Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yes or No

Phiên bản Dịch · 1154 chữ

Tôi nhìn Marco.

-Giờ cậu có thể nói cho tôi biết tại sao cậu tức giận không?

-Ồ! – Tôi không điều khiển được hô hấp của mình – Anh…

-Tôi xin lỗi vì đã làm cậu hiểu lầm. Nhưng tôi và Ruth thậm chí không hẹn ho.

-Gì cơ?

Anh ta cười khi nói đến mối quan hệ với Ruth.

-Cậu nên nhìn thấy vẻ mặt của cậu lúc này. Vẻ mặt của cậu làm cậu em của tôi phải đứng bật dậy.

-Chết tiệt! – Tôi đẩy Marco ra xa. – Để tôi yên! Gặp anh vào ngày mai.

Hôm sau,

Tôi ngồi trong văn phòng, cố gắng tập trung vào văn bản đang cầm trên tay nhưng những hình ảnh tối qua cứ lởn vởn trong đầu tôi.

Thề với Chúa tôi ước gì mình có thể xóa hết những ký ức điên khùng đó.

Bỗng cửa mở,

-Xin lỗi ! – Ruth trông thật quyến rũ – Tôi nghĩ là giữa chúng ta có hiểu lầm!

-Hiểu lầm ư?

-Ý tôi là nụ hôn. – Ruth cười.

-Sao cơ ?

-À…Chuyện là…Tôi không biết là Marco đã nói gì với cậu nhưng cậu ấy là cháu trai của tôi, và những gì cậu đã thấy…Tôi chỉ muốn sửa lại cà-vạt cho cậu ấy.

-Cháu trai ? - Tôi lặng đi – Tôi thật sự xin lỗi ! Khi tôi nhìn thấy cảnh tượng đó, tôi đã nghĩ rằng hai người đang hôn nhau.

-À ! – Ruth cười và đưa cho tôi một phong bì – Marco bảo tôi đưa cái này cho cậu. Tôi hi vọng chúng ta vẫn là bạn.

-Cảm ơn ! Tất nhiên rồi ! – Tôi cố gắng để mình cười một chút.

-Vậy cậu thấy thế nào nếu tối nay chúng ta đi làm một ly ? Chỉ tôi và cậu.

-Được thôi ! Đợi cô ở cửa công ty sau tan ca nhé ?

-Ok ! Bye !

Ruth đã rời đi nhưng tôi vẫn còn chưa hết bối rối. Tôi mở phong thư và thấy bên trong có một tấm thiệp.

‘Hi And ! Tôi đã rất hào phóng khi tặng cho cậu tấm vé này để cậu có thể có mặt tại nhà hàng Te’ Amour Bebe vào lúc sáu giờ vào tối thứ bảy. Và người ăn tối cùng với cậu không ai khác là tôi’.

Tim tôi đập thình thịch. Sao anh ấy lại mời tôi đến một nơi tuyệt vời như vậy vào tối thứ sáu nhỉ ? Mặt tôi đỏ lên rồi.

Bỗng có tiếng gõ cửa.

-Mời vào ! – Tôi hi vọng không phải là Marco.

Ngày trước mặt tôi lúc này là một người đàn ông cao lớn với bó hoa hồng vàng trong tay.

-Zach ??? – Tôi đang mơ sao. Tôi bấm vào tay của mình để xem đây có phải là hiện thực không.

-Rất vui được gặp anh ! Anh đang làm gì ở đây vậy ? – Rõ ràng là anh ta đang làm việc cho công ty khác.

-Chào And !

Tôi quay trở lại thực tại.

-Tôi biết cậu làm việc ở đây. Tôi và anh Boril, hai công ty có hợp tác với nhau, chúng tôi thường xuyên có cuộc họp.

-Uhm ! Vậy à !

-Ồ ! Tôi sẽ rất tổn thương nếu không không nhận bó hoa hồng này đấy.

-Cảm ơn anh ! – Tôi nhận lấy bó hoa từ tay anh ta. Nó thật đẹp.

-Nó đẹp như cậu đấy. Cậu trai ạ !

-Tôi đã nhận hoa rồi ! Tôi nghĩ là anh không nên trễ cuộc họp.

-Tôi còn muốn mời cậu đi ăn tối nay.

-Nếu tôi từ chối ?

-Chúa chứng giám là tôi sẽ thuyết phục được cậu đồng ý.

Tôi thở khó khăn.

-Gì cơ ? Mời anh ra ngoài cho.

-Tôi sẽ xem như đó là lời đồng ý.

Zach gửi cho tôi nụ hôn gió và đóng cửa văn phòng.

Chuyện gì đang xảy ra vậy ? Tôi chỉ biết thở dài. Giờ đây tôi cảm thẩy mọi thứ thật kinh khủng. Hết Marco rồi lại đến Zach. Chúa ơi.

Điện thoại reo lên.

-And ! Hoa đẹp không ?

Là Marco gọi đến.

-Anh ấy đã tặng chúng cho cậu chưa ? Cậu thích chứ ?

-Cảm ơn anh đã hỏi. Tôi rất thích. Và anh ấy đã mời tôi đi ăn tối nay.

-Cậu không được đi.

-Tại sao ?

-Vì tôi sẽ sa thải cậu nếu cậu làm thế.

-Zach là người đã đề nghị tôi nghỉ việc ở công ty anh để sang làm với anh ấy. Vì vậy sẽ không ảnh hưởng gì nếu tôi đi ăn với anh ấy.

Marco mở cửa văn phòng và đi về phía tôi. Anh ta nghiến răng :

-Cậu không được đi !

-Ý anh là gì hả ?

-Nếu cậu đi …Tôi sẽ…

Lúc này Ruth đi vào.

-Xin lỗi vì làm gián đoạn. Tôi sẽ quay lại sau.

Lúc văn phòng chỉ còn lại tôi và Marco. Anh ta từ từ tiến lại gần tai tôi và nói :

-Tôi hi vọng tối nay cậu có thể đến nhà tôi. Tôi muốn nấu bữa tối cho cậu.

-Tôi muốn nhấn mạnh rằng tối nay tôi có hẹn với Zach.

-Hẹn gặp cậu tối nay, Baby.

Marco rời đi đã lâu mà tôi vẫn còn thẫn thờ.

Làm sao bây giờ ? Giữa Zach và Marco tôi biết chọn ai đây ?

Vài giờ sau…

Tôi đang rời chỗ làm để quay về với thiên đường của mình thì điện thoại reo lên…Là của ác quỷ Zach gọi

-Anh muốn gì ?

-Tôi muốn cậu nhìn ra cửa sổ.

Tôi quay người đi đến cánh cửa số và vén rèm lên. Phía dưới là Zach đang đứng tựa lưng vào chiếc Lamborghini màu đỏ với bó hoa hồng đỏ. Thề có Chúa, tôi đã chán ngấy việc này. Ngay lúc này đây tôi chỉ muốn về nhà, đặt đồ ăn Trung Quốc và ngồi xem chương trình tạp kỹ.

-Cậu thấy sao ?

-Anh thật sáng chói.

-Cậu biết là tất cả đều dành cho cậu mà. Xuống đi.

-Được thôi. Đợi tôi một lát.

-Ok baby !

Tôi đang đợi thang máy thì thấy Marco ra khỏi phòng..Ôi suýt nữa tôi quên mất anh ta.

-Cậu vội vàng đi đâu vậy

-Tôi về nhà. Tôi mệt rồi.

-Uhm ! Vậy đi thôi.

Cửa thang máy vừa mở ra thì ác quỷ Zach đang đứng ở đây với bó hoa hồng đỏ.

Zach vui vẻ :

-Tôi không thể để cậu đi một đoạn đường xa vậy được nên đã đợi sẵn ở đây.

-Chuyện quái gì đang xảy ra vậy ? – Marco nóng nảy.

Ôi trời ơi ! Tôi ước gì có cái hố nào đấy cho mình chui xuống.

Bạn đang đọc Tôi nghĩ rằng...mình là Gay của Fruity Leggent
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thininhxuan
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.