Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hội trưởng sinh viên

Phiên bản Dịch · 1113 chữ

Nhìn cô gái chăm chú này, Vương Mục không khỏi cảm thấy quen thuộc, tựa hồ đã từng gặp qua ở đâu đó.

Nhưng sau khi nghĩ đi nghĩ lại, Vương Mục liền từ bỏ ý nghĩ này. Hắn chưa bao giờ nghe nói có người quen nào làm việc ở Cục Đại dương.

Sau khoảng năm phút, cô nhân viên đó cuối cùng cũng hoàn thành công việc của mình.

Cô gái ngẩng đầu lên và mỉm cười xin lỗi: "Xin lỗi đã để anh phải đợi. Nếu có chuyện gì xin hãy nói cho tôi biết!"

Nhìn thấy khuôn mặt của cô ấy, Vương Mục chợt hiểu ra, khó trách hắn cảm thấy người phụ nữ này rất quen, cô ấy thực sự là một người quen cũ.

"Hội trưởng học sinh !" Vương Mục buột miệng nói.

Nghe đến danh hiệu "Hội trưởng hội học sinh" đã lâu không nghe, cô gái cũng sửng sốt một lúc rồi bật cười.

"Cậu cũng học đại học Nam Đại à, hình như tôi chưa từng gặp qua cậu!"

"Học tỷ, chị quên tôi rồi, tôi là Vương Mục!"

Vương Mục không khỏi cảm thấy lạc lõng sau khi bị vị hội trưởng hội học sinh xinh đẹp này lãng quên.

Đây chính là hội trưởng sinh viên mà hắn từng ngưỡng mộ!

Tại NTU, chủ tịch hội sinh viên Ôn Doanh từng là một huyền thoại. Cô thậm chí còn được đánh giá là "hội trưởng sinh viên xinh đẹp nhất Nam Đại" , "vẻ đẹp số một của NTU".

Nhưng đáng tiếc, ngày đó khi ở hội học sinh, Vương Mục chỉ là một cậu nhóc trong suốt mà thôi. Không có nhiều tiếp xúc với mỹ nữ hội trưởng xinh đẹp này!

Khi còn là sinh viên năm nhất, hắn vẫn nhiệt huyết còn muốn gây tiếng vang trong hội sinh viên.

Sau năm thứ hai, hắn liền biến thành cá mặn. Lại còn nghiện thủ dâm, không thể thoát ra được!

"Cậu là... Vương Mục?"

Hội trưởng hội học sinh suy nghĩ một lúc, che miệng lại nói với vẻ không thể tin được.

"Hội trưởng còn nhớ tôi?"

Vương Mục lập tức vui mừng khôn xiết, xem ra thời gian của hắn ở hội học sinh cũng không tính là uổng phí!

"Cậu thay đổi quá nhiều!"

Mỹ nữ hội trưởng vẫn không thể tin được.

“Là biến xấu hay…”

"Tất nhiên là trở nên đẹp trai hơn rồi!"

Vị hội trưởng xinh đẹp nhìn Vương Mục với một ánh mắt quyến rũ đến mức khiến trái tim Vương Mục không khỏi run lên.

Khi nghe được mục đích của Vương Mục tới đây, hội trưởng xinh đẹp lại một lần nữa lau mắt mà nhìn Vương Mộc với ánh mắt ngưỡng mộ, thậm chí còn giơ ngón tay cái lên khen ngợi.

Càng biết nhiều, càng hiểu được khó khăn trong việc khai phá đảo cá nhân.

Nhìn thấy hội trưởng giơ ngón tay cái lên với mình, Vương Mục không khỏi có chút hưng phấn.

Nóng lòng chờ đợi khoảng mười phút, Vương Mục cuối cùng cũng đợi được hoa khôi học trưởng đọc hết tài liệu mà hắn vừa đưa qua.

Lúc này, Vương Mục giống như đã trở lại năm nhất, khi còn đang làm việc dưới trướng hội trưởng sinh viên.

Mỗi cái cau mày của hội trưởng đều khiến trái tim Vương Mục rung động.

Nhìn thấy cô ấy đặt tài liệu xuống, Vương Mục nhịn không được hỏi: "Hội trưởng, chị thấy thế nào? Đơn xin của tôi có thể được thông qua không?"

Hội trưởng sinh viên suy nghĩ một chút rồi thành thật nói: "Đàn em, kể từ khi chính sách mới được ban hành, đây là đơn đăng ký phát triển đảo cá nhân đầu tiên mà Bộ Hải Dương chúng tôi nhận được. Nhưng thành thật mà nói, đàn em, tài chính khởi đầu của em quá thấp. !”

Nghe được cô ấy nói như vậy, trong lòng Vương Mục đột nhiên trầm xuống.

Do giữ lại mặt mũi cho bạn cùng trường nên cô ấy đã cố hết sức để nói điều đó một cách khéo léo. Mặc dù chính sách không đề cập đến ngưỡng phát triển đảo đến mức nào, nhưng thực tế là ngưỡng này có tồn tại.

Tiền, tiền, nói ngàn nói vạn, đều là do cái vật nhỏ vừa đáng yêu vừa đáng ghét này gây ra.

Hắn định cứ thế mà bỏ cuộc sao?

Tim Vương Mục đập thình thịch khi tưởng tượng đến khuôn mặt của mấy thân thích, bạn bè khi nói rằng hắn không có khả năng làm được.

Chết thì chết thôi, sao có thể bỏ cuộc như vậy được?

Hơn nữa, bây giờ hắn đã có Thuỷ Lam Châu trong tay. Những hòn đảo, đại dương và một tương lai vô tận vẫn còn đang chờ đợi hắn!

Nhìn thấy vẻ mặt kiên quyết của hắn, mỹ nữ hội trưởng cũng biết quyết tâm của Vương Mục.

Cô không khỏi khẽ mỉm cười, xem ra khi xưa cô vẫn nhìn lầm hắn.. Cậu đàn em này rất có quyết đoán!

"Hay là như vậy đi, học đệ em đi về trước, một khi có tin tức gì mới tôi sẽ thông báo cho cậu ngay! Dù sao thì đơn đăng ký của cậu là đơn đăng ký cá nhân đầu tiên mà chúng tôi nhận được. Có lẽ cơ hội thông qua vẫn là khá cao!"

"Rất cám ơn chị, Hội trưởng! Có rảnh thì tôi mời chị đi ăn cơm, đến lúc đó Học tỷ nhất định phải đến để tôi còn chiêu đãi cảm tạ!"

"Được, tôi cũng mong mình có một học đệ làm đảo chủ nha!"

Hội trưởng hội học sinh mỉm cười, thế giới lập tức trở nên tươi sáng hơn.

Sau khi nhận được số điện thoại của cô ấy, Vương Mục có chút miễn cưỡng rời khỏi Cục Hải Dương.

Sau khi trở về nhà, sắc mặt hắn lập tức trở nên khó coi. Có lẽ để giữ mặt mũi cho mình nên học tỷ đã uyển chuyển nói lời dễ nghe.

Có vẻ như đơn đăng ký của hắn thực sự sẽ khó được thông qua.

Không được, hắn phải tìm biện pháp nào đó mới được.

Làm gì bây giờ?

Vương Mục cầm bút bắt đầu viết viết vẽ vẽ lên giấy!

Một lúc lâu sau, sau khi tìm hiểu xong tất cả các cấp kiểm soát, Vương Mục hiểu ý mỉm cười.

Không phải chỉ cần gây nên chuyện thôi sao? Hắn cũng có thể!

Bạn đang đọc Tôi Ở Nam Hải Làm Đảo Chủ của Kiếm Sĩ Đồng Nhân 0
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15376121
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 150

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.