Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi chơi suýt quên đường về

Tiểu thuyết gốc · 1286 chữ

Khuynh Doanh thấy cậu nói vậy bỗng nhiên buồn bực như biến mất hết, y nắm tay cậu chạy đi vào dòng người tấp nập đêm Nguyên Tiêu:

- Đệ muốn đi tất cả mọi nơi!!!

Nhìn gương mặt vui vẻ rạng rỡ của y cậu cũng thấy vui nên rất nhiều, cảm giác như mình hiện giờ chính là trẻ con vậy. Hai người qua quán bánh tiêu, mua rất nhiều loại đồ ăn khác nhau. Cậu mua thêm hai xiên hồ lô ngào đường, cầm một que đưa Khuynh Doanh, một que mình ăn. Đây là Khuynh Doanh lần đầu nhìn thấy đồ ăn lạ như vậy. Cậu nhìn vẻ mặt ngơ ngác của y làm cậu bật cười. Cậu vui vẻ gặm lấy ăn ngon lành, Khuynh Doanh nhìn cậu ăn cũng học theo gặm lấy. Vị của sơn trà ngọt ngọt chua chua lại được bao bởi lớp đường đỏ khiến cậu ăn ngon lành. Trong những bộ tiểu thuyết cậu đã đọc qua, kẹo hồ lô được miêu tả về mùi vị vô cùng ngon tai, cậu đã rất muốn được thưởng thức mùi vị của thứ đồ ăn dân dã này, được chính miệng mình cảm nhận cậu mới thấy nó thực sự rất ngon. Tự dưng một dòng nước lăn trên má cậu, trong ký ức cậu xuất hiện một hình bóng đưa tay mình một chiếc kẹo hồ lô nhưng ký ức ấy là biến mất thoáng đi trong chốc lát. Khuynh Doanh thấy cậu khóc, y tay đặt lên khóe mắt cậu nhẹ nhàng lau đi:

- Ca ca, huynh sao vậy?

Cậu ngay lập tức vui vẻ trở lại:

- Ta không sao.

Trong khu chợ treo lên rực rỡ những ánh đèn vàng, đèn đỏ rực rỡ, những chiếc đèn lồng được treo khắp mọi nơi. Khuynh Doanh cùng cậu đi hết quán này tới quán khác, Tử Thanh cũng mua cho y ăn thử rất nhiều món ăn dân gian mà chốn hoàng cung y chưa từng thưởng thức. Món bánh tiêu với nhân đậu xanh ngọt dịu, kẹo đường tạo hình vô cùng độc đáo và ngon mắt, hay là mỳ bột gạo với những sợi mì làm thủ công không cầu kì nhưng lại vô cùng ngon miệng trong những quán ăn dọc đường đi. Đi lòng vòng một hồi mà trời đã tối rồi, Khuynh Doanh cũng tìm thấy quán bán đèn lồng mà y từng thấy. Y nắm lấy tay cậu kéo tới nơi kia vui vẻ nói:

- Huynh thích loại nào ta liền mua cho huynh!

Cậu nhìn y bật cười:

- Ta thấy thích hết luôn, mọi thứ ở đây đều đẹp, đây là lần đầu ta tới nơi thế này đấy!

Khuynh Doanh nghe vậy liền đáp:

- Ta liền mua hết cho huynh luôn!

Không ngờ Khuynh Doanh như thế lại tin thật, cậu vội ngăn y lại:

- Ta chỉ đùa thôi, thực ra ta chỉ muốn có một chiếc đèn Trường Minh thôi!

*Đèn Trường Minh: đèn lồng có thể bay nên giống đèn trời nhưng kích cỡ lớn hơn và chi tiết được chau chuốt tỉ mỉ hơn.

Khuynh Doanh nghe vậy liền ôm lấy cậu:

- Huynh muốn bao nhiêu ta liền mua cho huynh hết!

Cậu mỉm cười nhìn y khẽ gật đầu: “Ân”

Chủ quán ban đầu thấy hai người họ vẫn nghĩ rằng họ chỉ là huynh đệ thân thiết, ôm nhau có làm sao đâu. Khi hai người vào quán , Khuynh Doanh vui vẻ nói:

- Cho ta mua hai chiếc đèn Trường Minh.

Chủ quán đang buồn chán vì ít khách mua loại đèn này, nghe y nói liền hồ hởi đáp:

- Có ngay, có ngay! Hảo!

Khuynh Doanh đút tay vào tìm túi tiền mới nhận ra túi tiền mình không cánh mà bay, y mặt đơ ra, ngượng đỏ hết mặt. Nhìn cái bộ dạng ấy của y, cậu liền bật cười:

- Để ta trả cho, đệ làm mất tiền chứ gì?

Khuynh Doanh xấu hổ khẽ gật đầu.

Mua hai chiếc đèn, hai người cùng nhau đốt đèn lên rồi thả cho chúng bay lên. Cậu khẽ thầm bên tai Khuynh Doanh:

- Nếu khi thả đèn trời ước điều gì điều ấy sẽ vô cùng linh nghiệm đó, đệ mau ước đi.

Khuynh Doanh nghe vậy liền nói lớn:

- Ta muốn......

Cậu vội bịt miệng y lại:

- Khi ước chỉ nghĩ trong lòng thôi, nói to thì sẽ mất hiệu nghiệm đấy!

Khuynh Doanh nghe vậy liền im lặng, thầm ước một điều gì đó. Có vẻ đây là một điều mà y vô cùng mong muốn, khuôn mặt y toát lên một nụ cười rạng rỡ. Cậu cũng thầm ước, ước cho hai người có thể mãi ở bên cạnh nhau, mong cho y thoát kiếp làm phản diện. Hai người cùng nhìn về phía chiếc đèn đang bay xa dần.

Sau đó hai người đi xem bao nhiêu là trò vui, xiếc ở đây tuy không hiện đại như ở nơi trước nhưng cũng thú vị không kém. Họ chơi vô cùng vui vẻ tới tận đêm khuya. Cuối cùng họ quay lại cây cầu bắc qua sông gần quán đèn lồng kia. Vì đã rất khuya nên mọi người xung quanh đã đi về hết rồi, một mình hai người họ đứng trên chiếc cầu vắng. Khuynh Doanh gương mặt phụng phịu nói với cậu:

- Tí về cung, ta nợ huynh bao nhiêu ta liền trả hết cho huynh!

Cậu cười khổ nói:

- Không cần làm thế đâu!

Khuynh Doanh nhớ tới vẻ cười của cậu, y tỏ vẻ giận dỗi nói:

- Khi nãy huynh thấy đệ không mang tiền trông vui lắm sao!

Tử Thanh nhận ra y đã hiểu nhầm cậu rồi, cậu cố gắng phủ nhận:

- Ta không cười đệ về chuyện đó!

Khuynh Doanh áp sát cậu về phía thành cầu nói:

- Ta phải phạt huynh thôi!

Đúng lúc này chủ quán đèn lồng đang dọn quán chuẩn bị đóng cửa nghỉ ngơi rồi nhưng lại tình cờ thấy cái cảnh hai người họ trên cầu.

Nói rồi Khuynh Doanh một tay vòng qua người, một tay đỡ lấy đầu cậu mà hôn lấy, cậu cũng ôm lấy y. Dưới ánh sáng của trăng trong bầu trời đêm hôm ấy, xung quanh không một bóng người. Phía trên cây cầu là hình ảnh hai mỹ nam ôm chặt lấy nhau không lỡ buông rời. Ông chủ quán nhìn khẽ thở dài, lúc nhìn ánh mắt của Khuynh Doanh, một thứ ánh mắt si mê một người kia ông đã thầm đoán nhưng không ngờ là thật:

- Mong cho hai người các người có thể đến với nhau vậy!

Khuynh Doanh cùng Tử Thanh tuy ở cách khá xa nhưng câu nói ấy họ nghe không thiếu dù chỉ một chữ. Khuynh Doanh ghé sát miệng cậu khẽ cắn bờ môi dưới của cậu:

- Ông ấy chúc phúc cho chúng ta đó!

Tử Thanh đang tràn ngập trong hơi thở nóng của y, gương mặt cậu khẽ đỏ bừng lên, lấy tay đẩy y ra:

- Đệ,..

(Ông lão này đáng tán thưởng aヽ(゚∀゚*)ノ♪ )

Vậy là cuộc đi chơi kết thúc tại đây, đã tới đêm hôm canh tư rồi, hai người quay về cung. Trong Thư phòng Hàn Nguyệt cùng Trúc Cửu cả hai mặt dính đầy mực đang say mê ngủ gục trên bàn, Khuynh Quân cũng chống cằm ngủ gục từ lúc nào, bên cạnh họ là Quốc sư đang ngồi đọc một quyển sách sẵn sàng nghênh đón hai người trở về. Chưa kịp nói gì Quốc sư đặt quyển sách xuống bàn nói:

- Hôm nay chơi đã chơi chán chưa hả?

Bạn đang đọc Tôi Xuyên Thư Thành Thị Vệ Thân Cận Của Nhân Vật Phản Diện sáng tác bởi cauonmaccan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cauonmaccan
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.