sau khi giao linh thạch, thu hồi đan phương, Lý Trường Phong cũng không vội vàng rời đi mà trở lại chỗ ngồi của mình.

Tiếp theo là một quả Trúc Cơ Đan cuối cùng.

Hắn không muốn bỏ cuộc một cách dễ dàng.

Dù sao, Trúc Cơ Đan tuy rằng không phải đồ vật mà hắn cần gấp bây giờ, nhưng sớm muộn gì cũng là món bảo vật mà hắn cần chuẩn bị.

Nếu hắn có thể mua được một quả hôm nay thì không còn gì tốt hơn.

Mặc dù sau khi mua xong đan phương Bồi Nguyên Đan, trên người hắn chỉ còn lại hơn một nghìn miếng hạ phẩm linh thạch, rất có thể sẽ không mua được viên Trúc Cơ Đan này.

Nhưng trên người hắn còn có một số bảo vật như trận pháp, trận kỳ, phù triện… Nếu lấy ra thì có thể đổi lấy rất nhiều linh thạch, có lẽ vẫn còn cơ hội.

"Sau khi lấy được bảo vật vẫn không rời đi? Hừ! Coi như ngươi có dũng khí!"

Thanh Tùng lão nhân quay đầu lại nhìn Lý Trường Phong, âm thanh lạnh lùng nói.

Lý Trường Phong phớt lờ hắn, ánh mắt bình tĩnh nhìn đài cao phía trước, kiên nhẫn chờ đợi đấu giá một quả Trúc Cơ Đan cuối cùng.

Cùng lúc đó, những người khác đều kích động nhìn về phía Bạch Vân Tử, trong mắt tràn đầy không kiên nhẫn.

"Một quả Trúc Cơ Đan cuối cùng, giá quy định vẫn là một nghìn linh thạch! Đấu giá bắt đầu!"

Lúc này, Bạch Vân Tử trên đài cao cầm ra một bình sứ nhỏ màu trắng giơ lên, cao giọng nói.

"Ba nghìn!"

Ngày khi giọng nói của Bạch Vân Tử rơi xuống, một nam tử cường tráng có tu vi Luyện Khí cửu giai đỉnh phong đột nhiên nói lớn, ngữ khí mạnh mẽ, như đang trong tình thế bắt buộc.

"..."

Lập tức, hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhíu mày, vừa sợ vừa giận nhìn qua.

Dĩ nhiên, vừa mở miệng đã trực tiếp vượt qua giá cả hai viên Trúc Cơ Đan trước đó, điều này rõ ràng là không muốn cho bọn họ bất kỳ cơ hội nào.

Mà trên thực tế, hầu hết bọn họ đều không thể mua nổi với giá tiền này.

Ngay cả Lý Trường Phong lúc này cũng cảm thấy bất lực!

Cho dù hắn đem những vật phẩm trên người mình bán đi, e rằng vẫn không đủ ba nghìn viên hạ phẩm linh thạch.

Chưa kể mọi người đều nhìn ra được, nam tử khôi ngô này có khả năng còn báo giá cao hơn.

Cho dù bọn hắn nghiến răng nghiến lợi kiếm đủ ba nghìn viên hạ phẩm linh thạch tham gia đấu giá, chỉ sợ không có khả năng cạnh tranh với đối phương.

Cùng lúc đó, Bạch Vân Tử trên đài cao nhìn mọi người với vẻ mặt vui mừng nói: "Ba nghìn lần thứ nhất! Còn có ai sẵn sàng trả giá cao hơn không? Các vị đạo hữu, đây chính là một quả cuối cùng rồi! Một khi bỏ lỡ nó, lần sau muốn mua Trúc Cơ Đan, không biết đến khi nào! Chư vị nhất định phải nắm bắt cơ hội!"

"..."

Mọi người đều nhíu mày và ánh mắt đầy giãy giụa, bọn họ đang lưỡng lự không biết có nên tiếp tục tham gia đấu giá hay không.

"Ba nghìn... một trăm!"

Cuối cùng, sau một lúc im lặng, ai đó cắn răng miễn cưỡng lên tiếng.

Hắn muốn đánh cuộc một phen xem liệu ba nghìn linh thạch, có phải là tất cả của cải của nam tử khôi ngô đó không!

Đối phương mới mở miệng đã trực tiếp báo giá cao như vậy, có lẽ chỉ là đang hư trương thanh thế, muốn dọa lùi mọi người mà thôi!

Những người khác đều hiểu suy nghĩ của hắn, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía nam tử khôi ngô.

"Ba nghìn năm trăm!"

Nam tử khôi ngô không chút do dự, trực tiếp cao giọng nói.

"..."

Trong lòng mọi người lập tức chùng xuống.

Xong!

Có vẻ như gia hỏa này không phải đang giả vờ mà là thực sự có vốn liếng hùng hậu!

Kể từ đó, bọn hắn hoàn toàn từ bỏ ý định tiếp tục đấu giá!

Lý Trường Phong dứt khoát đứng dậy đi ra khỏi phòng đấu giá.

Mặt dù rất tiếc vì không thể mua được viên Trúc Cơ Đan cuối cùng, nhưng tâm trạng của hắn vẫn rất bình tĩnh.

Rốt cuộc, mọi việc không phải lúc nào cũng được như ý!

Sao mọi chuyện có thể vừa lòng đẹp ý?

Hắn đã quen với nó từ lâu rồi.

Hơn nữa, lần này hắn tới không phải là không có thu hoạch.

Ít nhất thì hắn đã nhận được một kiện chuẩn cực phẩm Linh Khí, cùng một đan phương vô cùng trân quý.

Mặc dù không được gọi thắng lợi trở về, nhưng cũng coi như là một chuyến đi không tệ!

Bên cạnh đó, hắn không có tâm tư nghĩ đến Trúc Cơ Đan bây giờ!

Điều tiếp theo hắn nên cân nhắc là làm thế nào để trở về động phủ của mình một cách an toàn!

Vừa rời khỏi đấu giá hội, Lý Trường Phong lập tức giẫm lên thanh sắc phi kiếm, hóa thành một luồng ánh sáng màu xanh có tốc độ cực nhanh, dưới bầu trời đầy sao sáng chói, vạch phá bầu trời đêm, nhanh chóng bay về phía màn đêm đen xa xăm.

"Tiểu tử kia rời đi! Theo sau!"

"Đi! Đi xem một chút!"

Có người phát hiện ra Lý Trường Phong đã rời đi, lập tức đứng dậy đi theo ra ngoài.

Ngược lại, Thanh Tùng lão nhân không có vội vàng đuổi theo, mà chỉ lộ ra vẻ giễu cợt.

Hắn tin tưởng rằng với hai điều kiện mà hắn đưa ra, nhất định sẽ có nhiều người giúp hắn đuổi giết Lý Trường Phong.

Hắn chỉ cần ngồi ở trong nhà và kiên nhẫn chờ đợi là được rồi!

Dưới sự săn đuổi của mọi người, chỉ là một kẻ có tu vi Luyện Khí thất giai khó có thể chạy thoát, chắc chắn phải chết.

...

Lý Trường Phong bay trong màn đêm, luôn luôn duy trì cảnh giác cao độ, ánh mắt như điện quét mắt nhìn phía trước, cùng lúc đó thần niệm chi lực phát ra ngoài và bao phủ phạm vi vài dặm.

Cái gọi là thần niệm chi lực, chính là lực lượng tinh thần của tu tiên giả, lực lượng linh hồn, cũng có thể nói là lực lượng nguyên thần.

Tu tiên giả có thể cảm nhận được thứ trong một phạm vi nhất định thông qua thần niệm chi lực.

Nói chung, tu vi càng cao, thần niệm chi lực càng mạnh, phạm vi bao phủ càng lớn.

Mọi thứ trong vòng vài dặm dưới sự bao phủ của thần niệm đều được Lý Trường Phong thu hết vào mắt.

Hắn không dám bay thẳng về động phủ của mình mà bay về hướng khác.

Hắn chỉ có thể quay lại sau khi đã xác nhận rằng không có bị ai theo dõi!

Vừa bay không đến một khắc đồng hồ, một cái mâm tròn cực lớn đột nhiên xuất hiện từ trong hư không, phát ra ánh sáng trắng bạc chói lọi như ánh trăng!

Ánh sáng quá chói lóa chiếu thẳng vào Lý Trường Phong, khiến hắn nhíu mày, vô thức nhắm mắt lại!

"Không được! Là linh khí! Phía trước có người!"

Vừa nhắm mắt lại, trong tay Lý Trường Phong lóe lên hào quang, lập tức lấy ra Kim Quang Phù, tranh thủ thời gian áp vào trên người mình!

Ô ...ô ...n ...g!

Khoảng khắc ánh sáng vàng lóe lên, Kim Quang Phù tiến vào trong cơ thể của hắn rồi biến mất. Đồng thời, một màn hào quang màu vàng nhạt hình cầu hiện ra từ trong không khí bao phủ toàn bộ cơ thể hắn!

Vèo! Vèo! Vèo!

Vào lúc này, hàng chục thanh phi đao kéo theo ngọn lửa đỏ rực đột nhiên từ khoảng không trước mặt bắn ra xối xả như mưa, tất cả đều đánh trúng lồng hào quang màu vàng xung quanh hắn!

Bạn đang đọc Trận Tượng (Dịch) của Vạn Kiện Quy Tông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quyenpro1109
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.