Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đánh 2

Tiểu thuyết gốc · 1077 chữ

Lúc này ai cũng mắt chữ ô mồm chữ o, tại sao hắn lại đứng im, hết chiêu để đánh hả, hay tay chân bị chuột rút, tự nhiên đứng đó đưa thây cho người ta đâm

- ngươi.... sao không phản kháng?

Trần Thúy ngạc nhiên hỏi.

- hiệp này cô thắng rồi

Trần Phong gương mặt không có chút tỏ ra đau đớn, dùng tay rút lưỡi kiếm ra mà nói.

- này tiểu tử ngươi làm gì vậy, sao một đòn cũng không phát ra, có cần trị thương không

Trần Tín gấp rút hỏi, lão tính tình rất khác người, ngoài miệng nói là cho người đánh với Trần Phong nhưng thực chất rất thích hắn, lão biết ba người này không làm được gì hắn, chỉ là muốn biết công phu hắn thế nào thôi, nhưng đâu ngờ hắn còn quái dị hơn lão, miệng kêu người ta đánh, thân thì đứng yên.

- sư phụ ta nói chỉ ra tay với nữ nhân xấu.

- tiểu tử ngươi điên rồi, trong giao chiến ai chả xấu, ai không muốn hạ ngươi.

- ta chỉ thấy đây không phải nữ nhân xấu nên không cần đánh trả

- được ta..ta..mặc kệ ngươi, trận này Gia Gia của ngươi Thắng rồi - trần tính tức mình nói

- Còn một trận mà lo gì?

- ngươi còn sức sao?

- hên xui.

Nghặm miệng lại lão tự hứa với lòng không bao giờ nói chuyện với hắn có ngày nghẹn cục tức mà chết.

- được rồi, ngươi bước lên luôn đi.

Một tay ôm vết thương một tay chỉ về tên còn lại Trần Phong nói.

Hệ thống cung cấp cho hắn biết tên này là Trần Vĩ, chính là con trai lão béo khi nãy, tu vi cao nhất, bước lên giữa phòng, gương mặt ngạo nghễ.

Ngay lúc hệ thống nạp vào thông tin của hắn cho Trần Phong hắn mới thở dài, người ta nói cha nào con nấy, thằng cha thấy ghét thì thằng con khó ưa, tên Trần vĩ này bình thường ỷ mình tu vi cao cường, gia thế lớn nên hay hiếp đáp kẽ yếu thế, thẩm chí cả anh em trong nhà.

Trần Phong chắc chắc tên này cũng không ưa gì mình nên đòn ra sẽ rất độc, tinh thần lập tức tập trung.

Trần vĩ bước lên dáng đứng kiểu ngẩn mặt đếm mây nói

- ngươi bị thương rồi hay tự mình bõ cuộc đi, đi khỏi đây, từ nay đưng để ta thấy ngươi ta sẽ tha cho ngươi

Trần Gia Gia vì khát nước quá độ bước vào trong nhăm nhi một tách tà, nhưng nghe thấy lời nói của Trần Vĩ thì trà lại đi ngược trở ra, lão muốn bước ra cho tên này một trận, ta chỉ kêu ngươi đấu, ai kêu ngươi đuổi người, nhưng chưa kiệp ra thì nghe Trần Phong lên tiếng.

- bị thương rồi, không đi được, hay người không cần tha cho ta, lên đi.

- không biết sống chết.

Dứt lời Trần Vĩ lao lên, không biết từ lúc nào mà hắn cằm sẵn một thanh đao trong tay, chỉ thấy hắn cầm đao, dùng tốc độ gần như bằng với Trần Phong Khi giao thủ với Ngân Hoàng mà chém xuống.

Chỉ tiết vẫn chứa so được với Trần Phong, tay trái gạt ngang làm chệt hướng đao của Trần Vĩ, tay phải cùng lúc đấm móc từ dưới lên trúng vào vào cổ họng, cú đấm đã dồn hơn nữa thành Linh lực nên đã làm cho tuấn vĩ bay ra xa, chỉ thấy hắn hai tay ôm cổ họng có gượng dậy nhưng chưa gì đã lăng ra bất tỉnh,

Chỉ trách hắn từ đầu không Thuận mắt Trần Phong, nếu nói chuyện lịch sự như trần đạo thì cơ mai một đấm đó cũng không mang bảy phần lực.

Người nhà của Trần Vĩ có lão mập bị Trần Gia Gia phất tay, bây giờ vẫn còn ngồi ngáp bên trong nên vài tên cận vệ bước ra khiên hắn vào

Còn Trần Phong, viết thương đó đối với hắn cũng như bị trúng đạn, chỉ là cái hình tròn cái dẹp dẹp thôi, chịu đựng vẫn được nhưng đánh xong phải đi nghĩ, đứng một hồi mất máu nhiều quá cả oxi hít cũng không nổi thì khổ.

Một chân khụy xuống tay ôm vào vết thương cố tỏ ra đau đơn, quả nhiên có người chú ý.

Trần mẫu lúc này phát hiện đứa con lụm trong rừng của mình có biến liền thốt lên

- thằng bé dường như sắp chịu hết nổi rồi, Gia Gia ngày giúp nó đi

- mau đưa nó vào trong để ta trị thương.-trần Tín giọng khẩn cấp nói

- khoan đã.

- ngươi còn khoan cái gì?

- ông chưa nhận thua.

- trời ơi, ta thua, ta cũng phục ngươi rồi, xắp chết vẫn còn quan tâm chuyện này.

Lập tức nhiệm hệ thống liên tục thông báo, hai nhiệm vụ đã liên tiếp hoàng thành, mỉm cười hắn nói tiếp

- nãy ông hứa làm cho ta một chuyện

- đúng là có, nhưng để sau đi.

- thì ta nói trước để sau cho ông làm.

- ngươi…nói, làm gì ?

- trừng phạt tên béo ban nãy vì là nhục mẹ ta, đuổi hai tên cận vệ vì đả thương mẹ ta.

Trần mẫu đứng kế bên nghe nhưng lời hắn nói, hai hàng lệ rưng rưng, hơn hai mươi năm, cuối cùng cũng được làm mẹ, không những vậy, đứa con này lại còn yêu thương mình như vậy, người mẹ nào mà không vui.

Lúc này hắn chợt mất đi ý thức đôi mắt dần nhắm lại, thật ra là hắn rút ý thức vào thất hãi để xem phần thưởng mà thôi

- khi ngươi tỉnh dậy sẽ không thấy hay tên hộ vệ và tên mập đó đâu.

vừa nói lão vừa truyền linh lực để cầm máu và cho người đưa hắn vào trong.

Ai là kẽ đả thương Lễ Diễm (tên của Trần Mẫu) thì tự động rút khỏi đội cận vệ trần gia, và còn Trần Thái (tên lão mập) sau khi tỉnh lại sẽ bị giam tại phủ điện ba tháng, hết hạng thì chuyển hắn đến phía Đông biên giới.(vấn đề địa lý sẽ được mô tả trong những cháp sao)

Dứt lời lão đi vào trong trị thương cho Trần Phong, mọi người bên ngoài cũng giải tán

Bạn đang đọc Trạm Hệ Thống 01 sáng tác bởi Ngotannhat2002
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngotannhat2002
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.