Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con sông

Tiểu thuyết gốc · 2157 chữ

Ta tên là Trần Hữu Thiện. Năm nay, ta tròn 10 tuổi. Từ nhỏ, ta đã phải sống cùng với ông bà nội và phải chịu cảnh mồ côi cả bố lẫn mẹ.

Theo những gì ông nội kể lại, bố và mẹ của ta bị tai nạn giao thông và đã chết đi khi ta chỉ vừa tròn 2 tuổi.

Vậy nên, kí ức của ta về bố và mẹ là hoàn toàn trống rỗng.

Nhìn những người bạn cùng trang lứa với mình có bố và mẹ tới đón, lòng của ta không kiềm nén được mà cảm thấy đau đau.

Để bù đắp cho những mất mác, ông bà nội rất là cưng chiều ta. Hầu như, ta muốn ăn cái gì, hay là muốn mua cái đồ chơi gì thì ông bà cũng đều mua được.

Ông của ta tên là Trần Hạo. Năm nay, ông đã 67 tuổi. Còn bà nội của ta tên là Trần Thị Lam, năm nay 65 tuổi.

Tuy rằng đã tới cái độ tuổi cần được con cháu hiếu phụng, nhưng cả hai người vẫn còn rất là mạnh khỏe. Nếu người ngoài nhìn vào, họ cứ nghĩ ông bà tầm khoảng độ 50 tuổi mà thôi.

Thậm chí, cả cơ thể của ông nội vẫn còn rất cường trán như đàn ông ở lứa tuổi 30 vậy.

Mặt trời lên tới đỉnh. Những tiếng kêu của con ve không ngừng vang vọng giữa một không gian nắng gắt của mùa hè tháng 5.

Vào những ngày này trong tháng này, ta vẫn thường hay ra tắm sông cùng với đám bạn của mình.

Mặc dù, ông bà nội vẫn thường căn dặn ta không được đi ra con sông ở gần thôn tắm. Nhưng tính của ta rất là lì nên vẫn thường lén đi tắm sông.

Con sông ở quê của ta hằng năm vẫn thường xuyên có người chết trôi (chết nước). Điều khiến cho mọi người ở trong thôn lo sợ là con sông này chỉ giết người vào mùa hè khi mà mực nước cực kỳ thấp và khô cạn.

Ta không biết trước kia có người nào chết vào mùa mưa hay không ? Nhưng kể từ khi có nhận thức đến giờ, ta chỉ nghe thấy có người chết trôi vào mùa hè mà thôi.

Mới vừa năm trước và cũng vào khoảng thời gian này, có một ông lão và cùng với hai đứa cháu ngoại của lão bị dòng nước này nhấn chìm. Tới khi những người xung quanh phát hiện và cứu lên thì họ đã chết.

Hôm đó, ta không có tắm sông nên không thể chứng kiến được toàn bộ vụ việc. Vì vụ chết trôi này rất lớn, cho nên ai ở quê của ta cũng bàn tán về vụ việc này.

Theo những người xung quanh nói, ông lão này là một người biết bơi có tiếng ở trong thôn của ta. Và hai đứa cháu của ông thì không có biết bơi.

Ông lão này cùng với hai đứa cháu dẫn đàn bò đi ra sông tắm. Tới sông, ông dặn hai đứa cháu ở trên bờ chơi dọc nước, còn ông thì dẫn bò xuống nước để tắm.

Nhìn thấy những người xung quanh cũng đang tắm cho bò giống mình, ông cũng yên tâm tắm cho mấy con bò.

Với lại, mực nước sông chỉ vừa mới tới bụng của ông, cho nên ông cũng khá là chủ quan.

Đang tắm cho mấy con bò, ông liếc mắt lên thì thấy hai đứa cháu của mình ở xa xa đang bước chầm chậm ra vùng nước sâu. Chỗ nước này, chính là khu vực đã giết chết không biết bao nhiêu mạng người.

Vũng nước sâu này trước kia là một hố boom, cho nên mức nước ở đây rất là sâu và bán kính rất rộng.

Thấy vậy, ông cực kỳ hoảng sợ và vội vàng lội tới. Ông vừa lội vừa gọi tên của hai đứa cháu nhưng không một ai trong số hai đứa nhỏ đáp lại. Hai đứa nhỏ vẫn lội tới và “ Phụm” chỉ còn thấy bốn cánh tay vơ vào trên mặt nước.

Nhìn thấy hai đứa cháu của mình bắt đầu vùng vẫy và ngụm lặn trong vùng nước, ông lão hoảng loạn vội hét to lên để mọi người lao tới cứu. Nhưng vì ở quá xa với mọi người và tiếng tắm bò, cười đùa của mọi người xung quanh đã lấn áp đi tiếng hét của ông.

Những con bò ở xung quanh đã che đậy hết các tầm nhìn về vũng nước sâu đó, cho nên mặc dù người đông như vậy nhưng không một ai thấy được mọi chuyện đang diễn ra.

Ông lão hoảng loạn và vội vã lao tới. Nhưng không còn kịp nữa, khoảng cách của ông và hai đứa bé rất là xa.

Nhìn thấy bốn cánh tay nhỏ nhắn cứng ngắt lại, không còn cựa vậy nữa và đang từ từ chìm xuống nước, ông lão dường như điên lên. Hai mắt của ông đỏ ngầu và cả người run rẩy.

Mãi tới khi ông tới nơi thì bốn cánh tay đã hoàn toàn chìm hẳn vào trong nước. Ông lão lặn xuống để nước tìm kiếm xác của hai đứa cháu, nhưng vì phần nước khá là đục cho nên ông vẫn không tìm thấy.

Sau một hồi tìm kiếm những không thể tìm thấy được xác của hai đứa cháu, ông lão cực kỳ mệt mỏi và đành buông xuôi.

Ông đang tính lội lên lại bờ và kêu những người đang tắm bò tới giúp thì bất chợt, hai chân của ông bị hai cánh tay nắm chặt lấy.

Biết rằng có chuyện chẳng lành, ông cố gắng vùng vẫy và cựa quậy và sắp thoát ra được hai cánh tay đó thì lưng của ông lại cảm nhận được một người người ngồi lên.

Cổ của ông thì bị hai tay của kẻ đó ôm chặt và ghì xuống mặt nước. Ông hoảng loạn và cực kỳ sợ hãi.

Ông cố gắng làm mọi cách để thoát khỏi hoàn cảnh này nhưng không được, người của ông dần dần mất sức và chìm xuống mặt nước.

Trước khi đầu của mình chìm xuống mặt nước, ông quay mặt lại thì thấy người ngồi sau lưng của mình chính là một trong hai đứa cháu ngoại của mình.

Chỉ có điều lúc này, đứa cháu này có khuôn mặt tái mét như thịt bò tái. Hai mắt thì trợn trắng lên.

Cùng lúc ông lão bị đứa cháu của mình dìm xuống nước! Một người đang đứng hóng mát ở một con dốc xuống sông thì bỗng thấy toàn bộ mọi việc.

Người nọ hoảng sợ và vội vã hét ầm lên làm cho mọi người ở trên bề nghe thấy. Bị tiếng ồn ào và la hét của những người ở trên bờ, những người đang tắm bò ở dưới sông tuy rằng không nghe thấy được gì nhưng chỉ cần nhìn cử chỉ và hành động của mọi người thì họ đã hiểu.

Những người tắm bò bắt đầu đảo mắt tìm kiếm những người xung quanh. Một đứa trong đám hét lên:

- Mọi người có ai thấy ông Năm và hai đứa cháu của ổng không ?

- Tao cũng không thấy. Thằng Bảy, mày đứng gần chỗ bò của ổng mày có thấy không ?

Nghe vậy, thằng Bảy vội vàng hét lên:

- Cháu không thấy ông Năm đâu hết. Aaaa! Bò của ông ở đây mà… Ông Năm ơi! Ông nghe rõ thì trả lời…

Cả đám nhốn nhào và lật đật hùa đàn bò lên trên bờ. Cùng lúc này, người trên bờ cũng vội vã lao xuống và hét lên:

- Mọi người mau cứu người.. Có người chết nước ?

Nói chưa hết câu, người đó lật đật lao vào trong vùng nước và lội tới chỗ ông Năm đang chìm dần.

Lúc này, hai tay của ông Năm có giật và giơ lên mặt nước, còn cả người của ông thì đã hoàn toàn chìm hẳn vào trong mặt nước.

Mãi tới khi mọi người ùa tới thì hai tay của ông Năm đã chìm mất. Mọi người cố gắng lặn xuống vùng nước sâu này để tìm kiếm ông Năm, nhưng vì nước rất là sâu lại còn đục cho nên họ không thể tìm thấy được.

Sự việc rất nhanh chóng truyền tới vào tai của trưởng thôn, trưởng thôn lật đật tới hiện trường và điều tra người bị chết nước.

Với tư cách là một trưởng thôn, ông Tiến biết rất nhiều thứ về con sông này. Vì vậy sau khi tổ chức vớt xác tới 3 lần nhưng vẫn không thể vớt được xác của ông Năm và hai đứa cháu, ông Tiến hiểu đây là chuyện gì đang xảy ra.

Làm việc gì cũng tuyệt đối “quá tam ba bận”, nên ông Tiến đã thông báo đến gia đình là nên mời gọi thầy về cúng bái thì mới mong vớt được xác của ba người họ.

Nghe vậy, gia đình của ông Năm cực kỳ đau khổ nhưng cũng nhanh chóng mời thầy về cúng bái.

Phải đến hơn nửa ngày sau khi cúng bái, xác của ông Nam và hai đứa cháu ngoại mới nôi trên mặt nước.

Trưởng thôn thấy vậy, ông Tiến cũng không có để mọi người xuống vớt lên mà kiếm hai cái cây thật dài. Sau đó, ông đưa hai cái cây này cho người lội xuống để đẩy xác của ba người vô bề.

Khi ba cái xác bị đẩy vô bờ, đội khám nghiệm tử thi của tỉnh nhanh chóng bước tới làm việc.

Rất nhanh chóng, họ đã đưa ra kết luận rằng cả ba người đều chết do uống quá nhiều nước và không có khí oxi.

Tuy rằng bên pháp y kết luận như vậy. Nhưng mọi người dân xung quanh cũng nhin thấy toàn bộ sự việc, họ thấy trên cổ của ông Năm có hai dấu tay em bé bầm đen.

- Ông Năm bơi lội giỏi như vậy mà tại sao lại chết nước ? Vô lý nhỉ?

- Đúng vậy! Ông Năm là người bơi giỏi nhất ở trong thôn của mình mà bị chết nước. Liệu có điều gì ẩn khuất không ?

- Chẳng lẽ, hồn ma của nơi này tìm kiếm người thế mạng ?

Nghe vậy, một người trong đám đáp:

- Không đúng! Nếu như là thế mạng thì chỉ 1 người thôi chứ, hằng năm cũng chỉ có một người bị chết nước thôi mà ? Tại sao năm nay, cả ba ông cháu cùng chết thế ?

- Nhìn thấy hai dấu tay bầm đen ở trên cổ của ông Năm không ? Chắc là có gì rồi…

- bla bla…

Thế là mọi người bắt đầu ồn ào xôn xáo. Nhìn thấy mọi người như vậy, bên pháp y hiểu ra và nhanh chóng giải thích:

- Mấy cái dấu tay ở trên cổ của ông lão này là dấu tay của đứa cháu của ổng. Sau khi đo đạt kích cỡ và vị trí thì hai dấu tay là hoàn toàn trùng khớp với nhau.

- Chắc có lẽ sau khi thấy ông Năm xuống cứu mình, một đứa cháu trong cơn hoảng loạn đã ôm lấy cổ của ông để tìm kiếm hy vọng sống. Đây cũng là nguyên nhân chính khiến cho ông Năm không thể bơi vào bờ được.

….

Tất cả những điều trên, ta đều chỉ nghe được qua lời kể của một số người chứng kiến. Cho nên, tin đồn ngày càng một xé ra to là chuyện cực kỳ bình thường.

Với tư cách là một học sinh ở thời đại khoa học, ta cảm thấy trên đời này làm gì có chuyện ma quỷ nên cũng không có sợ.

Vì vậy mặc cho nhừng lời dặn dò và tin đồn về con sông này văng vẳng ở bên tai, ta vẫn thường xuyên cùng bọn bạn đi tắm sông.

Để có thể qua mắt được ông bà nội, ta phải canh những ngày học buổi chiều và đi học cực sớm để hẹn với bọn ban đi tắm sông.

Hôm nay vào lúc 12 giờ trưa, ta đi học cực kỳ sớm.

Bước lên trường, ta không thấy một bóng người nào. Thấy tụi bạn còn chưa đến, ta nghĩ rằng:

- Hay là mình đi ra ngoài sông tắm trước nhỉ ? Tý nữa, đường nào bọn nó cũng ra sau.

Nghĩ vậy, ta ngồi lên chiếc xe đạp màu xanh da trời kích cỡ nhỏ giành cho trẻ em cưỡi và phóng đi vung vút.

Chẳng mất bao nhiêu thời gian, ta đã đạp xe ra tới con sông.

Bạn đang đọc Trấn Ma Ký sáng tác bởi lauren

Truyện Trấn Ma Ký tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lauren
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.