Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chỉ Cần Mình Chạy Nhanh

Phiên bản Dịch · 1788 chữ

Tiến sĩ Vương Chung Ba?

Xạ Tuyến Mã Hựu Trùng?

Những thứ này là cái quỷ gì?

Vương Chung Ba = Vương Tiểu Nhị.

Còn Mã Hựu Trùng…

Mẹ nó! Con mẹ nó là chữ “Tao” mà.

Không đúng! Dường như còn thiếu mất một ‘điểm’…

Nghĩ đến điều này, Lý tao càng thêm nổi giận :

- Vương Tiểu Nhị, cậu rất giỏi đó. Cậu lại đem tên tôi chỉnh sửa rồi ghi vào sách giáo khoa vật lý trong tương lai. Con mẹ nó, là sách giáo khoa vật lý tương lai đó. Mã Hữu Trùng, đây là muốn nói Lý tao tôi “Thiếu một chút nữa mới là tao’’ sao?

Từ phần giới thiệu của hệ thống, Lý Tao cũng ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này.

Xạ Tuyến Mã Hữu Trùng có thể đánh vỡ giới hạn không gian. Nói thẳng ra, đó chính là mở ra hố đen có thể liên kết rất nhiều con đường tới các địa điểm khác trong vũ trụ.

Con mẹ nó! Chuyện này quả thực rất đáng sợ.

Lý Tao nghĩ mãi không ra, Vương Tiểu Nhị là một cậu bé có thành tích cuối bảng ở trường thì làm sao lại có khả năng làm tiến sĩ vật lý chứ?

Hắn còn có thể lưu tên trong sử sách nhân loại, sánh ngang với nhà khoa học vĩ đại Anhxtanh.

Tương lai, tất cả những chuyện này đều có thể xảy ra sao?

- Mẹ nó, sẽ không phải là do mình… ?

Nghĩ tới đây, cả người Lý Tao liền nổi da gà.

- Sẽ không phải do hành động rút thưởng lần này, làm cho Vương Tiểu Nhị được học miễn phí lớp phụ đạo và làm một đống lớn bài tập. Sau đó, hắn từ học yếu trở thành học giỏi thậm chí là xuất sắc ?

Suy nghĩ tỉ mỉ!

Con mẹ nó! Chuyện này có thể xảy ra sao?

Nói như vậy, nguyên nhân căn bản dẫn đến thế giới bị hủy diệt là do mình sao?

Trong lòng Lý Tao tràn đầy cảm giác tội ác.

- Không được! Thế giới này không thể hủy diệt. Nhân loại sẽ không bao giờ phải làm nô lệ! Vì tôn nghiêm cuộc sống của con cháu, mình muốn…

Muốn cái gì đây?

Lý tao có chút mềm lòng.

Giết chết Vương TIểu Nhị?

Đây dường như là một phương pháp trực tiếp mà lại rất hiệu quả.

Vì tôn nghiêm và an toàn tính mạng của toàn bộ con người trên trái đất này, hi sinh một người không đáng kể như Vương Tiểu Nhị… Cuộc mua bán này rất có lãi!

Nhưng mà, Lý Tao không thể xuống tay như vậy.

- Vương Tiểu Nhị ơi Vương Tiểu Nhị. Cậu thật sự muốn chết hay sao mà lại đi phát minh một thứ chó má như vậy, khiến cho trái đất gián tiếp bị tiêu diệt. Mà tôi bây giờ lại phải đối mặt với vấn đề khó khăn này, cậu bảo tôi giải quyết thế nào đây?

Lý Tao có chút đau đầu đi trở lại Tao xá. Trong đầu luôn suy nghĩ đến nhiệm vụ chính tuyến lần này.

- Lý Tao, vừa rồi em đi ra ngoài thì có điện thoại điện tới. Hình như là thầy Chu gọi đến, còn bảo chị chuyển lời lại cho em là lập tức đến bệnh viện.

Chị Xảo lấy chiếc điện thoại đang sạc đưa cho Lý Tao. Hắn nhíu mày một cái :

- Thầy Chu gọi mình đến bệnh viện gấp như vậy để làm gì? Chẳng lẽ bệnh tình chuyển biến xấu hơn? Không thể nào! Lần trước gặp mặt, bệnh tình của thầy ấy vẫn đang tốt đẹp mà…

- Vâng, em biết rồi. Em đi ngay đây chị Xảo! Hôm nay tất cả các phòng đều có thể mở. Trừ phòng 210 ở cuối cùng là tuyệt đối không được cho người nào ở.

Ra ngoài cửa, Lý Tao vẫn không yên lòng và nghiêm túc dặn dò chị Xảo một lần.

Phòng 210 là phòng âm dương. Tối hôm qua dù đã trải qua Bách quỷ dạ hành kiếp nhưng chẳng ai biết có xảy ra chuyện gì vào tối hôm nay nữa không.

Biện pháp an toàn nhất chính là không cho người khác ở gian phòng này.

- Ừ, chị biết rồi! Lý Tao, em mau đi đi.

Nhìn thấy bóng lưng Lý Tao đã khuất, chị Xảo thở dài một tiếng rồi lại bắt đầu mở quyển sổ nhỏ của nàng ra, cắn bút suy nghĩ.

Cả ngày trời, nàng giống như đang nghĩ lại cái gì đó, dùng nét chữ xiên xiên vẹo vẹo viết lên.

Điều thứ 27: Lý Tao không đi xe đạp, hơn nữa còn rất rất ghét xe đạp. Tốt nhất là không đi xe đạp trước mặt cậu ấy, cũng đừng có ý định mời cậu ấy ngồi ở đằng sau. Hãy nhớ kỹ.

Ở ven đường.

Lý Tao chờ nửa ngày vẫn chưa bắt được xe.

Lúc này là giờ cao điểm, ngay cả dùng lên mạng bắt xe cũng phải chờ đợi mấy chục người rồi mới đến lượt.

- Có chút phiền phức. Cứu vớt thế giới này cũng không được thuận lợi lắm. Ngay cả một chiếc xe cũng không bắt được.

Nơi này cách bệnh viện khoảng sáu bảy cây số. Đi bộ quả thực là việc không được thực tế.

Nhưng mà, trời không phụ lòng người. Trong lúc Lý Tao đang buồn rầu thì xuất hiện một chiếc xe taxi.

Lý tao vội vàng đưa tay ra ngăn cản, chiếc xe taxi này cũng dừng lại.

- Bác tài, đưa tôi đến bệnh viện Lương Hương.

Cửa xe mở ra nhưng Lý Tao vẫn chưa lên.

Tài xế taxi liền xua tay từ chối:

- Chàng trai! Xin lỗi, tôi không đến bệnh viện Lương Hương. Cậu ngồi xe khác đi.

- Cài gì! Bác tài, tôi có thể khiếu nại bác vì đã từ chối chở khách đó.

Lý tao nổi giận.

- Cậu cứ khiếu nại đi, tôi cũng không có biện pháp nào. Đoạn đường này đã bị chặn rồi. Tôi phải chở cậu năm sáu cây mới kiếm được ít tiền nhưng có khả năng nơi đó bị chặn ít nhất nửa giờ. Hơn nữa, chặn lâu như vậy đối với cậu cũng không có lợi! Hay là…

Bác tài xế chỉ vào chiếc xe đạp với đủ loại màu sắc: đỏ thẫm, cam, vàng, xanh lá, xanh thẫm, xanh da trời, tím đang dựng ở ven đường và đề nghị:

- Hay là cậu đi xe đạp tới đó. Mất khoảng mười mấy phút mà lại còn có thể tiết kiệm tiền.

Vừa nghe đến xe đạp, cả người Lý Tao liền run rẩy rồi xua tay:

- Không bao giờ! Cả đời này sẽ không có chuyện tôi đi xe đạp lần nữa.

Vừa nhắc tới xe đạp, Lý Tao lại nhớ tới ký ức rất lâu trước kia.

Thời điểm Lý Tao bảy tám tuổi, cha hắn vẫn thường chở hắn trên xe đạp mỗi khi đi học hoặc tan học.

Có một lần tan học, Lý Tao giống như thường ngày ngồi trên xe đạp. Hắn vô cùng thích ý và không hề lo lắng gì khi ngồi ở phía sau cha mình. Trong lòng thì tràn đầy mong đợi có thể nhanh chóng trở về nhà, bật tivi xem pokemon.

Nhưng mà đúng lúc ấy, một trận đau nhức truyền đến từ phía dưới, kết quả là chân Lý Tao bị kẹt vào bánh xe phía sau.

Xe đạp ngừng lại nhưng cha của Lý Tao lại không phát hiện được điều khác lạ, tại sao xe của mình lại dừng chứ? Thế nên, cha hắn liền đứng lên đạp tiếp, lại đạp…

Mỗi lần nghĩ đến chuyện này, Lý Tao vẫn không thể quên được một tháng ngồi xe lăn đó.

- Hừ! Không bao giờ! Tôi sẽ không bao giờ đi xe đạp nữa.

Lý Tao xuống xe taxi rồi bày ra một bộ mặt khinh bỉ đối với chiếc xe đạp kia.

Ở một nơi khác, tại phòng trọ Hạo Thiên. Anh Vịt đang hoảng sợ phát hiện ra tình huống của mình giờ có chút nghiêm trọng.

Không chỉ ‘’Tiểu đệ đệ’’ của hắn bị thay bằng ‘’tiểu muội muội’’. Đáng sợ hơn là, mỗi bộ phận trên người hắn đang không ngừng ‘’nữ tính hóa’’.

Hai tay trở nên nhẵn nhụi và lông chân từ từ rụng dần.

- Xong rồi! xong rồi! Anh Vịt tôi anh minh một đời giờ lại biến thành phụ nữ sao?

Trong lòng anh Vịt càng ngày càng hoảng sợ. Bước chân của hắn càng lúc càng nhanh.

Đang đi nhanh, anh Vịt lại nhạy bén phát hiện: Nếu hắn đi càng nhanh thì tốc độ nữ tính hóa của hắn sẽ giảm chậm một chút.

Không hổ là người có thể trở thành lão đại.

Hắn phát hiện ra quy luật rất đúng.

Tối hôm qua bị nhiễm âm khí của phòng âm dương, anh Vịt cùng bảy tên đàn em trẻ tuổi đều bị một tầng âm khí rất tinh thuần bao quanh cả người.

Cả người họ bị nữ tính hóa chính là do những âm khí này gây nên.

Sau đêm qua, âm khí đã thay đổi một bộ phận bản chất nhất của họ.

Đến bây giờ, âm khí thay đổi các bộ phận còn lại từng chút một, càng ngày bọn họ sẽ càng nữ tính hóa.

Tìm được điểm quan trọng rồi!

Anh Vịt vừa mới phát hiện: m khí bám vào bốn phía xung quanh người họ nên chỉ cần họ di chuyển hoặc chạy thì tốc độ âm khí xâm lấn trong cơ thể sẽ giảm. Thậm chí, một chút âm khí “Chí m” sẽ biến mất.

- Sáng sớm sao lại khó bắt xe như vậy?

Anh Vịt đi tới đi lui ở ven đường. Hắn trơ mắt nhìn lông chân của mình rụng hết, cái mông cũng bắt đầu cong lên.

Không kịp đợi xe nữa rồi!

- Không được, không thể chờ xe được nữa.

Anh Vịt rất nóng nảy. Hắn phát hiện ra bộ ngực của mình hình như đang chậm rãi nhô lên.

- Má ơi! Ông mày là nam, làm sao có thể có ngực? Không được! Tuyệt đối không được…

Anh Vịt nghĩ đến quy luật mình mới phát hiện nên hoảng sợ chạy như điên trên đường lớn:

- Chạy! Chạy! Chỉ cần mình chạy nhanh thì chúng sẽ không đuổi kịp mình.

-----------------

Dịch: Vũ

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.