Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 34

Phiên bản Dịch · 1396 chữ

Thẳng đến tan học, Hạ Dao vẫn giữ nguyên thái độ.

Một Hạ Dao lúc nào cũng hoạt bát vui vẻ, giờ đột nhiên trở nên an tĩnh học tập, Tô Dục thật sự không quen.

Biến hóa của cô dường như bắt đầu từ lúc nhận được kết quả kiểm tra, rõ ràng buổi sáng vẫn tốt, chắc chắn không thể bị đả kích vì điểm được.

Điểm lần này Hạ Dao không cao cũng không thấp, tầm trung trung, khác gì ngày thường đâu, theo lý thuyết, hẳn không phải là lý do này.

Trừ bỏ cái đó ra, chỉ còn lại một khả năng, chính là vì người khác. Nhưng cả lớp, Hạ Dao thân thuộc mỗi mình Tô Dục, không phải hắn cố tình khoe khoang, mà là sự thật như thế.

Quan trọng nhất là thành tích Tô Dục lần này có tiến bộ vượt bậc, từ vị trí cuối bảng một bước nhảy vào top 10 luôn, cũng không trách Hạ Dao sẽ để ý.

Hạ Dao nghiêm túc học tập, đây là chuyện tốt, nhưng hắn vẫn là cảm thấy rất buồn bực.

Hy vọng cô chỉ hứng thú nhất thời, vài ba bữa là xong.

……

Bên khác, tài xế sau khi nhận được ủy thác của Tô Dục, liền dựa theo lời hắn nói, đem bài thi đưa đến công ty, hơn nữa còn trực tiếp đem đến thẳng trước mặt Tô Văn Nguyên.

Vừa hay lúc đó Tô Văn Nguyên cùng Bạch Lệnh Nguyệt đều ở đó, nhìn thấy bài thi, ông không khỏi sửng sốt, lại nhìn đến con số trên bài Tô Văn Nguyên nhịn không được cười nói: “Thằng nhóc con này, đúng là nhớ thương cái đồng hồ của tôi không buông.”

“Dục nhi lợi hại như vậy, được những 142 điểm.” Bạch Lệnh Nguyệt cầm lấy bài thi, mừng rỡ nói.

Nghe vậy, Tô Văn Nguyên có chút đắc ý: “Đó là tất nhiên, cũng không nhìn xem thằng nhóc đó là con ai.”

“Rồi rồi, ông giỏi.” Bạch Lệnh Nguyệt liếc mắt một cái.

Tô Văn Nguyên lập tức sửa lời: “Đương nhiên, chủ yếu vẫn là gen phu nhân tốt, mới có thể sinh ra con trai thông minh như vậy.”

“Hồi đó, tôi với phu nhân đều là học sinh gương mẫu tiêu biểu, thành tích đâu phải dạng xoàng. Xong thấy nó như vậy, tôi còn tưởng tư chất nó kém, phiền não vô cùng, thật không ngờ là bởi nó không dụng tâm mà thôi. Bây giờ nó tập trung một chút, đã đạt thành tích tới như vậy, xem ra phương pháp này của tôi vẫn dùng được.”

Nghe xong, Bạch Lệnh Nguyệt lại lần nữa trợn trắng mắt nhìn Tô Văn Nguyên “Ông còn không biết xấu hổ, rõ ràng cái đồng hồ đó vốn mua cho Dục nhi, cuối cùng còn lấy tới dùng làm phần thưởng cá cược, có người cha nào như ông không?”

Ra vậy, vốn dĩ cái đồng hồ này mua cho Tô Dục, nói cách khác kể cả không có vị đánh cược, hắn vẫn có thể lấy được đồng hồ.

“Tôi không làm như vậy, Dục nhi có thể kiểm tra tốt vậy sao, loại chuyện này hẳn nên làm nhiều.” Tô Văn Nguyên dào dạt đắc ý.

Tiếp đó, ông lấy ra đồng hồ, bảo tài xế đưa qua cho Tô Dục.

Vừa đúng lúc Tô Dục tan học, tài xế đem tới đồng hồ.

Vacheron Constantin giá trị mấy trăm triệu, mang trên tay, làm hắn cảm giác đến cánh tay giá trị cũng nâng nên rất nhiều, loại cảm giác này sung sướng cực kỳ, hắn trước nay chưa từng trải nghiệm qua.

Phải biết rằng, muốn mua được trang sức ở thế giới này thì số tiền bỏ ra không phải ít, tiền ở đây so kiếp trước đẳng cấp còn muốn cao hơn.

Ví như thành phố Thẩm Châu, nơi đó được mệnh danh là tấc đất tấc vàng, dùng mấy trăm triệu ra cũng chỉ mua được một căn hộ nhỏ ở đấy mà thôi. Đây một cái đồng hồ, giá trị bằng một văn hộ, đem nó đeo trên tay, sao có thể không nặng.

“Rốt cuộc, mình vẫn biến thành thể loại người mình từng ghét nhất.” Tô Dục nhìn đồng hồ trên tay, cảm thán nói.

Ngay sau, hắn lại cười ha hả: “Loại cảm giác này, thật sướng.”

Tô Dục đối tài xế, nói: “Anh về trước đi, tôi muốn đi bộ.”

Nói muốn đi bộ, chẳng qua là hắn muốn kiếm cớ, chủ yếu muốn khoe khoe khoang đồng hồ thôi, món đồ mấy tỉ không lấy ra khoe mẽ một phen, làm người nhìn hâm mộ đố kỵ thì quả là vô cùng tiếc nuối.

Giờ phút này Tô Dục, giống như tên nhà giàu mới nổi. chỉ muốn khoe khoang.

Tuy nhiên, cũng chính vì như thế, Tô Dục rất nhanh liền rơi vào rắc rối.

Trương Tương Chương, người mà hai ngày nay không tới trường học, không biết từ đâu mà hắn ta tìm ra mấy tên xã hội đen tai to miệng lớn, dữ dằn áp sát Tô Dục.

“Ranh con, mấy hôm hại bố mày mất mặt lớn không dám đến trường, cuối cùng cũng có cơ hội bắt được.” Trương Tương Chương nắm chặt nắm đấm, cực kỳ hung hãn, đôi mắt đều trở nên đỏ ngầu.

Tô Dục thật sự không nghĩ tới Trương Tương Chương to gan đến vậy, dám ở bên ngoài tìm người trả thù hắn.

“Hiện tại mày quỳ xuống cầu xin tao, có lẽ tao còn suy xét xuống tay nhẹ một chút.” Trương Tương Chương chính là muốn đem tất cả nhục nhã lúc trước trải qua, trả lại Tô Dục gấp mười lần

Tô Dục có chút hối hận, đáng lẽ bản thân không nên nổi hứng đi bộ tới nơi này, mà an ân phận phận ngồi xe để tài xế trở về mới đúng, hơn nữa cũng nên đem Đại Phi bên người.

Ít nhất Đại Phi sẽ bảo vệ hắn, sẽ không để hắn lâm vào loại khốn cảnh này.

Tiếc là hiện tại có hối hận cũng đã muộn rồi, hắn chỉ có thể tự tìm ra cách giải quyết, nghĩ cách làm sao cho mình thoát vây.

Ngay khi bọn Trương Tương Chương chuẩn bị động thủ, Tô Dục liền hô to một tiếng: “Chờ một chút!”

“Mày đây là muốn quỳ xuống van xin tao đấy sao?” Trương Tương Chương nói.

Tô Dục liếc mắt nhìn những người này một cái, đem diện mạo nhớ kỹ, nói: “Mấy người xác định phải đối tôi động thủ sao? Không suy xét hậu quả?”

“Tao chẳng những muốn động thủ, còn muốn đánh mày tàn phế, không cần suy xét hậu quả.” Trương Tương Chương kiêu ngạo nói.

Đối với thân phận của Tô Dục, Trương Tương Chương không rõ ràng, mặc dù hắn mỗi ngày đều được tài xế đón đưa, nhưng cũng chỉ là một chiếc xe mấy trăm nghìn không đáng kể đến, hắn ta cho rằng người ngồi loại này sẽ có bối cảnh sâu xa.

Bởi thế, Trương Tương Chương mới gọi người tới trả thù Tô Dục.

“Mấy người sẽ hối hận.” Tô Dục chỉ có thể nói như vậy, hắn hiện tại có nói ra thân phận, sợ rằng Trương Tương Chương cũng sẽ không tin tưởng mà cười vào mặt hắn.

Nếu là kiếp trước, Tô Dục khả năng sẽ trực tiếp cùng bọn họ liều mạng, sau đó tìm cơ hội chạy thoát, nhưng đời này hắn thể chất quá kém, dù có chạy, cũng chạy không xa. Hơn nữa chưa đợi hắn chạy, bọn họ đã một đấm hạ gục hắn rồi.

Cho nên, chống lại là không khả năng, chỉ có thể dùng trí.

Dưới tình huống như vậy, Tô Dục nghĩ đến cũng chỉ có Tiểu Bạch, căn cứ vào thông tin Đại Tân Văn hệ thống cung cấp, Tiểu Bạch chính là hậu duệ Thần Khuyển, thực lực cường đại, còn có thể hiệu lệnh vạn thú.

Mặc kệ, Đại Tân Văn hệ thống không đáng tin cậy, nhưng hiện tại đây là hy vọng duy nhất.

“Mấy người chuẩn bị chịu chết đi!”

Bạn đang đọc Tôi Muốn Tái Sinh Các Tiêu Đề của Nhất Mộng Nhất Giới

Truyện Tôi Muốn Tái Sinh Các Tiêu Đề tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiHalala
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.