Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thư viện quản lý .

Phiên bản Dịch · 1519 chữ

Lão già chết tiệt này ..... leo lên đó lúc nào thế ? Không sợ té lòi bản họng sao chứ ? Thiệt đúng là già hư mà , không làm người hết lo được .

" Ngươi là ai ? Leo lên đó làm giề ? Không sợ té lòi bản họng sao ? " Trần Thiếu Tiệp nhịn không được buột miệng .

Lão nhân đầu đầy hắc tuyến nhìn Trần Thiếu Tiệp nói : " Tiểu oa nhi , ngươi không cần biết ta là ai . Chỉ cần ngươi nói làm cách nào để khiến cho nơi này rực rỡ lên chỉ trong vòng 1 tháng ? "

Tàng Thư Các vậy mà bất ngờ xuất hiện một lão nhân có lời nói đầy đủ phong cách của một thượng vị giả , hiển nhiên đây chín phần là một đại lão của tông môn . Đại lão ..... cầu mang mang.... tàn nhang đầy mặt a . Cơ hội tốt , tuyệt không thể bỏ qua .

" Với ta mà nói , chuyện này kỳ thật vô cùng dễ dàng .... Ứ ứ ứ ... Ọc Ẹc ... "

Trần Thiếu Tiệp vừa mở miệng thì lập tức một bàn tay xuất hiện bịt miệng , tay khác kẹp cổ khiến hắn ú ớ .

" Tiền bối , sư đệ của ta thích nói linh tinh , mong người đừng coi là thật a . "

" Thích nói lung tung sao ? Ra là vậy ... " Lão nhân như mất hứng tùy tiện đạp một cái nhảy lên thật cao rồi biến mất .

Graooooo .... ú ớ ... ứ ứ ứ ...

Trần Thiếu Tiệp bị bịt miệng khóc không ra tiếng . Đại lão ...đừng đi a ... dừng chân đứng lại nơi đây , nghe ta thủ thỉ như lày ngươi nghe .... không .. không gggggg ...người đi mất rồi ... xa rồi còn đâu .... cô đơn cô đơn nỗi đau .. cõi đời lạc lõng ......

" Phù ... " Ngô Phúc Lai thở một hơi hú hồn , tay ôm ngực giống như vừa thoát khỏi đại nạn . " Trần sư đệ ! Ngươi thật là ..... có mấy lời tùy tiện nói với nhau xem như trò cười thì được nhưng mà không thể nói với tiền bối tông môn a . Vạn nhất không ứng phó nổi chọc giận họ thì nhẹ là bị đuổi khỏi sơn môn , nặng thì mạng nhỏ cũng không còn đâu hả . "

" Ta ... đờ cờ mờ nhà ngươi ... thứ đồng đội heo . " Trần Thiếu Tiệp tức hộc máu chửi thầm rồi thở dài ngán ngẩm vỗ vai Ngô Phúc Lai lắc đầu tiếp tục làm việc .

Ngô Phúc Lai thấy Trần Thiếu Tiệp như vậy liền an ủi , giảng đạo một phen kinh nghiệm mấy mươi năm làm tạp dịch đệ tử khiến cho Trần Thiếu Tiệp giận tím người , nếu không phải đồng đội heo này có tu vi cao hơn hắn nhiều thì hắn đã đè tên Heo Phúc Lai này ra đánh cho một trận rồi .

Quét dọn xong khu vực của mình , hai người lập tức đi trợ giúp đồng đội quét dọn cho sạch toàn bộ Tàng Thư Các . Khi mọi thứ hoàn thiện hết thì trời đã sập tối . Một ngày làm việc cực nhọc chỉ ăn hai cái bánh bao lúc trưa , thiệt sự vừa đói vừa mệt . Trần Thiếu Tiệp xụi lơ mơ về một tô mì trứng thơm phức , vật vờ xếp hàng lên phi toa thì chợt :

" Tiểu oa nhi ! Ngươi đến đây ! " Thanh bào lão nhân xuất hiện vẫy tay .

Trần Thiếu Tiệp tỉnh cả người , vừa mừng vừa sợ : " Tiền bối ! "

" Ta nghĩ ngợi một chút thấy rằng cũng nên nghe ngươi nói một chút coi thử làm sao để trong một tháng có thể làm Tàng Thư Các rực rỡ lên , cứ nói đừng sợ , có sai sót gì ta cũng không trách tội ngươi đâu hả . " Thanh bào lão nhân nhàn nhạt nói .

" Tiền bối , là như vậy . Nếu để ta quản lý Tàng Thư Các thì ... "

Đời trước ở địa cầu Trần Thiếu Tiệp cũng là một nhân vật tiếng tăm trong trường đại học , lúc đó mỹ nữ vây quanh hắn vô số , rất nhiều hồi ức khó quên . Trong đó có một mỹ nhân làm quản lý nhà sách , hắn còn nhớ rõ em gái mưa này ngoài vóc dáng bốc lửa , xinh đẹp thì trên người còn mang theo một chút hương khí thư tịch . Vì đi theo tán tỉnh nàng , Trần Thiếu Tiệp suốt ngày canh me ở thư viện , tò tò theo đuôi làm đủ trò ngốc ngếch , miễn phí lao động , làm ô sin phụ việc cho nàng một cách tình nguyện . Cuối cùng mặt dày đại thắng , từ lao công hắn trở thành lão công , được mỹ nhân yêu thương thắm thiết trao trái cấm cho hắn . Cũng trong thời gian đó , hắn theo mỹ nữ học được cách sắp xếp thư tịch , quản lý thư viện . Nói cho cùng đi cua gái lung tung cũng có lợi vô cùng , nếu không nhờ cua gái linh tinh như vậy thì làm sao biết được cách quản lý thư viện để bây giờ tung chiêu chớp lấy thời cơ chứ .

Có thể nói là Tàng Thư Các hiện tại , Trần Thiếu Tiệp xử lý không có vấn đề . Hắn chậm rãi nói chuyện , thao thao bất tuyệt . Cách sắp xếp mục lục thế nào , cho mượn làm sao , kiểm tra kiểu gì ..... Mấy chuyện này ở địa cầu chỉ là một chuyện vô cùng cơ bản mà ai cũng có thể làm , nhưng lọt vào tai thanh bào lão nhân này lại như sấm nổ bên tai , như cô lôm bớt phát hiện ra châu mỹ . Tuy nhiên lão già này lại giấu nhẹm mọi kinh ngạc vào trong , âm trầm an tĩnh nghe Trần Thiếu Tiệp nói không bỏ sót chữ nào . Nếu không phải Trần Thiếu Tiệp tinh ý thấy ngón tay của lão giả run rẩy thì có lẽ hắn cũng tin rằng mình không đánh động được lão nhân này .

" Tiền bối ! Còn có rất nhiều thứ ... trong nhất thời cũng không thể nói hết được . Chỉ có thể bắt tay vào làm thì mới có hiệu quả rõ ràng thôi . " Trần Thiếu Tiệp chợt dừng lại . Thủ đoạn nên lưu lại , nói hết người ta lấy làm , vắt chanh bỏ vỏ thì xong đời . Xã hội vốn khốn nạn như thế .... thời nào cũng vậy , cẩn thận vẫn hơn .

" Không sai ! Tiểu oa nhi ngươi nói thật là thú vị . Chỉ là không biết có thể hữu dụng hay không . " Thanh bào lão nhân trầm ngâm một chút rồi nói tiếp : " Tiểu oa nhi , ngươi nói ta biết ... làm sao ngươi biết mấy thứ này chứ ? "

" Tổ phụ của ta nguyên làm quan trong triều , giữ chức Thư Lại . Vì bị người hãm hại nên mới trở về quê làm nông . Từ nhỏ ta lớn lên đi theo tổ phụ được dạy mấy cái này . " Trần Thiếu Tiệp sớm đã nghĩ cách , lập tức đối đáp không chút ngượng mồm .

" Thì ra là vậy .... " Thanh bào lão nhân vuốt râu nói :" Chuyện thế gian này quả nhiên là nghề nào nghiệp đó a . Một tên thư lại nho nhỏ phàm tục cũng có bản sự thế này .. thiệt là không tầm thường . "

Trần Thiếu Tiệp thấy lão nhân cảm khái liền lập tức hành lễ đâm một phát chí mạng : " Tiền bối ! Nếu không còn gì nữa ta xin phép đi trước , rất nhiều người đang đợi ta a . "

Thanh bào lão nhân quay đầu nhìn lại thấy một đám đệ tử tạp dịch cùng quản sự đều đang cung kính chờ đợi nghĩ nghĩ rồi nói : " Tên kia , ngày mai ngươi dẫn đám tiểu tử này đến đây . Ta có chuyện để chúng làm ."

" Rõ ! " Quản sự vội vàng nhận lệnh .

Thanh bào lão nhân gật đầu với Trần Thiếu Tiệp rồi vung tay áo , lập tức cả người biến thành một đạo thanh mang bay vút đi về phía Thanh Minh Phong .

Ta kháo !

Trần Thiếu Tiệp ở chân núi cũng có thể được hào quang lao vút đi trên bầu trời , nhưng hôm nay lại ở một khoảng cách cực gần như vậy khiến hắn rung động không nhỏ .

" Không sai ! Có thể được Thanh Trúc tổ sư nhìn trúng rõ ràng là phúc phận của ngươi đó nha . " Hạ viện quản sự nhìn Trần Thiếu Tiệp đầy thèm khát rồi vung tay lên : " Đi nhanh thôi , ngày mai tiểu đội các ngươi lại đến đây . "

Bạn đang đọc Trần Đạo Hữu , Mời Ngươi Cách Xa Ta Một Chút Được Không ? ( Dịch ) của Ba Ba Vô Địch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tranphong
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.