Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vàng

Phiên bản Dịch · 1489 chữ

Chương 4: Vàng

------

Truyenyy.com

Nhóm dịch: Bánh Bao

------

Xem ra những thông tin mà hệ thống chết bầm cung cấp không lừa dối Trình Lâm, sau cơn mưa, không khí rất trong lành, nhiệt độ vừa phải và có gió nhẹ thổi qua khiến hắn cảm thấy vô cùng thoải mái!

Trong lúc Trình Lâm đang dạt dào cảm xúc, lại có âm thanh từ hệ thống, lần này có một chuỗi thông tin tương đối dài.

(Bạn bước ra ngoài căn phòng tiếp xúc với thế giới thời kỳ sau tận thế.)

(Mở khóa nhiệm vụ mới, xin thông báo, hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được phần thưởng.)

(Nhiệm vụ: Thăm dò địa hình xung quanh.)

(Bạn cảm thấy phấn khích, một phản ứng tự nhiên khi con người đặt chân đến một thế giới xa lạ.)

Trình Lâm đứng ngây ngốc hơn một phút mới phục hồi tinh thần.

Nhiệm vụ?

Hoàn thành nhiệm vụ nhận được phần thưởng?

Thì ra là như vậy!

Trình Lâm ngửi thấy mùi không khí của những trò chơi điện tử trước. Không gian trước mặt, nội dung nhiệm vụ…

“Quá đơn giản!”

Nơi này không có sinh vật nào có thể uy hiếp đến tính mạng của hắn, vấn đề khiến hắn lo lắng chính là phạm vi thăm dò rộng lớn bao nhiêu.

Trình Lâm quay đầu nhìn lại căn phòng của mình, hắn bất ngờ phát hiện ra hình dạng của ngôi nhà đã biến dạng.

Chung cư mà hắn ở đã biến thành một căn nhà cấp bốn với gạch ngói đỏ xanh rất phù hợp với cảnh quan.

Càng quan sát lâu, căn nhà của hắn chợt “nhòa” đi, giống như một bức tranh bị phai màu.

Thậm chí Trình Lâm có thể nhìn xuyên qua căn nhà thấy được dãy núi đằng xa.

(Nhà an toàn:

khi bạn bước ra khỏi căn nhà, nó sẽ chuyển sang trạng thái nửa trong suốt, ngoài trừ chủ nhân ngôi nhà, các loại sinh vật khác không thể cảm ứng được sự tồn tại của nó… Căn nhà sẽ tự động di chuyển đằng sau chủ nhân, khi bạn chết sẽ được hồi sinh ở bên trong.)

“Ồ?”

Trình Lâm bước đi vài bước, ngoảnh đầu quay lại quan sát liền thấy ngôi nhà vẫn luôn ở đằng sau hắn.

Chỉ cần hắn chạm vào tay nắm cửa, căn nhà sẽ hiện ra rõ rệt, bằng không nó luôn giữ trạng thái nửa trong suốt.

Có một địa điểm an toàn như vậy, Trình Lâm có thể lo lắng thứ gì cơ chứ?

Khi bỏ mạng còn có thể hồi sinh ở trong nhà, quá bá đạo đi mà.

Trình Lâm bật chế độ nghiêm túc, chậm rãi đi dạo một vòng để thực hiện nhiệm vụ, đồng thời kiếm được món đồ nào đó có giá trị cũng không phải một chủ ý tồi.

Đi bộ được hơn năm phút, Trình Lâm không cảm thấy hứng thú với việc khám phá khu vực xung quanh nữa.

Trái Đất vừa trải qua thảm họa Thiên Hỏa, lại bị nhấn chìm trong cơn mưa tầm tã suốt ba tháng liền, bề mặt Trái Đất đã trở nên vô cùng hoang vu.

Những thành phố hiện đại đã sụp đổ thành một đống phế tích.

Trình Lâm không nắm rõ nhiệt độ của Mặt Trời đã tăng lên bao nhiêu, trong lòng chỉ thầm đưa ra một con số ước lượng.

“Ít nhất cũng mấy nghìn độ, thậm chí vượt trên mười nghìn độ.”

Thành tích học tập của Trình Lâm không tốt, bởi vì cha mẹ hắn thường xuyên xảy ra mâu thuẫn cho nên dành sự quan tâm cho hắn không nhiều.

Trình Lâm cũng chểnh mảng việc học tập, mặc dù tư duy và khả năng nhận thức của hắn không thấp, nếu so sánh với những học sinh khác còn cao hơn một chút nhưng thành tích của hắn vẫn cứ sàn sàn ở mức trung bình.

Nhớ lại những kiến thức từ hồi học trung học, hắn cũng không biết nhiệt độ nóng chảy của thép, hay nhiệt độ phá hủy các công trình bê tông, gạch đá.

Chỉ có thể ước lượng trên dưới vài nghìn độ.

Nhiệt độ có thể đốt thành phố thành một đống tạp chất màu đen, nhiệt độ chắc chắn đạt mức khủng bố.

Đúng rồi, một đống hỗn tạp.

Trình Lâm chỉ có thể dùng từ ngữ như vậy để hình dung không gian trước mặt.

Bề mặt thành phố được bao phủ một lớp giống như nham thạch, địa hình nhấp nhô không theo bất cứ quy luật nào.

Nếu những chỗ thấp là mặt đường bằng phẳng, vậy những đụn tạp chất cháy đen chính là vết tích còn sót lại của các toà nhà.

Cao có, thấp cũng có, nhưng đều không nhìn ra được hình dạng.

(Vật chất kết tinh: khi vật chất nóng chảy ở nhiệt độ cao lại trải qua quá trình làm nguội sẽ hình thành vật chất hỗn hợp)

Trình Lâm chạm vào những khối vật chất, hệ thống tự động giải thích cho hắn.

“Vật chất hỗn hợp sao?”

Trình Lâm lại tìm kiếm những đồ vật khác, hệ thống đều đưa ra những lời giải thích tương tự.

Hắn lập tức ý thức được đây là sắt thép, gạch đá, nhựa… rất nhiều vật chất dung hòa thành một khối nên mới có tên gọi như vậy.

Liệu nơi này còn có thi thể của con người lưu lại?

“Nhưng mà nhiệt độ lúc xảy ra thiên hỏa cao như vậy, chỉ sợ xương cốt đã hóa thành tro tàn.”

Trình Lâm tự lẩm bẩm, thành phố đã trở thành đồng phế tích, trong tầm nhìn của hắn, những khu vực khác đều có cùng một trạng thái như vậy. Thành phố chưa từng tiêu điều như lúc này.

Khám phá địa hình một hồi, Trình Lâm không còn hứng thú với việc này nữa, hắn cứ thế đi thẳng về phía trước.

Sau cơn mưa, mặt đất còn hơi ẩm ướt, những vũng nước đọng phản chiếu nền trời xanh mây trắng.

Trình Lâm ngẩng đầu nhìn lên, bầu trời xanh giống như được dùng hóa chất tẩy rửa, nó sạch sẽ và tinh khiết giống như đôi mắt của một đứa trẻ con.

“Đẹp quá a.”

Trình Lâm không kìm được cảm xúc bèn than thở một tiếng.

Sống trong thành phố hắn chỉ nhìn thấy sương mờ khói bụi tiếng còi xe inh ỏi, khí thải công nghiệp…

Những thứ đó đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn nghe tiếng gió thoảng bên tai và khung cảnh yên tĩnh chưa từng có.

(Bạn tận mắt nhìn thấy phế tích của thành phố sau tận thế, cảm thấy văn minh loài người yếu đuối không thể nào tả được. Bạn ngẩng đầu nhìn khung cảnh thiên nhiên tuyệt mỹ, lòng dạ cảm thấy trống trải vô cùng, bất giác phát ra tiếng thở dài.)

Giọng nói này Trình Lâm đã quen tai, hắn không có phản ứng lại, chỉ coi nó là một thứ phản hồi cảm xúc.

Trình Lâm tiếp tục đi về phía trước, hắn không ôm hy vọng sẽ có điều gì bất ngờ xảy đến nhưng đến khi thăm do bãi phế tích ở sau gò núi, hai mắt của hắn bỗng sáng lên.

Trong đống phế tích lại có đồ vật tỏa sáng lấp lánh.

“Đó là thứ gì?”

Trình Lâm rảo bước tiến tới chỗ phát ra ánh sáng, hắn ngồi xổm, đẩy tạp chất ẩm ướt sang một bên, phát hiện ra một vật chất phát ra ánh sáng vàng chói mắt.

(Bạn bị thu hút bởi một vệt sáng lấp lánh, bạn ngạc nhiên khi phát hiện đó là một khối vàng nhỏ)

(Vàng kết tinh: Trải qua quá trình nóng chảy và kết tinh khi làm lạnh)

“Vàng?”

Trinh Lâm không giấu được sự kinh ngạc, khối vàng trên tay không lớn, bên trong còn pha lẫn tạp chất màu đen. Hắn hồi tưởng lại vị trí nhà của mình trong thành phố, còn khu vực mà hắn đang đứng đã từng là một tiệm vàng.

“Hình như tên tiệm vàng là Thành Phẩm Lâu thì phải…”

Nhìn tới nhìn lui, Trình Lâm càng tin chắc nơi đây từng có tiệm vàng, hắn không thể ngờ được rằng, trải qua nhiều biến cố như vậy mà vàng vẫn giữ được trạng thái ban đầu.

“Mấy ông thầy đã từng nói, trong tự nhiên, vàng là vật chất kim loại cực kỳ hiếm. Xem ra tiệm vàng này kinh doanh hàng thật chứ không phải hàng giả.”

-------

Đủ 2000 KP sẽ bắt đầu phát code giảm giá

Mỗi ngày từ 1-3 chương

ĐỀ CỬ và đẩy KIM PHIẾU để nhóm dịch có động lực bạo chương nhé!

Bạn đang đọc Trăm Vạn Khả Năng (Bản dịch) của Phiên Thước
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 80

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.