Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 262

Phiên bản Dịch · 966 chữ

Cánh tay người đàn ông lại một lần nữa khoát lên trên vai của cô, “Chúng ta đi thôi.”

Cô theo bản năng muốn cự tuyệt, nhưng nhìn thấy bộ dáng Sở Dao muốn tức giận,nên cô để hắn tùy ý ôm cô rời khỏi biệt thự Sở gia.

Thà bị người đàn ông này chiếm tiện nghi một chút còn hơn ngồi tù.

Rời khỏi biệt thự, cô liền nhất tay hắn ra, lãnh nghiêm mặt nhìn người đàn ông,”Đừng chạm vào tôi.”

Người đàn ông cau chân mày nhìn cô,”Này em gái, em vừa đạp lên chân của tôi,dù sao em cũng phải trả tiền thuốc cho tôi hoặc là dìu tôi tới xe chứ?”

Cô lập tức cúi đầu nhìn chân người đàn ông một cái,chỉ nhìn thấy giày hắn lấm đất, cái chân còn lại nhưng lại thoáng nâng lên tới, tựa hồ rất đau không dám nhút nhích vậy.

Cô bĩu môi, tiến lên đỡ hắn,” Xe của anh ở đâu?” Hắn vừa mới giúp cô,cô lại đạp lên chân hắn, dìu hắn lên xe, cũng coi như là có lí đi.

Người đàn ông thuận tay chỉ, cô hướng ngón tay người đàn ông chỉ nhìn tới, cô đi đến một iếc xe hơn một ngàn vạn, cái người đàn ông này thật có tiền a!

Cô nâng người đàn ông đi đến bên cạnh xe, mở cửa xe,đỡ người đàn ông lên xe.

Hắn nổ máy xe, một bên thắt dây an toàn vừa hướng cô nói,”Này em gái,tôi giúp em,em nợ tôi một phần nhân tình, nhớ kỹ, phải trả đó.”Lúc nói chuyện, thậm chí nhìn cũng không nhìn cô một cái.

“Yên tâm,Lạc Ngưng Nhi tôi không thích nhất là thiếu nhân tình người khác.” Cô thở phì phì nhìn hắn, sớm biết rằng hắn hẳn không không vô duyên vô vớ trợ giúp cô mà.

Người đàn ông mở miệng cười, lái xe nhanh như bay,chỉ để lại một tràng khói.

Cô ngầm liếc mắt, ngu ngốc, cũng không biết số điện thoại của cô, như thế nào trả a!

Giáo huấn tên hỗn đản Lục Hàng, lại bình an vô sự trở về, tâm tình của cô cực kỳ vui vẻ, rốt cục vì Vũ Vi thở một hơi rồi.

Trở lại bệnh viện, cô lại nghe nói mẹ Đồng nhất định phải mổ, phí phẫu thuật tới ba mươi mấy vạn, chết ngất, Vũ Vi tìm đâu ra nhiều tiền bạc như vậy a!

Cô muốn giúp Vũ Vi, dù sao Vũ Vi bị Lục Hàng chà đạp, cô ít nhiều gì cũng có phần trách nhiệm, lúc trước nếu không phải cô, thì Vũ Vi cũng không có cùng Lục Hàng yêu đương!

Cô tìm lần tất cả bằng hữu, đánh N cú điện thoại, nhưng không ai cho cô mượn tiền bạc.

Một khắc kia cô mới cảm giác được lòng người dễ thay đổi, hiện tại không có tiền, ngay cả nửa bước cũng khó đi.

Rốt cục cũng có người cho cho cô mượn tiền bạc, hắn là bạn học cũ của cô cũng là người vẫn theo đuổi Vũ Vi Trác Nhất Phi.

Nghe được Trác Nhất Phi cho cô mượn 20 vạn, cô liền yên tâm,”Dì Đồng, được cứu rồi.”

“Dì Đồng?” Âm lượng Trác Nhất Phi không khỏi có chút cao.

Cô đem toàn bộ nói cho cho Trác Nhất Phi biết, Trác Nhất Phi nhất thời tức giận không thôi, thẳng mắng Lục Hàng là tên hỗn đản, lại còn nói với cô, khoản tiền này, hắn sẽ cho Vũ Vi,không cần Vũ Vi hoàn lại.

Khi hắn nói những lời này, trong lòng cô cảm kích cực kỳ, đồng thời cảm thấy được, Trác Nhất Phi là người đàn ông tốt, lại cực kỳ yêu Vũ Vi, cô chuẩn bị âm thầm quan sát một chút, nếu Trác Nhất Phi thật là thiệt tình đối với Vũ Vi, như thế, cô liền tận lực tác hợp bọn họ.

Quả nhiên, khi nghe tiền của Trác Nhất Phi, Vũ Vi cự tuyệt, hắn tìm đến cô, để cho cô đem tiền bạc giao cho Vũ Vi, lại còn dặn cô không cần nói cho Vũ Vi biết đây là tiền hắn đưa, một khắc kia, cô biết Trác Nhất Phi là thật tâm yêu Vũ Vi, người đàn ông này đáng yêu cả đời, cô ở trong lòng quyết định tác hợp cho bọn họ.

Cô đem tiền đưa cho Vũ Vi tùy ý nói dối, Vũ Vi liền tin, nhận tiền, cuộc phẫu thuật của dì Đồng cũng thành công.

Khối thạch trong lòng rốt cục buông xuống.

Về sau cô tận lực tác hợp Vũ Vi cùng Trác Nhất Phi, nhưng là Vũ Vi vẫn không chịu tiếp nhận Trác Nhất Phi, cô nhìn ở trong mắt, cấp ở trong lòng.

Mẹ Đồng phẩu thuật về sau, xuất viện, Vũ Vi vì sinh hoạt, ra ngoài tìm việc.

Cô có thời gian liền chiếu cố dì Đồng.

Về sau, trong lúc vô tình cô nhìn thấy tin nhắn callme bị chọc người, cảm thấy công tác cực kỳ thích hợp với Vũ Vi, cho nên cô đi báo danh, cực kỳ may mắn, cùng ngày liền có một công tác tốt, thù lao trả rất cao, nhưng là cô không có đi, mà là để cho Vũ Vi đi, bởi vì công tác này cô căn bản chính là thay thế Vũ Vi hưởng ứng lệnh triệu tập.

Ngày hôm sau, Vũ Vi thu được thù lao, cô thấy công tác này thực nhẹ nhàng lại có thời gian chiếu cố mẹ, quyết định sẽ công tác tại Callme.

Dì Đồng hết bệnh, Vũ Vi cũng có công tác, toàn bộ đều đã hảo.

Bạn đang đọc Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán của Yên Vũ Tiểu Ốc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.