Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị kiện!

Phiên bản Dịch · 1821 chữ

Cha mẹ hôm nay làm sao vậy nhỉ?

Trúng số độc đắc sao?

Không phải!

Nhà mình có hơn ba mươi căn nhà, sổ số chẳng qua cũng chỉ năm triệu, trúng số thì có cái gì đáng để vui mừng chứ?

Vậy thì bởi vì cái gì đây?

Chẳng lẽ cha mẹ biết mình đã giải quyết chuyện của Lý Tao, có thể mang chồng về nhà ra mắt?

Không thể nào!

Mình chưa nói, bọn họ làm sao có thể biết?

Cẩn thận từng li từng tí đi tới nhà bếp, hai mắt Tiêu Tác Thu trợn to với vẻ không tưởng tượng nổi khi nhìn thấy vẻ mặt tươi cười ngọt ngào đầy hạnh phúc của mẹ nàng. Khuôn mặt của bà ấy bây giờ chẳng khác nào khuôn mặt của một thiếu nữ đang đỏ ửng vì xấu hổ.

Mà cha mình thì lại tràn đầy khí phách đàn ông múa may thìa cơm, ở trong nhà bếp hát song ca một bài "Tối Huyễn Dân Tộc Phong" cùng mẹ nàng.

- Ồ! Tác Thu đã về rồi sao? Lại đây nào! Hôm nay con sẽ được thưởng thức món thịt kho tàu móng heo của cha con đó...

Tiêu mẫu quay đầu lại cười nói với cô con gái đang kinh ngạc ngây người ở ngoài cửa, khuôn mặt tràn đầy quyến rũ.

- Cha mẹ, hai người... Rốt cuộc là thế nào? Ngừng cãi nhau rồi sao?

Hơi ngẩn người, Tiêu Tác Thu luôn cảm thấy có chút là lạ ở chỗ nào đó.

- Con gái nói cái gì thế! Con hy vọng cha và mẹ cứ cãi nhau mãi như thế sao?

Lồng ngực Tiêu phụ ưỡn thẳng lên, khuôn mặt đầy vui tươi hớn hở nói.

Thấy nụ cười này, Tiêu Tác Thu cuối cùng cũng phát hiện chuyện không bình thường ở chỗ nào.

Hóa ra hôm nay cha nàng vẫn luôn ưỡn ngực ngẩng đầu, cực kỳ khác so với dáng vẻ "không ngóc đầu lên được" trước kia.

Cho nên mới nói, một gia đình hài hòa là vô cùng quan trọng.

Điều làm cho một gia đình không êm ấm, có nhiều nhân tố ở nhiều mặt.

Nhưng mà, để bảo đảm cho một gia đình luôn hài hòa thì “yếu tố kia” chính là điểm quan trọng nhất, luôn luôn là như vậy.

Bằng không thì tại sao trong chuyện xưa lại kể rằng, vợ chồng cãi nhau là đầu giường cãi nhau cuối giường hòa chứ!

Trên giường thì luôn luôn hài hòa, bất kỳ một mâu thuẫn hay sự không vừa lòng nào đều có thể dùng một pháo để tiêu tan ân cừu.

Không có chuyện gì mà một pháo không giải quyết được!

Nếu như có, vậy thì... Dùng một pháo kéo dài đến năm giờ thôi!

...

Cơm tối được bưng lên.

Các món ăn rất phong phú!

Tiêu Tác Thu cũng sợ đến ngây người, cha mẹ lần này làm tất cả các món ăn sở trường trong một lần sao!

Nhưng dường như chuyện này không có nửa xu quan hệ tới người con gái như nàng.

Cả bữa cơm, hai người đút cho nhau rồi anh anh em em giống như hoàn toàn không thấy con gái mình đang ngồi ở đó.

Quả thực là...

Làm cho Tiêu Tác Thu chán muốn chết!

Nàng sắp ba mươi tuổi rồi nhưng vẫn là lần đầu tiên... Bị tình yêu đẹp đẽ của cha mẹ làm cho buồn nôn.

- Con ăn no rồi! Cha mẹ cứ ăn từ từ...

Tiêu Tác Thu không chịu được nữa nên vội vàng đứng dậy chuẩn bị trở về phòng của mình.

Nhưng mà, ở trên đường trở về phòng nàng lại nghe được giọng nói nũng nịu của người cha có vóc người cao kia.

- Vợ à! Một người chồng tốt như tôi, bà phải trông coi chặt một chút nhé!

Tiêu mẫu cũng cười theo.

- Mới khen ông mấy câu mà đã làm nũng rồi. Có phải ông muốn tôi cầm xích chó rồi xích ông lại đúng không!

- Không phải như thế! Bây giờ ngoài xã hội rất rối loạn nên bà mà không trông chừng tôi cẩn thận, không may lúc tôi đi ra ngoài bị người ta cưỡng bức thông gian thì biết làm sao chứ?

Tiêu phụ nhỏ giọng nói.

- Đúng là buồn nôn...

Cho dù đó là cha của mình, nhưng khi Tiêu Tác Thu nghe thấy cũng không nhịn được nổi da gà khắp người.

Cha! Thế này có phải hơi quá đáng, quá buồn nôn hay không!

- Ông sẽ bị người ta cưỡng bức sao? Nam hay nữ thế?

Tiêu mẫu cũng không nhịn được phải bật cười, nàng giờ phát hiện người đàn ông của mình lại còn một mặt đáng yêu như vậy.

- Bà không cần quan tâm là nam hay nữ, gần đây trên mạng có một vấn đề rất hấp dẫn, nội dung chính là đàn ông cũng sẽ có lúc bị người ta cưỡng bức. Bà có muốn tôi mang bao trùm kín đầu hoặc mang theo đao khi ra ngoài không?

Hóa ra, Tiêu phụ ở trên mạng có xem một chương trình ngắn về việc tìm kiếm đối tượng kết hôn. Bây giờ, hắn cố ý lấy đề tài này để dò xét Tiêu mẫu!

Tiêu mẫu sững sờ, trời ạ! Đây không phải là nữ tìm nam sao?

Là một người đàn ông lại còn phải hỏi cái vấn đề này?

Nhưng thật sự thì vấn đề này rất khó để đưa ra câu trả lời thích đáng, trùm đầu hay mang theo đao đều không được!

- Vợ à! Đừng do dự nữa, trong lòng bà nghĩ thế nào thì cứ nói thế đó. Bà muốn tôi trùm đầu hay là mang đao?

Tiêu phụ thúc giục Tiêu mẫu trả lời.

Tiêu Tác Thu cũng dựng lỗ tai lên, nàng rất tò mò mẹ mình sẽ trả lời như thế nào.

Ai ngờ được, Tiêu mẫu cười lạnh một tiếng rồi nói.

- Tiêu Diệu Vũ! Lại còn trùm đầu với chả mang đao! Chính ông soi gương lại đi, xấu xí như ông thì vẫn nên đeo mặt nạ để ra ngoài thôi!

Tiêu phụ: ...

Tiêu Tác Thu: ...

...

Đêm đã khuya!

Nhà khách Tao Xá.

Hôm nay Lý Tao mệt đến mức ngất ngư, hắn nằm trên giường không bao lâu liền chìm vào giấc ngủ.

Thế nên Lý Tao cũng không chú ý đến.

Căn phòng 205 trên đỉnh đầu của mình, phát ra những tiếng kêu cọt kẹt cọt kẹt nhưng không được bao lâu liền im bặt.

Sau đó…

Ngay sau đó, từng tiếng kêu thảm thiết của ông chú trung niên vang lên.

- Đừng đánh! Vợ ơi, tôi... Tôi cũng không biết tại sao lại như vậy…

- Thật sự! Vợ ơi, tôi thề! Tối ngày hôm qua, tôi thật sự nghe được giường của bọn họ vang lên những năm giờ…

...

Cả đêm mưa gió!

Rạng sáng ngày hôm sau, Lý Tao còn chưa ngủ đủ giấc thì bị tiếng cãi vã bên ngoài đánh thức.

- Cái nhà khách chó má này! Tôi muốn kiện các người!

Ông chú trung niên mang theo giọng ồm ồm như tiếng vịt đực, tức giận bất bình quát lên.

- Anh à! Không phải đang ở rất tốt sao? Ngài có... Có chỗ nào không hài lòng vậy?

Chị Xảo cũng bị ông chú này đánh thức, giờ đang đứng ở một bên cẩn thận dò hỏi từng tí một.

- Không hài lòng! Trên dưới cả người tôi chỗ nào cũng không hài lòng với nhà khách này. Có thấy không? Mặt của tôi, cánh tay của tôi, còn cả bụng của tôi nữa, tất cả đều bị vợ của tôi đánh đó! Tôi mặc kệ, nhanh gọi ông chủ nhỏ của các người ra đây, tôi muốn kiện các người...

Ông chú đó thở phì phò rồi cho chị Xảo xem những vết thương trên người hắn.

- Chuyện gì xảy ra? Chuyện gì xảy ra?

Ngay tại thời điểm trên mặt chị Xảo hiện lên vẻ khó xử thì Lý Tao cũng kịp thời chạy từ trong phòng ra.

Hắn nhận ra ông chú trước mắt là một trong những “Người nghe” ở trong phòng mình tối hôm qua.

- Ông chủ nhỏ! Cậu cuối cùng cũng ra rồi, tôi muốn kiện. Cái “Phòng bền bỉ” chó má của các người căn bản không có tác dụng gì.

Vừa thấy Lý Tao xuất hiện, ông chú này liền giận giữ xông lên túm lấy cổ áo của hắn rồi chất vấn.

- Cậu nói đi, cái bà dũng mãnh và chồng của bà ta ngày hôm qua, có phải là diễn viên do các người mời tới hay không? Là cố ý diễn xuất cho chúng tôi xem đúng không?

- Không có tác dụng? Không thể nào!

Sản phẩm mà hệ thống sản xuất, chắc chắn là loại tốt nhất!

Lý Tao gặp được chuyện này lần đầu nên cũng nhất thời không nghĩ ra được nguyên nhân. Căn phòng này đã được hệ thống gia trì nên chắc chắn rất ổn định và đáng tin, không có khả năng mất đi tác dụng được.

- Làm sao lại không có khả năng? Tôi đã nói với cậu thì chắc chắn nó đã không có hiệu quả. Hại tôi hơn nửa đêm còn bị bà vợ đánh thành ra như vậy. Tôi mặc kệ, các người nhất định phải trả lại tiền! Còn phải bồi thường tiền thuốc thang cùng tiền tổn thất tinh thần cho tôi. Hơn nữa...

Ông chú này còn chưa hết giận, nắm chặt quả đấm rồi nói.

- Hơn nữa, tôi muốn tố cáo trò bịp bợm của các người với tất cả bạn bè và mọi người, “Phòng bền bỉ” này thật sự cũng không có hiệu quả gì.

- Chờ một chút... Chú à! Xin chú đừng kích động!

Lý Tao híp mắt lại, bộ não hoạt động hết công suất. Hắn hình như đã nắm bắt được vấn đề mấu chốt ở đâu rồi.

Hắn kéo lại ông chú đang trong trạng thái kích động kia rồi hỏi dò.

- Chú ơi! Chú có thể nói cho cháu biết lúc bình thường ở nhà ngài cùng vợ làm chuyện kia, đại khái... Đại khái kéo dài bao lâu không?

- Làm gì vậy? Tôi có thể làm bao lâu thì kệ tôi, dựa vào cái gì phải nói cho cậu biết?

Ông chú này xấu hổ mở miệng, hai mắt trợn lên.

- Không phải! Chú à, chú nhất định phải nói cho cháu biết, lúc ở nhà chú có thể kiên trì mấy phút ! Nếu không thì không có cách nào so sánh được…

Lý Tao cẩn thận tiếp tục dẫn dắt.

------------------

Dịch: Thế Anh

Beta: B

Team: MBMH Translate

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com

Bạn đang đọc Thao Tác Tao Mạnh Nhất (Dịch - Free) của Ngô Đồng Hỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi OverLordKing
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.