Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trúng giải!

Phiên bản Dịch · 2363 chữ

Cuộc sống sẽ để cho bạn khổ sở một lần.

Chờ sau khi bạn thích nghi nó sẽ làm cho bạn khổ cả đời.

Nhưng mà...

Làm người cũng không cần quá bi quan, đời người trải qua rất nhiều chuyện, cuối cùng sẽ theo thời gian mà chuyển biến tốt lên.

Giống như có mấy người, vốn chỉ là mập, thời gian lâu sau đó sẽ biến thành rất mập…

Dĩ nhiên, có cái thay đổi là chuyện rất bình thường, có cái thay đổi lại là... Kinh thiên địa khiếp quỷ thần.

Cũng tỷ như, sáng sớm ở một ngày bạn tỉnh lại sau giấc ngủ mơ lại đột nhiên phát hiện người anh em tốt làm bạn với mình mấy chục năm biến mất không thấy đâu nữa.

Như thế...

- A a a a!

Phố Củng Thần Nam, khu nhà Hạo Thiên, trong phòng vệ sinh anh Vịt hét lên một tiếng rất chói tai. Sau đó, hắn lại vội vàng che kín miệng của mình lại.

Rung động!

Kinh hoàng!

Thật không thể tin nổi!

Con mẹ nó, chuyện gì đã xảy ra vậy?

Anh Vịt vội vàng dùng nước lạnh rửa mặt, muốn làm mình tỉnh táo lại một chút.

- Cái này nhất định là mơ rồi! Mình khẳng định còn đang nằm mơ…

Tát thật mạnh hết cái này đến cái khác vào mặt của chính mình, anh Vịt cố gắng quát to với bản thân trong gương.

- Tỉnh lại đi! Trương Khải Á! Mẹ mày, nằm mơ cái gì thế? Con mẹ nó! Mày chính là một thằng đàn ông chân chân chính chính, làm sao lại có thể không mang theo cái đó hả?

Thời khắc này, anh Vịt có xung động muốn chết!

Nhìn bản thân mình trong gương, không sai mà!

Mình, chính là mình!

Mặc dù nhìn mình đúng là đang phát cáu… Có râu, góc cạnh trên mặt rõ ràng, nhìn thế nào cũng là một người đàn ông chân chính!

Nhưng mà sờ sờ xuống chút nữa...

Đừng như vậy chứ!

Ông trời ơi!

Ngày đang đùa sao? Ngài có thể đứng đắn một chút hay không vậy?

Ví dụ như, để cho tôi ra ngoài nhặt được vé số trúng giải năm triệu!

Ví dụ như, để cho tôi đang đi ở trên đường liền bị phú bà phái người bắt mất!

Ví dụ như, để cho tôi đột nhiên biến thành người thừa kế duy nhất của một gia tộc mười tỉ!

Những chuyện này, anh Vịt Trương Khải Á tôi sẽ hớn hở tiếp nhận một cách vô điều kiện.

Nhưng mà bây giờ lại thành như vậy, ngài đừng đùa nữa được không?

Tối hôm qua thấy quỷ, liếm quỷ, lại còn bị ngã đau chân. Đến hôm nay thì "Anh em tốt" làm sao lại bỏ tôi đi mất rồi?

Phía dưới vắng vẻ, trong lòng của của anh Vịt không khỏi có một loại hoảng sợ khác thường.

Hắn đi ra khỏi phòng vệ sinh, nhìn một chút mấy thằng đàn em đang nằm ngổn ngang ở trong phòng khách. Không biết tại sao trong đầu hắn đột nhiên hiện ra một vấn đề kinh điển của trước kia.

Hỏi: Nếu có một ngày tỉnh lại, đột nhiên phát hiện chính mình biến thành người phụ nữ, bạn sẽ làm gì?

Vấn đề này đã từng rất hót ở trên mạng một thời gian, anh Vịt cùng các đàn em của hắn cũng xem qua. Sau đó đều nhìn nhau cười xấu xa và nhất trí cho rằng, câu trả lời chuẩn nhất phải là "Trước hết cứ để cho các anh em thoải mái một chút đã" .

Khi đó cười một cách đáng khinh bỉ như thế, nhưng mà bây giờ...

Má nó! Thật sự gặp phải sự việc kiểu này rồi.

Anh Vịt nhìn bọn họ, lại sờ sờ phía dưới của chính mình lần nữa liền thấy chỗ đó có cả cái động, thế là cả người cũng không nhịn được căng thẳng!

- Chết tiệt! Ngàn vạn lần không thể để cho mấy đứa này phát hiện mình biến thành...

Nhìn thấy một tên đàn em trong đó nghiêng người một chút, anh Vịt bị dọa đến mức chạy như bay tới bên cạnh cửa.

- Không được! Không được! Nơi này không thích hợp ở lâu, mình phải nhanh chóng đi bệnh viện kiểm tra một chút.

Anh Vịt không dám ở lại nữa, rón ra rón rén mở cửa, sau đó vội vàng chạy thẳng tới bệnh viện.

Chuyện đáng sợ nhất trên thế giới, không phải là tỉnh lại sau giấc ngủ đột nhiên biến thành nữ, mà là tám vị anh em của mình còn ngủ bên người.

Đáng sợ hơn nữa là, chính mình còn cmn đã từng tiện miệng nói rằng, nếu như biến thành nữ sẽ để cho các anh em sung sướng trước.

Thoải mái cái đầu mẹ mày ý!

Mà vào lúc này, bên trong ba phòng ngủ hai phòng khách thuê đêm qua.

Đám tiểu đệ của anh Vịt lần lượt tỉnh lại.

Chuyện thứ nhất sau khi tỉnh lại, tất nhiên là đi nhà vệ sinh rồi.

Trong lúc mơ mơ màng màng đứng ở bên cạnh bồn cầu, đưa tay xuống dưới móc móc.

Mỗi một người đều rất hoảng sợ, cảm giác như mình đang nằm mơ.

Nhưng mà...

Chuyện thần kỳ như vậy lại hóa thành lúng túng, ngàn vạn lần không thể để người khác biết!

Nếu không, sẽ phải bị buộc thực hiện lời hứa "Sung sướng" đã từng nói!

Kết quả là, khi tỉnh lại rồi phát hiện cái chuyện khó lường này thì mọi người đều rất ăn ý, tự giác làm chuyện đầu tiên là nhanh chóng trốn khỏi căn nhà đáng sợ này ngay lập tức.

...

Bên kia, ánh nắng sáng sớm đã chiếu đến cái mông.

Lý Tao nằm ở trên giường, vẫn còn đang ngủ say như chết.

Ngày hôm qua bận đến ba bốn giờ sáng, làm cho hắn mệt lả cả người.

Trở về phòng liền nằm xuống ngủ một mạch, vừa cảm giác thấy trời sáng nhưng đầu óc vẫn còn mê man.

Lý Tao vốn là không muốn tỉnh, muốn ngủ thêm một lúc nữa nhưng lại bị tiếng huyên náo như tiếng pháo nổ làm cho phải tỉnh dậy.

- Chị Xảo! Chị Xảo... Bên ngoài làm sao ồn như vậy?

Bị tiếng ồn làm cho không ngủ được, Lý Tao vươn người đưa tay ra đẩy cửa đi ra, lại phát hiện chị Xảo đã sớm trở về.

- Không biết! Hình như là cái cửa hàng ở góc đường phía trước được người ta thuê, hôm nay là hoạt động khai trương. Lý Tao, em có muốn đi xem một chút không? Hình như chị nghe có cả rút thưởng hay sao đó!

Chị Xảo cười nói.

- Không đi! Không đi! Hoạt động rút thưởng kiểu này, tám phần mười là gạt người để thu hút quần chúng vây xem.

Khoát tay một cái, Lý Tao chuẩn bị xoay người lại tiếp tục đi ngủ .

Nhưng mà, chị Xảo thế liền cười trộm một cái, ánh mắt nhìn chăm chú Lý Tao, hỏi.

- Đúng rồi! Lý Tao, làm sao tối hôm qua nửa đêm rồi mà em còn một mình lén chạy về đây thế? Ở nhà A Nhã không ngủ quen sao?

- Em... Em hay là đi xem một chút đi! Nói không chừng cũng có thể rút được vài món quà tặng nhỏ đó.

Bị chị Xảo hỏi một câu, trên khuôn mặt đẹp trai của Lý Tao liền đỏ ửng. Hắn biết ngày hôm qua chị Xảo có thể đã nghe được cái gì đó.

Vì vậy, Lý Tao vội vàng chạy ra khỏi Tao Xá, tìm đến chỗ có những âm thanh náo nhiệt kia.

Không nhìn không biết, vừa đến liền phát hiện ở đó có đứng rất nhiều người.

Cửa hàng mới mở này thật lớn, lại nằm ở góc cua ngã tư đường nơi có lượng người đi qua khá nhiều, ở trước mặt nó cũng vừa vặn có một khối đất trống.

Dựng lên một cái sân khấu khai trương lớn màu đỏ, phía trên có người chủ trì cầm micro đang ra sức tuyên truyền hoạt động rút thưởng hôm nay .

Người rất nhiều, hơn nữa đoán chừng là do hiện tại đang lúc nghỉ hè nên phần lớn đều là phụ huynh mang theo con của mình ra ngoài.

Một nhóm phụ huynh mang theo con đang xếp hàng rút thưởng.

Phương thức rút thưởng, có cái đĩa quay lớn ở trên đài, cây kim chỉ vào đâu thì tương ứng giải nhất giải nhì giải ba và giải khuyến khích.

Dường như đám trẻ con cảm thấy rất hứng thú đối với loại hoạt động như rút thưởng như này.

Chính vì thế, từng đứa trong bọn nhỏ đều là bộ dáng sắp không nhịn được, nhao nhao muốn thử.

- Được rồi... Bây giờ chúng ta sẽ chính thức bắt đầu hoạt động rút thưởng ngày hôm nay. Vị bạn nhỏ này là người đầu tiên rút thưởng, chúng ta hãy xem vận may hôm nay của bạn nhỏ này như thế nào nhé?

Người chủ trì cũng bày ra dáng vẻ hưng phấn, nói với cậu bé rút thưởng đầu tiên.

- Dùng sức một chút, quay đĩa đi...

Lý Tao nhìn đứa bé kia, nhìn qua thì chắc mới lên trung học, hắn đang kích động xoa xoa đôi bàn tay mình rồi đi đến dùng sức quay.

- Giải nhất! Giải nhất! Tôi nhất định sẽ trúng giải nhất!

Sau khi đứa trẻ quay cái đĩa quay kia, liền hết sức khẩn trương nhìn chằm chằm vào nó, trong miệng lớn tiếng la lên.

- Hừ! Loại phương thức rút thưởng này, trên mạng đã sớm bị vạch trần rồi. Đĩa quay đều được giở trò, trên cơ bản tuyệt đối không có cơ hội trúng một giải nhì trở lên, cây kim lúc ngừng lại, tuyệt đối là giải khuyến khích hoặc là giải ba…

Lắc đầu một cái, Lý Tao đã thực hiện vô số thao tác tao nên rất khinh bỉ loại hành vi lừa dối này của thương gia.

Cái này là điểu hình cho kiểu vừa muốn làm kỹ nữ lại vừa muốn lập đền thờ.

Hắn nói mình làm một cái hoạt động rút thưởng để hấp dẫn nhiều người qua lại, đây là chuyện tốt.

Nhưng mà, hết lần này tới lần khác lại không nghĩ ra được phần thưởng gì, sau đó lại tiến hành động tay động chân vào dụng cụ rút thưởng, thế này thì tính cái chuyện gì!

Nhưng mà, ngay khi Lý Tao cho là đứa bé kia tuyệt đối không có khả năng trúng giải độc đắt, cây kim trên đĩa quay chậm rãi ngừng lại.

Cây kim chỉ nhẹ nhàng lướt qua chỗ giải ba, tiến vào phạm vi giải nhì, dường như nó vẫn còn có chút sức mạnh, rất chật vật di chuyển về phía trước ..

- Giải nhất! Giải nhất...

Lần này, đứa trẻ càng thêm khẩn trương, trong miệng hô một cách điên cuồng.

Dường như, ông trời già đặc biệt muốn đánh mặt Lý Tao nên cuối cùng dưới sự chú ý của mọi người, chiếc kim lại thật sự dừng ở khu vực có giải nhất.

- Yeah! Con trúng giải! Mẹ, con trúng giải nhất rồi! Giải nhất đó!

Đứa trẻ nhìn cây kim đã dừng lại ở khu vực giải nhất thì lập tức hưng phấn nhảy múa loạn lên.

Những đứa trẻ đang xếp hàng chờ rút thưởng cũng đồng thời hưng phấn kêu to theo, giống như là bọn họ cũng có thể lập tức trúng giải nhất.

- Má nó! Thật sự trúng? Cái này cũng có thể sao? Chẳng lẽ, cái đĩa quay này không có bị động tay động chân?

Lý Tao cũng bị kinh động, thậm chí bản thân hắn cũng muốn xếp hàng đi rút thưởng vui đùa một chút.

- Chúc mừng vị bạn nhỏ này đã có một khởi đầu thuận lợi! Đôi tay này của cậu cũng thật là lợi hại đó! Quay một cái đã ra một giải nhất...

Người chủ trì cũng vô cùng phấn khởi vỗ tay chúc mừng. Người đầu tiên lên quay đã ra giải nhất, kéo theo không khí hiện trường cũng sẽ sôi nổi hơn.

Người đi đường vây quanh bốn phía đài rút thưởng, vòng trong vòng ngoài toàn người là người.

Rất nhiều đứa trẻ đi theo cha mẹ bị bầu không khí này làm cho rung động, rối rít hướng về cha mẹ của mình hô,

- Con cũng muốn đi lên rút thưởng! Con cũng muốn trúng giải nhất...

Quay lại khán đài, đứa trẻ mới vừa rồi trúng giải đang tươi cười rạng rỡ, vẻ mặt hưng phấn phảng phất như mình đã đi lên đỉnh cao của cuộc sống.

Người chủ trì từ phía sau đài lấy ra phần thưởng, đó là một tấm giống như “Chi phiếu” hay dùng ở mấy buổi dạ tiệc từ thiện trên TV.

Sau đó, hắn cầm micro đứng ở một bên cao giọng hô.

- Chúc mừng bạn nhỏ này đã trúng giải nhất. Bạn nhỏ này sẽ được tặng miễn phí một năm lớp học thêm toàn khoa, cùng với một phần tài liệu bài tập chuyên môn chỉ dành cho chương trình đào tạo thủ khoa của tập đoàn Văn Khúc Tinh,...

Trong nháy mắt...

Mới vừa rồi mặt còn đầy hưng phấn vì "May mắn", soạt một cái thành trắng bệch.

Giải nhất?

Phần thưởng?

Cái này cmn là khen thưởng sao?

Không! Cái này rõ ràng chính là trừng phạt mà!

Mà những bạn nhỏ dưới đài kia, mới vừa rồi còn gào khóc muốn cha mẹ cho chính mình đi lên rút thưởng, lúc này đang điên cuồng kéo lấy cha mẹ của mình đi nhanh lên…

------------------------

Dịch: Thế Anh

Beta: B

Team: MBMH Translate

Truyện được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.