Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô bạn cùng trường xấu tính...

Tiểu thuyết gốc · 1679 chữ

Từ năm 11 tuổi, tính cách chống đối xã hội của cô càng trở nên tồi tệ.

Cô chỉ có đúng một cô bạn, chính là con gái của người mẹ nuôi - Quỳnh Anh, nếu không phải hai đứa biết nhau từ bé, thì mối quan hệ này có lẽ đã không thể bắt đầu.

Cô bé Quỳnh Anh chính là tia hy vọng của Kris. Từ nhỏ, các đứa bé khác đều không thích chơi với Kris, vì cô bé có gương mặt cao ngạo, ít nói. Dần già, Kris trở nên lạnh lùng hơn, cô dường như đặt mọi thứ của cuộc sống cá nhân lên một cuộc đấu, mà cô buộc phải dành hạng nhất.

Chống đối xã hội là con đường gần nhất dẫn đến bạo lực. Đa số các cuộc xung đột xảy ra giữa cô và các bạn học xoay quanh những lí do sau: đứa không có bố, khác sắc tộc, mặt lạnh,... hoặc chỉ đơn giản vì ghét cô.

Trước khi vào học trường nội trú, ngoài việc đến trường, cô chỉ chơi Piano và tập Taekwondo ở nhà thiếu nhi. Còn Quỳnh Anh thì thích múa, cô bé bảo “múa cũng như chơi đàn hay vẽ tranh vậy, chúng đều nói lên tâm hồn và cảm xúc của người biểu diễn”.

Còn đối với Kris, Piano hay Taekwondo chỉ là cách giúp cô điều hòa cảm xúc và tránh những xung đột mà thôi,

“Kris, cậu không thể không đánh nhau sao? Mẹ sẽ cho cậu quỳ phạt sau khi thương lượng xong đó.” Cô gái đưa bàn tay nhỏ đang cầm miếng gạt thấm thuốc đỏ bôi lên đôi tay trắng nõn nà khác. Bàn tay bé xinh thì run run, còn đôi mắt như chứa hạt ngọc trai như sắp tuôn ra dưới mi mắt.

“Nè, cậu mà khóc, thì mình đánh luôn cậu nhé.” Kris có thể rất lỗ mãng, rất bạo lực với bất kì ai, nhưng đối với Quỳnh Anh, cô luôn xem người bạn này là báu vật.

Một vài cuộc xung đột xảy ra vì có ai đó nói điều không tốt về Quỳnh Anh. Đó là điều mà Kris không thể tha thứ được, vì cô bé nghĩ, người bạn của cô không được người khác yêu quý vì đã kết bạn với cô.

“Mình sẽ bảo vệ cậu. Có thể mình không giỏi võ như cậu, nhưng mình có thể năn nỉ mẹ không phạt cậu. Vậy cho nên, hãy bảo vệ bản thân thật tốt nhé. Hãy đứng phía sau của mình đây.”

Giọng của Quỳnh Anh vừa run run nhưng âm điệu rất kiên quyết, cô bé đã bắt gặp tình huống này rất nhiều lần như không thể nào quen được.

Tuổi 11 ngây thơ biết chừng nào, với Quỳnh Anh, Kris không giống một báu vật, mà là con mèo con đang bị thương. Cô sẽ ở bên nó, chăm sóc nó, vuốt ve cho nó. Nếu có thể, cô bé nguyện cho con mèo kia một nơi tựa đầu.

Có thể hình dung được khung cảnh 2 cô bé nhỏ ngồi cạnh nhau trong một vườn hoa nhỏ. Một cô bé mặc chiếc đầm búp bê xinh xắn, còn cô bé còn lại thì đơn giản với chiếc áo thun cùng chiếc quần bò dài đến đầu gối. Hai đứa bé có hai tính cách trái ngược hoàn toàn, nhưng cả hai nguyện đi cùng nhau trên một con đường tình bạn, qua bao nhiêu năm tháng, tình bạn dần trở thành tình yêu giữa các thành viên trong gia đình, chính là không thể vứt bỏ, càng không thể buông tay.

Tần suất va chạm giữa cô bé Kris và các bạn nữ khác cứ vậy mà tăng lên. Hơn thế nữa, không chỉ đối đầu với các bạn nữ, mà các bạn nam cũng không ngoại lệ.

Vì mỗi ngày của Kris là một cuộc đua, vì giành hạng nhất nên trong các trận đấu, cô luôn giành chiến thắng. Vì sao ư? Vì cô luyện Taekwondo từ khi 7 tuổi – khi bố dẫn cô đến nhà văn hóa.

Vì sao một cô bé chuyên đi đánh nhau lại không bị đuổi học hay kéo hạnh kiểm? Vì cô bé dẫn đầu điểm số ở trường. Các giáo viên có thể không thích một đứa trẻ hư, nhưng không thể vì điều ấy mà bỏ lỡ một nhân tài. Hơn thế, các trường cô bé học đều là trường tư thuộc, phần lớn các trường đều tồn tại thứ gọi là “quan hệ” thân thiết giữa nhà trường và phụ huynh. Mẹ của Quỳnh Anh đã đầu tư “cơ sở vật chất” mạnh mẽ cho trường, tất nhiên hơn một nửa số kia là của mẹ Kris.

Một trong số cuộc đánh tiêu biểu, chắc có lẽ năm lớp 9.

Một cô bạn khác đã giật tóc và phá sách của Quỳnh Anh, lí do rất đơn giản – cô bé kia chỉ cần có cảm giác không vừa mắt thôi. Quỳnh Anh là tuýp người không thích va chạm, nếu không phải chảy máu hay đi bệnh viện thì chắc chắn cô sẽ không để ai phải lo lắng cho mình.

Nhưng trường học thì bé, mà người lại đông, tin đồn lan nhanh hơn cả lượt like của một Idol Hàn Quốc. Đến khi một cái bạt tai, in đủ năm ngón lên mặt cô bạn kia, thì mọi người biết rằng – Kris đã đến.

Không cần phải hỏi, cũng không cần giải thích, đánh là đánh. Kris chưa bao giờ hỏi nguyên do – vì cô bé không thích nghe lời ngụy biện.

Một cái bạt tai làm sao có thể đủ, một vốn thì bốn lời. Ba cái bạt tai khác mạnh mẽ giáng xuống gương mặt đã đỏ ửng, sung húp.

“Chát…” Một cái bạt tai giáng xuống.

“Thế nào là không thích?”

“Mày thích giật tóc sao?”

“Chát…”

Mỗi một cái tác đều mang theo sức mạnh kinh người, hai bên má của cô bạn học gần như bật máu. Các tơ máu cũng nổi lên từ đáy mắt của cả hai, một là do quá tức giận, còn một là do quá khiếp sợ.

“Chát…”

“Mày thích phá sách lắm à?”

Cái thứ ba, đất trời chao đảo trước mắt.

“Được, tao nói cho mày biết, bản mặt của mày rất phát tởm, nhưng nếu không có nhan sắc thì nên đọc nhiều sách vào. Thật gớm ghiếc.”

“Chát…”

Cái cuối cùng cũng như là dứt điểm. Đôi má của cô bạn đã sưng đỏ đến mức đáng sợ, đôi mắt mở to trằn Kris với từng sợi tơ máu nổi dày lên trong đôi mắt đã ngấn nước. Nhưng chẳng có bạn học nào đồng cảm hay lo lắng cho cô bé đó cả, tât cả đều rất hả hê, vì cuối cùng cũng có người ra mặt dạy dỗ. Cô bé kia là Tuyết, mới chuyển trường đến nhưng tình hình nhân duyên của cô không tốt lắm, kết thù còn nhiều hơn kết bạn.

So với cái ghét không lí do đối với Kris, thì học sinh của khối lại đề cao khả năng gây thù hằn của Tuyết hơn, cô ta xứng đáng là cao thủ gây thù của trường.

Nhìn thấy chiếc cặp sách của cô bạn học Tuyết từ xa, Kris nắm tóc cô ấy, lôi đến gần nó. Không một nhịp nghỉ ngơi, Kris lôi tất cả sách vở xé tan nát.

Chuyện giật tóc, phá 1 cuốn sách có là gì so với hoàn cảnh bây giờ chứ. Các bạn cùng tầng khác đều phát hoảng trước cảnh tượng đó. Không phải họ chưa thấy Kris đánh nhau, mà là chưa bao giờ nghe bạn học kia bị đánh. Anh cô ấy, cũng được tính là giang hồ, nên không ít người trong trường phải sợ, thế nên cô bạn kia dù mới chuyển vào một năm mà lại phách lối đến vậy.

“Honey, stop, please!” Quỳnh Anh đã rất hoảng sợ rồi, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, đôi chân không thể ngừng run rẩy. Nếu cứ tiếp tục, hậu quả rất khó lường, cô bạn hõ Tuyết có thể sẽ có những chấn thương phần mềm không đáng có.

"Chờ đi, hôm nay mày nghĩ sẽ êm à!" Tuyết không hề sợ hãi, trong đôi mắt của cô chỉ có sự căm phẩn đối với Kris, có lẽ đây là lần đầu có người dám đối xử với cô như thế.

“It’s okay.” Kris phủi tay, thả lọn tóc trong tay ra, hai người rời khỏi trước những gương mặt còn đang hoang mang, và một gương mặt tức giận khác. Kris cũng chưa thấy hả dạ lắm, đánh bạn cô mà chỉ nhận 4 bạt tai như vậy là còn quá lời cho cô ta.

"Tao cũng đợi. Hẹn gặp lại nhé!"

Kris cười nhếch mép, sao cô không biết anh trai của Tuyết là ai, nhưng cô có cần quan tâm nhiều như thế. Hôm nay cô đánh rất hăng, rất vui, cũng rất trút giận thay cho Quỳnh Anh.

Sau khi giám thị đến, thì mọi người đã tan rồi. Nguyên tắc đầu tiên là “em không biết”, thứ hai là “em không thấy”, nên các cuộc xung đột không bắt được tận tay hoặc người trong cuộc không lên tiếng thì sẽ tự cho là không xảy ra, đó là nguyên tắc bất thành văn của một trường tư thuộc.

Dù nhà trường không truy cứu, nhưng có lẽ anh trai của cô bạn kia thì không như thế. Cũng không quá bất ngờ với với kết cuộc như vayah, nhưng cảnh tượng tan trường của ngày hôm đó, có lẽ ai đã từng chứng kiến thì không thể quên được.

Làm sao có thể quên được dáng vẻ của cô bé đó, ánh mắt mang màu xám lạnh cùng với côn nhị khúc nhị bị đứt đôi trên tay.

Bạn đang đọc Tôi Lớn Hơn...Để Đợi Em Trưởng Thành, Yêu Em sáng tác bởi Chianti_TD_99

Truyện Tôi Lớn Hơn...Để Đợi Em Trưởng Thành, Yêu Em tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chianti_TD_99
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.