Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồng Kong năm 1997

Tiểu thuyết gốc · 1012 chữ

Lưu Nghĩa, 45 tuổi, người Việt Nam một mình đến. Hong Kong lập nghiệp từ năm 1980 nhờ vào tài kinh doanh và mưu trí sau 17 năm cuối cùng cũng gây dựng được Chuỗi Cửa Hàng kinh doanh vật liệu xây dựng. 18h30p tại Cửa hàng vật liệu xây dựng. Nghĩa à. Hôm nay về sớm à. Thì ra là Ông Lý ở cửa hàng sắt thép kế bên. Hôm nay sinh nhật tôi nên tranh thủ về sớm với gia đình. À vậy chào ông nhé. Hazi. Năm nào cũng ăn sinh nhật một mình, thôi cũng quen rồi. Tài à, anh đưa tôi đến tiệm Mì đầu đường. Dạ. Thấm thoát đã 17 năm trôi qua rồi. Tôi thấy mình cũng già rồi, gia đình thì mất hết một mình lập nghiệp nơi xứ xa. Ông Chủ, đừng suy nghĩ nhiều nữa. Ông vẫn còn Tôi bên cạnh mà. 10 năm trước nếu không nhờ, Ông Chủ giúp đỡ tôi không biết về đâu. Đến nơi rồi. Ông Chủ. Thôi, Cậu về trước đi lát tôi đi bộ về. Dạ, tạm biệt Ông. Chủ quán, bán tôi tô Hủ Tiếu Nam Vang Đặc Biệt nhé. OK a đợi tôi chút xíu nhé...Đây đến rồi đây, nước sôi, nước sôi. Chúc anh ăn ngon miệng. Ông cứ khách sáo, tôi đã ăn quán ông gần 15 năm, ngồi, ngồi xuống nói chuyện. Vâng. Dạo này quán ông vẫn tốt chứ. Cám ơn Anh, quán Cũng vẫn như ngày nào, nhưng dạo này đường khuya vắng ít người đi lại nên tôi dọn sớm. Về nhà chơi với con cháu, thôi tôi đi dọn dẹp đây, hôm nay bán hết sớm, tô của anh là tô cuối nên tôi miễn phí. Thôi ko được, lời được bao nhiêu đâu mà. Tặng khách quen, anh ủng hộ tôi lâu nay. Vậy cám ơn Anh nhiều nha. Đã 19h30 rồi à, thôi tôi về đây. Tạm biệt Anh Chủ quán................................ Cầm đàng hoàng rơi xuống là bị trừ 1 tháng lương đấy. Dạ, cái này 20 30kg e khiêng bình thường. Lo làm đi tập trung vào. Aaaaaaaaa rơi rơi, rồi rồi..... Trời ơi chết người rồi, chết người rồi. Tin Báo hôm nay lúc 19h44 phút tại đường số 6 có một vụ tại nạn chết người, nạn nhân là 1 người đàn ông trung niên, bị bình Gas rơi trúng đầu, tử vong ngay tại chỗ....... Thiếu gia đừng đánh nữa, gây chết người là lớn chuyện đó, đừng làm ồn, cái thứ ăn xin đáng ghét dám cản đường ta, đánh đánh nữa cho ta, cắt đứt gân tay, xem nó sau này còn cầm bát đi ăn xin được nữa không... Đây mang 5 đồng này về đi. Hazi, thấy chưa, thấy chưa. Đúng là Ác Bá, cha con giống nhau. Đi thôi, đi thôi. Đừng nhìn, đừng nói bậy, mất mạng bây giờ........ Cha, cha ơi. Con về rồi đây, nay con xin được nhiều lắm, đc 5 đồng. Khụ khụ, con trai ngoan, cha đã nói con đừng đi xin nữa, con còn trẻ còn tương lai. Tại ta, tại ta hết, cờ bạc suốt ngày đến nỗi, bị chủ nợ đánh cho tàn phế. Không có tiền cho con ăn học, khiến con đi ăn xin. Cha thật hổ thẹn làm cha con. Không, không cha đừng nói như vậy. Không có cha sao có con. Mẹ con mất sớm cha là người thân duy nhất của con. Tiểu Hắc à, con mới 12 tuổi đã phải kiếm tiền, lỗi là tại Cha. Tay, tay con sao thế này, chuyện gì, mau đưa cha xem. Dạ, không, không có gì đâu cha, con bị té trầy xíu thôi. Tiểu Hắc đưa cha xem nhanh. Dạ, trời ơiii, sao lại như thế này. Ai làm, ai làm, nói cha nghe. Dạ là Nhị thiếu gia của của, Lý gia. Lý Gia lại là Lý Gia. Ta phế nhân cũng vì vay tiền Lý Gia, con ta bị Lý Gia làm cho tàn phế. Thù này, thù này........ Khụ khụ khụ. Cha không xong rồi, tại cha đã hại con.......Chaaaaaaaaaaaa. Lý Gia, Lý Gia... Ông chủ bán tôi 1 gói Thạch Tín...... Mua làm gì, nhiều chuột thôi. Đây, cầm lấy, độc lắm nha, dùng ít thôi....... Cha, con vô dụng không thể lỗ cho cha, để cha phải đắng lòng nơi chín suối. Con sẽ không để cha cô đơn đâu, gia đình ta sẽ đoàn tụ. Ực. Ực. Ực. Lý Giaaaaaa. Aaaaaaaaa đau quá. Đây là đâu, Tiểu Hắc con tỉnh rồi à, thạch tín độc lắm, sau này con không biết sử dụng thì đừng mua nha. Tiểu Hắc, tiểu hắc là ai, đây là đâu, mình đang nằm mơ phải không. Này này Tiểu Hắc con không sao chứ. Aaaaaaaaa đâu đầu quá. Ta là Lưu Tiểu Hắc, ta là Lưu Tiểu Hắc. Hãy bắt Lý Gia trả lại món nợ này giúp ta........... Aaaa, Hải Thúc, đây ta đây, con tỉnh rồi sao, con có sao không. Nhớ, uống nhiều nước vào. Con còn yếu lắm, lúc nãy ta đi ngang qua thấy con ngất xỉu trước nhà. May là con không sao, nhưng sao con lại mua thạch tín làm gì. Suýt nữa là cứu không kịp. Dạ, con thấy xung quanh đây nhiều chuột quậy phá, nên muốn diệt bớt. Thôi sau này đừng làm vậy nữa nguy hiểm lắm. Thúc về nhà đây, nếu con cần gì kêu Thúc, con cũng đừng đau buồn quá, người đã đi rồi không thể sống lại, cố gắng sống cho tốt. Dạ. Con biết rồi, tạm biệt Hải Thúc......Lưu Tiểu Hắc là ta, vậy ta là ai, tiếng nói lúc nãy, ta nhớ ta đang trên đường về thì bị vật gì rơi trúng. Nhưng sao ta ở đây, ta chết rồi chuyển thế khác trọng sinh sao..... Được rồi, trời cho ta cơ hội sống lại 1 lần ta sẽ trân trọng cuộc sống này. Từ nay ta là Lưu Tiểu Hắc.

Bạn đang đọc Tôi Là Ai. Và Đây Là... Dị Giới. sáng tác bởi PhuongHoangLinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi PhuongHoangLinh
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.