Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sao Chổi Đi Nhanh Đi

Tiểu thuyết gốc · 1372 chữ

Oa oa, sáng rồi sao, đi tắm thôi, quần áo đêm qua dính nhiều máu quá phải bỏ thôi, giặt lỡ bị phát hiện nguy hiểm lắm, xong thay đồ xong thoải mái, Tiểu Hắc à con có ở nhà không, dạ có. Mấy hôm nay Thúc đi ngang qua không thấy con, dạ con đi xuống thị trấn làm việc, ô vậy à, cố gắng giữ sức khoẻ nha con. Dạ.... Thôi Thúc đi xuống thị trấn đây,tạm biệt con. Dạ......

Kiểm tra thu hoạch nào, để xem 100, 200, 500 lượng trời ơi. Cái này là gì đây, long lanh trong suốt giống thủy tinh, lại mát lạnh. 10 viên này không biết là gì, thôi cứ để sau vậy. Giờ có 500 lượng rồi nên tính cách điều trị thân thể này. 500 lượng chắc cũng đủ rồi, thôi ăn bánh bao đã............. Tiểu Hắc, tiểu hắc, dạ con ra liền. Con đừng xuống thị trấn nha, đêm qua Bán Hoa Lầu bị thế lực thần bí nào đó giết hết toàn bộ, quân lính điều tra chưa được, con nên tạm thời ở nhà đi. Dạ. À, Hải Thúc. Gân tay con bị đứt Thúc có biết làm sao trị được không....... Gân tay con sao lại đứt, dạ, chuyện qua lâu rồi...... Uhm... Phía đông thị trấn có Mộc Dược Sư nghe rằng y thuật cao minh, con có thể đến cho ông ấy xem, mai con hãy đi....... Dạ......... Đây là 20 lượng mai con mang theo đi, ông ấy tính giá hơi cao..... Dạ. Thôi con chỉ hỏi vậy thôi. Thúc giữ lại đi, khi nào con đi con sẽ nhận sau....... Uhm,vậy thúc về đây, Chào con nhé. Nhớ giữ sức khỏe..........Dạ.Hải Thúc tốt với mình, mình không nên để Thúc ấy phải lo lắng. Ngày mai mình sẽ đến phía đông xem thử. Giờ thì ngủ thôi................ Ơ ơ sáng rồi,giờ mang 50 lượng đi thôi. Ở đâu ta, À chắc là đây. Thúc thúc ơi cho con hỏi nơi đây là tiệm thuốc của Mộc dược sư phải không........Đúng vậy, tìm Mộc dược sư có việc gì không............ Dạ, con muốn mua thuốc trị nối gân tay, xin hỏi bao nhiêu. Nhóc có tiền mua không, ta là Mộc dược sư đây, thuốc trị gân rất đắt. Uống 1 viên có thể nối lại gân của 1 tay, hoặc 1 chân tuỳ loại thuốc. Thuốc trị gân tay 400 lượng, thuốc trị gân chân 800 lượng.......... Trời, giá cao vậy........... Thuốc đặc trị mà, có ai muốn tàn phế đâu.................. Nghĩ cũng phải nếu ngày đó có tiền thì cha của thân xác này đã không tàn phế.Đại sư mai con quay lại nha, nay con không đủ tiền........ Uhm, Chào nhóc. Thật là 1 đứa nhỏ dễ thương........................Ông Chủ, bán con 1 bộ quần áo........ Hả, nhóc lại đến mua à, hôm nay có 1 lô hàng mới về, hàng đẹp lắm đấy, đây xem chiếc áo này làm từ da yêu thú cấp 2 đấy, tuy hơi cũ nhưng rất bền chắc, lại có thể giữ ấm, mùa đông sắp đến rồi. Sao...mua không nhóc, ta tính giá rẻ. Chiếc áo này và đôi giày, tính nhóc 10 lượng thôi, ở ngoài mua mới là hơn 30 lượng đó ........um a, vậy lấy con bộ này cho con đi. Phù, cuối cùng cũng về đến nhà, mệt quá, tắm thôi, ăn thôi..................

Vạn Kiếm Phái là Tông Môn nằm ngay trên đỉnh núi Nam Phong, quanh năm cuồng phong, lạnh buốt thấu xương....Sư Huynh, sư huynh...... Mang ta đến gặp Trưởng Lão, gặp Trưởng Lão..Nhanh........ Đệ tử Võ Thành Phòng bái kiến chấp pháp Trưởng lão......... Nghe các chấp sự báo ngươi có chuyện gấp bẩm báo.............

Vâng. Đệ tử cùng Hư Vô sư thúc đang tập hợp tại tại Bán Hoa Lầu gặp phải Ma Giáo Huyết Môn tập kích, hơn 20 đệ tử bỏ mình, Hư Vô sư thúc xã thân mở đường máu cho đệ tử và Phong sư huynh thoát đi, trên đường gặp phải Ma Giáo truy đuổi, đệ tử rơi xuống núi may mắn thoát nạn.

Mang tin quan trọng về báo Tông Môn. Vì lộ tuyến lần này là tuyệt mật chỉ cấp bậc Trưởng Lão mới biết được, nhưng Ma Giáo đã đón đường tập kích nên Hư Vô sư thúc nghi ngờ trong Tông Môn có nội gian.......

Nội Gian, được rồi, ngươi hãy về nghỉ ngơi trước, lần này ngươi lập công, ta sẽ báo lên khen thưởng...................Dạ đệ tử cáo lui......

Phù, no căng bụng, Tiểu Hắc, con có ở nhà không. Dạ có.

- Đây con cầm lấy.

-Đây là gì vậy Thúc.

- Sắp đến mùa đông, Thúc có mua cho con 1 đôi găng tay để giữ ấm. Ta già rồi không dùng gì nhiều, ở đây có 20 lượng, con hãy cầm lấy phòng thân. Đừng từ chối nữa. Đây là tấm lòng của ta.

- Dạ, con cảm ơn Thúc.

- Sắp tới Thúc sẽ mang thú săn sang bên thị trấn bán, mấy ngày mới về. Con hãy giữ gìn sức khỏe. Khi nào về Thúc về sẽ mang quà tặng con. Thôi trễ rồi, Thúc về nhà đây. Tạm biệt con.

- Dạ, con cảm ơn Thúc. Tạm biệt Thúc...

- Đi ngủ thôi, mai lại xuống hiệu thuốc.

- Sáng rồi à. Nhanh quá vừa mới ngủ đã sáng, chuẩn bị đi thôi, lần này phải đi tìm việc khác làm rồi, không thì tiền đâu mà chữa đôi tay này.

- Mộc Thúc, hôm nay con đến đây mua 1 viên thuốc trị gân tay. Ủa đây là cây gì vậy Thúc.

- Đây là các loại thảo dược điều chế thuốc, ta vừa lên núi hái về. Già rồi, tay chân cũng không nhanh như trước nên hái không được nhiều. Đây thuốc trị gân tay đây, uống xong, không được hoạt động mạnh, ta sẽ đắp thuốc kèm theo. Rồi đó của nhóc là 400 lượng.

- Dạ con gửi Thúc. Thúc, thúc con muốn xin ở lại đây phụ giúp hiệu thuốc được không.

- À uhm, cũng được, nhưng nhóc biết chữ không.

- Dạ, con không biết, nhưng con sẽ giúp Thúc lên núi hái thuốc.

- Cũng được, Nhóc tên gì, mấy tuổi, nhà ở nơi nào.

- Dạ, con tên Lưu Tiểu Hắc, 12 tuổi, nhà ở phía Bắc, cách thị trấn 1 dặm. Cha mẹ con mất sớm, giờ con sống 1 mình.

- Uhm, Tiểu Hắc, giờ ta sẽ trả con lương 1 ngày 10 đồng, còn có thể ở lại đây phụ giúp, học việc. Sau này quen thuộc hết ta sẽ tăng lương. Con đồng ý không.

- Dạ. Con đồng ý.

- Con vào trong nằm nghỉ đi. Mai ta sẽ dạy con cách xem cây thuốc các loại.

- Dạ.

- Tiểu Hắc, dậy chưa.

- Dạ. Rồi, con đây.

- Đây con nhìn xem, đây là Kim Ngân Hoa, dùng để điều chế Kim Sáng Dược, đây là Đoạn Trường Thảo dùng để trị Răng nhiễm trùng, và có tác dụng chống lại các tổn thương co thắt. 2 loại này nếu nhìn không rõ sẽ dễ bị nhầm lẫn. Đoạn Trường Thảo cực độc khi tiếp xúc phải cẩn thận. Nếu dùng sai thuốc sẽ gây hậu quả nghiêm trọng. Con cứ xem kỹ, ngày mai theo ta lên núi, ta sẽ chỉ con về nơi sinh sống của nó.

- Dạ.

- Ông chủ lấy 10 bình Kim Sáng Dược.

- Ủa, ai đây, nhóc bán hoa, sao lại ở đây, Thúc là?

- Ta là bảo kê kéo khách ở đối diện Bán Hoa Lầu đây. Hôm nay sao nhóc ở đây.

- Hôm nay là ngày đầu tiên con đi làm ở hiệu thuốc.

- Uhm, vậy à.

- Đây thuốc đây, của quý khách 50 lượng. Cảm ơn quý khách.

- Anh Hổ thằng nhóc đó vậy mà thoát chết, cả Bán Hoa Lầu chết hết, nó sống được.

- Cẩu chảy à, người có số mệnh hết, mày lo việc mày đi. Tao thì thấy thằng nhóc đó là Sao Chổi, nguyên cái Bán Hoa Lầu hơn 30 năm kinh doanh, nó vừa làm mấy ngày, thì sụp đổ, chết hết. Phải mau chóng tránh xa nó là tốt nhất.

Bạn đang đọc Tôi Là Ai. Và Đây Là... Dị Giới. sáng tác bởi PhuongHoangLinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PhuongHoangLinh
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.