Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vương Vũ

Phiên bản Dịch · 2148 chữ

Đêm mưa là đêm thích hợp nhất để đi ngủ.

Nhưng lại có người không tài nào có thể ngủ được.

Ví dụ như Vương Cương.

Hắn hiện tại đang nằm trằn trọc ở trên giường, suy tư thật lâu mãi mà không ngủ được.

Trong đầu vẫn luôn là câu nói: "Ngủ Ngon Bảo Bối!"

...

Sáng sớm.

Tần Kha lặng lẽ tỉnh lại, hắn duỗi lưng một cái.

Mở điện thoại ra.

Trên màn hình đã bị mấy cái Hotsearch chiếm hết.

"Hả? Ở gần Vân Thành lại xuất hiện một cánh cổng dị giới?"

Nhấn vào Hotsearch một chút.

Một giờ sáng nay.

Bên cạnh một trấn nhỏ cách Vân Thành năm mươi dặm mới xuất hiện một cánh cổng dị giới!

Chờ tới lúc quân đội chạy tới, đã có rất nhiều người dân đã bị dị thú tàn sát!

Nhưng cũng may chỉ trong thời gian nửa giờ!

Quân đội liền đã trấn áp được những dị thú từ trong cánh cổng dị giới chạy ra!

Đã không gây ra thêm thương vong nghiêm trọng nào nữa!

Hơn nữa vào năm giờ sáng nay, cũng chính là hai giờ trước.

Đội thăm dò do mười hai cường giả tạo thành đã tiến vào Linh Vực!

"Vân Thành không phải đã có một cánh cổng dị giới rồi sao? Giờ lại có thêm một cánh cổng nữa!"

Hôm nay là thứ bảy, Tần Thiên Tuyết không đến trường.

Tần Kha vừa rửa mặt xong.

Chỉ thấy Tần Thiên Tuyết cầm một dụng cụ kiểm tra cảnh giới bảo hắn đặt tay lên.

Dụng cụ này có hình hộp, không kém hộp giày nhiều lắm.

Đồ chơi này cũng không hề rẻ.

Không biết chị mình lấy nó ở đâu?

"Bỏ tay vào, rồi điều khiển linh nguyên trong cơ thể của mày."

"Để làm gì?"

"Để nhìn xem cảnh giới hiện tại của mày là gì? Cấp bao nhiêu rồi!"

"Không cần thử, em hiện tại là cảnh giới Nhất Cảnh cấp 4!"

"Lời từ trong miệng tiểu tử mày, nói ra tao nửa cái dấu câu cũng không tin, nhanh lên, bỏ tay vào!"

Tần Kha đặt tay mình lên hộp gỗ, rồi điều khiển linh nguyên.

Không lâu sau.

Trên màn hình máy móc liền hiện ra: Nhất Cảnh cấp 4!

Tần Thiên Tuyết lẩm bẩm: "Đúng là Nhất Cảnh cấp 4! Hóa ra lại giấu chúng ta lâu như vậy!"

"Cái này cho mày!"

Tần Kha nhận lấy chai thủy tinh của Tần Thiên Tuyết đưa tới, ngạc nhiên hỏi: "Đây là cái gì?"

Tần Thiên Tuyết thu hồi dụng cụ đo cảnh giới lại, rồi nói: "Linh dược, có thể trợ giúp cho tu luyện!"

Tần Kha mở nắp chai ngửi ngửi.

Mùi vị cũng được.

Hắn liền uống một hơi hết sạch.

Trong cơ thể cảm giác có một đợt ấm áp.

Tác dụng so với Đại Bổ Hoàn cũng không kém nhiều lắm.

Nhưng hiệu quả lại khác nhau một trời một vực!

Chỉ cần uống một bình nhỏ này, còn không bằng liếm Đại Bổ Hoàn hiệu quả mang lại còn tốt hơn.

Tần Kha đứng đắn nói: "Chị, bây giờ chị là Linh Giả cảnh giới nào, cấp bao nhiêu?"

"Chỉ cần biết chị của mày mạnh hơn mày là được."

Tần Thiên Tuyết giơ nắm đấm lên, uy hiếp nói: "Lần sau nếu như mà mày lại làm cho tao mất mặt ở trước mặt bạn bè, tao cam đoan ngày hôm sau mày sẽ không nhìn thấy đươc mặt trời!"

Đi đến trường học.

Cả buổi sáng, Tần Kha đều có thể nhìn thấy sát ý trong mắt Lý Minh.

Buổi trưa tan học.

Vừa ra khỏi cửa của lớp học, đường đi đã bị một thân ảnh cường tráng chặn lại.

Không sai, vẫn là tên Vương Cương.

Một đêm trôi qua, vết bầm trên mặt hắn cũng đã tiêu đi không ít, nhưng lại có thêm một đôi mắt gấu trúc.

Vương Cương vừa nói ra khỏi miệng liền thối: "Tần Kha, mày là cái thằng bỉ ổi, vô liêm sỉ, không giữ lời! Đã nói hẹn ở công viên Nhân Dân, mà con mẹ nhà mày, lại bỏ chạy không đến!"

Tần Kha đường đường chính chính mà nói: "Xem lời của mày đang nói này, tao nói là hẹn ở công viên Nhân Dân, nhưng tao cũng không có nói là khi nào tao đi a!"

Vương Cương bị chọc tức thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu.

"Tiểu tử nhà mày, đúng là không biết xấu hổ, tối nay tan học đừng có mà đi về vội, tao ở cổng trường chờ mày!"

Tần Kha khoanh tay nói: "Như vậy thì tốt, mười giờ tối ngày hôm nay, tao với mày gặp nhau ở quảng trường Nhân Dân ở thành Bắc!"

Vương Cương cũng không có bị ngu, đã bị Tần Kha lừa một lần, làm sao có thể bị lừa lần thứ hai.

"Đừng tưởng rằng tao không biết, tiểu tử mày khẳng định lại muốn cho tao leo cây!"

Tần Kha gật đầu: "Rất thông minh!"

[ Đinh, cảm xúc tiêu cực từ Vương Cương +300! ]

Một nam sinh bên cạnh tấm tắc nói: "Xem ra Vương Cương hắn lại nổi giận rồi!"

"Nói nhảm, ở trường học chúng ta những thấy cô, tính tình tốt nhất đều bị Tần Kha chọc cho tức giận tuôn ra mấy câu 'Tinh Túy', chớ nói chi là Vương Cương!"

P/s: Mình để là 'Tinh Túy' Thay 'Chửi Tục', Cảm Ơn Ạ.

Quả nhiên, Vương Cương lúc này liền nhịn không được.

Giận dữ quát: "Ta thông minh cái mả mẹ nhà mày!"

Không có đợi hắn tiếp tục mắng xuống, Tần Kha liền lập tức cắt đứt: "Đủ rồi, tất cả mọi người đều là người văn minh, là con của Tổ Quốc, còn là chính nhân quân tử, có thể hay không đừng một câu, một chữ đều là lời thô tục không?"

"Đi A Kiệt, chúng ta đi ăn cơm, đừng cùng với thằng ngu nói chuyện, nó sẽ dễ dàng ảnh hưởng đến chỉ số thông minh của chúng ta!"

[ Đinh... ]

Vương Cương lúc này, khuôn mặt đã trở nên dữ tợn, trong ánh mắt như là muốn phun lửa!

Hắn bây giờ hận không thể, hung hăng giẫm đạp lên Tần Kha!

Nhưng một mặt vết thương trên người còn chưa khỏi, mặt khác hắn kiêng kị cái cục gạch kia của Tần Kha, hơn nữa hắn cũng không có rõ Tần Kha rốt cuộc đang ở cảnh giới gì!

Nêu như mà làm không tốt, chẳng những không có biện pháp đem hắn hung hăng giẫm trên mặt đất, còn có thể khiến chính mình bị ăn đánh một trận!

Vương Cương hướng về phía bóng lưng Tần Kha, hô to: "Tần Kha, tao nói cho mày biết, buổi tối hôm nay ca ca của tao cũng sẽ đến, tan học về tao sẽ ở cổng trường chờ mày, mày có chạy cũng không thoát được đâu!"

Tần Kha quay đầu lại cười nhạo, nói: "Mày ngoại trừ gọi người ra còn có thể làm gì? Có gan thì Solo với bố mày!"

"Chị gái của mày không phải cũng là Linh Giả học đại học sao? Nếu mày không phục có thể gọi cả chị gái mày tới, để cho chị mày và mày bị cùng nhau ăn đánh!"

Tần Kha suy nghĩ một chút.

Xem ra đứa cháu này lại muốn bị ăn đánh.

Từ trong không gian lấy ra cục gạch, Vương Cương bị dọa đến mức phải lui về phía sau một bước.

Không phải sợ, đó là bởi vì không phải... Được rồi đúng là hắn sợ!

"Nhìn xem bộ dạng của mày bị cái thứ đồ chơi này của tao doạ cho sợ hãi đi! Tốt xấu gì mày cũng là Linh Giả Nhất Cảnh cấp 5, vậy mà lại sợ cái thứ đồ chơi này?"

Nếu không phải là nhìn thấy thân ảnh Triệu Đức Trụ ở đầu kia của hành lang, thể nào hắn cũng sẽ đập cho tên này hai nhát!

...

Buổi tối tan học.

Vương Chí Kiệt bởi vì thân thể không thoải mái nên sớm đã xin nghỉ để về nhà, hắn cũng dặn dò Tần Kha đêm nay cẩn thận một chút, nghe nói ca ca của Vương Cương đêm nay thật sự sẽ đến trường học báo thù cho em trai hắn!

Trên sân chơi.

Tần Kha một mình đeo cặp sách từ từ mà đi.

Ở xa xa, hắn còn chưa tới cổng trường, đã thấy đoàn người Vương Cương đang đứng ở đó chờ hắn!

Trong đó bao gồm Tống Thần, còn có thêm ba thanh niên khác, hắn không quen biết!

Còn có một thanh niên dáng người khôi ngô, lông mày có vài phần tương tự Vương Cương!

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra hẳn là ca ca của tên Vương Cương - Vương Vũ!

Đếm mấy người, cộng thêm Vương Cương ở bên trong, tổng cộng có năm tên!

Mả mẹ nó chứ!

Cháu trai này, còn rất cố chấp a!

Năm tên, mình không đánh được đâu, mẹ kiếp!

Tần Kha nhìn trái nhìn phải, tiến lên kéo Triệu Đức Trụ đang đi ngang qua!

Cố chấp lôi kéo Triệu Đức Trụ đến nhà mình ngồi một chút, hắn nói đã lâu, cha hắn không gặp có chút nhớ ông.

Triệu Đức Trụ vừa bị kéo đi, vừa lẩm bẩm: "Không đúng, tối qua tôi mới gặp cha của cậu mà."

Tần Kha nghiêm túc nói: "Một ngày không gặp như cách ba thu!"

Triệu Đức Trụ cự tuyệt nói: "Quên đi quên đi, ngày mai tôi đi đến tìm cha cậu là được rồi, hôm nay con gái tôi vất vả lắm mới từ đại học về nhà hai ngày, tôi phải về với nó."

Tần Kha đứng đắn nói: "Cái này dễ dàng, thầy đi đến nhà cùng cha em, em sẽ đi đến nhà thầy cùng con gái thầy!"

[ Đinh, cảm xúc tiêu cực từ Triệu Đức Trụ... ]

"Hả? Tiểu tử cậu vừa rồi nói cái gì?"

"Không có, cái gì em cũng chưa nói!"

Triệu Đức Trụ cười cười: "Kỳ thật có một chuyện cậu không biết, khi cậu còn nhỏ, tôi cùng với cha cậu suýt chút nữa liền định hôn!"

Tần Kha kinh ngạc: "Cái gì? Thầy định hôn từ nhỏ với cha em? Mẹ em đồng ý không?"

Triệu Đức Trụ tức giận thiếu chút nữa rống giận: "Là định hôn cho cậu cùng con của gái tôi, chứ không là phải tôi cùng với cha của cậu!"

"A a, vậy sau đó! Sau đó vì sao không định?"

"Cái này..."

Triệu Đức Trụ nhìn Tần Kha.

"Như thế nào? Về ngoại hình của em? Cũng đúng, em đẹp trai như vậy, em cảm thấy không có lời cho mình lắm!"

[ Đinh... ]

Tuy rằng phải làm một tấm gương tốt, nhưng Triệu Đức Trụ thật sự muốn dựng thẳng một ngón giữa vào mặt Tần Kha.

Con gái nhà mình cũng rất xinh đẹp!

"Không phải là vì diện mạo..."

Hắn chậm rãi nhìn về phía đầu Tần Kha.

Là vấn đề đầu óc!

Hắn không muốn cháu ngoại của mình về sau vừa mở miệng chính là: Ông ngoại, nếu ngày mai ông chết, ông muốn được chôn mình ở đâu?

Đi ra cổng trường, Tần Kha chậm rãi nhìn về phía Vương Cương cùng mấy người đang đứng cùng hắn, vẻ mặt nhiệt tình khoát tay: "Goodbye!"

[ Đinh, cảm xúc tiêu cực từ Vương Cương... ]

[ Đinh, cảm xúc tiêu cực từ Tống Thần... ]

Không sai, Tần Kha sở dĩ nhất định muốn kéo Triệu Đức Trụ đi đến nhà hắn, chính là vì phòng ngừa mình bị mấy tên này kéo lại đánh cho một trận.

Làm người ngu một chút thì không có việc gì?

Nhưng nhất định phải tự mình hiểu lấy mình!

Huống chi, mình không chỉ tự mình hiểu lấy, hơn nữa còn phải rất thông minh!

Nói đùa gì vậy, đối diện ngoại trừ Vương Cương, Tống Thần còn có thêm vài người nữa.

Ngay cả anh trai Vương Cương là Vương Vũ cũng ở đây!

Tuy rằng mình là Linh Giả Nhất Cảnh cấp 4, hơn nữa còn có một cục gạch bỏ qua tất cả phòng ngự cùng với một cái dị năng hệ không gian.

Nhưng không có nghĩa là một lần có thể đánh nhiều người như vậy!

Hắn cơ hồ có thể khẳng định, trong đám người kia nhất định có sẽ cường giả Nhị Cảnh trở lên!

Chỉ có những thằng ngu mới chạy đến!

Vương Cương tức muốn nổ tung: "Tao khinh, vậy mà mày lại dùng Thầy Triệu làm bia đỡ đạn!"

Bạn đang đọc Tôi Là Người Tốt, Bọn Họ Nói Tôi Là Tai Hoạ? của Hỉ Hoan Cật Quất Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CườngKm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.